Đọc truyện Full

Chương 67

Hicks đang trốn trong một góc khuất đập tay vào tường: “Chết tiệt, tốn bao công sức cuối cùng cũng bắt được nó.”

Yuli lo lắng nắm chặt vạt áo, nín thở nhìn Hà Hoan bị người bóp cổ.

“Nó sắp mất tuyến thể rồi, ha!” Hicks kích động nhấp một ngụm rượu, trong đầu đều là cảnh tượng Fitz mất lý trí nổi điên. Gã sắp báo thù được toàn bộ nỗi nhục phải chịu lúc trước rồi!

Yuli không nói gì, chỉ nhìn không chớp mắt.

Hà Hoan mất đi tuyến thể đồng nghĩa với việc Fitz sẽ thuộc về cậu ta, nghĩ đến việc có thể ở cạnh Fitz, hô hấp của cậu ta dồn dập hơn, hai má cũng không tự chủ mà đỏ ửng.

1

Hà Hoan hơi ngửa cổ ra sau.

“Không được nhúc nhích!” Tiếng quát lớn vang lên từ đằng sau.

Hà Hoan lại như không nghe thấy, tiếp tục xoay người một chút. Mắt phải trực tiếp đối diện với tên đang bóp cổ y.

Vẻ mặt căng thẳng và sợ hãi của người nọ hoàn toàn trái ngược với sự bình tĩnh của Hà Hoan.

“Mày, mày……”

“Tôi khuyên anh nên thả tôi ra, nếu không……” Hà Hoan không chút biểu cảm, nói với người nọ.

Thịt trên mặt tên bóp cổ Hà Hoan không ngừng run rẩy, gã ta nuốt hai ngụm nước miếng, chớp mắt vài cái, sau đó vẻ hoảng loạn biến mất, bình tĩnh trở lại. Gã càng thêm độc ác bóp chặt cổ Hà Hoan: “Đừng trách tao, chỉ trách mày xui xẻo, đắc tội người không nên đắc tội!”

Hà Hoan cười nhẹ: “Xem ra là anh bị người khác sai khiến, có thể để tôi biết trước khi chết không?”

Người nọ kinh ngạc một lát, mím chặt môi, sau đó một con dao găm tinh xảo xuất hiện trong tay phải gã, lưỡi đao phản chiếu vài tia ánh sáng trong bóng tối.

Tầm mắt Hà Hoan chuyển động theo mũi dao, dao găm như một con rắn độc đang nhe răng, hung hãn lao về phía con mồi.

Mục tiêu của dao găm là —— tuyến thể?!

Đồng tử Hà Hoan co rụt lại, người này muốn phá huỷ tuyến thể của y!

Trạng thái thê thảm của omega bị mất tuyến thể điên cuồng xuất hiện trong đầu Hà Hoan, chính vì điều này mà nguyên chủ phải chịu ngược đãi, bi thảm chết đi.

Cách người này định phá huỷ tuyến thể đã chạm vào vảy ngược của Hà Hoan.

Vào thời khắc mũi dao sắp đụng vào tuyến thể của Hà Hoan, y vung cùi chỏ ra đằng sau, đánh thật mạnh vào xương sườn người nọ.

“A!” Người nọ đau đến mức kêu to, hoàn toàn không ngờ Hà Hoan lại phản kháng vào lúc mấu chốt.

Một omega không chỉ phản kháng, còn đánh gãy xương sườn gã.

Hà Hoan vật gã, tay phải kẹp cánh tay gã ra đằng sau, tay trái giơ lên đấm thẳng vào cằm gã.

Trên cằm người nọ xuất hiện một vết máu, cơn đau đớn bén nhọn khiến gã không thể không xoè năm ngón tay ra, dao găm rơi xuống, Hà Hoan vặn cánh tay gã một vòng 180°, tay trái nhặt con dao lên, tay phải giữ chặt cánh tay gã đè sau lưng, sau đó nhấc chân đạp lên lưng gã, dùng sức, trực tiếp dẫm người này nằm xuống mặt cỏ.

“A a a, cái gì vậy?”

“Xảy ra chuyện gì sao? Hà Hoan đang làm gì vậy?”

Những vị khách còn đang vây xem công tước Tangnell và tiểu thư Dexen, lập tức dời mắt vì một loạt hành động của Hà Hoan.

Chỉ thấy Hà Hoan đang giữ chặt cánh tay của một alpha, còn đạp người xuống mặt cỏ, cho dù phản kháng thế nào cũng không thoát ra được.

