Nhưng lúc này…
Kỳ lạ.
Tô Minh nào biết, con oán thú cấp sáu bán bộ này vốn dĩ quả thực cũng định ẩn náu, không muốn ra tay lúc này, muốn đợi cho Nhạc Diễn trưởng thành thêm chút nữa, thực lực mạnh hơn chút nữa thì đương nhiên sẽ ngon miệng hơn.
Nhưng nào ngờ sau khi gặp phải Tô Minh, Nhạc Diễn lại sắp bị Tô Minh đánh cho biến thành hư không rồi.
Nó sốt ruột!
Ngộ nhỡ Nhạc Diễn hóa thành huyết vụ dưới sự tấn công của Tô Minh thì chẳng phải không ăn được nữa sao? Chỉ đành đứng ra mà thôi.
Đương nhiên, bản thân Tô Minh đối với nó cũng là một niềm vui bất ngờ, Tô Minh có thực lực mạnh hơn, mùi vị có lẽ cũng ngon lành hơn.
Sau khi nó xuất hiện thì đã nhắm vào Nhạc Diễn, sau đó đối mặt với Tô Minh.
Nó muốn giải quyết Tô Minh trước, nhưng đồng thời Nhạc Diễn cũng đừng hòng thừa cơ bỏ chạy. Đều là bữa ăn ngon của nó.
“Oán thú cấp… cấp sáu bán bộ?”, Huyền Sơ Tình gần như ngừng thở, mặt cắt không còn giọt máu, cực kỳ hoảng sợ.
Trong bí cảnh Mai Tiên, oán thú cấp sáu bán bộ có thể nói là chỉ đếm trên đầu ngón tay?
Có đôi khi, lúc diễn ra một trận đấu bí cảnh cũng không có khả năng xuất hiện một con oán thú cấp sáu bán bộ ấy chứ?
Nhưng hiện tại… một con oán thú cấp sáu bán bộ người thật việc thật rành rành trước mặt!
Bên ngoài.
“Oán thú cấp sáu bán bộ? Hơn nữa, gần như còn chỉ thiếu chút xíu nữa thôi là lên cấp bảy rồi!”, thành chủ Mai Tiên toàn thân chấn động, mở to hai mắt: “E là phải có thực lực cảnh giới Tiên Tôn tầng bốn thậm chí đến tầng năm”.
“Sao lại như vậy được?”, Lạc Ngưng Nhi lo lắng, vỗn dĩ Tô Minh đánh Nhạc Diễn đã khiến cô ta kích động đến phát điên rồi, nào ngờ…
Vui quá hóa buồn ư?
Huyền Tinh Bình không hé răng nửa lời, nhưng trên thực tế trong lòng cực kỳ vui sướng!
Hành động Tô Minh treo Chương Nhạc lên đánh đã khiến mặt bà ta sưng vù lên rồi. Đương nhiên bà ta sẽ không thừa nhận mắt nhìn của mình có vấn đề.
Lúc này, nếu như Tô Minh chết mới là chuyện tốt nhất. Chết rồi thì mọi chuyện sẽ qua thôi.
Khách khứa trong ngoài đại sảnh dĩ nhiên là kích động, hưng phấn lẫn khẩn trương, bắt đầu nháo nhào bàn tán:
“Tô Minh đó có thể đánh bại được Nhạc Diễn, nói không chừng cũng có thực lực cảnh giới Tiên Tôn, đối mặt với con oán thú cấp sáu bán bộ này liệu cũng có thể tạo ra được kỳ tích không?”
“Sao có thể chứ? Oán thú cấp sáu bán bộ phải có thực lực cỡ Tiên Tôn bốn năm tầng, mà đây vẫn chỉ là điều cơ bản, không cẩn thận còn có thần thông, bí pháp gì đó không tưởng tượng được nữa cũng không chừng, Tô Minh không thể có một tia cơ hội sống”.
“Đánh bại Nhạc Diễn cũng chỉ có thể nói đánh bại được cảnh giới bán bộ Tiên Tôn, khoảng cách với Tiên Tôn bốn năm tầng quả thực là cách biệt”.
“Khó rồi, từ thực lực do Tô Minh thể hiện ra vừa nãy có thể thấy, thực lực của anh ta gần như đều dựa vào lực lượng và cường độ của thân thể, nhưng đối với oán thú mà nói, thứ nó không thiếu nhất chính là cường độ thân thể, thân thể của oán thú lưu động vô hình, giống như bông vải dạng lỏng, không sợ nhất là đối thủ có thân thể cường đại. Còn nữa, oán thú có thuộc tính ăn mòn, cường độ thân thể của Tô Minh có mạnh nữa thì cũng không thể chống đỡ được tính ăn mòn nhỉ? Ngoài ra, về mặt lực lượng, đây cũng nổi tiếng là sở trường của oán thú, bất kể nhìn từ góc độ nào oán thú cũng đều đối đầu được với Tô Minh”.