Đọc truyện Full

Chương 66

Lâm Hi nắm lấy tay Tưởng Lâm Dữ, không có buông ra, xoay người đối mặt với Thẩm chính, “Giới thiệu một chút, Tưởng Lâm Dữ của tập đoàn Thượng Dữ, bạn trai tôi.”

Thẩm Chính: “……”

Khóe môi Tưởng Lâm Dữ hoàn toàn nở rộ ra nụ cười, Lâm Hi tự nhiên hào phóng, hắn lôi kéo tay Lâm Hi tới bên cạnh mình, cùng Thẩm Chính bắt tay, gật đầu, “Tôi là bạn trai Lâm tổng, Tưởng Lâm Dữ, xin chào.”

Thẩm Chính: “……”

Hắn còn không biết Tưởng Lâm Dữ sao? Tất yếu phải giới thiệu khuôn mặt này sao?

Lâm Hi nhìn sườn mặt Tưởng Lâm Dữ, Tưởng Lâm Dữ hơi rũ lông mi dày đậm, sống mũi cao thẳng, mang gọng mắt kính hẹp, chính là phong cách kẻ bại hoại văn nhã. Ánh nắng sáng sớm chiếu từ bên cạnh qua, càng tăng thêm vẻ đẹp của hắn không phải là thứ đồ vật gì.

Lòng bàn tay hắn rất ấm, tay cũng nắm rất chặt, hoàn toàn đem tay Lâm Hi bao ở trong đó. Lâm Hi nhấp môi dưới, thời điểm vừa mới giới thiệu ba chữ bạn trai, cô thiếu chút nữa cắn vào đầu lưỡi, rất không tự nhiên.

Thẩm Chính ở đối diện mặt vô biểu cảm cùng Tưởng Lâm Dữ bắt tay, nói, “Tưởng tổng là người bận rộn, sao lại có thời gian tới đây?”

“Đã lâu không gặp Lâm tổng, rất nhớ cô ấy, tới đây xem cô ấy.” Tưởng Lâm Dữ không e dè, hắn chính là tới đây xem Lâm Hi. Thế nào? Không phục muốn cắn hắn.

“Vậy tình cảm của các người cũng thật tốt.” Thẩm Chính cười có điểm gượng, rốt cuộc là tên não tàn tra ra Lâm Hi độc thân? Tư liệu này cũng mẹ nó quá hố người.

Hắn còn tưởng rằng Tưởng Lâm Dữ là ông chủ cũ của Lâm Hi nên giật dây bắc cầu, hoá ra người ta là một đôi.

Cũng phải, nào có ông chủ cũ nào làm từ thiện với cấp dưới như vậy.

Lâm Hi bị Tưởng Lâm Dữ thản nhiên nói nhớ cô, lỗ tai có chút nóng, hắng giọng nói, “Vậy chúng ta đi vào thôi.”

Tưởng Lâm Dữ mang theo Lâm Hi gặp mặt chủ tịch Đông Thịnh, hôm nay tới đây còn có mấy doanh nhân địa phương, tuy rằng bọn họ đối với Tưởng Lâm Dữ không có quan hệ lợi ích trực tiếp, nhưng Thượng Dữ làm ngành sản xuất ô tô đi đầu, trong ngành cũng rất có phân lượng, đại đa số mọi người đối với hắn rất là khách khí.

Tưởng Lâm Dữ giới thiệu Lâm Hi, “Đây là bạn gái của tôi, Lâm Hi, nhậm chức làm việc dự án của tập đoàn Lâm thị.”

Thẩm Chính âm thầm may mắn, không có trực tiếp lấy lòng Lâm Hi, bằng không cục diện gặp mặt này rất nhiều xấu hổ.

Lâm Hi đưa danh thiếp cho từng người một.

Thẩm Chính tổ chức cho mọi người câu cá, một đám người lên thuyền đi ra đảo.

“Sao anh lại tới đây?” Lúc Lâm Hi nhìn thấy kiểu dáng xe Thượng Dữ, liền có loại dự cảm không tốt, quả nhiên, Tưởng Lâm Dữ ra khỏi xe, sự thật là cô có một vạn câu hỏi muốn phun trào.

Thuyền còn chưa rời khỏi bến, có người đang chụp ảnh. Áng nắng mặt trời sáng suốt chiếu trên mặt hồ, mặt hồ nổi lên gợn sóng, đẹp không sao tả xiết.

