Đọc truyện Full

Chương 3

Xe dừng ở trước cửa biệt thự, sau khi Nguyễn Túc xuống xe, bố Nguyễn xoa đầu cô: “Tây Mễ, con đừng để ý đến lời mẹ nói. Chuyến lưu diễn lần này kết thúc rồi, không cần phải lo lắng. Trong thời gian này, con chỉ cần dành thời gian thư giãn. Còn nếu con muốn đến ký túc xá, thì bất cứ lúc nào cũng có thể tìm đến bố. “

Nguyễn Túc gật đầu,” Cảm ơn bố. “

“Con gái yêu của bố, mấy tháng nay con vất vả rồi. Giờ thì về ngủ một giấc thật ngon nhé.”

Sau khi bố Nguyễn lái xe rời đi, Nguyễn Túc bước vào biệt thự.

Chu Lan khoanh tay ngồi ở trên sô pha, thấy cô đi vào, hỏi: “Bố con nói cái gì với con?”

“Không có chuyện gì, bố bảo con nghỉ ngơi, thư giãn một thời gian.”

Chu Lan cười lạnh, nói:”Mẹ biết từ miệng ông ta chẳng thốt ra được lời tốt đẹp gì cho con mà. Con hiện tại thế nào, mà ông ta dám dẫn đường cho con đi như vậy. Tây Mễ, bố của con làm thế không phải vì tốt cho con đâu, đó là đang hại con đấy!”

Nguyễn Túc mím môi, im lặng không cất lên lời phản bác nào. Cô đã quá mệt mỏi với kiểu tranh luận vô nghĩa này rồi. Dù cô có nói gì, mẹ cô cũng sẽ chỉ làm theo ý bà thôi.

Cô ủ rũ nói: “Con về phòng đây.”

Chu Lan nói: “Ừ về phòng đi, bây giờ cũng chưa muộn lắm, tranh thủ luyện tập một lát, mẹ sẽ gọt một ít hoa quả mang lên cho con.”

Nguyễn Túc đi đến cầu thang thì nghe thấy câu đó bước chân đi càng nhanh.

Sau khi trở về phòng, cô liền đóng cửa khóa trái lại. Nằm trên giường, không muốn làm gì nữa.

Sau khi nằm được một lúc, Nguyễn Túc ngẩng đầu lên, nhìn cây đàn Cello ở giữa phòng, cô nhớ đến cảnh cuối cùng của buổi hòa nhạc hôm nay, những khán giả ngồi ở dưới, cả người cô cảm thấy nghẹt thở.

Cái gì mà tuổi trẻ tài cao, thiên tài cello, tất cả đều là do người khác tự đặt. Cô rõ ràng chẳng làm được cái gì.

Lúc này, có tiếng gõ cửa, Chu Lan ngoài cửa nói: “Tây Mễ, con làm sao vậy? Tại sao lại khóa cửa, mau mở ra cho mẹ.”

Nguyễn Túc nghe thấy, bực bội đập xuống giường, hai chân dạng chân lên trời đá đá vài cái chán nản. Khi tiếng gõ cửa lại vang lên, cô từ từ bật dậy khỏi giường, bước tới mở cửa.

Vừa mở cửa ra, Chu Lan đã cau mày nói: “Tây Mễ, không phải mẹ đã nói với con không được khóa cửa sao, lỡ có chuyện gì xảy ra thì phải làm thế nào.”

Nguyễn Túc xoay người đi đến ghế sô pha, ôm gối: “Con vô tình khóa lại.”

Chu Lan đặt đĩa trái cây lên bàn, dường như muốn nói điều gì đó, nhưng khi nghiêng đầu nhìn thấy chiếc đàn cello trong phòng vẫn ở vị trí cũ, chưa được đụng đến, càng nhăn mày: “Tại sao không luyện tập?” 

Nguyễn Túc ngả người ra ghế sô pha, nhắm mắt lại: “Con mệt rồi, muốn nghỉ ngơi một chút rồi luyện tập sau. “

Chu Lan nhìn cô một cái rồi thở dài:”Bỏ đi, nếu mệt thì con đi ngủ trước đi, sáng mai rồi dậy luyện tập.” Trước khi rời đi, bà quay lại nhắc nhở cô:”Con ăn trái cây, tắm rửa rồi hẵng đi ngủ. ”

Nguyễn Túc “Dạ” một tiếng…

Sau khi nghe tiếng cánh cửa đóng lại, cô lập tức ngồi dậy, thấy Chu Lan thực sự đã rời đi, cô mới lấy điện thoại di động ra, đeo tai nghe, bê khay hoa quả lên giường.

