*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Tiền… tiền bối…”, cầu Tịch vô cùng kinh hãi, vừa muốn mở miệng cầu xin điều gì đó, nhưng hình bóng phân thân thần hồn kia đã hoàn toàn bị xoá sạch linh trí, bị chấn động vỡ tan thành tạp chất, cuối cùng hoá thành một luồng thần hồn tinh thuẩn tuyệt đối.
Sau đó, luồng hồn lực đó bị thiên nữ Tạo Hoá nhẹ nhàng lôi kéo rồi nuốt chửng.
Cả quá trình đơn giản, dễ dàng và nhanh chóng, giống như bạn đang xem một bức tranh nghệ thuật đỉnh cao vậy.
Thành thật mà nói, ngay cả Tô Minh cũng xem đến ngây người.
Quá mạnh.
Đám đông vây xem xung quanh nghĩ cũng biết đã kinh hãi đến mức nào.
Tam phó điện chủ cuối cùng sợ rồi!!!
Sợ hãi tới độ tâm trí bùng nổ!
“Tiền bối, xin…” giọng nói của tam phó điện chủ bắt đẩu run rẩy.
“Thấy ‘Hoàng Tuyền Tâm Kinh’ cũng có chút tác dụng nhỏ đối với Tô Minh, cho ông một cái chết sảng khoái”, thiên nữ Tạo Hóa quét mắt nhìn tam phó điện chủ cầu Tịch.
Sau đó, một ngón tay tùy ý vươn ra.
Đột nhiên.
Cách không.
Giông như ảo giác, Tam phó điện chủ cầu Tịch liền bắt đầu tan vỡ!
Thần hồn cùng x4c thịt đều vỡ nát.
Cầu Tịch giống như một tờ giấy trắng, vừa đâm chọc liền vỡ.
Cảnh tượng này quả thực khiến người ta có cảm giác lạnh lẽo dọc sống lưng.
Sau đó, thiên nữ Tạo Hóa liền trở về không gian thần hồn của Tô Minh.
“Đáng chết!!!”
Đồng thời tại khoảnh khắc trở lại thần hồn thức hải của Tô Minh, điều khiến Tô Minh kinh ngạc là, thiên nữ Tạo Hóa vậy mà thất thố, phẫn nộ quát lên một tiếng.
“Thiên nữ tiền bối? Sao thế?”, Tô Minh khẽ nhíu mày, giật mình hỏi.
“Nhóc Tô, bắt đầu từ hôm nay, nếu không phải lúc anh kề cận cái chết, tôi không thể ra mặt giúp anh nữa”, thiên nữ Tạo Hóa ngưng giọng đáp:
“Hay cho cái gọi là ý chí đại đạo của nền văn minh Xương, tốt! Rất tốt! Đúng là đã đánh giá thấp nó!”
Tô Minh không chen vào.
Thiên nữ Tạo Hóa tiếp tục: “Vừa rồi, bổn cung cảm nhận được một tia khi tức quen thuộc mỏng manh, là kẻ thù
manh, là kẻ thù của bổn cung…”
“Hả? Thiên nữ tiền bối, cô còn có kẻ thù?” Tô Minh có chút ngơ ngác, Thiên nữ tiền bối không phải là vô địch sao?
“Đương nhiên là có, thế giới này còn rộng lớn hơn vô số lần so với tưởng tượng của anh, mặc dù bổn cung mạnh, nhưng cũng không phải là bất khả chiến bại, anh có biết, chỉ riêng một nền Văn Minh đã phân thành chín cấp rồi hay không!
.