Ngay cả những ngọn núi lửa đã không còn hoạt động ẩn sâu trong lòng đất cũng thức tỉnh.
“Ầm ầm ầm…”
Tiếng ầm ầm vang lên, vô số núi lửa bắt đầu phun trào.
Ánh lửa phun đầy trời, cả học viện Hỗn Độn như trở thành địa ngục biển lửa.
Trong lồng đỉnh Thần Ma, dù lồng đỉnh Thần Ma đã ngăn được chín mươi chín phần trăm sức nóng của Ma Long, nhưng một phần trăm còn lại cũng khiến Bạch Kiếm, Lô Hư, Tống Xạ Sơn áp lực rất lớn, ai nấy cũng đẩy chân khí đến mức cực hạn để chống lại sự ăn mòn của quy luật ngọn lửa.
“Mạnh… mạnh quá!”, Lô Hư lẩm bẩm nói.
Thoáng chốc.
Ma Long phun ra cột lửa nghênh chiến với kiếm quang đó của Tô Minh.
“Sh…”
Ma Long tan tành.
Chôn vùi…
Biến mất…
Hóa thành hư vô!
Còn kiếm quang màu tím cũng không kém gì, nứt ra, mờ nhạt, cuối cùng biến thành hư vô.
Hai người xem như là ngang tài ngang sức.
“Thú vị đấy!”, Tô Minh khá ngạc nhiên.
Thật ra kiếm quang Thiên Vẫn của anh vẫn khá mạnh, kiếm ý Thiên Vẫn cấp bậc cửu đoạn sơ kỳ e là có uy lực còn mạnh hơn cả kiếm ý cửu đoạn hậu kỳ bình thường.
Bản thân kiếm ý đã là ý cảnh sát khí mạnh nhất thế gian rồi.
Cộng thêm mình, quy luật không gian bát đoạn đỉnh phong và kiếm tâm tăng thêm vào trong kiếm quang Thiên Vẫn.
Trong tình huống này.
Thế mà lại ngang tài ngang sức à?
Ma Long này quả thật khá thú vị.
“Này, có phải anh muốn tiễn tôi xuống suối vàng địa ngục không? A! Anh làm thử xem nào! Ha ha ha… có Ma Long ở đây, anh làm gì được nào?”, cùng lúc đó, giọng nói kiêu ngạo, đắc ý, mừng rỡ của Đồ Ngang vang lên.
E là chỉ đang trút hết cảm xúc của mình ra.
Dù chỉ là ngang tài ngang sức… nhưng cũng khiến tâm trạng sắp suy sụp của hắn ta hơi hòa hoãn một chút, chí ít đã chứng tỏ tên yêu nghiệt võ đạo chết tiệt chưa đến 30 tuổi trước mặt này cũng không phải bất khả chiến bại gì.
Cũng không phải là yêu quái không có cực hạn.
Cũng có thể có cơ hội chiến thắng.
“Grum grum…”, Đồ Ngang kích động, dĩ nhiên Ma Long trước mặt hắn ta cũng kích động theo. Tiếng gầm gừ vang trời thể hiện uy phong của mình, đôi mắt tinh tường nhìn chằm chằm vào Tô Minh như thể ngay lập tức sẽ mang Tô Minh đi theo lệnh của Đồ Ngang.
“Kích động cái gì chứ? Anh thiêu đốt xác thịt, tuổi thọ, tinh huyết, gần như rút hết tất cả tinh túy của thành Hủy Diệt rồi, cuối cùng cũng chỉ ngưng tụ được một chút này thôi à”, Tô Minh bật cười khanh khách, nhìn Đồ Ngang như thể đang nhìn một tên ngốc.