Cô nhét trái cây vào miệng, chọn chương trình truyền hình thực tế đang nổi tiếng trên mạng.

Nửa đêm, sau khi xem xong, Nguyễn Túc đặt điện thoại lên đầu giường nhắm mắt lại, trong đầu bất giác nhớ đến cảnh tượng ở ban công hôm nay. Dường như mùi khói vẫn còn đọng lại rất rõ ràng.

Nguyễn Túc ngáp dài rồi chìm vào giấc ngủ.

Ở một nơi khác.

Sau khi trở lại phòng game, Lâm Vị Đông ngồi trên ghế sô pha, lắc đầu tiếc nuối: “Tiếc thật, tao mà gắng chen thêm chút nữa là có thể xin chữ ký rồi. Tao quyết định rồi, bắt đầu từ hôm nay tao sẽ là Tây Mễ Lộ! “

Thẩm Nhiên ngồi bên cạnh, lấy ra một điếu thuốc châm lửa, liếc mắt, nhàn nhạt hỏi:”Là cái gì? “

“Tây Mễ Lộ.” Lâm Vị Đông đứng dậy, lấy điếu thuốc, vừa nói vừa châm lửa, “Tây Mễ Lộ là tên gọi của fan hâm mộ Tây Mễ. Nghe dễ thương nhỉ?”

Thẩm Nhiên khẩy tàn thuốc, dựa người nói: “Một đứa mù nhạc như mày mà đòi làm fan cái gì. “

“Mày đừng nói nữa, sau khi nghe xong buổi biểu diễn hôm nay, tao cảm thấy mạch âm thanh ở trong mình như được khai thông. Dường như tế bào âm nhạc của tao nó ăn sâu trong máu rồi, chỉ là lâu nay không có cơ hội khai phá thôi. Lão Thẩm à, hay là chúng ta livestream đi, mày chỉ cần khoe ra khuôn mặt của mình còn tao sẽ ca hát, không khéo lại có người hâm mộ, kiếm được thêm chút tiền đó.”

Thẩm Nhiên đá hắn một cú, cười mắng: “Cút đi.”

Anh phả khói, bật giác nhớ đến cảnh cô gái nhỏ hỏi anh muốn hút thuốc. Lúc đầu anh nghĩ cô mâu thuẫn với bố mẹ nên mới phản nghịch muốn hút thuốc.

Lúc ở trên sân khấu, trông cô ấy có chút khó khăn.

Nếu anh không nhìn lầm thì, trong khoảnh khắc ngắn ấy, cô đã định bỏ cuộc.

Một cô gái mười tám, mười chín tuổi, lấy hết can đảm để xin điếu thuốc của một người lạ. Đôi mắt trong veo, sáng ngời khi nói chuyện với anh, không một chút phòng bị.

Thẩm Nhiên nhớ đến hành động hôm đó của mình, có chút xấu hổ. Rõ ràng là có nhiều cách để khuyên bảo cô, vậy mà anh lại dung túng cho hành động cực đoan đó.

Có điều như vậy cũng tốt, sau hôm nay, cô ấy chắc cũng không dám đụng đến mấy thứ đó.

Thẩm Nhiên hút xong điếu thuốc trên tay rồi đứng dậy.

Lâm Vị Đông nói: “Lão Thẩm à, nói chuyện một lúc được không.” 

Thẩm Nhiên không thèm quay đầu lại, lười biếng nói: “Ngủ đi.”

“Vài ngày nữa tao phải quay lại trường khai giảng rồi. Mình mày không lo được hết việc ở phòng game đâu nên là anh nhớ tuyển người mới đấy.”

“Biết rồi.”

….

Một tuần sau.

Nguyễn Túc cuối cùng cũng toại nguyện, đóng gói hành lý đến ký túc xá. Lúc nhìn thấy chiếc giường in tên mình, cô rốt cuộc cũng cảm nhận được cảm giác tự do.