Cơ thể gầy yếu của Hà Hoan hoàn toàn đối lập với alpha cao to đang nằm trên mặt cỏ.

“Trời đất ơi, một omega……”

“Khoan, đã xảy ra chuyện gì sao?”

Groya sợ đến mức suýt nữa ngất xỉu, bà chạy tới gần Hà Hoan, run giọng: “Hà Hoan, Hà Hoan, chuyện này, là chuyện như thế nào, ta, ta sắp bị hù chết rồi nè!”

“Như những gì ngài nhìn thấy, tên này muốn phá huỷ tuyến thể của tôi.” Hà Hoan cười khẽ, dao găm chuyển động giữa năm ngón tay y như một con cá đang bơi lội, ngay sau đó, y để dao găm lên cổ alpha dưới chân, cười nói: “Thế nào, phong thuỷ luân chuyển quả báo nhãn tiền đấy, đừng trách tôi, chỉ trách anh xui xẻo, đắc tội người không nên đắc tội.”

Bả vai alpha run rẩy, không ngờ chỉ trong chớp mắt, những lời gã vừa nói với Hà Hoan lại được y trả lại.

“Phá huỷ tuyến thể?!” Phu nhân Groya sợ hãi kêu lên, mồ hôi lạnh lấm tấm trên trán.

Fitz đã dặn dò bà mấy trăm lần là phải chăm sóc Hà Hoan thật tốt, bà cũng đã bảo đảm hứa hẹn. Kết quả là chưa được bao lâu, Hà Hoan đã gặp phải chuyện nguy hiểm như vậy.

Groya ấn ngực, sợ rằng trái tim bà sẽ nhảy ra ngoài. Cũng không biết lát phải giải thích với Fitz như nào nữa.

Bốn chữ này như sét đánh ngang tai, làm người vây xem kinh ngạc thốt lên. Omega mất đi tuyến thể đại biểu cho cái gì, đúng là một cơn ác mộng.

“Người này là ai, cũng dám làm chuyện này với bạn đời của Thái Tử?”

“Tôi chưa từng gặp, có ai biết người này không?”

“Đáng sợ quá, người như vậy trà trộn vào tiệc sinh nhật của Vương phi, quá khủng bố rồi, tôi phải về nhà!”

Đã xảy ra chuyện như vậy, không còn ai quan tâm đến công tước Tangnell và tiểu thư Dexen nữa, ngày càng có nhiều người xúm lại, mỗi người đều bày tỏ ý kiến của mình với Hà Hoan và tên alpha dưới chân y.

Có người kinh ngạc vì Hà Hoan có thể khống chế tên alpha kia, có người đang điều tra xem tên tội phạm dữ tợn này là ai, còn có người gọi cảnh vệ, cũng kêu người mời Bệ hạ và Vương phi tới chủ trì đại cục.

Hicks và Yuli đang trốn ở góc phòng hoàn toàn chết lặng.

“Sao, sao lại như vậy……” Yuli yếu ớt lui về sau, nếu không phải cơ thể cậu ta đang dựa vào tường, chỉ sợ là đã trượt chân ngã xuống sàn.

Ly rượu trong tay Hicks rơi xuống, vỡ thành từng mảnh: “Không, không có khả năng, một omega sao có thể chống lại alpha xuất thân từ quân đội……”

Trong đầu Yuli đều là tiếng ong ong, cậu ta đã hoàn toàn không suy nghĩ được gì.

“Không phải chắc chắn thành công sao?” Hicks che mặt, ngũ quan vặn vẹo không tự chủ: “Nếu, nếu phụ thân mà biết……”

Hai chữ “Phụ thân” như một câu thần chú, Yuli chỉ cảm thấy đầu như sắp nổ tung: “Không! Tuyệt đối không thể để phụ thân biết!”

Hicks nhìn cảnh vệ trang bị nặng nề xông tới, sắc mặt trắng bệch như một tờ giấy: “Nhưng, nhưng hiện tại chúng ta làm gì được chứ?”

Yuli há miệng, nhưng không phát ra được chút âm thanh nào. Cậu ta cố gắng bình tĩnh lại, nhưng cơ bắp căng thẳng lại làm cổ họng cậu ta nghẹn lại.

Nhìn ánh mắt tuyệt vọng của Hicks, Yuli chỉ có thể dùng sức véo đùi mình, đau đớn dữ dội cuối cùng cũng làm cậu ta kiểm soát được bản thân.

Cậu ta thở dài nhẹ nhõm: “Đừng hoảng, cảnh vệ có thể là cơ hội cuối cùng để chúng ta lật kèo.”

