Lúc Hà Hoan xuống xe, Nghiêm Đình Vân không còn ở đó nữa, chỉ có Tề Bằng một lời khó nói hết mà nhìn y.
“Cái gì mà làm nam nhân?”
Hai chân Hà Hoan vẫn còn hơn run, đi hai bước đã cảm thấy mệt mỏi.
Tề Bằng nhanh chóng chạy tới đỡ y, còn chưa tới gần, đã lập tức bóp mũi: “Em thật sự đi lêu lổng sao? Mùi alpha trên người em rất nồng!”
Hà Hoan dựa vào cửa: “Để bớt mùi rồi em đi vào.”
Khi đánh dấu hoàn toàn bằng cách tiến vào khoang sinh sản, alpha sẽ lưu lại tin tức tố dày đặc trên người omega.
Tỏ vẻ alpha đó hy vọng omega của mình mang thai.
“Sao mà bớt được, mùi nồng như vậy ít nhất cũng phải lưu lại mấy hôm!” Tề Bằng chạy ra xa hít thở không khí, lại bóp mũi chạy về: “Em bị đánh dấu hoàn toàn rồi?”
“Ừm.” Hà Hoan lười nhác lên tiếng.
Y đang vận dụng pháp lực để xua tan tin tức tố Phỉ Tì lưu lại trên người y.
“Em thật sự bị đánh dấu hoàn toàn?!” Tề Bằng sợ hãi kêu một tiếng: “Rốt cuộc là nam nhân thúi nào đánh dấu em, Nghiêm ảnh đế đâu? Anh ta làm sao bây giờ?”
“Ngày hôm qua em đã nói rõ ràng với anh ta, hơn nữa……” Hà Hoan nhớ tới đoạn trò chuyện vừa rồi, y bởi vì bị Phỉ Tì chèn ép, thẹn quá thành giận nên lỡ miệng mê sảng với Nghiêm Đình Vân.
Hà Hoan nhịn không được đỏ mặt, thật đúng là xấu hổ.
Nhưng cũng may, trải qua chuyện này, Nghiêm Đình Vân hẳn là đã hết hy vọng với y.
“Hơn nữa, sau này anh ta sẽ không đến tìm em nữa.” Hà Hoan nói, đột nhiên làm sắc mặt nghiêm túc, hỏi tội Tề Bằng: “Chuyện áo khoác là sao, tại sao nó lại ở trong tay Nghiêm Đình Vân?”
Tề Bằng bị hỏi đến mức chột dạ: “Đêm qua em nói đi là đi, anh định cầm áo khoác của em về, kết quả Nghiêm ảnh đế lại cầm áo khoác lên, chạy ra đuổi theo em, lúc ấy mọi người đều cho rằng hai người……”
1
Hà Hoan nhất thời cạn lời, y vì chuyện này mà bị Phỉ Tì bắt phải nhận lỗi, thật đúng là oan mà!
Tề Bằng nhìn vẻ mặt y, không khỏi suy đoán: “Xe huyền phù mới bay đi kia…… Chính là alpha đã đánh dấu em đúng không? Chẳng lẽ là anh ta thấy áo khoác của em ở trong tay Nghiêm ảnh đế, ghen tị, sau đó……”
Hà Hoan cho anh ta một ánh mắt sắc như dao.
Tề Bằng bừng tỉnh “A……” một tiếng, giơ ngón tay cái lên: “Thật mãnh liệt! Thật A!”
Hà Hoan cuối cùng cũng lấy lại sức, có thể tự mình đi lại.
Tề Bằng nhanh chóng đuổi theo y: “Em còn chưa nói alpha kia là ai đâu?!”
“Từ từ, mùi trên người em thật sự biến mất sạch sẽ rồi, sao lại thế này?”
“……”
“Em dùng thần khí gì vậy, nói cho anh biết được không, hiệu quả thật trâu bò!”
……
Cung Đông Nặc.
Bất kì quan hành chính nào nhìn thấy Phỉ Tì cũng đều kinh ngạc phát hiện, tâm trạng của Thái Tử ngày hôm nay rất không tồi.
Rõ ràng là trang phục uy nghiêm như mọi ngày, bước chân uy phong lẫm liệt, cùng với khí chất lạnh lùng khiến người khác không dám tới gần.