Lúc cô đứng trước cửa chuẩn bị đi, Chu Lan vẫn không đồng ý với việc cô sống ở ký túc xá, nhưng Nguyễn Túc hứa rằng sẽ gọi điện cho Chu Lan mỗi tối và cuối tuần sẽ về nhà một lần.

Mặc dù như vậy có chút phiền phức, nhưng tốt hơn nhiều so với việc ở nhà.

“Hello?” Một giọng nói vang lên sau lưng cô, Nguyễn Túc liền quay đầu lại: “Xin chào.”

“Xin chào, xin chào, tớ tên là A Nam, cậu chính là thiên tài cello, Nguyễn Túc  đúng không?”

Môi của Nguyễn Túc mím lại. một lúc sau, cô khẽ gật đầu: “Cậu gọi tên của tớ là được rồi.”

A Nam hưng phấn: “Thật sự là cậu à. Tớ cứ tưởng trùng tên cùng họ thôi. Thật may mắn khi được ở cùng phòng với cậu!! Đúng rồi đúng rồi, phòng chúng ta còn có thêm một người nữa, nhưng nhà cậu ấy có việc, phải một thời gian nữa mới lên đây, nên là cậu cần giúp gì thì cứ bảo tớ. “

Nguyễn Túc cười nói:” Cảm ơn. “

A Nam tên đầy đủ là An Nam, là sinh viên khoa vũ đạo, tính tình cô rất hoạt bát nhiệt tình, vì  đến trường sớm hơn Nguyễn Túc vài ngày nên cô ấy đã quen với tình hình ở trong và ngoài trường. Sau khi dẫn Nguyễn Túc đến căng tin ăn trưa, thì cô ấy đưa cô đi dạo một vòng quanh trường.

Chiều chiều, sinh viên trong trường cũng không còn nhiều, An Nam lôi kéo Nguyễn Túc, thần bí nói: “ À, còn có chỗ này, tớ muốn đưa cậu đến, chắc chắn cậu sẽ thích cho mà xem!”

Nguyễn Túc chưa kịp trả lời đã bị kéo đi.

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước
Chương sau


Tiểu thuyết cùng thể loại

10 Bước Sườn Xào Chua Ngọt Của Anh Cố
10 Bước Sườn Xào Chua Ngọt Của Anh Cố
Độ dài: 10 chương Editor + Beta: Hachonie Poster: Hachonie Giới thiệu Ai đến từ sông núi biển hồ, nhưng lại chịu bó buộc trong bếp núc mỗi ngày và tình yêu. Chó Sườn mèo Chua Ngọt, có…
80 Sủng Vai Ác Trong Lòng Bàn Tay
80 Sủng Vai Ác Trong Lòng Bàn Tay
Xuyên sách về năm 80, Tống Thiển gặp ánh trăng sáng của mình: vai phản diện Hạng Loan Thành. Vì giúp anh tránh khỏi kết cục phơi thây nơi hoang dã, cô hao hết tâm tư giúp đỡ…
Ai Mà Không Mê Trà Xanh!
Ai Mà Không Mê Trà Xanh!
Trần Vũ yêu thiên chi kiêu tử Hứa Tố suốt bảy năm trời, cuối cùng thành công trở thành vợ anh. Bạn bè vui mừng chúc phúc cô được như ước nguyện, cuối cùng cũng chờ đến lúc…
Âm Mưu
Âm Mưu
Để gom đủ tiền phẫu thuật cho tôi, chị tôi đã cam nguyện bán mình cho Lương Cảnh Từ, một ông chủ lớn trong giới Bắc Kinh. Làm thế thân của bạch nguyệt quang cho hắn trong năm…
Anh Bạn Trai Cũ Tám Tuổi Của Tôi
Anh Bạn Trai Cũ Tám Tuổi Của Tôi
Bạn trai cũ bị đồ từ trên trời rơi xuống va trúng đầu. Bị thương thôi thì chớ, đằng này nào thằng chả còn bị ảnh hưởng, trí tuệ sa sút bằng đứa con nít tám tuổi nữa!…
Anh Vẫn Luôn Yêu Em
Anh Vẫn Luôn Yêu Em
Hề Gia là một biên kịch nổi tiếng, không chỉ vì “tài năng” của bản thân mà còn vì nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành. Vừa là đại mỹ nhân, lại không có tai tiếng gì, điểm sáng…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full