được lên kế hoạch vào đầu năm mới, hai tháng trước đã bắt đầu tăng độ nóng.
Hai trailer vừa được tung ra đã leo lên hot search mấy ngày.
Lần này là chân thật tán thưởng, hình ảnh chế tác đẹp đẽ, cầu kỳ hùng vĩ, nhìn thấy sự đầu tư chuẩn bị vô cùng hoàn mỹ.ửu>Có dân mạng cắt ra mấy tấm ảnh động, trong đó có cảnh nhảy múa thủy tụ* kinh diễm nhất của Tô Dĩnh và Triệu Tây Âm.* Nhảy múa với ống tay áo dài.Tên của Triệu Tây Âm lại được mọi người say sưa nhắc đến.
Dân mạng đều cảm thấy, điểm xuất phát cao như vậy nhất định là muốn phát triển trong ngành giải trí.
Nhưng hết lần này đến lần khác không tìm thấy một chút tin tức nào của cô.
Về sau có dân mạng đăng lên mấy tấm ảnh chụp, là ở gần khu vực Phạm Duyệt gặp Triệu Tây Âm.“Cô ấy đang mang thai đấy, tính cách siêu nice, làn da siêu tốt! Chồng cô ấy cũng cao to đẹp trai.”Một bình luận then chốt nhận ra chỗ ở của bọn họ, “Cái tiểu khu này tính giá sơ qua cũng hai mươi vạn.
Chồng cô ấy là Chu Khải Thâm của tập đoàn Kinh Mậu, năm trước đấu giá một căn nhà hai trăm triệu nhìn về hướng biển ở Thâm Quyến chính là anh ta mua.”Đám người giờ mới hiểu được, Triệu Tây Âm căn bản không cần xào cái gì mà nữ diễn viên đẹp nhất.
Bởi vì người ta căn bản không thiếu tiền, cũng xác thực không cần tiến vào giới giải trí.
Loại phẩm chất khiêm tốn này dễ dàng tranh thủ hảo cảm của người qua đường.
Tiếp theo, lần lượt đào ra lúc Triệu Tây Âm học đại học đạt giải quán quân vũ đạo của giải đấu toàn quốc .ây>Mỹ nhân đạp ca* mà tới dưới ánh trăng.*Đạp ca: là một điệu nhảy truyền thống Trung Quốc.
Hình thức múa cổ xưa này có nguồn gốc từ dân gian đã xuất hiện từ thời nhà Hán hơn 2.000 năm trước, và trở nên phổ biến trong thời nhà Đường.Thật là cảnh đẹp ý vui.Rất nhanh, cũng có người nói đến chuyện Triệu Tây Âm gặp sự cố trên sân khấu tại Pháp.
Trong đó có một tài khoản weibo nặc danh vạch trần: “Lúc ấy đối thủ cạnh tranh bất hòa nhất của Triệu Tây Âm là Lâm Lang, bao nhiêu người không biết, các cô ấy là bạn cùng lớp đấy!”Lời nói này không biết là thật hay là giả, đã có ý đồ nhưng chỉ úp úp mở mở.
Ném ra một cái kíp nổ, cũng không sợ phiền phức lớn.
Âm thanh ngo ngoe rục rịch muốn ăn dưa của quần chúng càng thêm vang dội.
Dưới tình huống hiện tại, Lâm Lang còn cố ý đăng một cái weibo làm sáng tỏ.Giọng điệu vô tội, ủy khuất, mười phần là hoa sen trắng thuần khiết.Yên tĩnh chưa được một ngày, trong phần bình luận dưới weibo của cô có một bình luận nóng, bới ra tài khoản phụ của cô.Nội dung trong tài khoản phụ rất là đặc sắc, diss hầu hết các nữ minh tinh đang nổi tiếng, trong câu chữ tràn ra cảm giác ưu việt.