“Bằng cách nào?” Đôi mắt của Hicks lại sáng lên, gã biết em trai gã rất thông minh, chắc chắn sẽ nghĩ ra cách giải quyết.

“Chẳng lẽ anh đã quên đây là địa bàn của ai?” Yuli nghĩ thông suốt cái này, cả người như sống lại: “Tiệc sinh nhật ngày hôm nay, mọi nhân sự đều là do Vương phi tự mình sắp xếp, anh cảm thấy mấy cảnh vệ đó là người của ai?”

1

“Đúng, đúng nhỉ!” Hicks liếm đôi môi nứt nẻ, kích động vung tay: “Anh lập tức gọi cho Vương phi để xác định một chút.”

Đúng lúc này, một hầu gái với khuôn mặt vô cảm đột nhiên xuất hiện trước mặt hai người.

“A!” Hicks loạng choạng lùi lại, suýt nữa té xuống sàn. Yuli cũng sợ hãi tới mức nhịp tim trở nên mất ổn định.

Hầu gái không nói gì, chỉ cầm một cái khay đi qua hai người, lúc sát vai với Hicks, trong lòng gã đột nhiên xuất hiện một cây súng to bằng bàn tay.

“Chủ nhân nói, vào lúc cần thiết, phải xem tài thiện xạ của ngài có chính xác hay không.”

Hicks vuốt súng trong tay, xúc cảm lạnh như băng giống một cây kim đâm vào thái dương gã.

Hầu gái như một bóng ma, đột nhiên xuất hiện lại nhanh chóng biến mất. Hicks và Yuli thậm chí còn không kịp hỏi câu nào, bóng dáng hầu gái đã mất hút trong bóng đêm.

Lúc này, cảnh vệ đã khống chế được hiện trường, Vương phi và Hoàng đế cũng vội vàng chạy tới.

Hai cảnh vệ muốn tiến lên bắt giữ tội phạm dưới chân Hà Hoan, cổ tay y xoay chuyển khoé léo, cắt đứt nút áo trước ngực alpha, lưỡi dao găm sắc bén để sát vào cổ gã, dường như có thể sẽ cắt đứt mạch máu gã bất cứ lúc nào.

“Cậu đang làm gì vậy, mau giao tội phạm cho chúng tôi.” Cảnh vệ cực kỳ không hài lòng mà quát Hà Hoan kêu: “Cậu là Omega, làm vậy rất nguy hiểm!”

Hà Hoan cảm thấy alpha đang bị y khống chế nhìn thấy cảnh vệ tới gần, cảm xúc của gã có chút kích động, ánh mắt hoảng loạn cũng dần ổn định lại.

“Ha, vui mừng quá sớm rồi.” Hà Hoan cười lạnh bên tai alpha.

Alpha hoài nghi nhìn y.

Dao găm trong tay Hà Hoan sát cổ alpha hơn, có vài tia máu nhàn nhạt chảy ra: “Tránh ra, nếu không tôi sẽ giết gã ta.”

“???”

Tất cả mọi người đều sửng sốt, đây là hành động gì vậy, cuối cùng ai mới là con tin?

Groya nhanh chóng hiểu được suy nghĩ của Hà Hoan. Nơi này đều là người của Hoàng đế và Vương phi, nếu tên tội phạm này là do bọn họ sắp xếp để diệt trừ Hà Hoan, để cảnh vệ bắt giữ tên này, có lẽ họ cũng chỉ giả bộ giam giữ gã, sau lưng lại thả gã ra.

Nhưng nếu người ở trong tay Hà Hoan, sẽ có thể ép gã nói ra chân tướng.

“Cách làm này quá mạo hiểm.” Groya đứng cạnh Hà Hoan, thì thầm với y.

Hà Hoan lại là vẻ mặt nhẹ nhàng, thậm chí còn có thời gian đùa giỡn Groya: “Ngài đừng căng thẳng, trò hay chỉ vừa mới bắt đầu thôi, ngài chính là khán giả ngồi ở ghế vip, nên ngài hãy thả lỏng để thưởng thức tiết mục này.”

Groya càng ngày càng không nhìn thấu Hà Hoan.

Lúc đầu bà cho rằng đối phương chỉ là một diễn viên nhỏ bé, bởi vì bà là fan điện ảnh của mẹ y, nên bà cũng quan tâm giúp đỡ y nhiều hơn.

