Đọc truyện Full

Chương 8

Bò lên xẻng là hai con rắn đen gầy gò, tốc độ cực nhanh, cảnh sát kia thấy vậy liền hét lên, vứt cái xẻng đi.

Nhưng muộn rồi, con rắn đã bò lên cổ tay anh ta, đầu rắn hình tam giác ngược sắc bén cắn anh ta một cái.

Ngay khi anh ta định đưa tay còn lại chộp lấy thì con rắn tiếp tục đâm đầu vào vết thương, thân rắn trơn trượt đến mức khiến anh ta không thể bắt được.

“A! Đây là cái quái gì vậy!” Cảnh sát sợ hãi xua tay.

Nhưng con rắn như đỉa hút máu, tốc độ lại nhanh hơn gấp trăm lần, chỉ chốc lát, một nửa cơ thể của nó đã chui vào trong người cảnh sát.

Sự việc xảy ra quá đột ngột, con rắn đen kỳ lạ đến mức khiến những cảnh sát còn lại có mặt ở hiện trường thậm chí không kịp phản ứng.

Tôi theo bản năng nhìn Mặc U, muốn anh giúp đỡ.

Anh nhìn tôi, nhướng mày, cười nửa miệng, rõ ràng là không có ý định hỗ trợ.

Nhưng đây là một mạng người!

Tôi mặc kệ lời dặn của bà ngoại là phải giấu dốt, vội duỗi tay ra sau đầu nhổ mấy sợi tóc dài, kêu lên: “Mau giữ anh ta lại!”

“Được!” Người đầu tiên hoàn hồn là đội trưởng Tần, đội trưởng Tần đá cảnh sát kia ngã xuống đất, một chân giẫm lên vai anh ta, còn chân kia đè lên khuỷu tay.

Con rắn đen đã khoan vào trong cổ tay, chỉ còn chừa lại cái đuôi lắc lư bên ngoài.

Tôi vội xắn tay áo anh ta lên, nhưng cổ tay đồng phục của anh ta cài cút, tôi không có cách nào giúp được.

“Haizz! Tiểu A Cửu vẫn hiền lành như vậy, cô đã nhắc nhở như vậy người ta còn không nghe, bây giờ vẫn còn muốn cứu.” Mặc U thở dài, từ đâu đó lấy ra một con dao, chém nhẹ một cái, tay áo rách ra.

Lúc này chỉ còn sót lại đoạn cuối cùng của đuôi rắn.

Tôi không để ý tới Mặc U, lo nhìn chằm chằm hướng đi của đầu rắn, sau đó đặt sợi tóc chặn phía đầu rắn, tay trái giữ chặt không cho thân rắn chui vào sâu hơn.

Tóc là huyết dư (*), nơi cất chứa linh hồn, có thể trấn áp vật tà âm.

(*) Huyết dư: Người xưa cho rằng tóc là phần máu thừa sinh ra. Theo y dược cổ truyền, huyết dư có vị đắng tính hơi ấm và đặc biệt không chứa độc, điều trị trẻ con co giật, khóc dạ đề, đái ra máu, chữa đau rát tức căng ở bọng đái, máu cam chảy không dứt…

Thấy con rắn không chui được nữa, tôi thả ngón cái và ngón giữa của tay phải ra, dùng ngón cái ấn vào đầu rắn, bắt đầu ước lượng chiều dài, miệng lẩm bẩm: “Một thân, hai hồn, ba vô lượng âm hồn! Ra!”

Mọi thứ trên thế gian này đều có thể đo lường được.

Và rắn là loài khó đoán nhất.

Có lời đồn con người không thể đo kích thước và chiều dài của rắn bằng tay của mình.

Rắn có linh hồn, nếu dùng tay để đo đạc thì đến đêm chúng sẽ chui vào miệng hoặc mũi rồi dùng chính nội tạng của người đó để so sánh kích thước.

Cũng có loài rắn đi theo con người đểu so chiều cao, nếu người đó cao hơn hoặc nhấc một vật cao hơn nó thì nó sẽ tức giận đến mức tự lăn ra chết.

Nhưng nếu một người thấp hơn nó, sau vài giây chết sẽ là con người.

Sau khi ước tính được kích thước trọng lượng của rắn, tôi dùng ngón cái ấn chặt vào thân rắn, kéo nó về phía đuôi.

Theo động tác của tôi, cảnh sát kia hét lên như con lợn bị giết lấy thịt: “Đau quá! Đau quá!”

