Đọc truyện Full

Chương 116: Sư tử điên cuồng trong rượu

“Nếu như anh Trần đã thanh toán, thế thì mọi người muốn ăn cái gì thì cứ nhanh chóng gọi đi.” Tôn Lượng âm dương quái khí nói. Trần Dật Thần đã muốn khoe khoang, vậy thì hãy chuẩn bị trả một cái giá thật lớn, anh ta sẽ khách khí với Từ Đông Lương, nhưng mà anh ta sẽ không khách khí với Trần Dật Thần.

“Phục vụ, ba phần cá băng diều cửu vị.” Vương Siêu vung tay lên nói.

“Phục vụ, ở chỗ của các người có Romani-Conti không vậy, nếu như có thì mang hai chai đến đây.”

“Phục vụ…”

Dưới sự dẫn đầu của Vương Siêu và Tôn Lượng, đám người đồng loạt bắt đầu gọi món ăn, hơn nữa đều là chọn những món quý giá. Ban đầu cũng chỉ muốn gọi hai phần, sau khi nghe Trần Dật Thần tính tiền thì đương nhiên biến thành ba bốn phần, về phần rượu thì cũng gọi rượu quý, bọn họ gọi cái gì, mục đích rất đơn giản chính là để Trần Dật Thần phải ói máu trả một cái giá đắt.

Từ Đông Lương hài lòng nhẹ gật đầu, những người này không hổ là bạn học của mình, vẫn là rất biết nhìn sắc mặt.

Vương Hiểu Nha lại kề miệng sát bên tai của Từ Đông Lương, nhỏ giọng nói: “Anh Lương, nếu như cái tên phế vật này đang khoe khoang, lúc tính tiền không bỏ ra nổi tiền, vậy thì chúng ta phải làm gì đây?”

Ý tứ của Vương Hiểu Nha rất rõ ràng, nếu như Trần Dật Thần không bỏ ra nổi tiền, vậy thì công quán Hoa Thịnh cũng sẽ không để cho bọn họ ăn cơm chùa nhiều như vậy, cho nên cuối cùng có lẽ vẫn phải là bọn họ bỏ tiền ra, hoặc là một mình Từ Đông Lương bỏ tiền.

Sắc mặt của Từ Đông Lương thay đổi, cũng ý thức được khả năng này. Nếu như Trần Dật Thần thật sự không có cách nào trả tiền, vậy thì anh cũng chỉ mất mặt mũi mà thôi, mà bọn người của anh ta có lẽ bị mất chính là tiền.

Thậm chí còn có xác suất rất lớn chỉ có một mình mình mất tiền, bởi vì trời có sập xuống thì cái tên đầu não là anh ta phải hứng chịu.

Nghĩ đến đây, Từ Đông Lương liền vội vàng ho hai tiếng, nhắc nhở nói: “Mọi người gọi đồ ăn đủ ăn là được rồi, đừng gọi quá nhiều, nếu như đến lúc đó người nào đó không có tiền để trả, vậy thì hóa đơn này có lẽ sẽ do bọn mình trả.”

Lời nói này của Từ Đông Lương vẫn đưa ra một tác dụng rất lớn, có rất nhiều người muốn chơi Trần Dật Thần, bây giờ cũng đã ngừng động tác gọi món. Bọn họ cũng không ngu ngốc, nếu như Trần Dật Thần thật sự không có tiền, là một kẻ nghèo khoe khoang, vậy bọn họ gọi món ăn một trăm bốn mươi một trăm năm mươi triệu, vậy thì người bị hãm hại sẽ làm mình. Đừng nói là Từ Đông Lương, Từ Đông Lương có tiền đi nữa cũng không thể nào thanh toán một bữa ăn khoảng tám chín tỷ cho bọn họ trong một lần.

Thấy bọn người này đang hoảng sợ, Trần Dật Thần khinh thường cười cười, chỉ chọn món ăn ba trăm triệu liền hù dọa bọn họ sợ thành cái dạng này, vốn dĩ anh còn cho rằng những người này ít nhất cũng sẽ gọi mấy món đồ ăn hết mười một mười hai tỷ, thật sự không ngờ rằng chỉ gọi tới có ba tỷ mà đã sợ không chịu được rồi.

Ban đầu đã muốn cho các người ăn một bữa ngon, nhưng mà các người lại không biết tận dụng, vậy thì cũng không trách được tôi đâu. Trần Dật Thần thầm nghĩ ở trong lòng, anh thật sự dự định mời những người này ăn cơm, cũng không phải là nói đùa với Lý Tuyết.