Sau này bà cũng không biết y ở cạnh Fitz như thế nào, ban đầu bà phản đối tình yêu của bọn họ, nhưng Fitz nhất quyết không muốn, Hà Hoan lại mấy lần trở thành tâm điểm dư luận, dựa vào lên hot search thường xuyên mà trở thành siêu sao.

Hai người bất chấp Cente tạo áp lực, cùng nhau đi đến thắng lợi cuối cùng dưới tình huống tất cả mọi người đều phản đối.

Hiện tại, Hà Hoan – một omega nhìn có vẻ hiền lành yếu ớt, không chỉ đánh lại một alpha cường tráng, còn dám ở tiệc sinh nhật của Charlotte mời bà xem kịch hay.

Groya chỉ cảm thấy tất cả thật điên rồ!

Nhưng làm nữ hoàng giới kinh doanh, bản tính tìm kiếm lợi nhuận cũng đang thúc đẩy bà theo đuổi kíc,h thích, tìm kiếm cảm giác mạnh. Trò hay chỉ mới bắt đầu thôi mà?

Groya nhớ lại những gì Cente đã từng làm với gia tộc Tangnell, trong những đêm trằn trọc, làm sao bà chưa từng ảo tưởng giế.t chết tên Hoàng đế cặn bã này chứ.

Vậy điên cuồng đi!

Nội tâm Groya đột nhiên như núi lửa phun trào, cho dù tất cả điều này đều là âm mưu quỷ kế của Cente, đêm nay bà cũng phải lột da tên chó má này!

“Hà Hoan, con muốn làm gì cũng không cần lo lắng, có xảy ra chuyện gì ta cũng sẽ giúp con.” Groya thậm chí còn gọi anh trai lại: “Đồ ngốc, còn không mau tới đây!”

Công tước Tangnell cảm thấy rất uất ức, em gái không giúp ông thì thôi đi, còn mắng ông ngốc, rõ ràng là ông cũng chưa làm gì cả, rất vô tội có được không.

Nhưng ông vẫn ngoan ngoãn nghe lời tới cạnh Groya.

“Giờ anh phải ngăn cản bất kì ai muốn tới gần Hà Hoan.” Groya nhìn bộ dáng nhút nhát của ông, càng thêm nổi giận: “Thẳng lưng lên, thể hiện bộ dáng alpha của anh đi!”

Cảnh vệ xung quanh thấy gia tộc Tangnell như vậy, cũng dừng tới gần Hà Hoan.

Một người dẫn đầu trong đó nổi giận đùng đùng, hét vào mặt Hà Hoan: “Mấy người đừng náo loạn nữa, mau giao tội phạm ra đây để chúng tôi thẩm vấn!”

Hà Hoan cười lạnh: “Mấy người cũng tính là thứ gì chứ, tôi muốn gặp Hoàng đế và Vương phi, tôi muốn một lời giải thích công bằng, vì sao có người dám tấn công tôi ở Cung Đông Nặc!”

Tên dẫn đầu kia chưa từng gặp omega kiêu ngạo như vậy, diễn viên Hà Hoan này còn chưa kết hôn với Thái Tử đâu, chẳng qua là đang mang thai, sống dưới danh tình nhân thôi. Giờ đã kiêu ngạo như vậy rồi, nếu sau này thật sự lên làm Thái Tử Phi thì còn như nào nữa!

Trên thực tế, tên dẫn đầu là đội trưởng đội cận vệ của Cente, quyền lực rất lớn, ông ta cũng không thèm để ý lời uy hiếp của Hà Hoan.

Ông ta tùy ý chỉ vào hai cấp dưới bên cạnh: “Cậu, cậu, đi áp giải tội phạm lại đây.”

Groya không hổ danh là Iron Lady, bà bước nhanh lên trước, trực tiếp làm hai tên cảnh vệ sợ tới mức không dám đến gần: “Mấy người dám chạm vào Hà Hoan thử xem!”

“Đội trưởng, này……”

Đội trưởng đội cận vệ vung tay tát một cái: “Đồ vô dụng.” Vừa nói, ông ta dứt khoát tự mình đi.

Những người xung quanh nhìn hai bên mâu thuẫn một cách khó hiểu, ngay cả đội trưởng đội cận vệ cũng tự mình xuất trận, bên Groya không chỉ không giao người ra, ngược lại còn trông như muốn đánh nhau, đều có chút bối rối.

Đội trưởng đội cận vệ chính là người của Hoàng đế, gia tộc Tangnell muốn đắc tội Hoàng đế sao?

