Nháy mắt sau đó, 7000 Pháp Tắc Trường Hà tan ra, toàn bộ trở lại vào trong cơ thể Tô Minh, dồng thời, khóe miệng Tô Minh cũng có một tia máu đỏ tươi.
Pháp Tắc Trường Hà không bị chút thương tổn nào, hoàn hảo không sứt mẻ, nhưng bản thân Tô Minh do đã bị lực xung kích vô diễn khổng lồ chấn động tới nên có chút thương thế, đương nhiên nháy mắt là khỏi.
Nhìn lại bà lão Qủy Sha.
“Cọ cọ cọ cọ”.
Bà ta lại lùi về sau bốn bước.
Không giống như Tô Minh khóe miệng chỉ tràn ra một vệt máu, cánh tay của bà ta, cánh tay mà bà ta thi triển võ kỹ đã không còn nhìn rõ huyết nhục, rách toác nhìn thấy cả xương. Thương thế nghiêm trọng hơn Tô Minh.
“…”, trong hốc mắt lõm vào quỷ dị che kín như mạng nhện của bà lão Qủy Sha tràn ngập vẻ kiêng kỵ, khiếp sợ âm u.
Ngay đến thủ đoạn tiên nhân bà ta cũng đã dùng rồi mà vẫn chịu thiệt ư? Tính toán vẫn sai ư?
“Đây…”, trong hư không, Ninh Triều Thiên suýt chút nữa là nghẹn chết, vừa nãy ông ta cảm thấy trong lòng tuyệt vọng khi bà lão Qủy Sha sử dụng thủ đoạn tiên nhân, chỉ biết cầu nguyện Tô Minh đừng chết, không hơn không kém. Nhưng trên thực tế Tô Minh không những không chết, ngược lại còn chiếm được ưu thế dưới một kích này.
Việc này không phải là vui mừng nữa mà là kinh hãi.
Ninh Triều Thiên bị tên đồ nhi này của mình dọa cho có chút không biết phải làm sao.
Đừng coi thường một chiêu này của Tô Minh, suýt chút nữa đã phá vỡ được hệ thống võ đạo rồi, không, phải là phá vỡ hệ thống văn minh.
Hệ thống văn minh vững chắc và mạnh mẽ hơn nhiều so với hệ thống võ đạo.
Nhìn sang ba người Hữu Cầm Bảo Bảo, giờ phút này đã trực tiếp ngây ra như kẻ ngốc.
“Sư tôn, đừng đùa với cậu ta nữa, toàn lực ra tay, giết chết cậu ta đi!”, Nhiếp Thanh Cầm đột nhiên quát lên, thanh âm kiên định và tàn nhẫn.
Sốt ruột rồi.
Tô Minh hết lần này đến lần khác đều nằm ngoài dự đoán khiến bà ta có chút bất an.
Lần đầu tiên bà ta cảm thấy có một người nằm ngoài sự toan tính, nắm trong tay của bà ta như vậy.
“Đi!”, bà lão Qủy Sha gật đầu, đồng thời cũng trở nên vô cùng thận trọng, không tiếp tục nương tay nữa, quát lên một tiếng sau đó chiếc bình đựng đầy cát chảy đang nhu động trong tay lập tức được tế ra.
Chiếc bình dâng lên cuồn cuộn ngất trời. Phảng nhất như thay thế cả bầu trời.
Trong lúc nhất thời, cả thiên địa cơ hồ như đều bị hút vào trong chiếc bình.
Dòng cát chảy đó đã bắt đầu chảy xuôi.