Nhưng tất cả lại làm người khác cảm nhận được cảm xúc sung sướng của hắn.
5
Đã xảy ra chuyện tốt nào sao?
Thật hy vọng Thái Tử điện hạ có thể mang tâm tình tốt này cho bệ hạ, sau khi phu nhân Groya tiến cung tối hôm qua, bệ hạ liền tức giận cho tới buổi sáng hôm nay.
Toàn bộ Cung Đông Nặc đều bị bao phủ bởi áp suất thấp, làm cho người hầu trong cung điện không dám thở mạnh.
Phỉ Tì như không bị không khí nặng nề này ảnh hưởng, bước chân nhẹ nhàng đi vào phòng tiếp khách.
Giống như ngày xưa, hoàng đế Cente mặc lễ phục phức tạp tượng trưng cho vương quyền, ngồi uy nghiêm sau chiếc bàn lớn.
Đằng sau chiếc ghế được chạm khắc hoa lệ là cửa sổ trong suốt cùng trần nhà được trang trí bằng đá quý.
Ánh ban mai từ ngoài cửa sổ chiếu vào, mạ lên bóng dáng hoàng đế một lớp ánh vàng mỏng manh.
Cùng với vẻ ngoài anh tuấn đến quá mức kia, càng làm cho hoàng đế thêm cao cao tại thượng, tựa như một thiên thần đang nhìn xuống trần gian.
Nhưng ánh nắng ấm áp chói chang kia cũng không thể xua tan được âm u trong lòng hoàng đế.
Hai mắt hoàng đế lạnh lùng nhìn con trai cả của mình.
Phỉ Tì hành lễ như thường lệ, sau đó đứng sang một bên, như thể không nhìn thấy vài người nữa trong phòng.
Thái độ cao ngạo và không phối hợp kia, làm hoàng đế càng thêm bất mãn.
Đang ngồi trên hai dãy ghế sô pha trong phòng, là mấy vị khách có thân phận tôn quý.
Tộc trưởng gia tộc Kolan —— công tước Kolan, cùng với phu nhân của ông ta.
Hai người con trai của công tước, giới tính alpha là Hicks Kolan, giới tính omega là Yuli Kolan.
Mà ngồi trên một chiếc sô pha khác, là hai thân tín của hoàng đế, cùng với hai quan chức cấp cao đại diện cho Nghị Viện.
Đúng rồi, không thể quên mất vương phi đang đứng bên phải hoàng đế.
Từ khi hoàng hậu qua đời, vị phu nhân này lập tức đứng lên nắm quyền. Ngoài thân phận vương phi không thể tiến thêm này, quyền lực trong tay bà ta thậm chí còn vượt qua phạm vi quyền lực của hoàng hậu.
Đúng vậy, cả nước đều biết hoàng đế rất yêu thích vương phi, cho nên trong dịp này, vương phi cũng có thể đại diện cho người đứng đầu Nghị Viện tham dự.
Nhưng mà vào dịp nào?
Lễ thành hôn tư mật của hoàng thất.
Sau khi Phỉ Tì hành lễ với hoàng đế, mọi người sôi nổi đứng dậy hành lễ với hắn.
Làm xong một loạt lễ nghi phiền phức, hoàng đế mới chậm rãi mở miệng, một đống lời nói trịch thượng tuôn ra từ trong miệng ngài, hùng tráng như đang đọc thơ diễn cảm.
Nhưng mọi người lại không dám có bất kì ý tứ bất mãn nào.
Đương nhiên, hoàng đế cũng biết hôm nay không nên nói quá phô trương, hẳn là nên thả lỏng một chút để thúc đẩy tình cảm.
Cho nên không thể thiếu nhân vật vương phi.
Vương phi là một người phụ nữ dịu dàng, rất thích hợp làm người điều tiết cho hai bên.
“Hôm nay mời các vị đến Cung Đông Nặc, kỳ thật là có mục đích, chính là để hai người trẻ tuổi có cơ hội tìm hiểu nhau. Phỉ Tì quanh năm suốt tháng đều bận việc quân vụ, việc học của Yuli lại nặng nề.”
“Phỉ Tì ở trong quân đội, miễn bàn tới omega, ngay cả beta cũng rất hiếm thấy. Mà Yuli lại đang học ở trường tư thục omega.”
