Đọc truyện Full

Chương 28: Lão đại thứ hai: Cấm dục ảnh đế (1)

Tác giả: Khai Hoa Bất Kết Quả.

Converter: Wikidich.

Editor: Bắc Chỉ.

Ngày mùa hè nóng bức, mặt trời nóng bỏng chiếu gắt đến mức phơi người héo rũ.

Khương Nhuế trên người mặc một bộ cổ trang xám xịt, một tay lấy hộp cơm, một tay cầm bình giữ ấm thật lớn, tìm kiếm nơi tránh nắng.

“Tiểu Du!”

Bỗng nhiên có người kêu cô, cô quay đầu nhìn lại, thấy rõ đối phương là ai, nhạt nhẽo hơi hiện trên mặt tức khắc lộ ra tươi cười sáng lạn.

“Triệu tỷ.” Cô chạy tới.

Triệu tỷ ngồi ở dưới bóng cây, xê dịch sang bên cạnh, nhường cho cô một vị trí.

“Thế nào? Hôm nay không bị phơi hỏng rồi chứ?”

“Không có, buổi sáng cũng không nóng lắm.”

“Còn không nóng á?” Triệu tỷ líu lưỡi, “Chị thấy em bò trên mặt đất cả một buổi sáng, y như miếng thịt nướng trên chảo ấy.”

Khương Nhuế bị nàng chọc cười.

Đây là phim trường điện ảnh 《 Hiệp Đạo 》, cô là diễn viên quần chúng, ở trong này diễn vai cổ thi thể, đến cả mặt cũng không thấy.

Buổi sáng quay đến đoạn vai chính bị người đuổi giết, diễn liên tiếp cảnh đánh nhau, rất nhiều nhiều đoạn nhưng đạo diễn đều không vừa lòng, cô làm thi thể, chỉ có thể nằm trên mặt đất cả một buổi sáng.

“Hôm nay lại mang theo canh giải nhiệt gì thế?” Triệu tỷ hỏi.

Khương Nhuế vội đem bình giữ ấm mở ra, “Lá trà sen sơn tra, giải nhiệt giải khát, nghe nói còn giảm béo.” Cô đem vặn nắp bình giữ ấm ra, đưa cho Triệu tỷ và mình trực tiếp cầm ly uống.

Trà giải nhiệt đã nấu từ tối hôm qua, ở tủ lạnh đông lạnh một đêm, buổi sáng rót vào trong bình giữ ấm, hiện tại uống còn có điểm lạnh lẽo.

Mùa hè, nước khoáng bị đều bị mặt trời nung nóng, uống xong căn bản không giải khát được, cũng không muốn ăn cơm gì cả, lúc này uống một ngụm canh giải nhiệt lạnh lẽo chua ngọt, không chỉ đầu lưỡi bị kích hoạt, mà cả người từ trong ra ngoài đều mát lạnh sảng khoái.

Từ lúc vào hạ, Khương Nhuế vẫn luôn tự mình mang trà giải nhiệt, cô dùng phương pháp này, thành công kéo hảo cảm của Triệu tỷ đối với cô.

Thân thể lần này của cô tên là Hạ Tiểu Du, là một cô nhi, cùng bạn trai cũ Joy lớn lên ở cô nhi viện.

Joy có mộng minh tinh, Hạ Tiểu Du liền đi theo hắn trằn trọc khắp trường phim. Hai người đã nhiều năm làm diễn viên quần chúng, bởi vì không có nhân mạch, bề ngoài cũng không phải thập phần xuất chúng, vẫn luôn không nổi bật gì.

Mấy tháng trước, Joy leo lên người một nữ biên tập, quay đầu liền đem ném rớt Hạ Tiểu Du, hiện tại hắn đang ở trong một bộ phim thần tượng diễn vai nam thứ 3.

Hạ Tiểu Du không tiếp thu được đả kích, cắt cổ tay tự sát.

( ==” thực sự thì cô Hạ này có phải yếu đuối quá không nhỉ?)

Nguyện vọng của cô áy là làm Joy cả đời khốn cùng thất vọng, vĩnh viễn không có cách nào trở thành minh tinh.

Khương Nhuế tiếp thu thân thể của cô ấy, lựa chọn tiếp tục sự nghiệp diễn xuất.

Mục tiêu của cô là tiếp cận ảnh đế Thẩm Dục Xuyên, nếu như đi chỗ khác, khả năng chạm mặt hắn sẽ càng ít.

Tuy rằng một người là diễn viên quần chúng, một người là ảnh đế khác nhau một trời một vực, ở chung trong một phim trường, tính ra cũng không khác gì người si nói mộng, bất quá Khương Nhuế cũng không sốt ruột, thứ cô không thiếu nhất chính là kiên nhẫn.

