Ánh mắt của Quân Tốc Tốc nhìn về phía Lăng Dương cũng không còn thiện cảm nữa, thậm chí còn là phẫn nộ.
Không biết tốt xấu.
Đúng, trước đó cô ta cũng tán thưởng thiên phú võ đạo khủng bố của Lăng Dương, nhưng không có nghĩa là Lăng Dương lại có thể láo xược như vậy.
Cô ta vô cùng vô cùng tôn kính sư tôn Tống Xạ Sơn.
Sự chất vấn hiện tại của Lăng Dương khiến cô ta dâng lên sự thù địch cực lớn.
“Bởi vì cậu ấy đủ tư cách!”, Tống Xạ Sơn thản nhiên nói.
Nói thẳng.
Không có bất cứ khiêm tốn hay nội liễm nào.
Đừng nói là một đệ tử chân viện, nếu như Tô Minh bằng lòng, có thể coi trọng thì đến vị trí viện trưởng, viện trưởng đương nhiệm e là cũng hai tay dâng lên cho anh ấy chứ.
Lăng Dương đỉnh đầu gần như bốc hỏa!
Đủ tư cách? Thế nào là đủ tư cách chứ?
Nếu như Tô Minh đủ tư cách, vậy Lăng Dương càng đủ tư cách hơn. Lăng Dương cảm thấy đầu óc của Tống Xạ Sơn có vấn đề, càng không có mắt nhìn người.
Hai chữ phẫn nộ gần như được viết lên mặt Lăng Dương rồi.
Hít sâu một hơi, Lăng Dương miễn cưỡng kiềm chế lửa giận, ngẩng đầu lên, nói: “Phó viện trưởng Tống, tôi muốn khiêu chiến Tô Minh đây một trận, có thể không?”
Mặc dù đang hỏi Tống Xạ Sơn, nhưng trên thực tế, ánh mắt của Lăng Dương đã nhắm vào Tô Minh.
Là chiến ý, là ánh mắt khiêu khích.
Không hề có chút che giấu nào.
Anh ta muốn làm mất mặt Tống Xạ Sơn.
Chỉ cần đánh bại Tô Minh, không những làm mất mặt Tống Xạ Sơn mà bản thân anh ta cũng có thể trực tiếp gia nhập vào chân viện, đúng không?
Cơ hội chính là phải tranh thủ, sợ cái gì chứ?
Tống Xạ Sơn hết chỗ nói, ông ta nhìn Lăng Dương như nhìn một tên ngốc.
Lăng Diêu cũng khá, nhưng nếu như để so sánh với Tô Minh thì khác nào lấy một giọt nước ra so với cả đại dương mênh mông?
Tống Xạ Sơn không từ chối, cũng không đồng ý, bởi vì ông ta tôn trọng Tô Minh, đây là Tô Minh bị khiêu khích thì để Tô Minh tự mình đưa ra quyết định.
“Đừng nhận lời, nhận lời là sẽ chịu thiệt đấy, anh ta hơn 6000 tuổi, anh mới chỉ chưa đến 30 tuổi, tuổi tác chênh lệch lớn như vậy, có bản lĩnh thì anh ta đợi đến lúc anh 6000 tuổi hãy tới khiêu chiến anh!”, Quân Tốc Tốc đứng bên cạnh Tô Minh, lên tiếng nói.