Mà Chu Kình nửa bước không lùi.
Vững vàng như núi, cao cao đứng đó.
“Tiểu tạp chủng, cảm thấy thế nào? Sức mạnh sở trường nhất của mày đều không được thi triển được nữa rồi, đúng là rác rưởi”, Chu Kình hưng phấn nở nụ cười tràn ngập hung ác, quả nhiên Đại Đạo thực sự không lừa gạt hắn.
Tô Minh quả nhiên bị giới hạn rồi.
Mặc dù sức mạnh cấp độ 10 tỷ thực sự rất dọa người, nhưng tuyệt đối không thể là đối thủ của sự tồn tại ở cảnh giới Khư Chủ như hắn.
Ngoại giới.
Một mảnh xôn xao.
“Tô Minh thực sự gặp nguy rồi”.
“Tôi nói rồi mà, Tô Minh chắc chắn sẽ chết”.
“Thật đáng tiếc cho một thế hệ yêu nghiệt vô song khi phải chịu kết cục như vậy”.
“Có thể sẽ xuất hiện bất ngờ đáng mừng nào đó chăng?”
…
Tô Minh lúc này vẫn mặt không biểu cảm.
Anh vẫn giữ im lặng.
Trong lòng lại đang trao đổi với thiên nữ Tạo Hóa.
“Nhóc Tô, anh lựa chọn thế nào?”, thiên nữ Tạo Hóa có chút hiếu kỳ hỏi.
Rõ ràng nếu Tô Minh nguyện ý, tùy tiện sử dụng ‘Hưu’ liền có thể nghiền nát Chu Kình trong nháy mắt.
Được rồi, ngay cả khi ý chí Đại Đạo đã từng nghiên cứu qua về ‘Hưu’ cũng đã có cách nào đó để đối phó.
Vậy Tô Minh dùng ‘thuật Sinh Mạng Lưu Phóng’thì sao?
‘Thuật Sinh Mạng Lưu Phóng’ đến từ Cố Đình Tiêu.
Hơn nữa còn có có cây thế giới làm chỗ dựa.
Đây là điều mà ý chí Đại Đạo chắc chắn không thể lường trước từ đó có sự chuẩn bị được.
Một chiêu ‘thuật Sinh Mạng Lưu Phóng’ có thể giết chết một tên quái vật người không ra người, quỷ không ra quỷ như Chu Kình trong tích tắc một trăm lần đó?
“Chơi đùa đi, cô từng nghe về giỡn khỉ chưa?”, Tô Minh hờ hững đáp: “Coi như thuận tiện khởi động! Xem thử có thể hạ thấp sự cảnh giác của ý chí Đại Đạo hay không, trong quá trình giao tranh với Chu Kình liền tìm một cơ hội giành đá Hỗn Độn Trấn Binh về tay…”
Rất khó để đoạt được đá Hỗn Độn Trấn Binh!!!