Biên độ nước gió lớn, chóp mũi Lâm Hi bị thổi cho phiếm hồng, vừa muốn kéo khăn quàng cổ lên Tưởng Lâm Dữ cúi người hôn lên môi cô. Nụ hôn rất ngắn, chỉ chạm vào một chút liền kết thúc.

Tưởng Lâm Dữ đứng thẳng như không có việc gì xảy ra kéo khăn quàng cổ Lâm Hi lên, làm bộ cái gì cũng không có phát sinh qua, lôi kéo tay Lâm Hi bỏ vào túi áo khoác của hắn.

“Đi công tác, nghe nói em ở bên này liền tới đây gặp em.”

“Ở bên này mấy ngày? Tối hôm qua anh chưa nói.” Lâm Hi cầm lấy ngón tay Tưởng Lâm Dữ, nhiệt trên mặt rút đi, cô cùng Tưởng Lâm Dữ thật sự đã công khai ở bên nhau, lại kiêng dè giống như già mồm cãi láo.

“Ở một đêm, buổi sáng ngày mai trở về Yến Thành.” Tưởng Lâm Dữ tạm dừng, quay đầu nhìn chăm chú Lâm Hi, “Muốn cho em một kinh hỉ, kinh hỉ sao? Lâm tổng.”

Lâm Hi kinh hách.

Cây cối trên đỉnh núi nơi xa kết một tầng sương trắng, nối liền cùng với hồ nước, Lâm Hi đi đến lan can du thuyền, rút tay ra, xoay người dựa lưng vào lan can, “Tôi cho rằng anh còn phải bận bịu một trận.”

Mắt đào hoa của Tưởng Lâm Dữ liễm diễm chậm rãi nhìn qua Thẩm Chính, lòng Tư Mã Chiêu, trong lòng hắn cười lạnh. Nhiều năm như vậy người muốn đánh chủ ý lên Lâm Hi, không phải không có, rất nhiều. Lâm Hi rất xinh đẹp năng lực làm việc lại cũng rất mạnh, đều bị hắn cự tuyệt ngoài cửa.

Mấy ngày hôm trước Lâm Hi nói Thẩm Chính hẹn cô đi câu cá, Tưởng Lâm Dữ liền ngồi không được. Câu cá? Hắn là hải vương sao? Hôm nay hắn tới trước khách sạn Lâm Hi ở, nghe nói Lâm Hi với Thẩm Chính cùng nhau đi ra ngoài rồi, hắn liền muốn cho tài xế lái xe thành hỏa tiễn.

Trong mắt Tưởng Lâm Dữ ý cười nhộn nhạo, hắn cũng dựa vào trên lan can, chăm chú nhìn Lâm Hi hồi lâu, nói, “Nhớ em.”

Thật sự rất muốn thấy cô, mỗi ngày đều nhớ.

Kỳ thật trước kia hắn cũng sẽ nhớ Lâm Hi, nhưng hắn vịt chết mạnh miệng, không nói ra ai cũng không biết, hắn buộc chính mình không thèm nghĩ tới. Hiện giờ bọn họ đã làm rõ quan hệ, ý niệm muốn gặp cô căn bản là áp xuống không được.

Lỗ tai Lâm Hi có chút nóng, nhanh chóng liếc mắt nhìn Tưởng Lâm Dữ một cái, đụng vào ý cười trong mắt hắn, Lâm Hi kéo căng biểu tình, “Ngày mai tôi cũng trở về Yến Thành.”

“Mấy giờ bay? Chúng ta đi cùng nhau.”

“7 giờ, 11 giờ có hội nghị hội đồng quản trị, ba tôi để tôi tham gia.”

Tưởng Lâm Dữ lấy di động ra phân phó trợ lý sửa chuyến bay, tin nhắn được gửi đi, thân hình hắn cao lớn dựa về sau tư thái lười biếng dán lên người Lâm Hi, “Trở về Yến Thành, em ở Hi Thịnh hay là chỗ ba mẹ em?”

Lâm Hi hướng bên cạnh dịch ra một chút kéo ra khoảng cách với hắn, “Hi Thịnh, tôi ở chỗ ba mẹ bên kia ngủ không được.”

“Vì cái gì?” Tưởng Lâm Dữ quay đầu nhìn thẳng vào mắt cô.

Lâm Hi rất ít khi cùng Tưởng Lâm Dữ nói những chuyện này, cô dựa vào lan can nhìn ra sông núi phía xa, một lát sau quay đầu nhìn về phía Tưởng Lâm Dữ, “Tại sao anh không ở nhà của cậu mình?”