Căn cứ vào bộ điện ảnh này Triệu tỷ tương đối nổi danh quản lý ekip, quan hệ với nhiều đoàn phim diễn viên phó đạo đều rất tốt, trước mắt Khương Nhuế có thể coi như quen biết một người có nhân mạch lớn.

“Thoải mái!” Triệu tỷ uống xong ly trà giải tỏa nóng bức, “Vẫn là Tiểu Du em tâm tư linh hoạt, biết mang đồ mát lạnh, bằng không hai người chúng ta cũng giống như người khác nóng thành chim cút rồi.”

Khương Nhuế cười lại cho nàng một ly, “Triệu tỷ uống nhiều chút.”

Hai người ăn uống, đối với cơm hộp ít ỏi, cũng có thể ăn ngon miệng.

Hiện tại là thời gian nghỉ trưa, thiết bị đoàn phim đã đình chỉ vận chuyển, mọi người ăn cơm, đang chuẩn bị tìm nơi râm mát ngủ một lát, bỗng nhiên nghe được một tiếng gầm lên.

“Để cô ta lăn! Không diễn thì cút!”

Khương Nhuế cùng Triệu tỷ liếc nhau, ngừng nói giỡn, vểnh tai lên nghe.

Người tức giận chính là tổng đạo diễn Vương Kỳ Khôn, mặc kệ quốc tế quốc nội đều biết đến đạo diễn nổi danh này, nổi danh với tài văn chương thì hắn cũng nổi tiếng là xấu tính. Thời điểm đóng phim, đem diễn viên mắng đến không xu dính túi là chuyện thường, có đôi khi lão diễn viên đã sớm thành danh cũng không may mắn thoát khỏi. Nhưng mỗi một bộ điện ảnh hắn quay, đều có thể bắt được đủ loại giải thưởng lớn, bởi vậy làm ra ảnh đế ảnh hậu một bàn tay đếm không hết, cho nên tuy rằng tính tình hắn không tốt, nhưng vẫn có rất nhiều diễn viên vội vàng muốn hợp tác cùng hắn.

Khương Nhuế nghe xong trong chốc lát, nghe hiểu đại khái.

Điện ảnh 《 Hiệp Đạo 》 là chủ yếu là diễn viên nam, bên trong nhân vật nữ ít ỏi không có mấy, có xuất hiện, thì cũng chỉ có mấy phân đoạn cùng vài câu lời kịch.

Dù vậy, có thể cùng đạo diễn lớn hợp tác, có thể diễn cùng ảnh đế Thẩm Dục Xuyên, hai thứ dụ hoặc như vậy vẫn hấp dẫn không ít nữ diễn viên thâm niên. Rất nhiều người mới có chỗ dựa, cũng muốn ở trong đó lộ cái mặt.

Nhà sản xuất liền tiến cử một người mới, định tốt nhân vật của cô ấy là một tiểu cô nương nông gia, lúc vai chính bị đuổi giết thì cứu hắn đang hôn mê, tổng cộng có hai cảnh, một câu lời kịch.

Nguyên bản buổi chiều đã diễn đến cảnh đấy, kết quả người mới kia lại nói muốn thêm diễn, bằng không không quay.

Đại khái cô ta bị kim chủ sủng hư, hoặc là bởi vì vừa mới tiến vòng, chưa từng nghe qua thanh danh Vương đạo diễn, nhắc tới yêu cầu thì không sợ hãi, lại không biết đã chọc tổ ong vò vẽ, đương nhiên đã bị đuổi ra khỏi phim trường.

Vương đạo hỏa khí nhất thời không tiêu xuống được, hiện tại còn mắng phó đạo diễn.

Triệu tỷ nghe xong trong chốc lát, thấy Vương đạo mắng đủ rồi, phó đạo diễn héo héo đi đến phòng nghỉ, cầm lấy di động chuẩn bị gọi điện thoại, bỗng nhiên đứng dậy đi qua.

Không biết hai người nói gì đó, không bao lâu nàng quay đầu lại, vội vàng vẫy tay với Khương Nhuế.

Khương Nhuế vội vàng đứng lên chạy chậm tiến đến.

“Đinh ca anh xem, chính là cô ấy, tiểu cô nương nhưng ngoan ngoãn, lại có linh khí, dù sao hiện tại trong chốc lát cũng không tìm được người, không bằng để cô ấy cho Vương đạo nhìn qua thế nào?” Triệu tỷ đem Khương Nhuế đẩy đến trước mặt.

