*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương có nội dung bằng hình ảnh
Lời nói vừa dứt…
“Thằng khốn! Mày… Mày…”, Viên Châm như sắp ngất đi, trợn trừng mắt, cũng may là có mấy thái thượng trưởng lão ngăn lại.
Viên Châm thật sự bước vào trạng thái tẩu hỏa nhập ma, mức độ oán hận đã lên cực độ.
Ông ta là lão quái vật mạnh nhất chỉ dưới Đại Đế và Bán Đại Đế, tung hoành hàng tỷ năm rồi, vượt qua khắp thượng cổ và viễn cổ, tâm thế vô cùng vững vàng. Vậy mà lúc này lại bước vào trạng thái tẩu hỏa nhập ma.
Tô Minh quá độc ác!
Khuôn mặt xinh đẹp của Tần Lưu Ly cũng co rúm lại.
Cô ta cũng từng nghe nói đến Tiên Lạc Bảo Các.
Đó là nơi tích lũy hàng tỷ năm của học viện Tiên Lạc. Vậy mà bị Tô Minh để mắt tới?
Khó trách Viên Châm lại như muốn phát điên…
“Đây mới là bắt đầu thôi, tôi rất hy vọng lần sau lại được đến học viện Tiên Lạc nữa”, Tô Minh hít một hơi thật sâu rồi thu lại nụ cười, khóe miệng toát lên ý cười lạnh lùng: “Chúng ta cứ chơi từ từ, không chết không thôi”.
Lời nói vừa dứt thì Tô Minh rời đi.
Từng bước rời đi mà như đang đi dạo.
…
Nửa tháng sau, Tô Minh bừng tỉnh trong tu luyện ở khu rừng ở gần học viện Tiên Lạc.
“Cảnh giới Bất Tử tầng thứ 8 rồi, được đó”.
Chuyến đi đến học viện Tiên Lạc giúp Tô Minh có được thu hoạch lớn, đặc biệt là kinh nghiệm chiến đấu và cả cảnh giới thực tiễn. Vì vậy cảnh giới võ đạo của anh lại được tăng lên.
Nửa tháng nay Tô Minh nuốt trọn được 50 triệu hỏa tinh.
Cảnh giới võ đạo đã tăng lên được ba cảnh giới nhỏ nữa.
“Sức mạnh thuần túy đạt được cao nhất là 600 triệu kg”, Tô Minh nắm chặt nắm đấm, tâm trạng rất tốt.
“Nên sắp xếp lại những thứ có được trong Tiên Lạc Bảo Các”, Tô Minh nói với vẻ mong đợi, nhân tiện hỏi: “Thiên nữ tiền bối! Tiếp theo tôi nên đi đâu?”
Thế giới Đại Thiên quá lớn nhưng Tô Minh phát hiện ra không có quá nhiều nơi để đi.
Cũng may là mấy tỷ năm trước Thiên nữ tiền bối đến thế giới Đại Thiên ở nền văn minh Xương với thái độ ngao du sơn thủy nên cũng khá quen thuộc với nơi này.