Tưởng Lâm Dữ giơ tay vuốt tóc Lâm Hi, sờ soạng một chút, hắn nửa ôm lấy bả vai Lâm Hi, cúi đầu hôn xuống tóc cô, hai người bọn họ có rất nhiều chỗ giống nhau, mẫn cảm lại khó xử.

Vài người lên thuyền, yên lặng bỏ qua Lâm Hi cùng Tưởng Lâm Dữ. Loại tụ hội ngầm thả lỏng này, vài người sẽ không mang theo lão bà, hai người này lại tốt rồi, tới đây hẹn hò.

Lâm Hi mọi thứ đều tinh thông, duy chỉ câu cá, thảm không nỡ nhìn. Mỗi lần có cá chạm vào cần câu, Lâm Hi đều yên lặng cầu nguyện câu trúng một con, ít nhất không mất mặt, một con cá con cũng được.

Tuy nhiên, cô câu đến giữa trưa cũng rỗng tuếch. Tưởng Lâm Dữ ngồi ở bên cạnh cô cùng chủ tịch Đông Thịnh nói chuyện phiếm, hắn lười câu cá, Lâm Hi ở bên cạnh, hắn cũng không tĩnh tâm được.

Dư quang quan sát Lâm Hi, lại lần nữa câu được không khí.

Kỹ thuật câu cá này của Lâm Hi, đi ao cá còn không câu được cá, tính nhẫn nại của cô không tốt. Tốn thời gian chơi, Tưởng Lâm Dữ dựa vào ghế lười biếng chống cằm nhìn Lâm Hi. Giữa trưa nóng lên, Lâm Hi tháo khăn quàng cổ lộ ra cái cổ trắng nõn xinh đẹp.

Hắn xem rất chuyên chú.

Tiệc buổi tối bọn họ ăn toàn cá, Tưởng Lâm Dữ uống không ít rượu, vốn dĩ tiệc rượu là Lâm Hi nên kính, tư lịch Lâm Hi tương đối nông. Nhưng Tưởng Lâm Dữ ngang ngạnh cản trở, hắn đổ cho Lâm Hi một chén nước, uống xong Thẩm Chính tới kính rượu, Tưởng Lâm Dữ cởi bỏ nút tay áo sơ mi, săn lên lộ ra cổ tay.

Gắp một khối thịt cá, cẩn thận lọc xương.

Tửu lượng Tưởng Lâm Dữ tầm thường, Lâm Hi nhìn bộ dáng hắn say rượu sau còn nỗ lực lọc xương thật sự chua xót, một khối thịt ngon đều bị hắn chọc cho nát nhừ, gắp một khối thịt cá không có xương đến mâm Tưởng Lâm Dữ, “Ăn đi.”

“Tôi không ăn.” Rốt cuộc Tưởng Lâm Dữ cũng lọc xong xương cá, bỏ thịt cá vào trong chén Lâm Hi, bưng nước trên bàn lên uống một ngụm, “Chọn cho em.”

Lâm Hi nhấp môi dưới.

Tưởng Lâm Dữ uống rượu xong cổ có điểm hồng, mắt đen như mực, quay đầu nhìn cô chăm chú, tiếng nói khàn khàn do rượu thong thả nói, “Trước kia là em lựa xương cá, về sau để tôi.”

Lâm Hi chiếu cố hắn, chiếu cố rất tinh tế. Tưởng Lâm Dữ ăn cá, nhưng lại cực kỳ sợ xương. Lâm Hi liền thường xuyên giúp hắn lọc xương cá, Lâm Hi sủng hắn là sủng đến phát điên. Nếu không phải tách ra, đời này Tưởng Lâm Dữ cũng không biết nguyên lai chọn xương cá là tư vị này, tâm tình này.

Lâm Hi nhìn thịt cá nát nhừ trước mặt, gắp một miếng, “Nói được thì làm được, không làm là chó con.”

Tưởng Lâm Dữ cười ra tiếng, tiếng cười khàn khàn, “Tiểu hài nhi.”

Lâm Hi gắp cho hắn ớt xanh và sợi cà rốt, Tưởng Lâm Dữ thu lại nụ cười, ánh mắt nghiêm túc nhìn xuống dưới.

Lâm Hi mặt vô biểu tình, “Tiểu hài tử mới không ăn ớt xanh.”

Tưởng Lâm Dữ ôm cánh tay dựa về phía sau một chút, hắn chính là tiểu hài tử.