Phó đạo diễn nâng mí mắt trên dưới nhìn nhìn cô, “Tên gọi là gì?”

“Chào Đinh ca, em là Hạ Tiểu Du.” Khương Nhuế đối hắn cười cười, tươi cười có chút câu nệ.

Triệu tỷ thấy phó đạo diễn còn do dự, lại bắt đầu liệt kê ra những ưu điểm của Khương Nhuế.

Hôm nay nhân vật này nếu là ở phim trường bình thường, chỉ có thể mời một diễn viên có cấp bậc.

Diễn một ngày năm mươi khối, có một hai cái cảnh diễn lời kịch thì ít, nếu mời diễn viên đến thì một ngày hơn một trăm khối, hai người kỳ thật cũng không hơn kém gì nhiều.

Bởi vậy, Triệu tỷ mới dám thay Khương Nhuế tranh thủ một phen.

Thứ nhất, nàng đối với tiểu cô nương này rất có hảo cảm, thứ hai, nếu Khương Nhuế quả thực được Vương đạo diễn nhìn trúng, về sau có cơ hội phát triển, đối với mình mà nói, chính là một cái nhân mạch a.

Phó đạo diễn trong lòng lo âu, cũng nghẹn khí, mặc cho ai trời nóng ngập mặt bị mắng một đống, tâm tình đều sẽ không tốt. Nhưng Vương đạo diễn lại tái phát tính bướng bỉnh, một hai phải là buổi chiều quay phân đoạn này, một khắc cũng không thể chậm trễ, bức cho hắn không thể không lập tức đi tuyển người.

Hắn lại lần nữa nhìn nhìn Khương Nhuế, nhíu mày gật gật đầu: “Được rồi, trước đi với tôi để Vương đạo diễn nhìn xem sao.”

“Cảm ơn Đinh ca! Cảm ơn Triệu tỷ!” Khương Nhuế vui vẻ nói.

“Đừng khẩn trương, ổn định.” Triệu tỷ hướng cô xua xua tay.

Phó đạo diễn mang theo Khương Nhuế đi vào phòng nghỉ, để cô ở bên ngoài chờ một chút. Hắn đi vào trong chốc lát, mới ra kêu cô vào.

Phòng nghỉ điều hòa mức độ rất thấp, Khương Nhuế vừa vào cửa liền giật mình một cái.

Bên trong có không ít người, từng người bận rộn việc trên tay mình, nghe tiếng cô tới, cũng không có người tò mò ngẩng đầu lên nhìn một cái.

Vương đạo diễn ngồi trên một chiếc ghế nằm, ngồi bên cạnh là Thẩm Dục Xuyên, hai người cầm kịch bản, hẳn là thảo luận kịch bản.

Đây là lần đầu tiên Khương Nhuế đi vào thế giới này lâu như vậy mới tiếp cận thấy Thẩm Dục Xuyên.

Hắn chừng trên dưới ba mươi tuổi, một khuôn mặt không thể bắt bẻ, dung mạo không phải dương cương gắng gượng, lại có một loại khí chất đặc biệt, nhìn lãnh đạm lại tự phụ.

Khương Nhuế giống như người bình thường nhìn thấy minh tinh, hướng chỗ hắn nhìn nhiều thêm hai mắt, sau đó mới nhớ tới tình cảnh của mình lúc này, vội cúi đầu, ngoan ngoãn đứng ở chỗ đó.

“Chính là cô ta?” Vương đạo diễn từ trong kịch bản ngẩng đầu lên, đánh giá Khương Nhuế.

Nghe tiếng hắn (Mr Vương), những người khác trong phòng nghỉ mới nhìn về phía Khương Nhuế.

Thẩm Dục Xuyên cũng ngẩng đầu nhìn thoáng qua, thực mau lại chuyên chú với kịch bản của mình.

Lập tức bị nhiều người chú mục như vậy, Khương Nhuế biểu hiện ra chút chân tay luống cuống, mở miệng cũng mang theo hơi hơi âm rung: “Vương đạo diễn khỏe, tôi là Hạ Tiểu Du.”

Vương Kỳ Khôn tuy tính tình không tốt, nhưng cũng sẽ không vô duyên vô cớ tức giận với tiểu cô nương, nhìn kỹ cô trong chốc lát, đột nhiên đề ra cái yêu cầu: “Cười một chút nhìn xem.”

Nhân vật nông gia tiểu cô nương này, một muốn diễn viên mặt nộn, hai muốn thiên chân*, không cần thực kinh diễm, lại phải cho người xem cảm giác một loại hồn nhiên tốt đẹp.

