Khoảng thời gian gần đây, từ khi Tô Ly ra khỏi Tiên Âm Cốc đi rèn luyện, cho đến khi lấy được kho tàng Chuẩn Đế, trong thời gian đó, bàn tay đã nhuốm vô số máu tươi, hơn nữa, ra tay khá là khá là tàn độc.
Đừng nói người cảnh giới Chân Hoàng hậu kỳ, nghe nói, còn có cả người giới Chân Thánh hậu kỳ, đều chết thảm trong tay nữ ma đầu này.
“Võ Tông đúng là ngày càng hiu quạnh”, Vương Thần Ngạn đặt chén trà xuống, nhìn Tô Minh một cái, nhàn nhạt bình luận một câu, hơi cau mày, có chút không thoải mái, rác rưởi cảnh giới Chân Hoàng hậu kỳ cũng tham gia tiệc trà Ẩn Vân, thực sự là hạ thấp đẳng cấp của tiệc trà Ẩn Vân.
Nhưng Vân Thanh Thanh đó, Vương Thần Ngạn chỉ nhìn một cái, lại cảm thấy ngạc nhiên, không chỉ là dung mạo, còn có ý chí võ đạo!
Căn cơ đáng sợ của Võ Tòng chính là ở ý chí võ đạo truyền thừa hàng tỷ năm.
Tuy Vân Thanh Thanh còn
trẻ, cảnh giới cũng chỉ là cảnh giới bán bộ Chân Thánh, nhưng ý chí võ đạo vẫn khiến người ta kinh sợ, Vương Thần Ngạn ngầm phát hiện được ý chí võ đạo của Vân Thanh Thanh cao hơn rất nhiều rất nhiều so với ý chí võ đạo về phẩm chất của bất kỳ truyền nhân Võ Tông nào.
Trên thực tế, cũng là vì Vân Thanh Thanh vừa vào Võ Tông, vừa kế truyền được ý chí võ đạo, còn chưa hòa nhập, thông suốt hoàn toàn, nếu không, cũng không đến nỗi đế lọt khí tức của ý chí võ đạo ra ngoài, bị người ta dễ dàng phán đoán ra tầng cấp của ý chí võ đạo.
“Sư muội, em không biết tên nhãi kia thật à?”, Mạt Cầu thấy Tò Ly đang bước nhanh về phía tiệc trà Ấn Vân thì không khỏi mỉm cười nghiền ngẫm, người khác có lẽ nghĩ rằng Tô Minh to gan lớn mật tiếp cận Tô Ly, nhưng hắn ta cảm thấy mối quan hệ giữa Tò Minh và Tô Ly không đơn giản như vậy, đầu tiên, hắn ta cảm nhận rõ ràng cảm xúc của Tô Lỵ hơi dao động, tuy rằng cò ấy nhanh chóng che giấu nó, ngoài ra, cả hai đều họ Tô, tất cả đều chỉ là trùng hợp sao?
Tô Ly không đáp lời Mạt Cầu, đáy lòng cô càng thêm kiêng dè hắn ta.
Tên Mạt Cầu này, cho dù là EQ hay IQ cũng đều cực kỳ kinh khủng.
Thế nhưng, về mặt võ đạo cũng không kém cạnh gì.
Dù trong thế hệ trẻ ở các thế lực ấn thế tại thế giới Tiểu Thiên thì cảnh giới bán bộ Bất Tử cũng là số một số hai.
Hơn nữa, Tò Ly gần như chắc chắn rằng, cảnh giới bán bộ Bất Tử của Mạt Cầu có khả năng còn mạnh hơn nữa, bởi lẽ,
Tô Ly không đáp lời Mạt Cầu, đáy lòng cô càng thêm kiêng dè hắn ta.
Tên Mạt Cầu này, cho dù là EQ hay IQ cũng đều cực kỳ kinh khủng.
Thế nhưng, về mặt võ đạo cũng không kém cạnh gì.
Dù trong thế hệ trẻ ở các thế lực ấn thế tại thế giới Tiểu Thiên thì cảnh giới bán bộ Bất Tử cũng là số một số hai.
Hơn nữa, Tò Ly gần như chắc chắn rằng, cảnh giới bán bộ Bất Tử của Mạt Cầu có khả năng còn mạnh hơn nữa, bởi lẽ,
hắn ta cho cô một cảm giác rất nguy hiểm thậm chí là mùi vị của cái chết, đó là cảm giác mà cảnh giới bán bộ Bất Tử bình thường không làm được.
“Giả vờ không biết mình sao? Hình như em ấy gặp vấn đề gì rồi?”, lúc này, Tô Minh không dây dưa gọi Tò Ly là em gái, anh không phải đồ ngốc.
Hiển nhiên là lúc này em gái không muốn quang minh chính đại thừa nhận quan hệ với mình.
Rốt cuộc là vì sao?
Tô Minh quyết định đứng xem trước rồi tính sau.
“Anh Tô này, cô ấy là…”, Vân Thanh Thanh tò mò, hỏi khẽ.
“Là em gái tòi”, Tô Minh dùng âm thanh chỉ hai người nghe được trả lời không hề do dự, không giấu giếm gì.
Sau đó, Vân Thanh Thanh và Tô Minh bước vào tiệc trà.