Rau xanh là vì sức khỏe hắn còn có thể ăn mấy miếng, ớt xanh với cà rốt hắn đều không nghe thấy mùi vị. Thật không biết cơm chiều hôm nay là ai an bài, có món ăn kỳ ba như vậy.

Bọn họ muốn ở bên làng du lịch một đêm, buổi sáng ngày mai trở về. Buổi sáng Lâm Hi còn lên máy bay, bốn giờ đã phải rời giường, liền cùng Tưởng Lâm Dữ rời khỏi bữa tiệc về phòng trước.

Tưởng Lâm Dữ uống quá nhiều, bước đi không ổn định, Lâm Hi đưa hắn về phòng trước, tính toán đưa xong lại quay trở về phòng của chính mình.

Vào cửa Tưởng Lâm Dữ liền đem cô áp tới trên ván cửa, trong phòng tối thui, thân thể Lâm Hi căng chặt dán vào cửa, đầu óc hiện lên ngắn ngủi, cũng may Tưởng Lâm Dữ không có trực tiếp hôn lên, cô dừng một chút mới mở miệng, “Tưởng Lâm Dữ.”

“Ừm?” Tưởng Lâm Dữ hôn xuống cổ cô, hôn rất nhẹ, ngón tay để trên tóc cô, “Làm sao vậy? Sợ hãi?”

Lâm Hi ngẩng đầu lên, bất động thanh sắc thở ra một hơi, duỗi tay sờ đến công tắc bật đèn, “Anh uống nhiều?”

“Ừm.” Tưởng Lâm Dữ không mạnh miệng, hắn ngẩng đầu nhìn Lâm Hi chăm chú một lát, “Đêm nay, muốn ở cùng nhau hay không?”

Lâm Hi thiếu chút nữa bật ra ngoài, Tưởng Lâm Dữ nắm lấy cổ tay của cô. Cũng không cường thế, vuốt ve bên trong cổ tay của cô, tiếng nói đè nén rất thấp, “Không làm chuyện khác, đơn thuần là ngủ chung.”

Lời này thật giống như câu kia cọ cọ không đi vào.

“Thử một chút xem sao? Nếu không ngủ được, tôi sang phòng cách vách ngủ.” Tưởng Lâm Dữ hôn lên vành tai cô, nụ hôn chậm rãi đi xuống, đáp xuống trên da thịt mềm mai phía sau tai cô, “Tôi sẽ không cưỡng bách em, không tin tôi sao?”

Lâm Hi cân nhắc, cô cùng Tưởng Lâm Dữ đi đến hiện giờ, cô tin tưởng Tưởng Lâm Dữ sẽ không cưỡng bách.

Trên lỗ tai rất ngứa, Lâm Hi rụt cổ lại, mặt đỏ không giống mặt chính mình, “Đừng hôn cổ, sẽ lưu lại dấu vết, hành lý của tôi ở cách vách.”

Tưởng Lâm Dữ ngay lập tức kịch liệt hôn lên, nhiều năm như vậy hắn cũng chưa ở trên cổ Lâm Hi lưu dấu vết. Sợ Lâm Hi bị người khác chê cười, hiện giờ là danh chính ngôn thuận, hắn sợ cái gì?

Lâm Hi bị hôn thở không nổi, thời điểm lấy lại tinh thần, người đã bị ôm tới trên sô pha rồi. Tưởng Lâm Dữ chống ở phía trên cô, cúi đầu hôn lên cái trán của cô.

“Tôi để tài xế đi lấy hành lý.” Tưởng Lâm Dữ buông Lâm Hi, ngồi vào bên khác ghế sô pha, giơ tay cởi bỏ nút áo sơ mi. Hắn cởi bỏ hai nút áo sơ mi, lồng ngực trắng nõn lộ ra vừa đủ. Bừa bãi bắt chéo chân dựa vào phía sau, lấy di động ra gọi điện thoại, nói, “Em tắm rửa trước, đợi một chút tôi lấy quần áo cho em.”

“Tôi chờ lấy quần áo rồi tắm rửa.” Lâm Hi bị hôn đến thiếu oxy, thế cho nên chân có chút mềm, cô xoay người mở tủ lạnh mini lấy một chai nước vặn ra uống một ngụm, áp xuống khô nóng trong người, nhìn về phía Tưởng Lâm Dữ, “Nếu chúng ta không có cái kia, cũng không cần cân nhắc đến vấn đề ở chung?”

