Đọc truyện Full

Chương 2957: C2957: Chương 2957

“Ha ha, anh cũng muốn tìm cô gái kia, giành lấy phần thưởng của chủ nhân văn minh Thiên La sao? Không giấu gì anh, bây giờ trong thành Liên Minh, chỉ cần là tu giả võ đạo tự cho mình có ba phần thực lực thì ai cũng đều dốc toàn lực đi tìm tung tích của cô gái kia cả. Dù sao, phần thưởng mà chủ nhân văn minh Thiên La trao tặng cũng là một con số thiên văn. Đáng tiếc, quá khó! Ngay cả chủ nhân văn minh Thiên La cũng không trực tiếp tìm được cô gái kia, người khác sao có thể dễ dàng tìm thấy? Nếu không có gì bất ngờ, cô gái này có thiên phú ngút trời về thân pháp và đạo ẩn thân. Trừ khi cô ta chủ động xuất hiện, nếu không những người bình thường như chúng ta trừ phi đụng phải may mắn được thôi, còn không thì rất khó có cơ hội tìm được cô ta”.

Tô Minh chợt nhíu mày.

Rất khó!

Không tìm được Vô Tình thì Vô Tình luôn phải đối mặt với nguy hiểm mọi lúc mọi nơi, cho dù bây giờ anh vẫn ở trong thành Liên Minh nhưng dù sao, nhỡ đâu một ngày chủ nhân Thiên La tìm thấy Vô Tình trước tiên, trực tiếp ra tay, xui xẻo thì chỉ cần vài nhịp thở là ông ta đã có thể giết chết Vô Tình rồi, đến lúc đó dù bản thân có nhanh thế nào cũng rất khó chạy đến ngay trước lúc Vô Tình bị đánh chết.

Vì vậy…

“Muốn Vô Tình an toàn tuyệt đối thì một là bây giờ mình có cách khác, mau chóng tìm thấy Vô Tình trước chủ nhân Thiên La”. Tô Minh thầm nghĩ trong lòng: “Hai là trực tiếp xử lý chủ nhân Thiên La”.

Bất giác, Tô Minh nói dăm ba câu với Dương Nghiêu rồi rời đi, đương nhiên cũng có một vài cái lợi, dù sao cũng có được tin tức rất quan trọng từ chỗ cậu ta.

Sau khi Dương Nghiêu rời khỏi, Tô Minh nhỏ giọng hỏi Diệp Mộ Cẩn bên cạnh: “Mộ Cẩn, em có cách nào liên hệ được Vô Tình không? Lúc đó, khi Vô Tình rời khỏi Chiến Uyên, có để lại cho em cách thức liên hệ gì không?”

“Không có”. Diệp Mộ Cẩn không biết tại sao Tô Minh lại đột nhiên nhắc đến Vô Tình, nhưng, cẩn thận nghĩ lại rồi rất lâu sau lại lắc đầu: “Theo như chị Vô Niệm nói, sau khi rời khỏi Chiến Uyên, chị ấy và chị Vô Tình sẽ không bao giờ trở lại nữa, hơn nữa, vì để chị Vô Tình không còn dây dưa với anh, chị Vô Niệm còn đặc biệt giám sát đề phòng chị Vô Tình để lại cách liên hệ gì có thể liên hệ được với Chiến Uyên hay anh Tô nữa không”.

“Vậy à!”, Tô Minh gật đầu. Trong lòng không vui, con mẹ nó, Vô Niệm? Thật muốn thẳng tay giết chết mà, mẹ kiếp, cô không coi trọng ông đây, thế thì thôi, dù sao ông đây cũng không quen cô, nhưng cô lại cưỡng ép kéo theo Vô Tình đoạn tuyệt quan hệ với ông đây là sao? Thật khó chịu!

Cũng may, theo như Mộ Cẩn nói, Vô Tình từ đầu đến cuối vẫn kiên định, đáng tiếc, thực lực của Vô Tình vĩnh viễn cũng không bằng Đạm Đài Vô Niệm, tay không lay chuyển được chân, điều này cũng khiến dù Vô Tình muốn làm gì hoặc muốn liên hệ với bản thân hoặc việc gì khác đều không làm được, đều bị Đạm Đài Vô Niệm ngăn cản, đúng chứ?

“Xem ra, chỉ có thể đi giết chết chủ nhân Thiên La thôi”. Tô Minh ngẫm nghĩ, cuối cùng chỉ còn lại một con đường có thể đi.