Tên đội trưởng hung ác dần tới gần, Groya cũng không lui bước, bà túm cánh tay công tước Tangnell, ném ông vào tên đội trưởng: “Ông, một binh lính nho nhỏ lại dám công khai tổn thương công tước, dựa theo pháp luật của đế quốc, đây chính là tội làm nhục và khinh thường quý tộc, thời hạn thi hành án là mười năm!”

1

Tên đội trưởng: “……”

Công tước Tangnell đâm vào lòng ngực tên đội trưởng: “……”

2

Tên đội trưởng nhanh chóng né tránh công tước Tangnell, chỉ vào Groya, giận dữ hét to: “Đây là vu khống, rõ ràng bà mới là người công khai tổn thương công tước.” Ông ta vội vàng nhìn quanh cầu cứu: “Mọi người đều nhìn thấy đúng không, là vị phu nhân này dùng gian kế hãm hại tôi!”

Mọi người: “……” Ai dám đắc tội gia tộc Tangnell chứ, đặc biệt là Groya.

Bình thường những tên cận vệ này bởi vì được đích thân hầu hạ Hoàng đế, nhìn thấy quý tộc bọn họ đều luôn khinh thường, hôm nay thấy bọn họ mâu thuẫn với Groya, trong lòng mỗi người đều cảm thấy sảng khoái.

Mà Hicks và Yuli đang trốn ở góc phòng thấy một màn như vậy, đều cảm thấy tâm trạng hai như bị đốt cháy.

“Hà, Hoan!” Hai chữ này phát ra từ kẽ răng Hicks, giọng điệu ác độc kia, hận không thể lột da ăn thịt Hà Hoan.

Mặt Yuli thì tái nhợt, lẩm bẩm: “Cuối cùng em cũng biết tại sao Vương phi lại đưa súng cho chúng ta, bởi vì Hà Hoan rất khó chơi.”

Hà Hoan ở trong trí nhớ cậu ta cũng chỉ là đồ quê mùa nhút nhát, không có đầu óc, người khác nói gì cũng tin.

Mà hiện giờ, Hà Hoan khống chế ngược lại tên alpha, dám mắng mỏ cận vệ của Hoàng đế, còn muốn Hoàng đế cho y một lời giải thích, đừng nói là omega, ngay cả alpha cũng không dám làm những chuyện này.

Hai mắt Hicks đỏ như máu, trừng Hà Hoan. Nhưng bàn tay ở trong túi quần gã lại không có chút sức lực nào, gã cũng không dám chạm vào cây súng kia.

Cơ thể Yuli run lên, tuyệt vọng nói: “Bệ hạ tới……”

Hicks đang định cầm súng, nghe vậy vội vàng rút cái tay đang run lập cập về. Gã thấy Hoàng đế Cente đang bước nhanh tới, trên mặt mang theo sự giận dữ.

……

“Mẫu thân, ngài đang muốn đi đâu sao?”

Charlotte dừng lại bước chân đang xuống cầu thang, chậm rãi xoay người nhìn lại, chỉ thấy Myron đang cà lơ phất phơ dựa vào cửa.

“Nghe nói Hà Hoan đã xảy ra chuyện, ta muốn nhanh chóng đến đó giải quyết.” Charlotte vừa nói xong, khu vườn ngoài cửa sổ gần hai người truyền đến một tiếng kinh ngạc. Bà ta không khỏi nghiêng người để nhìn, thấy Groya đang đứng chắn trước mặt Hà Hoan, ngăn cản cảnh vệ tới gần.

Trong mắt Charlotte hiện lên một tia tàn nhẫn, nhấc chân muốn nhanh chóng xuống lầu.

“Ngài không nên làm như vậy.” Giọng Myron lại cản trở bước chân bà ta.

Charlotte khẽ nhíu mày: “Ta không biết con đang nói cái gì, đừng chậm trễ thời gian của ta, con không nhìn thấy Hà Hoan đang rất khẩn cấp sao?!”

Myron đi tới gần, nhìn chằm chằm bà ta: “Chuyện của em ấy đương nhiên là khẩn cấp, ngài vội vàng thế này là đang muốn đi giải quyết tên alpha tấn công em ấy, để cho mọi chuyện không bị bại lộ.”

“Myron!” Charlotte gầm nhẹ, một cảm giác choáng váng không chân thật ập đến, bà ta quay mặt đi, có chút không dám nhìn thẳng con trai mình.

“Mẫu thân, vẫn còn kịp để ngài thu tay lại.” Myron giữ chặt cánh tay bà ta: “Hứa với tôi, đừng tiếp tục tổn thương Hà Hoan nữa.”