*Thiên chân: hồn nhiên, ngây thơ – kiểu nhìn trông ngu ngu là được =””))

Rất nhiều nữ diễn viên kỹ thuật diễn không tồi, nhưng Vương Kỳ Khôn yêu cầu không phải kỹ thuật diễn, mà là một loại khí chất đơn thuần vô cấu*, các cô đều không có được, cho nên hắn mới có thể tuyển dụng người mới.

*Vô cấu: ngu đần:vv

Gương mặt Hạ Tiểu Du này sẽ không làm người liếc mắt một cái kinh diễm, lại thuộc về dễ coi nhìn. Khương Nhuế nghe xong yêu cầu của Vương đạo diễn, có chút khẩn trương mà cười cười.

Tươi cười có điểm cứng đờ, không có gì đặc sắc, nhưng cũng may cặp mắt kia cất giấu cảm xúc: Thấp thỏm, thiên chân cùng tò mò, rất phù hợp với hình tượng tiểu cô nương nông thôn nhìn thấy một người nam tử xa lạ.

Vương Kỳ Khôn trong lòng gật gật đầu, làm như suy xét cân nhắc Khương Nhuế, hắn còn muốn nhìn thêm vài người.

Mặc dù là một nhân vật nhỏ, hắn cũng muốn tự mình xem qua diễn viên, cẩn thận lại cẩn thận mà quyết định, đây đại khái chính là nguyên nhân hắn thành công như thế.

Đang chuẩn bị để Khương Nhuế trở về chờ tin tức, điện thoại nhân viên công tác bên cạnh bỗng nhiên vang lên, nói vài câu trong điện thoại, vẻ mặt đau khổ đi đến bên Vương Kỳ Khôn.

“Vương đạo diễn, là điện thoại của Trịnh tổng, hắn nói căn bản muốn suy xét khả năng đầu tư.”

Trịnh tổng chính là chỗ dựa sau lưng của người mới vừa rồi bị cưỡng chế di dời, nghĩ đến người mới trở về khóc lóc kể lể.

Vương Kỳ Khôn liền bùng nổ, từ trên ghế nằm đứng dậy, như sư tử bạo nộ đi qua đi lại vài bước, “Nói cho hắn, lão tử không phải bị dọa sợ! Kia ai ——”

Hắn đột nhiên xoay người, duỗi tay chỉ vào Khương Nhuế, “Cô! Buổi chiều liền quay!”

Lời editor: Vả mặt mình đau không Mr Vương =””))

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

28/04/2019 – Hoàn thành.

Phím tắt:←

Phím tắt:→



Tiểu thuyết cùng thể loại

Anh Vẫn Luôn Yêu Em
Anh Vẫn Luôn Yêu Em
Hề Gia là một biên kịch nổi tiếng, không chỉ vì “tài năng” của bản thân mà còn vì nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành. Vừa là đại mỹ nhân, lại không có tai tiếng gì, điểm sáng…
80 Sủng Vai Ác Trong Lòng Bàn Tay
80 Sủng Vai Ác Trong Lòng Bàn Tay
Xuyên sách về năm 80, Tống Thiển gặp ánh trăng sáng của mình: vai phản diện Hạng Loan Thành. Vì giúp anh tránh khỏi kết cục phơi thây nơi hoang dã, cô hao hết tâm tư giúp đỡ…
Bác Cả
Bác Cả
Vì nhà nghèo nên học phí học đại học của tôi đều do một tay bác cả lo liệu, bác cả của tôi nổi tiếng là người hiền lành nhất họ. Bác nhường cả xưởng thép cho bác…
Ai Mà Không Mê Trà Xanh!
Ai Mà Không Mê Trà Xanh!
Trần Vũ yêu thiên chi kiêu tử Hứa Tố suốt bảy năm trời, cuối cùng thành công trở thành vợ anh. Bạn bè vui mừng chúc phúc cô được như ước nguyện, cuối cùng cũng chờ đến lúc…
10 Bước Sườn Xào Chua Ngọt Của Anh Cố
10 Bước Sườn Xào Chua Ngọt Của Anh Cố
Độ dài: 10 chương Editor + Beta: Hachonie Poster: Hachonie Giới thiệu Ai đến từ sông núi biển hồ, nhưng lại chịu bó buộc trong bếp núc mỗi ngày và tình yêu. Chó Sườn mèo Chua Ngọt, có…
Âm Mưu
Âm Mưu
Để gom đủ tiền phẫu thuật cho tôi, chị tôi đã cam nguyện bán mình cho Lương Cảnh Từ, một ông chủ lớn trong giới Bắc Kinh. Làm thế thân của bạch nguyệt quang cho hắn trong năm…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full