“Nhưng, trong khoảng thời gian này, trước khi cô Hứa đặt chân tới Đế Thành, con ngoan ngoãn một chút cho bố, cho dù gặp phải Tô Minh cùng Diệp Mộ Cẩn, cũng phải nhượng bộ lui binh cho bố, con không phải là đối thủ của Tô Minh, vĩnh viễn không phải, đừng quá xúc động kẻo mất mạng trong tay Tô Minh”, Công Tôn Hạ nghiêm nghị cảnh cáo.
“Vâng, bố, con biết rồi”,
Công Tôn Thần nặng nề gật đầu,
trong lòng đã tưởng tượng đến cảnh mấy ngày nữa cô Hứa đến Đế Thành, nên làm nhục, thậm chí đánh chết Tô Minh như thế nào?
Có cô Hứa ở đây, cho dù Tô Minh có ba đầu sáu tay cũng phải nhận thua!
Cùng lúc đó.
Nhà họ Lam.
“Ngay từ ba năm trước, tôi đã khuyên anh cả trực tiếp tiêu diệt toàn bộ nhà họ Tô ở thành phố Dương Giang, nhưng anh cả nhân từ nương tay, bây giờ thì hay rồi, cái thằng ranh Tô Minh
kia sau ba năm lại trở về.
Còn có
võ công cao cường, ngay cả
Vương Đạo Khánh cũng không
phải đối thủ, anh cả đã chết, để
lại cục diện rối rắm cho chúng ta.
Chết Tiệt!!!”
Trong đại sảnh của biệt thự nhà họ Lam, gia chủ hiện tại của nhà họ Lam sắc mặt ảm đạm, trên tay cầm một cái tách trà, nắm thật chặt, trước mặt là con cháu và người quan trọng trong gia đình nhà họ Lam.
Mới vừa rồi, nhà họ Diệp truyền đến tin tức.
Ngày mai, Diệp Mộ Cẩn nhà họ Diệp cùng Tô Minh sẽ đến
thăm hỏi nhà họ Lam.
Trong đại sảnh, bầu không khí có chút trầm mặc.
Tô Minh có thể đánh bại Vương Đạo Khánh thật sự quá đáng sợ.
Với thực lực như bậc này, nói thật, nhà họ Lam căn bản không người nào có thể chống lại Tô Minh, cách biệt rất xa.
Trừ khi lấy đông địch yếu mới có thể tránh khỏi thương vong.
Nhưng trong trường hợp đó, coi như cuối cùng cỏ thể giết Tô
Minh, nhà họ Lam cũng tổn thất không nhỏ, từ nay về sau không còn nằm trong tám gia tộc lớn nhất nữa.
“Sao không nói gì thế? Nói đi, nên làm cái gì bây giờ?1, thấy không có ai lên tiếng, Lam Lại hừ một tiếng.
“Bố, liên kết với nhà họ Hồng.
Đây cũng là biện pháp bảo toàn tốt nhất”, Lam Lâm -con trai Lam Lại mở miệng nói.
Lam Lâm mớ miệng, mấy người nhà họ Lam có quan hệ tốt với Lam Lâm cũng gật đầu.
Đó thực sự là một cách tốt.
Cho dù Tô Minh có cường đại đến đâu cũng chỉ là người bình thường, sao có thể so với nhà họ Hồng ở Huyền Linh Sơn?
“Không ổn”, nhưng, một lúc sau, Lam Thủ Phong liền lắc đầu, mạnh mẽ bác bỏ.
Lam Thủ Phong là em họ của Lam Lại – gia chủ nhà họ Lam, rất được Lam Lại coi trọng.
“Tại sao lại không ổn?”
“Nếu vì giải quyết một mình Tô Minh, mà cần phải nhờ vả nhà họ Hồng, người nhà họ Hồng sẽ chỉ cảm thấy nhà họ Lam chúng ta thật vô dụng.
Phải biết rằng, còn chưa đầy một tháng, cô cả gả cho cậu chủ nhà họ Hồng rồi, nếu như ở giờ phút quan trọng này, để cho nhà họ Hồng ở Huyền Linh Sơn thấy nhà họ Lam chúng ta là phế vật, yếu ớt, không có giá trị gì, không cấn thận, đại hôn của cô cả với cậu cả nhà họ Hồng cũng sẽ chịu ảnh hưởng”, Lam Thủ Phong nghiêm túc nói.
“Không sai, Không thể sử dụng quan hệ với nhà họ Hồng, vẫn nên dựa vào chúng ta tự mình giải quyết”, nét mặt Lam Lại hơi biến sắc, khẽ gật đầu.
“Chúng ta tự mình giải quyết thì phải làm sao? Tô Minh cỏ thể đánh bại Vương Đạo Khánh có thể thấy cậu ta cũng không dễ đối phó, hơn nữa bởi vì chuyện ba năm trước, có thể tưởng tượng cậu ta hận nhà họ Lam như thế nào, nếu như lấy cương trị cương, nhà họ Lam cho dù có thực sự giết được cậu ta thì cũng tổn thất nặng nề”, một người nhà họ Lam khác lên tiếng, giọng đầy lo lắng.