“Được rồi, vậy để tôi đổi cách nói một chút, mẹ cô là ai? Theo những gì cô nói, mẹ cô chắc hẳn không phải là một người bình thường, mà một khi đã vậy, sao lại có thể coi trọng bố của Julia?”, Trần Triệu Dương đành phải đổi cách nói, hỏi lại.
“Bố tôi cũng không phải là người bình thường, ông ta là trưởng lão của Hội đồng hắc ám, tuy rằng cuối cùng chết oan uổng nhưng thực lực của ông ta thì không thể nghi ngờ”, Iris nghe Trần Triệu Dương nói vậy, trên mặt lập tức lộ ra hận ý, sau đó nói với anh.
Sau khi nói xong, cô ấy liền hối hận, sao mình lại nói ra điều này?
“Hội đồng hắc ám?”, nghe cái tên này, Trần Triệu Dương nhíu mày, cái tên giống như ở trong tiểu thuyết thế này không ngờ lại thực sự tồn tại, hơn nữa còn là tên của một tổ chức.
“Ồ? Hội đồng hắc ám? Tôi chưa từng nghe qua, có phải là rất lợi hại không?”, Trần Triệu Dương lần đầu nghe được cái tên này ngoài đời thực, nhất thời hưng phấn.
“Anh chết tâm đi, tôi sẽ không nói thêm bất cứ điều gì đâu”, Iris bị làm cho tức giận, cô ấy bĩu môi, hung ác nói.
Rõ ràng là vừa rồi trong tình thế cấp bách đã buột miệng nói bậy, bây giờ muốn thu lại cũng khó.
“Cô không nói thì thôi, tiếp tục chờ ở đây đi”, Trần Triệu Dương buông tay, sau đó ngồi ngay ở cửa, ngăn chặn đường chạy thoát của cô.
“Tôi cầu xin anh, đừng để tôi gặp mặt.Julia, cảm xúc của tôi có thể bị mất kiểm soát, đến lúc đó một số sự việc đáng sợ sẽ xảy ra mất”, Iris nhìn Trần Triệu Dương vẫn bất động, dầu muối đều không ăn, nhất thời bị chọc giận, nhưng rồi vẫn không có cách nào để lay động anh.
“Anh là một tên khốn nạn, đồ lưu manh…” Iris bị Trần Triệu Dương làm cho tức giận, chỉ có thể oán trách nói.
Nhìn thấy sự đau khổ trong đôi mắt của Iris, Trần Triệu Dương có chút không đành lòng.
Nếu Iris thực sự là em gái cùng cha khác mẹ của Julia, để hai người gặp mặt mà chưa có sự đồng ý của cả hai bên, e rằng có thể gây ra những tổn thương không thể bù đắp lại cho cả hai.
“Được rồi, cô đi đi, nếu cô thật sự muốn đồ vật gì đó trong tay Julia, vậy thì miêu tả lại hình dáng của nó cho tôi đi, tôi tìm giúp cô”, Trần Triệu Dương suy nghĩ một chút rồi đưa ra quyết định.
“Wi sao lại giúp tôi? Anh có mục đích gì?”, nghe Trần Triệu Dương nói như vậy, lris vốn đang tủi thân lập tức mở to mắt nhìn anh.
“Mục đích đương nhiên là muốn biết các người đang tìm kiếm thứ gì rồi? Không lẽ là bản đồ kho. báu sao?”, Trần Triệu Dương không nhịn được suy đoán.
“Không phải, đó hình như là một chiếc chìa khoá, nhưng chiếc chìa khoá này lại không giống như những chiếc chìa khoá bình thường, còn cụ thể là như thế nào thì tôi thực sự không biết”, lris có chút buồn bực nói.
Hiển nhiên, đối với việc tìm kiếm thứ mà không biết rõ này thật sự là rất đau đầu.
“Được, cô ghi lại số điện thoại của tôi đi, có gì lại gọi cho tôi sau”, Trần Triệu Dương đưa số điện thoại của mình cho Iris rồi sau đó làm một động tác ra hiệu.
“Anh thật sự thả tôi đi?”, Iris cảm thấy có chút khó tin, cô được buông tha dễ dàng như vậy sao? Sẽ không phải là một cú lừa chứ?
“Nhanh đi đi, các cô ấy có thể quay về bất cứ lúc nào, đến lúc đó, cô có muốn chạy cũng không được”, nhìn Iris vẫn đang còn hoài nghi, Trần Triệu Dương đen mặt nhắc nhở.
“Được rồi, đi thì is bĩu môi, hậm hực đi ra khỏi biệt thự, cô vẫn rất sợ phải chạm mặt với Julia, cô ấy còn chưa chuẩn bị sẵn sàng.