Cứ mỗi lần giác ngộ, là mỗi lần cần suy ngẫm.
Lúc Tô Minh mới bắt đầu, trong đầu vẫn hay bị cảm giác đau nhức muốn nổ tung, mãi đến sau này, khi tinh thần dần dần mạnh mẽ hơn đã dần thích ứng được.
“Tại sao càng mô phỏng, lại càng suy ngẫm, càng lĩnh ngộ, càng hỗ loạn?”, Tô Minh có chút bôi rối.
Võ kỹ cấp đế vương.
Thưr khipn nnưnri ta tnx/pt
Thực khiến người ta tuyệt vọng!
Càng nghiên cứu võ kỹ thì sẽ càng thấu hiểu.
Nhưng Đại Hoang Vu Quyền thì ngược lại, nó giống như là bầu trời tầng tầng lớp lớp, khi người tu luyện nghĩ rằng thấu hiếu rồi, đã lĩnh ngộ roi thì lại rồi phát hiện, núi cao còn có núi cao hơn.
Lại thêm mười mấy ngày nữa trôi qua.
Cảnh giới võ đạo của Tô Minh, đã đạt tới cảnh giới bán bộ hóa thần rồi.
Linh thạch và thú tinh trước mắt đều đã hóa thành tro bụi, toàn bộ đều bị hấp thụ rồi.
Việc thăng cấp cảnh giới một cách điên cuồng như vậy mang đến sự tăng cường toàn diện.
Chính là thứ năng lượng thuần túy, trong lúc kho tàng huyết mạch đang vận chuyển, đã công phá được 8 triệu cân.
Chấn động vô cùng.
Đây cũng là nhờ sự kết hợp giữa kho tàng huyết mạch và máu thần.
Sức mạnh này đại khái có thể trực tiếp giết được một người tu tiên cảnh giới Vạn pháp trung kỳ.
Năng lượng mạnh mẽ chạy khắp cơ thể, chỉ cần hít thở một cái cũng có thể ảnh hưởng quy luật không gian phía trước.
Nếu không khống chế nó, dù một người tu tiên thuộc cảnh giới tôn giả đối mặt với Tô Minh, có khi đứng cũng đứng không vững.
Không chỉ như vậy, đạt được cảnh giới bán bộ hóa thần, sức mạnh trong cơ thể của Tô Minh từ thị lực, thể lực, sức mạnh tinh
thần tới năng lực cảm nhận! đều được tăng lên.
Nhưng mà những điều này, không đáng để Tô Minh tự hào.
Anh thậm chí còn xem nhẹ sự đột phá cảnh giới của chính mình.
Toàn bộ tâm trí anh đều dồn hết vào Đại Hoang Vu Quyền.
Thậm chí còn có chút cố chấp.
Đã hơn hai mươi ngày trôi qua rồi.
Nhưng vẫn chưa nhập môn
nổi ‘Đại Hoang Vu Quyền, đừng nói đến nhập môn, ngay cả chút phương hướng cũng chẳng có.
“Hoang Vu? Hoang Vu? Hoang Vu?”, tới hôm nay, Tô Minh mở mắt, ấn sâu trong đó là sự mệt mỏi, đã một tháng trôi qua rồi, lúc nào cũng đang suy nghĩ, lĩnh ngộ, nhưng một chút thành quả cũng không có, thực sự mệt mỏi, vậy nên, anh quyết định dừng lại, bản thân anh cảm thấy, nếu như không có một hướng đi mới hoặc là một chút linh cảm thì dù cho tiếp tục suy nghĩ, lĩnh ngộ cũng chẳng có tác dụng.
Trên thực tế, Tô Minh cũng
biết, nếu như anh nhờ thiên nữ Tạo Hóa giúp đỡ thì có khi chỉ cần một chốc là có thể nhập môn rồi.
Nhưng mà, không thể làm như vậy.