“Đợi ông đây giết chết chủ nhân Thiên La rồi, nhất định sẽ tìm được Vô Tình, đến lúc đó nghĩ cách ép chết thần hồn Đạm Đài Vô Niệm, mẹ nó, người phụ nữ của ông đây mà cô muốn giữ thì giữ sao? Dù cô có là thần hồn đứng thứ hai thì đáng chết vẫn phải chết”. Tô Minh bừng bừng sát khí trong lòng.

Cũng may, sau đó Tô Minh cũng kiềm chế lại.

Tô Minh lại nhìn Bạch Bào: “Bạch Bào tiến bối, về chủ nhân Thiên La, ông có biết rõ không?”

“Đương nhiên biết”. Bạch Bào gật mạnh đầu, vẻ mặt sâu xa có chút u ám: “Chủ nhân Thiên La rất mạnh, rất nổi tiếng! Trong mười bảy Minh chủ liên minh văn minh cấp tám cũng được xem là một người vô cùng cường thế! Vốn dĩ, nhân vật lớn như chủ nhân Thiên La không hề có liên hệ gì với Cực Kiếm các chúng ta, nhưng…”

“Tiền bối có lời cứ nói thẳng”.

“Nhưng, văn minh Thiên La vừa đúng cũng là văn minh kiếm đạo thuần tuý nhất”. Bạch Bào có chút bất lực và căm phẫn: “Nghe nói chủ nhân Thiên La có thiên phú và thực lực không tưởng nổi, khó hình dung được, hình như ông ta cũng là người nhỏ tuổi nhất trong mười bảy vị Minh chủ trung niên, chỉ mới hơn hai trăm tuổi. Nhưng, thành tựu kiếm đạo mà ông ta nắm giữ, nghe nói đã đạt đến trình độ không thể ngờ được. Mà chủ nhân Thiên La không coi trọng Cực Kiếm các chúng ta, hơn nữa có địch ý, có vẻ như là vì ông ta coi thường nền văn minh rác rưởi khác đã sỉ nhục hai chữ “kiếm đạo” này”.

Tô Minh đã hiểu.

Nói đến cùng, chủ nhân Thiên La này vô cùng kiêu ngạo, tự mãn, cảm thấy bản thân ông ta mới là kiếm đạo chính tông, là kiếm đạo đỉnh cao, là kiếm đạo đích thực, các thế lực khác dùng danh nghĩa kiếm đạo ông ta đều xem thường, hơn nữa còn mang ý thù địch.


Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

10 Bước Sườn Xào Chua Ngọt Của Anh Cố
10 Bước Sườn Xào Chua Ngọt Của Anh Cố
Độ dài: 10 chương Editor + Beta: Hachonie Poster: Hachonie Giới thiệu Ai đến từ sông núi biển hồ, nhưng lại chịu bó buộc trong bếp núc mỗi ngày và tình yêu. Chó Sườn mèo Chua Ngọt, có…
80 Sủng Vai Ác Trong Lòng Bàn Tay
80 Sủng Vai Ác Trong Lòng Bàn Tay
Xuyên sách về năm 80, Tống Thiển gặp ánh trăng sáng của mình: vai phản diện Hạng Loan Thành. Vì giúp anh tránh khỏi kết cục phơi thây nơi hoang dã, cô hao hết tâm tư giúp đỡ…
Ai Mà Không Mê Trà Xanh!
Ai Mà Không Mê Trà Xanh!
Trần Vũ yêu thiên chi kiêu tử Hứa Tố suốt bảy năm trời, cuối cùng thành công trở thành vợ anh. Bạn bè vui mừng chúc phúc cô được như ước nguyện, cuối cùng cũng chờ đến lúc…
Âm Mưu
Âm Mưu
Để gom đủ tiền phẫu thuật cho tôi, chị tôi đã cam nguyện bán mình cho Lương Cảnh Từ, một ông chủ lớn trong giới Bắc Kinh. Làm thế thân của bạch nguyệt quang cho hắn trong năm…
Anh Bạn Trai Cũ Tám Tuổi Của Tôi
Anh Bạn Trai Cũ Tám Tuổi Của Tôi
Bạn trai cũ bị đồ từ trên trời rơi xuống va trúng đầu. Bị thương thôi thì chớ, đằng này nào thằng chả còn bị ảnh hưởng, trí tuệ sa sút bằng đứa con nít tám tuổi nữa!…
Anh Vẫn Luôn Yêu Em
Anh Vẫn Luôn Yêu Em
Hề Gia là một biên kịch nổi tiếng, không chỉ vì “tài năng” của bản thân mà còn vì nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành. Vừa là đại mỹ nhân, lại không có tai tiếng gì, điểm sáng…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full