Lội ngược về những bài đăng cũ, là sự cố sân khấu năm đó của Triệu Tây Âm.Tài khoản phụ đăng hai bài: “Không phải cô rất có năng lực sao, không phải là học trò đắc ý của giáo viên D à, không cần quá nhiều, một lần là đủ để cô thân bại danh liệt.”“Bôi mỡ vào đế giày hiệu quả rất không tệ nhỉ, hì hì ha ha.”Sự cố lật xe trở mặt lần này của Lâm Lang, mấy năm về sau thỉnh thoảng vẫn còn bị nhắc lại trào phúng.Sự tình bị phơi bày, mười mấy tài khoản marketing đều chuyển phát sự kiện lột mặt nạ này, Lâm Lang giấu đầu lòi đuôi mà đăng lên hai văn kiện của luật sư, nói muốn truy cứu trách nhiệm với kẻ tạo lời đồn, đồng thời đóng lại bình luận weibo.Mà một bên khác, Triệu Tây Âm vẫn trước sau như một không có động tĩnh.Thư ký Từ đã sớm báo cáo việc này cho Chu Khải Thâm, Chu Khải Thâm cũng đã thăm dò thái độ của Triệu Tây Âm.Lúc này Triệu Tây Âm đã mang thai bảy tháng.Lúc hơn sáu tháng, trên đường cô lái xe đến trung tâm nghệ thuật, gặp sự cố va chạm đuôi xe.
Chu Khải Thâm bị dọa nên không cho phép cô lái xe ra ngoài nữa, mà bên phía Tô Dĩnh cũng lập tức cho cô nghỉ dài hạn.Tô Dĩnh nói: “Chồng em không phải loại lương thiện, tôi cũng chưa từng tự tìm phiền phức cho mình.”Nói có sách mách có chứng, thật làm cho người khác không có cách nào phản bác.Bây giờ Triệu Tây Âm cũng thích dạo weibo, đương nhiên cũng biết chuyện của Lâm Lang.
Chu Khải Thâm lo lắng cô suy nghĩ nhiều, xem đó như một khối đá ngầm không thể đụng vào, mấy ngày kia nói chuyện luôn cẩn thận từng li từng tí.
Kết quả là Triệu Tây Âm ngược lại không có việc gì, thoải mái nói: “Anh muốn hỏi Lâm Lang đúng hay không?”Chu Khải Thâm ngẩn người, sau đó mấp máy môi, “Ngày mai anh để luật sư Cầu tới nhà một chuyến, em có bất kỳ yêu cầu tố cáo gì đều có thể nói với ông ấy.
Ông ấy sẽ dốc toàn lực ứng phó, cố gắng hết sức làm cho đối phương…”“Em không nói muốn truy cứu trách nhiệm mà.” Triệu Tây Âm bưng một bát dâu tây, cắn một cái hết nửa trái, quai hàm phình lên nói.Chu Khải Thâm hỏi: “Tại sao?”Cô nói: “Mất đi rồi sẽ không trở về lại, mà em cũng không muốn quay đầu lại.”Cực kỳ lâu trước đó, cô đã học được cách hòa giải với chính mình.Bên này Triệu Tây Âm không có động thái nào, thái độ nhẹ như mây gió, cũng làm cho giá trị hảo cảm và bí ẩn của cư dân mạng đối với cô tăng đột ngột.
Mà tai tiếng của Lâm Lang làm sao cũng tẩy không sạch, sau này bất luận đăng bất kỳ weibo gì, bảy tám phần bình luận đều là trào phúng.
Nhưng vẫn có không ít truyền thông có ý đồ liên hệ với Triệu Tây Âm, nhiều lần đến nằm vùng lân cận khu Phạm Duyệt.
Bộ phận quan hệ công chúng của tập đoàn Kinh Mậu vô cùng có năng lực, gửi đi các loại quà tặng cho các cơ quan truyền thông có liên quan, khách khí mời bọn họ chiếu cố nhiều hơn, không muốn họ quấy rầy Chu phu nhân quá nhiều.Kim ngạch quảng cáo của tập đoàn Kinh Mậu hàng năm lên đến chín chữ số, vị thần tài lớn nhất như thế, có đầu óc sẽ không dám đắc tội.