Charlotte đột nhiên ngẩng đầu nhìn hắn: “Con rất hiếm khi xin người khác, cũng rất hiếm khi nói chuyện nhẹ nhàng như vậy.”

Myron mím môi.

Charlotte đột nhiên hất tay hắn: “Con thích nó đúng không?” Thấy hắn không nói lời nào, Charlotte châm chọc nói: “Không hổ là anh em với Fitz, thế mà lại cùng thích một omega.”

“Tôi thật sự thích em ấy.” Đôi mắt xám bạc giống Fitz dần tối lại, giống một vực sâu sâu thẳm, sâu không thấy đáy.

Vào lúc này, Charlotte có ảo giác người đối diện chính là Fitz, người con trai cả lạnh như băng, tàn nhẫn vô tình.

“Nhưng mà, không phải thích như ngài đang nghĩ.” Myron nói, hắn quay đầu, thông qua cửa sổ nhìn Hà Hoan tùy ý làm bậy dưới lầu, nở nụ cười: “Bởi vì Fitz thích, cho nên tôi cũng thích em ấy.”

1

“Có ý gì?” Charlotte hỏi.

“Em ấy thay đổi Fitz, làm anh ấy trông giống người bình thường.” Myron quay đầu, nghiêm túc mà lại mang theo vài phần khẩn cầu nói với Charlotte: “Mẫu thân, đừng tổn thương em ấy nữa. Mọi chuyện xảy ra vào đêm nay đều để tôi gánh vác cho, ngài dừng lại đi, đừng ám ảnh cố chấp nữa.”

2

“Cút! Cút cho ta!” Charlotte giơ tay, tát thẳng vào mặt Myron.

Cái tát vang dội đến nỗi làm Myron cảm thấy nó có thể át mất tiếng ầm ĩ bên dưới, hắn bị tát nghiêng cả đầu, khuôn mặt có cảm giác đau đớn nhàn nhạt. Charlotte đã dùng sức rất mạnh.

Ngón tay Charlotte run rẩy chỉ vào hắn: “Mày không hiểu sự cố gắng của tao một chút nào cả! Tao thật hối hận khi đã sinh ra mày!”

Myron sờ vết móng tay cào trên má, lẳng lặng nhìn bóng dáng Charlotte biến mất, trên mặt hắn không có biểu cảm nào, chỉ lẳng lặng đứng đó, không chút động đậy, giống như đang chìm vào một thế giới im ắng, tiếng ồn ào ngoài cửa sổ cũng không thể quấy nhiễu hắn chút nào.

3

……

Fitz trực tiếp nhảy từ tầng hai xuống, chạy tới cạnh Hà Hoan. Cách làm nguy hiểm này của hắn, khiến mọi người la hét từ đợt này sang đợt khác.

“A tôi sắp chết rồi, Thái Tử ngầu quá!”

“Đây là quan tâm Hà Hoan bao nhiêu chứ, hâm mộ đến mức tôi chỉ có thể chua lòm.

“Xin lỗi em, tôi tới chậm rồi.” Fitz thở hồng hộc dừng lại trước mặt Hà Hoan, vẻ hoảng loạn vẫn chưa biến mất, không ngừng nhìn tới nhìn lui Hà Hoan, sau khi xác định y không bị thương mới nhẹ nhàng thở ra.

Tên sĩ quan vừa rồi tìm hắn có nói chuyện quan trọng thật, nhưng trong lòng Fitz lại mơ hồ cảm thấy không thoải mái, rất giống với lần hắn ở tiệc mừng thọ của Cente.

Hắn lập tức cho tên sĩ quan kia ra ngoài, gọi cho Hà Hoan, kết quả là vẫn luôn hiện không thể liên lạc được.

Fitz vừa bước ra khỏi phòng nghỉ thì thấy cảnh tượng nguy hiểm đang xảy ra trên bãi cỏ, trực tiếp nhảy từ tầng hai xuống.

“Làm anh lo lắng rồi.” Hà Hoan nói: “Tôi không sao cả, cũng không bị thương.”

“Fitz, rất xin lỗi con, ta đã không chăm sóc tốt Hà Hoan.” Groya áy náy xin lỗi Fitz.

“Chuyện này không liên quan đến ngài.” Hà Hoan đang muốn giải thích tình hình cho Fitz, lại thấy Cente đang giận dữ tới gần bọn họ.