Đội trưởng Tần thấy vậy liền nhắc: “Rắn chỉ có thể tiến về phía trước không thể lùi, cứ thế này cũng không thể đẩy ra. Chuyện này quá kỳ quặc, hay là để anh họ cô rạch da kéo nó ra đi!”

“Đó không phải rắn!” Mặc U đứng bên cạnh, “Để Tiểu A Cửu của tôi nói cho anh biết đó là gì!”

Mặc kệ cảnh sát kia la hét, tôi ấn chặt ngón cái không buông, dùng sức kéo nó lại.

Sau một lúc, đuôi rắn dần biến thành một khối gel màu đen giống chất sền sệt dính trong lông gà khi nhổ ra.

Đội trưởng Tần kinh hãi: “Đó là cái gì?”

“Âm hủy (*).” Khi ngón tay tôi đụng đến vết thương, đợi cho chất dịch màu đen không chảy ra nữa, tôi mới rút tay về, đo đạc lại, “Hủy xà do oan hồn biến thành, theo lý một người sau khi chết chỉ tạo ra một con. Nhưng bà cụ chết quá quái dị, ngay cả quan tài chôn cất cũng không có, hơn nữa đầu còn bị chặt ra, oán khí cực nặng tản ra phần đất, biến thành âm hủy.”

(*) Hủy (虺): nghĩa ban đầu dùng để chỉ những loài rắn độc, sau này mở rộng để chỉ những con rắn nhỏ và thằn lằn, ngoài ra còn có nghĩa khác là mệt mỏi và bệnh tật.

Cho dù đầu bà ta đã được khâu vào bụng cô con dâu nhưng bà ta vẫn hy vọng có một quan tài riêng của mình. 

Người ở thế hệ như bà ta có thể sống không tốt, nhưng lại chấp niệm sau khi chết phải được làm tang lễ đàng hoàng.

Khi hai con âm hủy bị ép ra ngoài, cảnh sát kia lập tức ngã xuống đất, vừa thở hổn hển vừa tò mò vặn vẹo cổ tay: “Cái thứ đó không phải trông mềm dẻo sao? Sao khi nãy tôi bóp vào lại đau như vậy?”

“Oán hận như gai đâm vào thịt, có thể không đau à?” Tôi nhìn Mặc U, lại nhìn hai quả cầu dưới đất, không biết phải làm sao.

“Bây giờ cô biết cầu xin tôi rồi hả?” Mặc U cười hì hì, vươn tay nhổ ít cỏ bên cạnh, “Đốt đi.”

Nhưng khi cỏ cháy, ngọn lửa lại có màu xanh nhạt.

Mặc U tạo ra ma trơi.

Nhưng anh không phải quỷ vương, vậy anh rốt cuộc là ai?

“Mộ kia còn đào lên được không?” Đội trưởng Tần cau mày, tỏ ra khó hiểu, “Nếu dưới mộ có vật âm tà gì đó, vậy thì người chặt đầu làm sao đào mộ được? Chẳng lẽ đầu đã bị chặt trước khi thi thể được chôn xuống?”

“Cứ đốt giấy tiền trước đã…” Tôi kiên trì làm theo cách bà ngoại đã dạy.

Nhưng Mặc U lại nói: “Sao phải đốt giấy? Chỉ cần tưới chút nước vôi để xua đuổi tà ma rồi trực tiếp đào là được.”

Đội trưởng Tần đồng ý, sắp xếp đồng nghiệp đi tìm nước vôi.

Mặc U kéo tôi sang một bên, trầm giọng: “Bà già kia đã ma hóa rồi, đốt giấy thắp hương chẳng khác nào mời hồn ma về trả thù, thà cứ trực tiếp đào lên. Tiểu A Cửu, cách đo đạc âm hồn này là tuyệt học của nhà họ Quan các cô đúng không? Ngoài dạy cô điều này ra, bà ngoại cô còn nói gì nữa?” Nói tới đây, anh vỗ nhẹ cái thước trên eo tôi, “Mỗi lần ra ngoài, Tiểu A Cửu đều mang theo cây thước này. Cô không cần kiếm hay rìu, y hệt lời đồn về bí thuật của nhà họ Quan trong giang hồ.”

Thứ này cũng được dùng để làm quan tài, tôi vốn tưởng cầm theo bên người trông giống để phòng thân, không ngờ vẫn bị Mặc U nhìn ra.

