Tô Minh chỉ cần thi triển ra thực lực, liền giống như làm nổi bật thêm việc Huyền Tinh Bình bà không có mắt nhìn người.
Tuy nhiên.
Như thể Tô Minh có thể nghe thấy những gì Huyền Tinh Bình nói vậy.
Bà ta vừa dứt lời.
“Oanh!”
Lại thấy trên màn hình, song song với việc ôm lấy Huyền Sơ Tình, Tô Minh cũng phi thân về phía trước, giương lên nắm đấm, vung tới một quyền.
Một quyền đó…
Tưởng chừng như bình thường, nhưng nắm đấm vừa tung ra, ba con oán thú cấp bốn đỉnh phong kia vậy mà quên luôn cả việc tháo chạy, thậm chí là đối kháng, chỉ chôn chân ở đó rùng mình, tuyệt vọng kêu gào, sau đó cứ như vậy vỡ nát dưới quyền ấn kia.
Một quyền này đập chết ba con oán thú cấp bốn đỉnh phong.
Điều này…
Giống như giữa ban ngày thấy quỷ vậy!
Đây không đơn giản dừng ở sức mạnh thể chất khủng bố nữa mà sức mạnh của nắm đấm cũng tương đối đáng sợ.
“Quyền này…”, thành chủ Mai Tiên thậm chí đứng phắt dậy, ánh mắt mang theo tia ngưng trọng, hết sức kinh hãi nói: “Đẳng cấp sức mạnh của một quyền này có… có chút…”
Có chút nên nói thế nào đây?
Ông ta cảm thấy dường như nó còn vượt xa so với đẳng cấp của cảnh giới Tiên Vương.
Nhưng ông ta không nói ra, bởi ông ta cảm thấy, lời này nói ra có lẽ có phần nhảm nhí.
Chắc hẳn là không thể nào mới đúng.
Một tên nhóc Đại Đế thượng vị bậc chín cho dù yêu nghiệt đến đâu, cổ quái đến mức nào cũng không thể một quyền vượt ra khỏi cảnh giới Tiên Vương, đạt tới cảnh giới Tiên Tôn được!
“Anh rể, lợi hại! Quá lợi hại rồi!”, Lạc Ngưng Nhi sớm đã kích động tới nhảy dựng lên.
Không nhịn được mà gọi thẳng hai tiếng anh rể.
Nước mắt mờ mịt trong đôi mắt đẹp cũng trở nên long lanh sáng ngời.
“Quả thực có chút thực lực, có lẽ ngay cả Nhạc Diễn đến từ Thái Hoa Động Thiên cũng không phải là đối thủ của tên nhóc này, chỉ dựa vào sức mạnh, còn có cường độ thân thể này, sợ rằng có thể so tài với những tu giả võ đạo ở Tiên Vương bậc chín, thậm chí là bán bộ Tiên Tôn. Huyền Tinh Bình, tầm nhìn của bà không dùng được nữa rồi, còn không bằng con cháu của mình là Huyền Sơ Tình”, Phù Thanh Dung nhìn hướng Huyền Tinh Bình nói, mặc dù có chút khó chịu khi Huyền Sơ Tình không chết, nhưng có thể đả kích Huyền Tinh Bình cũng không tồi!
“Ba con ma thú cấp bốn đỉnh phong mà thôi”, Huyền Tinh Bình hờ hững đáp, tâm trạng bà ta đã bình phục lại, đáp lại với vẻ mặt lạnh lùng.
“Vậy sao?”, Phù Thanh Dung khịt mũi.
Cùng lúc đó.
“Trời ơi! Nhanh nhìn xem, cậu Nhạc cũng đụng phải oán thú rồi, chỉ có một con, nhưng… nhưng… nhưng lại là oán thú cấp năm!”, có người hét lớn một câu.
Thoáng chốc ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung về phía Nhạc Diễn trên màn hình.
Vừa nhìn.