“Đã xảy ra chuyện gì?!” Cente kinh ngạc khi thấy Hà Hoan có thể kiềm chế một alpha. Nhưng ông cũng lập tức răn dạy: “Một omega như cậu thân cận với một alpha xa lạ như vậy còn ra thể thống gì nữa, cậu còn đang mang thai!”

“Được thôi.” Hà Hoan giao tên alpha trong tay cho Fitz, sau đó nói với Cente nói: “Vừa rồi tên này muốn phá huỷ tuyến thể của tôi, đây là hung khí.” Y mở bàn tay ra, đúng là dao găm lúc nãy ở trên cổ alpha.

“Em nói cái gì?” Fitz ngạc nhiên: “Phá huỷ tuyến thể?!”

Cente càng thêm không tin: “Sao có thể, ai dám làm chuyện như vậy ở đây chứ!” Ông nhìn hiện trường rối ren mù mịt, lập tức nghĩ đến tiệc mừng thọ của mình, cũng là một bữa tiệc mừng, cuối cùng lại bị làm cho lộn xộn hỗn loạn, trong lòng đột nhiên cảm thấy rất khó chịu.

“Hoàn toàn là chuyện nhảm nhí, thật đáng xấu hổ!”

“Có phải là chuyện nhảm nhí hay không, không bằng để tên này tự mình nói.” Hà Hoan nghiêng đầu nhìn tên alpha kia.

Lúc Cente xuất hiện, sắc mặt tên alpha kia lập tức xám xịt. Chắc là biết bản thân gã chạy trời không khỏi nắng, hoàn toàn từ bỏ chống cự.

Dáng vẻ thê lương nhận tội của gã gần như  đã khẳng định lời nói của Hà Hoan.

Fitz nhắm mắt lại, cảm thấy trái tim như ngừng đập. Hậu quả của việc tuyến thể omega bị phá huỷ quả thật là không thể tưởng tượng được, trong đầu hắn chỉ vừa hiện lên một hình ảnh, lập tức cưỡng ép bản thân xoá sạch ký ức này, không dám tiếp tục nghĩ đến.

“Rắc……”

Hà Hoan đột nhiên nghe thấy tiếng khớp xương kêu, thấy tay Fitz ở trên lưng tên tội phạm đang nổi gân xanh, dày dặc làm người sợ hãi. Thì ra là hắn dùng quá nhiều sức, làm khớp xương ở năm ngón tay phát ra tiếng trật khớp, còn kèm theo cánh tay tên tội phạm bị bẻ gãy.

“A a a a……” Tên alpha kia đau đớn hét lên, từng giọt mồ hôi lăn dài trên trán gã.

Người xung quanh đều bị tiếng hét thảm thiết này doạ sợ, không khỏi lùi lại mấy bước.

Hà Hoan nhanh chóng ôm chặt cánh tay Fitz, an ủi hắn: “Fitz, tôi vẫn đây mà, tôi không sao cả.”

Sự tức giận của Fitz chưa tan biến, thậm chí càng thêm dùng sức, nhìn cánh tay của tên tội phạm co quắp lại, tựa như giây tiếp theo sẽ bị xé nát.

Trong đêm tối, tên alpha kia không ngừng la hét thảm thiết, đau đớn như sắp tắt thở, khiến người nghe không khỏi hoảng sợ.

“Fitz! Tôi muốn giữ gã ta để thẩm vấn! Anh bình tĩnh một chút!” Hà Hoan không thể không sử dụng yêu lực, cưỡng chế tay Fitz tách ra khỏi tên tội phạm.

Tay Fitz dần dần buông ra, nhưng sắc mặt vẫn rất khó coi. Đây là lần đầu tiên Hà Hoan thấy hắn thật sự tức giận, so sánh với sự tức giận của Fitz lúc y chạy trốn rồi bị bắt lại với hiện tại, quả thật là gặp sư phụ.

Hà Hoan sợ hắn lại làm ra hành động quá kích, lòng còn sợ hãi mà nói: “Anh nên tin tưởng tôi, sao tôi có thể bị loại người này gây tổn thương được.”

Cente có lẽ cũng là lần đầu tiên nhìn thấy Fitz tức giận, ngơ ngác thật lâu cũng không phát biểu ý kiến.

Mãi cho đến khi Hà Hoan trấn an Fitz xong, Cente mới nhận ra rằng đã thật sự xảy ra chuyện lớn.

“Người đâu, bắt tên muốn mưu hại hoàng thất này lại, ta muốn đích thân thẩm vấn!”