Rất nhanh, nhân viên phục vụ liền bưng đồ ăn mà mọi người đã gọi lên, mà Từ Đông Lương thì vẫn luôn quan sát biểu cảm của Trần Dật Thần, nếu như Trần Dật Thần lộ ra nửa điểm khiếp đảm, vậy thì anh ta có thể khẳng định được Trần Dật Thần đang khoe khoang. Đáng tiếc là từ đầu đến cuối Trần Dật Thần đều rất trấn tĩnh, ngay cả mắt cũng không thèm chớp một cái.

Từ Đông Lương lập tức có chút nghi ngờ, cái tên giao thức ăn nhanh sẽ không phải thật sự có nhiều tiền đâu nhỉ? Phải biết là mặc dù lúc nãy anh ta đã nhắc nhở đám người gọi đồ ăn ít thôi, nhưng mà những món được gọi cũng đã hơn ba tỷ rồi. Cho dù là anh ta thì cũng cảm thấy đau cả thịt, một người chỉ đi giao thức ăn, rốt cuộc lại lấy đâu ra lực lượng như thế?

Lúc này tâm trạng của Lý Tuyết cũng không kém Từ Đông Lương là bao, cô ta hy vọng Trần Dật Thần không có tiền, vừa hi vọng Trần Dật Thần có tiền, rất là phức tạp.

Đồ ăn đã mang lên được một nửa, Vương Hiểu Nha đứng ngồi không yên, cô ta phát hiện ánh mắt của Từ Đông Lương vẫn luôn dính ở trên người của Hạ Nhược Y, căn bản cũng không có chút tâm tư thèm nhìn mình.

Ngọn lửa ghen ghét vừa mới được dập tắt của Vương Hiểu Nha liền cháy hừng hực, mình tuyệt đối không thể ngồi chờ chết như vậy được.

Rốt cuộc Vương Hiểu Nha cũng đưa ra quyết định, đứng dậy chạy vào trong phòng vệ sinh, để cho tiện một lát nữa hành động, Vương Hiểu Nha trực tiếp cởi bỏ đồ lót, sau đó lại trở về ngồi xuống ở bên cạnh của Từ Đông Lương.

“Anh Lương, ăn không thì thật sự không thú vị chút nào, nếu không thì chúng ta uống rượu đi.” Vương Hiểu Nha thân mật nói với Từ Đông Lương, hương thơm ở trong miệng không ngừng phả lên trên mặt của Từ Đông Lương.

Cảm nhận được trên bả vai của mình truyền đến xúc cảm mềm mại, Từ Đông Lương lập tức cảm thấy trong lòng rạo rực, bụng dưới khô nóng một trận. Anh ta cũng là một tên ăn chơi lão luyện, sao có thể không nhìn ra được Vương Hiểu Nha đang quyến rũ mình, cái cô gái lẳng lơ này.

Đã không thể xử lý được Hạ Nhược Y, vậy thì trước tiên làm cô lẳng lơ này cũng không tệ, Từ Đông Lương đảo mắt vòng vòng, nghĩ thầm.

“Được được được, vậy chúng ta uống rượu thôi. Phục vụ, mang máy chai mao đài đến đây.” Từ Đông Lương phất phất tay nói.

Chỉ chốc lát sau, mấy chai mao đài được mang lên, đều là mao đài thượng hạn.

“Trần Dật Thần, tửu lượng của anh như thế nào?” Vương Hiểu Nha đột nhiên nhìn Trần Dật Thần rồi hỏi.

Trần Dật Thần nhíu mày, thản nhiên nói: “Cũng được thôi.”

“Cũng được à?” Khóe miệng của Vương Hiểu Nha nở một nụ cười thú vị, tiếp tục nói: “So sánh với anh Lương thì như thế nào?”

“Chưa từng uống cùng nhau, sao có thể biết được.” Trần Dật Thần chai tĩnh nói, nhưng mà trong lòng đại khái cũng đã đoán được mục đích của Vương Hiểu Nha.

“Bây giờ không phải là có cơ hội đó ư.” Vương Hiểu Nha cười nói, đã quyết định muốn thông đồng với Từ Đông Lương, vậy thì trước tiên cô ta phải để cho Từ Đông Lương nhìn thấy giá trị của mình. Mà tình hình hiện tại, đả kích Trần Dật Thần chính là cơ hội duy nhất để Từ Đông Lương nhìn thấy được giá trị của cô ta.

Từ Đông Lương chướng mắt Trần Dật Thần, mình chỉ cần giúp Từ Đông Lương để cho Trần Dật Thần xấu mặt, vậy thì Từ Đông Lương sẽ rất vui.

Cô ta biết rất rõ tửu lượng của Từ Đông Lương, lúc học đại học đã được người khác gọi là sư tử điên cuồng trong rượu, so về uống rượu, cho đến bây giờ Từ Đông Lương cũng chưa từng thua ai.