“Nếu không phải trưởng bối chúng ta nhọc lòng, hai người bọn họ sợ là đến già cũng chưa thấy mặt nhau.”
Công tước phu nhân liên tục gật đầu: “Đúng vậy, Yuli nhà thần chỉ biết học tập, còn tự mình mở mấy công ty, mỗi ngày đều bận đến mức đầu không chạm vào gối, nếu thần không nhọc lòng, e là cả đời cũng không kết hôn mất.”
Yuli ở bên cạnh lại chỉ là cười mỉm, tư thế đoan trang hào phóng, không hề nhút nhát thẹn thùng như omega cùng tuổi.
Chẳng sợ công tước phu nhân nói một vài chuyện xấu hổ về cậu ta, cậu ta cũng khéo léo tế nhị nói sang chuyện khác.
Mà người anh Hicks ở bên cạnh, lại đang không ngừng nói những điều tốt đẹp về em trai.
Công tước phu nhân nói một khuyết điểm, Hicks lập tức nói hai ưu điểm, sốt ruột bênh vực người mình.
Hai người này kẻ xướng người hoạ, hoàn toàn làm phong phú hình tượng của Yuli.
Mạnh mẽ, dũng cảm lại có chút bối rối, nhiệt tình yêu thích học tập nhưng lại hay quên thời gian, hoà đồng với bạn học, lại bởi vì quá mức ưu tú mà bị người khác đố kỵ; thân là omega nhà công tước, cũng không ỷ thế hiếp người, thậm chí còn nhiều lần trợ giúp chuyện bất bình, lên mấy trang tin tức rất nhiều lần……
Cuối cùng, ngay cả khuyết điểm cũng biến thành ưu điểm.
Tóm lại, trải qua hai mẹ con một hồi giới thiệu, Yuli tựa như thiên thần giáng trần, khó có thể tìm được người thứ hai trên đời.
3
Vương phi cũng thường nói chen vào, đồng thời trình bày ý kiến của mình với hoàng đế.
Không khí rất hoà thuận vui vẻ, tựa như hai bên đã trở thành người một nhà.
Tuy mặt ngoài là cục diện xuân về hoa nở, nhưng mặt chìm lại là băng giá lạnh lẽo, hoàn toàn không có dấu hiệu hoà tan.
Mọi người lặng lẽ chú ý thái độ của Phỉ Tì, ngoảnh mặt làm ngơ, tựa như một tác phẩm điêu khắc không có cảm xúc.
Yuli được tâng bốc lên trời, những lời này cậu ta đã nghe nhiều đến chán. Kết quả là hôm nay, mẫu thân và anh trai cậu ta diễn nửa ngày, ngay cả vương phi và hoàng đế cũng bị đả động, Thái Tử lại thờ ơ, cảm xúc bất mãn trong lòng Yuli đã hoàn toàn chuyển hoá thành sự tò mò.
Từ khi Thái Tử vào phòng, ngoại trừ hành lễ chào hỏi hoàng đế, chưa từng nói thêm câu nào.
Yuli cắt ngang lảm nhảm của công tước phu nhân, chủ động đi đến trước mặt Phỉ Tì: “Thái tử điện hạ, thật vinh hạnh khi được gặp ngài. Chắc ngài cũng đã biết tôi là người như thế nào qua lời của mẫu thân và anh trai tôi, hiện tại tôi rất tò mò, ngài là người như thế nào? Tôi có vinh hạnh được biết không?”
3
Sự hào phóng và tự tin của Yuli làm hoàng đế hài lòng.
Ánh mắt mọi người đều tập trung vào Yuli và Phỉ Tì, chờ mong hai người trẻ tuổi có thể va chạm ra gì.
Phỉ Tì ngước mắt lên, lạnh lùng liếc qua ngũ quan của omega trước mặt.
Nếu không phải lúc trước đã từng điều tra Hà Hoan và gia tộc Kolan, chỉ sợ là hắn cũng sẽ bị bộ mặt sạch sẽ chân thành này lừa gạt.
“Xin lỗi, ta cũng không muốn cho ngươi vinh hạnh này.”
20
Lúc Phỉ Tì nói những lời này, nhìn thoáng qua Hicks, bắt giữ được tức giận và thù hận chợt loé qua trên mặt gã.
Hoàng đế Cente lập tức lạnh mặt: “Phỉ Tì, chú ý lời nói của con đi. Yuli là một omega ưu tú, là người thích hợp nhất với con!”