“Cho nên anh không cứu người là để thử tôi?” Tôi đứng thẳng lưng, ngước nhìn Mặc U.

Mặc U trừng mắt: “Tôi không cứu cậu ta là vì cậu ta không tin cô, nói năng lỗ mãng với cô, đáng chịu chút khổ. Có điều thấy Tiểu A Cửu có bản lĩnh, tôi cũng vui thay.”

Đúng vậy.

Nếu tôi có năng lực, tôi sẽ càng tiến gần đến việc có thể chế tạo quan tài người, sao anh ta có thể không vui được?

Thấy ánh mắt tôi khác thường, Mặc U vội giải thích: “Không phải khi nãy tôi không chịu cứu đứa bé, thật ra đứa bé đó chết lâu rồi. Lúc người phụ nữ kia bế nó đến nhà cô, nó đã là một thi thể.” Anh xoa đầu tôi, “Tiểu A Cửu giỏi giả vờ thật đấy, hai năm qua đều giả vờ như không biết gì, muốn lừa tôi sao?”

Được Mặc U nhắc nhớ, tôi mới nhớ đứa bé kia từ đầu đến cuối không hề phát ra bất kỳ âm thanh nào.

Cho nên anh chỉ nhìn bằng ánh mắt lạnh lùng, ngoài việc hỏi tôi có muốn xem quan tài người là gì không, anh còn ép tôi ra tay xem bà ngoại có truyền dạy cho tôi những gì.

Đúng là trò bịp!

Hai năm qua tối nào anh cũng dạy tôi viết chữ của ma quỷ, nhưng chưa bao giờ hỏi tôi trước đây đã học gì.

Thật ra anh chỉ đang im lặng quan sát, chờ đợi tình huống khẩn cấp như hôm nay, buộc tôi phải hành động.

Sự kiên nhẫn này càng chứng tỏ Mặc U rất quyết tâm để có được quan tài người, thậm chí anh còn kiên trì hơn nỗi ám ảnh của người phụ nữ khi nãy.

Trái tim tôi đột nhiên thấy chua chát.

Tôi nhìn Mặc U, hỏi: “Vậy còn anh thì sao? Anh là ai? Quỷ vương u minh? Thánh quân Mặc U?”

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước
Chương sau


Tiểu thuyết cùng thể loại

10 Bước Sườn Xào Chua Ngọt Của Anh Cố
10 Bước Sườn Xào Chua Ngọt Của Anh Cố
Độ dài: 10 chương Editor + Beta: Hachonie Poster: Hachonie Giới thiệu Ai đến từ sông núi biển hồ, nhưng lại chịu bó buộc trong bếp núc mỗi ngày và tình yêu. Chó Sườn mèo Chua Ngọt, có…
80 Sủng Vai Ác Trong Lòng Bàn Tay
80 Sủng Vai Ác Trong Lòng Bàn Tay
Xuyên sách về năm 80, Tống Thiển gặp ánh trăng sáng của mình: vai phản diện Hạng Loan Thành. Vì giúp anh tránh khỏi kết cục phơi thây nơi hoang dã, cô hao hết tâm tư giúp đỡ…
Ai Mà Không Mê Trà Xanh!
Ai Mà Không Mê Trà Xanh!
Trần Vũ yêu thiên chi kiêu tử Hứa Tố suốt bảy năm trời, cuối cùng thành công trở thành vợ anh. Bạn bè vui mừng chúc phúc cô được như ước nguyện, cuối cùng cũng chờ đến lúc…
Âm Mưu
Âm Mưu
Để gom đủ tiền phẫu thuật cho tôi, chị tôi đã cam nguyện bán mình cho Lương Cảnh Từ, một ông chủ lớn trong giới Bắc Kinh. Làm thế thân của bạch nguyệt quang cho hắn trong năm…
Anh Bạn Trai Cũ Tám Tuổi Của Tôi
Anh Bạn Trai Cũ Tám Tuổi Của Tôi
Bạn trai cũ bị đồ từ trên trời rơi xuống va trúng đầu. Bị thương thôi thì chớ, đằng này nào thằng chả còn bị ảnh hưởng, trí tuệ sa sút bằng đứa con nít tám tuổi nữa!…
Anh Vẫn Luôn Yêu Em
Anh Vẫn Luôn Yêu Em
Hề Gia là một biên kịch nổi tiếng, không chỉ vì “tài năng” của bản thân mà còn vì nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành. Vừa là đại mỹ nhân, lại không có tai tiếng gì, điểm sáng…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full