Chu Khải Thâm vẫn lo lắng Triệu Tây Âm bị ảnh hưởng, dứt khoát bỏ trống vài ngày nghỉ, dắt cô rời khỏi Bắc Kinh bay đến Tam Á một chuyến.Chu Khải Thâm có chiến hữu cũ ở Tam Á, sau này đi làm binh trên tàu ngầm, sau khi xuất ngũ vẫn ở lại Tam Á.
Anh ta mở một nhà hàng hải sản trên đường Hữu Nghị, vì lợi ích và sự sảng khoái, anh có được không ít khách hàng, danh tiếng trên mạng cũng khá cao, làm ăn cũng rất thịnh vượng.“Đây là Tôn Hằng.” Chu Khải Thâm nắm tay Triệu Tây Âm, “Đây là người yêu tôi.”Tôn Hằng có làn da ngăm đen, khi cười lên lộ hai hàm răng trắng, vỗ vai Chu Khải Thâm nói: “Vừa nhìn chị dâu đã biết có phúc tướng, Chu ca là có phúc lớn.”Ngày ấy Tôn Hằng tự mình xuống bếp, làm một bàn tiệc hải sản.
Anh còn quan tâm khẩu vị của phụ nữ có thai, cố ý nấu cháo hải sản, chiếu cố cẩn thận tỉ mỉ.
Tôn Hằng mở nhà hàng để kiếm tiền, ở bên cạnh vịnh Tam Á anh có một khách sạn nghỉ dưỡng, còn mua nhà ở đảo Phượng Hoàng.
Nghe nói là cùng tuổi với Chu Khải Thâm, nhưng làm da ngăm đen, nhìn thành thục hơn mấy tuổi.Chàng trai này từng này tuổi còn chưa kết hôn, không thiếu tiền, dáng vẻ cũng nhanh nhẹn, là một hải sản vương lão ngũ* hàng thật giá thật.
Triệu Tây Âm có ấn tượng đặt biệt tốt với anh ta, còn lén lút chụp trộm một bên mặt của Tôn Hằng.
Bị Chu Khải Thâm tóm gọn, tức muốn rơi nửa cái mạng, “Anh ta đen như cục than có gì đáng xem?”*Người ta thường dùng là Kim cương vương lão ngũ: là một thuật ngữ của cư dân mạng Trung Quốc, ám chỉ một chàng trai vừa độc thân, vừa có nhà vừa cực kì giàu có.
Ở đây Tôn Hằng mở nhà hàng hải sản nên tác giả cho thành hải sản vương lão ngũ.Triệu Tây Âm nói: “Anh không cảm thấy dáng vẻ anh ấy rất giống Cổ Thiên Lạc sao? Bên mặt cực kỳ giống á!”Chu Khải Thâm trợn trắng mắt xem thường.“Buổi tối chúng ta ở chỗ nào?” Triệu Tây Âm cho rằng ở khách sạn.Chu Khải Thâm còn ghi thù, không muốn nói, tự mình lái xe chở cô đến bên kia Vịnh Á Long.
Đến nơi mới biết được, vậy mà anh cũng có bất động sản ở Tam Á.
Biệt thự ở gần biển, khu vực không tệ, phong cách trang trí đều theo sở thích của Chu Khải Thâm.
Triệu Tây Âm phát hiện phòng ngủ chính… lại bày trí cửa sổ sát đất!“Chu ca, anh đổi tên đi, gọi là Chu Song Song* cũng được đó.”* 窗 cửa sổVẻ mặt Chu Khải Thâm đương nhiên: “Cửa sổ sát đất tốt, rất tốt, đặc biệt tốt.”“Tốt chỗ nào, màn cửa đều phải làm lớn hơn.”“Có thể nhìn biển, có thể nhìn trời xanh.” Chu Khải Thâm bên cạnh vừa nói vừa ôm lấy cô từ phía sau, cúi đầu xuống, trầm giọng bên tai cô: “Còn có thể làʍ ŧìиɦ.”Triệu Tây Âm: “…”“Không cần bật đèn, có thể nhìn thấy hai người chúng ta bên trong.”“…”“Đứng đấy thoải mái nhất.