Phỉ Tì đứng dậy khỏi ghế, tránh khỏi Yuli, đối mặt trực tiếp với phụ thân mình: “Tôi đã nói rồi, tôi đã có omega của mình, không cần ngài phải sắp xếp thêm cho tôi.”
Cente vỗ bàn: “Dây dưa với một omega vô kỷ luật như vậy, quả thật là một sự hổ thẹn trong hoàng tộc! Điều ta đang làm hiện tại, chính là làm con trở về đúng quỹ đạo!”
“Hy vọng phụ hoàng không nói những điều khiến tôi không hài lòng.” Phỉ Tì đến gần hoàng đế, chống tay lên bàn, đối mặt trực diện với Cente: “Em ấy cũng không phải là người vô kỷ luật, tôi là alpha đầu tiên của em ấy, cũng là người duy nhất!”
4
Cente chưa bao giờ bị con trai mình phản kháng trực diện như vậy, vì một omega, không chỉ dám cãi mệnh lệnh, còn làm ông mất mặt trước công tước và các quan chức cấp cao.
Giống như một con sư tử đực nhỏ tuổi cuối cùng cũng lớn lên, có gan khiêu chiến phụ thân để tranh đoạt địa bàn.
Cente cảm thấy tức giận xưa nay chưa từng có, ông bị con trai mình uy hiếp?!
“Phỉ Tì, con có biết con đang nói chuyện với ai không?!”
Phỉ Tì đứng thẳng lưng, không sợ nhìn hoàng đế: “Chẳng lẽ chính ngài cũng không biết mình là ai? Phụ hoàng, tham vọng của ngài thì chính ngài tự thực hiện đi, tôi cũng không có ý muốn trở thành vật hi sinh để mở rộng quyền lực của ngài.”
“Hỗn xược!” Cente tức giận, tin tức tố mạnh mẽ lập tức ập vào Phỉ Tì.
Phỉ Tì cũng không yếu thế, trực tiếp dùng tin tức tố phản công lại.
Cuộc đối kháng tin tức tố giữa hai alpha mạnh mẽ, có thể so sánh với vụ va chạm kinh hoàng giữa các siêu hành tinh, khiến những người trong phòng hoảng sợ.
Mà tình trạng của omega là nghiêm trọng nhất, vương phi đứng cạnh Cente trực tiếp ngất xỉu trên mặt đất.
Công tước phu nhân và Yuli nhanh chóng thoát khỏi phòng dưới sự bao bọc của alpha.
Trên mặt mọi người đều chảy ra một tầng mồ hôi lạnh.
Vương phi ngất, khiến Cente không cam lòng, buộc phải từ bỏ tranh đấu tin tức tố với Phỉ Tì, vội vàng đỡ vương phi dậy.
Có tin tức tố của Cente trấn an, vương phi nhanh chóng tỉnh dậy.
“Con cần phải xin lỗi Charlotte!” Cente độc đoán không chấp nhận từ chối, trực tiếp đổ lỗi Phỉ Tì làm vương phi ngất xỉu.
1
Phỉ Tì mỉa mai: “Là ai thả tin tức tố ra trước? Ngài luôn như vậy, sai đều là người khác, ngài là hoàng đế không thể mắc sai lầm, cho nên tất cả mọi người đều phải nghe lệnh ngài.”
Vương phi Charlotte vội vàng khuyên Phỉ Tì trước khi hoàng đế phát giận: “Phỉ Tì, ta không sao. Nhưng con phải tin tưởng phụ hoàng con đang thật sự suy nghĩ cho con, đến với đứa bé Kolan kia, chỉ có lợi cho con mà thôi, không có hại gì cả.”
“Được rồi, em không cần nói chuyện giúp nó.” Cente dường như đã cạn kiệt hết kiên nhẫn, giọng điệu nói chuyện với Phỉ Tì xa cách như không có tình cảm: “Nếu con thật sự mê muội không chịu tỉnh ngộ, ta sẽ khiến cho con nhận ra sai lầm của mình.”
1
Phỉ Tì cũng không để ý tới uy hiếp của hoàng đế, xoay người rời đi.
“Phỉ Tì!” Vương phi nhanh chóng gọi hắn lại: “Cuối tuần sau, phụ hoàng con tổ chức tiệc mừng thọ, con nhất định phải tới.”