Vương Hiểu Nha vừa nói như vậy, Từ Đông Lương lập tức cũng hiểu được ý của Vương Hiểu Nha, tất cả mọi người đều là đàn ông, hơn nữa còn lại ở trước mặt người phụ nữ của mình, đương nhiên không thể thừa nhận mình không bằng một người đàn ông khác.

Cho dù lúc này Trần Dật Thần không uống được thì cũng phải đành cắn răng mà nói mình có thể uống, nếu không thì anh không còn chút mặt mũi nào ở trước mặt của Hạ Nhược Y.

Từ Đông Lương có chút hưng phấn, cái đồ lẳng lơ Vương Hiểu Nha này cũng có chút tác dụng.

“Sao nào anh Trần? Có dám so tửu lượng với tôi không, đương nhiên nếu như anh Trần không muốn thì cứ nói thẳng là được rồi, tôi cũng sẽ không miễn cưỡng.” Từ Đông Lương cười ha hả nói, anh ta đây là đang thách thức đường đường chính chính, Trần Dật Thần chỉ có hai lựa chọn, hoặc là trực tiếp nhận thua, hoặc là so tài uống rượu với anh ta. Nói thật thì Từ Đông Lương anh ta chưa từng sợ ai, đừng nói chi có một mình Trần Dật Thần, có mười cái Trần Dật Thần cộng lại thì cũng không phải là đối thủ của anh ta.

Đến lúc đó chỉ cần Trần Dật Thần uống say rồi thì anh ta sẽ có cách để làm cho Trần Dật Thần xấu mặt, hơn nữa Hạ Nhược Y lại càng có thể để cho anh ta đùa bỡn, nói không chừng còn có thể dẫn theo đồ lẵng lơ Vương Hiểu Nha này mà chơi hết cả hai.

“Anh nhất định phải so tửu lượng với tôi à?” Sắc mặt của Trần Dật Thần có chút kỳ dị.

“Thế nào, anh không dám hả?” Lông mày của Từ Đông Lương nhướng nhướng lên, nói.

Trần Dật Thần lắc đầu cười nói: “Không có gì là không dám, tôi chỉ sợ một lát nữa anh hối hận thôi.”

“Hối hận à?” Từ Đông Lương cười lạnh: “Trong từ điển của Từ Đông Lương tôi không có hai chữ hối hận!”

Phím tắt:←

Phím tắt:→



Tiểu thuyết cùng thể loại

10 Bước Sườn Xào Chua Ngọt Của Anh Cố
10 Bước Sườn Xào Chua Ngọt Của Anh Cố
Độ dài: 10 chương Editor + Beta: Hachonie Poster: Hachonie Giới thiệu Ai đến từ sông núi biển hồ, nhưng lại chịu bó buộc trong bếp núc mỗi ngày và tình yêu. Chó Sườn mèo Chua Ngọt, có…
80 Sủng Vai Ác Trong Lòng Bàn Tay
80 Sủng Vai Ác Trong Lòng Bàn Tay
Xuyên sách về năm 80, Tống Thiển gặp ánh trăng sáng của mình: vai phản diện Hạng Loan Thành. Vì giúp anh tránh khỏi kết cục phơi thây nơi hoang dã, cô hao hết tâm tư giúp đỡ…
Ai Mà Không Mê Trà Xanh!
Ai Mà Không Mê Trà Xanh!
Trần Vũ yêu thiên chi kiêu tử Hứa Tố suốt bảy năm trời, cuối cùng thành công trở thành vợ anh. Bạn bè vui mừng chúc phúc cô được như ước nguyện, cuối cùng cũng chờ đến lúc…
Âm Mưu
Âm Mưu
Để gom đủ tiền phẫu thuật cho tôi, chị tôi đã cam nguyện bán mình cho Lương Cảnh Từ, một ông chủ lớn trong giới Bắc Kinh. Làm thế thân của bạch nguyệt quang cho hắn trong năm…
Anh Bạn Trai Cũ Tám Tuổi Của Tôi
Anh Bạn Trai Cũ Tám Tuổi Của Tôi
Bạn trai cũ bị đồ từ trên trời rơi xuống va trúng đầu. Bị thương thôi thì chớ, đằng này nào thằng chả còn bị ảnh hưởng, trí tuệ sa sút bằng đứa con nít tám tuổi nữa!…
Anh Vẫn Luôn Yêu Em
Anh Vẫn Luôn Yêu Em
Hề Gia là một biên kịch nổi tiếng, không chỉ vì “tài năng” của bản thân mà còn vì nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành. Vừa là đại mỹ nhân, lại không có tai tiếng gì, điểm sáng…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full