Lúc này, Charlotte cũng chạy ra khỏi phòng tiệc, bà ta vội vàng kéo cánh tay Cente: “Đã xảy ra chuyện gì sao, mọi người tụ tập đông vậy?”

Hà Hoan tiến lên một bước, nói với bà ta: “Vương phi, tên này có ý đồ tấn công tôi, muốn phá huỷ tuyến thể của tôi. Chuyện này xảy ra ở Cung Đông Nặc, mà toàn bộ bữa tiệc ngày hôm nay lại là do Vương phi sắp xếp, tôi muốn Vương phi cho tôi một lời giải thích hợp lý.”

Charlotte nghẹn lại, bà ta thật sự không ngờ rằng Hà Hoan lại thẳng thắn như vậy, vừa mở miệng đã yêu cầu bà ta giải thích.

Trong suốt cuộc đời, bà ta chưa bao giờ gặp người thô lỗ như thế.

“Cậu yên tâm, ta nhất định sẽ cho cậu một lời giải thích.”

Hà Hoan gật đầu: “Vậy không thể tốt hơn rồi.”

Lúc này, tên đội trưởng dẫn binh lính đến gần theo mệnh lệnh của Hoàng đế, ông ta hừ một tiếng, vươn tay muốn bắt tên alpha kia.

Hà Hoan hất tay tên đội trưởng ra, trực tiếp làm người lảo đảo: “Không dám làm Bệ hạ và Vương phi lo lắng, người này để tôi tự mình thẩm vấn là được rồi, mấy câu là có thể hỏi ra là ai ác độc muốn hãm hại tôi.”

Hà Hoan nói, nhìn đám người chung quanh đang quan sát: “Tôi nghĩ là mọi người cũng rất muốn biết, là ai can đảm dám tấn công tôi ở Cung Đông Nặc Cung.”

Mọi người tuy không dám gật đầu, nhưng trong hai mắt đều là nhiệt tình ăn dưa.

“Hà Hoan, làm vậy là không phù hợp quy củ. Cung Đông Nặc cũng không phải là nơi để cậu tuỳ ý.” Charlotte quát lớn.

Fitz lập tức túm cổ áo tên alpha kia, nói: “Tôi thẩm vấn!”

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước
Chương sau


Tiểu thuyết cùng thể loại

[Xuyên Nhanh] Sau Khi Vứt Bỏ Tra Công
[Xuyên Nhanh] Sau Khi Vứt Bỏ Tra Công
Đường tiểu thiếu gia có tiền có sắc, hết lần này tới lần khác phạm mệnh hoa đào nát, nhiều lần bị tra công lừa tiền lừa tình cảm, một ngày nọ vì tức giận mà gia nhập…
Anh Biết Mình Sắp Mất Em
Anh Biết Mình Sắp Mất Em
Y nghe một giọng có vẻ non nớt nhưng thong thả vang lên: “Tam Văn, phỗng*.” Bất chợt có người để ý Thẩm Cảnh Viễn, gọi Nam ca, có khách tới Đám người tụ xung quanh chừa đường…
Ảnh Đế Và Cái Bẫy Dài Hơi
Ảnh Đế Và Cái Bẫy Dài Hơi
Hạ Thư của mười năm trước chỉ là một thiếu niên 19 tuổi, còn là một tay mơ bước vào giới giải trí. Còn Trình Chinh đã 24 tuổi, lại còn là một ngôi sao có tiếng tăm…
Ánh Trăng Hôn Điệu Waltz
Ánh Trăng Hôn Điệu Waltz
Năm mười lăm tuổi, Lâm Ngữ vừa gặp cậu cả nhà họ Lạc đã trúng tiếng sét ái tình. Lạc Tân Cổ mặc tây trang ngồi trước đàn dương cầm giống như một bức tranh. Dù đối phương…
Bác Sĩ Giang Mang Thai Con Của Đối Thủ Một Mất Một Còn
Bác Sĩ Giang Mang Thai Con Của Đối Thủ Một Mất Một Còn
Mọi người đều biết khoa phụ sản bệnh viện Tế Hoa trực thuộc đại học y A có hai vị bác sĩ phó trưởng khoa “Vương bất kiến Vương” Từ lúc vào đại học, đến lúc tốt nghiệp…
Bản Năng Si Mê
Bản Năng Si Mê
Bạn đang đọc truyện Bản Năng Si Mê của tác giả Tiểu Ngô Quân. Trường trung học Tây Giang số 1, mọi người đều biết 2 nam thần Alpha của họ, cùng ở lớp 11/1 là kẻ thù…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full