Em sợ ngã, hai tay chống lên thủy tinh, yên tâm, thủy tinh chất lượng rất tốt, anh đụng không hỏng.”“???”Cái này là nói tiếng người à.Cô đang là phụ nữ có thai!Triệu Tây Âm thật sự hơi sợ anh, nhỏ giọng nói: “Anh có thể kiềm chế một chút hay không, đừng nghĩ đến những chuyện lung tung rối loạn này, không phải lại muốn tắm nước lạnh đấy chứ.”Từ khi biết cô mang thai, hai người không có sinh hoạt vợ chồng nữa.
Những khi muốn đến không chịu nổi, ông chủ Chu cũng là tự mình giải quyết.
Nhưng lần này, dường như Chu Khải Thâm có hơi nghiện.
Tay của anh từ phần bụng phồng lên của cô di chuyển lên, sau đó dừng ở nơi mềm mại.“Bảy tháng, anh nhẹ một chút có được hay không?”Giọng nói khàn khàn, còn có một chút uất ức không giấu được.Thật không phải Triệu Tây Âm già mồm, muốn trách thì trách ông chủ Chu gây cho cô ấn tượng quá kém đối với chuyện này.
Lần nào cũng đùa người ta đến dở sống dở chết, còn chưa tính lúc không mang thai nhịn một chút, cô thật sự sợ anh không khống chế nổi.Hai người chung giường chung gối, mơ hồ nghe tiếng sóng biển, Chu Khải Thâm làm sao cũng ngủ không được.Anh ở trên giường lật qua lật lại, còn thỉnh thoảng “Vô ý” cọ cọ trên người cô.Triệu Tây Âm: “…”Rốt cuộc cũng không nhìn nổi nữa, vừa muốn cười lại vừa cảm thấy người đàn ông này quá đáng yêu, thế là cô cắn lỗ tai anh, thấp giọng yêu cầu: “Không cho phép quá lâu.”Chu Khải Thâm vui đến suýt khóc, “Không cho phép quá lâu là bao lâu?”Triệu Tây Âm nghiêm túc suy nghĩ, nói: “Mười cái.
Không, tám cái đi.”Chu Khải Thâm: “…”Triệu Tây Âm không kìm nén, bật cười thành tiếng, xoa xoa tay của anh, khoan dung độ lượng nói: “Được rồi được rồi, không nói đùa nữa, cho phép anh mười lăm trở xuống.”Chu Khải Thâm: “…??”Đêm nay, ông chủ Chu ngoại trừ việc nói không giữ lời, còn liên tục nói lời cợt nhả, các biểu hiện khác đều ưu tú.Đã thật lâu không mây mưa, thậm chí vào một thời khắc nào đó, Triệu Tây Âm không khống chế được cuộn người lại, Chu Khải Thâm từng giây nhớ kỹ cô mang thai, không dám làm loạn, dứt khoát nhẫn nhịn, chịu đựng đầy đầu mồ hôi, con mắt cũng bị ép đỏ lên.Triệu Tây Âm bị đẩy đến mức đầu tóc rối bời, bộ dáng xinh đẹp, ánh mắt hồn nhiên vô tội mà nhìn anh.Chu Khải Thâm quay đầu sang chỗ khác, hít thở thật sâu, khàn giọng nói: “Em đừng nhìn anh như vậy, anh sợ lát nữa anh sẽ Bá vương ngạnh thượng cung.”Triệu Tây Âm cười gần chết, chậm rãi với tay qua, nghịch ngợm câu dẫn: “Anh Chu, em dùng cái này giúp anh nha.”Không quá mức, nhưng tóm lại đủ hài lòng.Sau khi thỏa mãn, Chu Khải Thâm chôn đầu trong ngực cô, hồi lâu không ngẩng lên.Triệu Tây Âm cũng ưu sầu, từng chút từng chút vuốt tóc anh, “Đừng khóc, nhanh nín khóc, ngoan nào Chu bảo bảo! Mẹ yêu con nha.”Mặt mũi Chu Khải Thâm oán giận tràn đầy nghẹn khuất, “Anh không khóc.
