Dựa vào sấm sét bổ vào người, đốt cháy những tạp chất trong cơ thể, rồi xây lại, để đạt tới hiểu quả của luyện thể.
Vì vậy, nên anh có yêu cầu cực cao với sấm sét, cao đến một trình độ khủng bố.
“Tôi dám khẳng định, luồng sấm sét trong Cửu Lôi Thiên Phường kia sẽ không khiến anh thất vọng. Nếu không tin thì anh có thể thử cảm nhận khí tức của nó”, Huyền Sơ Tình chợt nghĩ, Cửu Lôi Thiên Phường liền mở ra một cái cửa sổ. Khí tức của sấm sét lập tức bị Tô Minh ngửi được.
Sau đó, sắc mặt Tô Minh chợt thay đổi hẳn!
Nó rất mạnh, mạnh đến khó tin.
Tô Minh nổi hết cả da gà, xác định luồng sấm sét kia quả thật có thể đe dọa tới mình. Nó chắc chắn sẽ giúp mình luyện thể được, vả lại, còn mang đến hiệu quả cực kỳ tốt.
Sau đó, cánh cửa sổ kia chợt đóng lại.
“Tôi đồng ý”, Tô Minh liếm môi, không chút do dự đáp.
Đây quả thực là Chí Bảo từ trên trời rớt xuống!
Nó chính là vật báu vô giá đối với Tô Minh!
Thậm chí, anh còn có thể xác định, khi có được Cửu Lôi Thiên Phường thì có lẽ cường độ cơ thể mình sẽ tăng lên gấp mấy lần chỉ trong thời gian ngắn.
Chuyện này đối với người khác mà nói thì là bất khả thi, nhưng đối với Tô Minh, chuyện này nhất định có thể. Vì dù người khác có luyện thể, nhưng khi bị thần lôi đánh trúng một phát thì chắc phải nghỉ ngơi rất lâu, phải dưỡng thương, ngâm nước thuốc các kiểu, sau khi hồi phục thì sức mạnh của cơ thể mới tăng lên một chút.
Nhưng Tô Minh, anh gần như có thể tự chữa lành được cơ thể chỉ trong chớp mắt, quá thích hợp, bất cứ lúc nào cũng có thể tận hưởng việc thần lôi đánh trúng, tận hưởng việc sức mạnh cơ thể được nâng cao.
“Sao không hỏi tôi là cuộc thi trong bí cảnh mà anh phải tham gia cùng tôi là dạng nào? Có nguy hiểm hay không các thứ à!”, Huyền Sơ Tình lại hỏi.
Hơi kỳ lạ…
“Không hỏi, đồng ý tức là đồng ý rồi!”, Tô Minh nói không hề do dự.
“Này. Bây giờ nó là vật không chủ, anh cứ đem tế luyện là được”. Huyền Sơ Tình đưa Cửu Lôi Thiên Phường cho Tô Minh.
Không có vẻ gì là tiếc nuối.
Tô Minh chỉ có thể nói rằng nhất định đối phương rất giàu có.
Kiểu cực kỳ giàu có.
Tô Minh có được Cửu Lôi Thiên Phường thì không chờ đợi thêm nữa, dùng ý niệm, tế luyện ngay.
Sau mấy giây, anh đã thành công.
Tế luyện thành công rồi thì từ nay về sau, Cửu Lôi Thiên Phường này chính là của anh.
“Anh đã tế luyện thành công rồi sao?”, Huyền Sơ Tình nhìn Tô Minh chằm chằm với vẻ thắc mắc, trong lòng không biết nói gì. Mặc dù việc tế luyện một loại pháp bảo không khó vì dù sao thì nó cũng không có chủ.
Nhưng dù cho dễ thì người bình thường cũng phải cần đến mười ngày, nửa tháng mới xong.
Dù cho là Huyền Sơ Tình cô ta thì ít nhất cũng phải mất ba tiếng đồng hồ.
Nhưng người trước mắt cô ta…
Mấy giây?