“Ở chung cũng không phải chỉ vì làm chuyện đó.” Tưởng Lâm Dữ đã gọi điện thoại xong, đem điện thoại để ở trên bàn, mắt đen nghiêm túc nhìn về phía Lâm Hi, “Ở chung chỉ là vì hai người càng thêm thân mật, nói một chút chuyện trước khi đi ngủ, gia tăng tình cảm, giao lưu trao đổi chuyện tương lai. Kỳ thật tôi cũng nói mớ, khi còn nhỏ tôi còn mộng du.”

Giọng nói của Tưởng Lâm Dữ sau khi uống rượu có chút khàn khàn vỡ giọng, ngón tay thon dài đan vào nhau, khuỷu tay đè trên sô pha. Nâng lông mi dày và đậm lên, mắt đen giống như mặt biển thâm trầm, nhìn chăm chú vào Lâm Hi, “Còn vấn đề trước kia, Hi Nhi, em cảm thấy phát sinh quan hệ là điều kiện đã định ở cùng nhau sao?”

Logic quái lạ này của Tưởng Lâm Dữ lại tới nữa, hắn còn không biết xấu hổ nói chuyện xưa trước khi ngủ. Một lão nam nhân đã một đống tuổi, mỗi ngày đổi một loại ngôn ngữ cùng Lâm Hi kể chuyện ba con heo nhỏ, Lâm Hi hoài nghi hắn mua chính là sách cổ tích lậu.

“Tôi cảm thấy anh đang vòng logic gạt người.” Trên mặt Lâm Hi rất nóng, hai người bọn họ trước đây không nói một chữ cho tới bây giờ nâng cấp độ tán gẫu nói chuyện phiếm? Thần kỳ.

Tưởng Lâm Dữ xoay người cười lớn trên sô pha, ánh đèn chiếu xẹt qua tròng mắt kính, ánh sáng lạnh lẽo. Cuối cùng Tưởng Lâm Dữ dựa vào sô pha, chống cằm nghiêng đầu nhìn chăm chú vào Lâm Hi, “Lâm Hi, chúng ta ở chung đi? Không phát sinh quan hệ ở chung.”

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước
Chương sau


Tiểu thuyết cùng thể loại

10 Bước Sườn Xào Chua Ngọt Của Anh Cố
10 Bước Sườn Xào Chua Ngọt Của Anh Cố
Độ dài: 10 chương Editor + Beta: Hachonie Poster: Hachonie Giới thiệu Ai đến từ sông núi biển hồ, nhưng lại chịu bó buộc trong bếp núc mỗi ngày và tình yêu. Chó Sườn mèo Chua Ngọt, có…
80 Sủng Vai Ác Trong Lòng Bàn Tay
80 Sủng Vai Ác Trong Lòng Bàn Tay
Xuyên sách về năm 80, Tống Thiển gặp ánh trăng sáng của mình: vai phản diện Hạng Loan Thành. Vì giúp anh tránh khỏi kết cục phơi thây nơi hoang dã, cô hao hết tâm tư giúp đỡ…
Ai Mà Không Mê Trà Xanh!
Ai Mà Không Mê Trà Xanh!
Trần Vũ yêu thiên chi kiêu tử Hứa Tố suốt bảy năm trời, cuối cùng thành công trở thành vợ anh. Bạn bè vui mừng chúc phúc cô được như ước nguyện, cuối cùng cũng chờ đến lúc…
Âm Mưu
Âm Mưu
Để gom đủ tiền phẫu thuật cho tôi, chị tôi đã cam nguyện bán mình cho Lương Cảnh Từ, một ông chủ lớn trong giới Bắc Kinh. Làm thế thân của bạch nguyệt quang cho hắn trong năm…
Anh Bạn Trai Cũ Tám Tuổi Của Tôi
Anh Bạn Trai Cũ Tám Tuổi Của Tôi
Bạn trai cũ bị đồ từ trên trời rơi xuống va trúng đầu. Bị thương thôi thì chớ, đằng này nào thằng chả còn bị ảnh hưởng, trí tuệ sa sút bằng đứa con nít tám tuổi nữa!…
Anh Vẫn Luôn Yêu Em
Anh Vẫn Luôn Yêu Em
Hề Gia là một biên kịch nổi tiếng, không chỉ vì “tài năng” của bản thân mà còn vì nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành. Vừa là đại mỹ nhân, lại không có tai tiếng gì, điểm sáng…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full