Phỉ Tì cũng không quay đầu lại, trực tiếp đi ra khỏi phòng họp.
Gia đình công tước và các quan chức cấp cao vẫn còn đứng ở cửa không rời, đột nhiên thấy Phỉ Tì bước ra với khuôn mặt lạnh lùng, muốn hỏi nhưng lại không dám hỏi.
Hoàng thất bất hòa, bọn họ không dám nghị luận.
Phỉ Tì như thể nhìn thấy bọn họ, chuẩn bị nhấc chân rời đi.
“Điện hạ.” Hicks bước lên, gọi Phỉ Tì: “Em trai thần không tốt ở chỗ nào mà ngài coi thường em ấy?”
4
Liên hôn với hoàng thất có quá nhiều chỗ tốt, lúc gia tộc bọn họ nghe được hoàng đế cố ý làm Yuli và Thái Tử kết hợp, hận không thể lập tức đóng gói Yuli đưa đến phủ đệ Thái Tử.
Ngay cả bản thân Yuli, cũng rất đồng ý cách làm này.
Tuy cậu ta xuất thân trong gia đình công tước, nhưng hoàng thất xa hoa tôn quý không có gì sánh bằng, mà cậu ta lại luôn khao khát cuộc sống như vậy.
Còn nữa, cậu ta đã từng gặp Thái Tử, là một alpha anh tuấn như thiên thần, lại có thân thể mạnh mẽ của quân nhân, có thể nói là tình nhân trong mộng của tất cả omega.
Yuli lập tức vứt bỏ Miles, đối tượng cậu ta thầm mến lúc trước, cũng yêu cầu người nhà chấm dứt cuộc hôn nhân với gia tộc Miles.
3
Nhanh chóng chuyển mục tiêu sang hoàng thất.
Trải qua một năm nỗ lực, cuối cùng cũng chờ tới buổi gặp mặt ngày hôm nay.
Cho dù như thế nào, cậu ta cũng sẽ không từ bỏ.
Có omega của mình? Không tuân theo sự sắp đặt của hoàng đế, kháng cự liên hôn?
Yuli khinh thường nhìn lại, cậu ta đã từng âm thầm năn nỉ vương phi cho cậu ta một sợi tóc của Phỉ Tì, làm thí nghiệm xứng đôi.
Độ xứng đôi giữa cậu ta và Phỉ Tì cao tới 68%!
24
Cậu ta cũng không tin Phỉ Tì có thể từ chối được tin tức tố của mình.
Yuli nhìn Phỉ Tì dừng lại bước chân, cũng không nhịn được tiến lên: “Điện hạ, sau này ngài cũng sẽ không chỉ có một omega.”
Phỉ Tì xoay người, nhìn đôi anh em này, đưa ra lời khuyên cuối cùng: “Ta không cần liên hôn chính trị, các ngươi không cần phải chấp nhất với ta.”
Yuli không cam lòng: “Nhưng ngài là Thái Tử, không có khả năng……”
Câu nói kế tiếp bởi vì cái nhìn quá mức lạnh lùng của Phỉ Tì nên không thể tiếp tục nói ra, Yuli chỉ có thể không phục mà nhìn nam nhân mà cậu ta đã ảo tưởng hơn một năm.
Phỉ Tì không có ý định tiếp tục dây dưa với gia tộc Kolan nữa, nhưng bước chân mới nâng lên lại bởi vì một câu của Hicks mà tạm dừng.
“Ngài vì một omega như Hà Hoan, coi thường hoàng đế, đáng giá sao?”
Câu trả lời của Phỉ Tì chỉ là một nắm đấm thật mạnh.
Mà lúc Hicks phản ứng lại, cả người đã bị nắm đấm của Phỉ Tì đập mạnh vào tường, bụng truyền đến cảm giác đau đớn như bị búa đập vào, gã thậm chí còn phun ra một ngụm máu.
11
“Hicks!”
“Anh!”
+
Gia đình công tước Kolan kêu lên sợ hãi, xúm lại xung quanh Hicks, một bên quan tâm dò hỏi tình trạng gã, một bên thầm hận mà trừng Phỉ Tì.
Phỉ Tì lắc tay, tựa như bị một thứ dơ bẩn dính lên người: “Đừng hỏi về chuyện của ta!”