Chỉ là giọng anh có chút khàn.”Triệu Tây Âm ôm lấy mặt anh, ánh mắt yêu thương, “Bây giờ thì biết khàn rồi? Vậy vừa rồi anh kêu không phải rất lớn tiếng sao? Là sợ nhân dân Tam Á không nghe được hay là thế nào?”Chu Khải Thâm sắp bị tức đến bật cười.Triệu Tây Âm duỗi bàn chân ra, sau đó gác lên trên đùi anh, ôm cổ anh nhẹ giọng nói: “Anh Chu, anh thích con trai hay là con gái?”Chu Khải Thâm nhắm mắt nghỉ ngơi, không hề nghĩ ngợi nói: “Đều thích.”Triệu Tây Âm “A” một tiếng, “Ngày ấy, anh Hòa Bình nói cho em, nói anh rất mong muốn có con trai.”Chu Khải Thâm nhíu mày, “Cậu ta lại nói hươu nói vượn cái gì? Anh nói câu này khi nào.”Triệu Tây Âm: “Á à, anh trọng nữ khinh nam, thì ra anh không thích con trai.
Vậy nếu em sinh con trai, có phải anh sẽ lập tức đuổi mẹ con em ra khỏi cửa hay không.
Anh thật là lòng dạ ác độc.
Anh không phải Chu bảo bảo, anh là Chu ác ác.”Khóe miệng Chu Khải Thâm hiển hiện ý cười, ôm cô vào lòng không nói gì.Qua một hồi lâu, anh mới nói: “Anh muốn con gái, tốt nhất là con gái giống em, anh mới có thể nhìn thấy bộ dáng khi em còn bé.”Triệu Tây Âm ngẩn người, có một dòng nước ấm yên lặng rót vào trong lòng.Cô trộm cười, học cách nói chuyện của anh, “Vậy em muốn con trai, con trai giống anh, em cũng có thể nhìn thấy bộ dạng anh khi còn bé, có phải cũng đẹp trai giống hiện tại hay không.”Chu Khải Thâm bình tĩnh, “Khi còn bé anh không đẹp trai, dinh dưỡng không đầy đủ, giống như giá đỗ vậy.
Da trên người không có một chỗ lành lặn, đều là bị nhánh trúc quất.
Con trai mà giống anh… Không dễ nhìn.”Tuổi thơ anh có thiếu sót, bóng ma thời niên thiếu là vết thương mà cả đời này khó mà khỏi hẳn.Những chuyện này Triệu Tây Âm đều biết.Cô đều biết.“Ông xã.” Cô khó mà tự kiềm chế, cánh tay giang rộng hết mức có thể, cho anh một cái ôm to lớn, “Mặc kệ là con trai hay con gái, em cùng con cũng sẽ ở cạnh yêu thương anh.
Về sau chúng ta tay lớn dắt tay nhỏ, sống đến 99 tuổi.”Chu Khải Thâm cười, mặt mũi vui vẻ, nếp nhăn nhàn nhạt trên đuôi mắt, biểu cảm ôn nhu đến tột đỉnh.Anh nói: “Còn anh sống đến 106 tuổi.”Anh lớn hơn Triệu Tây Âm bảy tuổi, nếu như sống đến 99, anh không yên lòng để cô một mình.”Chín mươi chín năm, là ở nhân gian.Trăm năm về sau, mới là vĩnh hằng.Yên tĩnh thật lâu, Triệu Tây Âm bỗng nhiên kêu lên “Ai” một tiếng.Chu Khải Thâm lập tức khẩn trương.Cô nắm chặt tay anh, nhẹ nhàng đặt lên bụng mình, “Tiểu Chu Chu đá em.”Vừa nói xong, ở vị trí lòng bàn tay hai người đặt lên, đứa bé bên trong lại đẩy lên.”Ngoài cửa sổ, sóng biển vỗ từng cơn, gió biển chầm chậm.Bên trong cửa sổ, Chu Khải Thâm cúi đầu xuống, Triệu Tây Âm ngẩng đầu lên, ánh mắt ấm áp giao nhau, sau đó ăn ý cười một tiếng..