Quỷ đoản mệnh của Tạ gia sống lâu trăm tuổi
Tác giả: Di Nhiên
Dịch: Quá khứ chậm rãi
Chương 906: Nguyên nhân cái chết
Minh Đình, ngươi đoán đúng rồi.
Cha ta không nỡ, cho nên Trịnh Hoài Hữu thực sự vẫn còn sống.
Nhưng ta không thể nói được.
Không chỉ không thể nói, ta còn phải nghĩ cách bảo vệ nàng.
Tạ Tri Phi chậm rãi nói: “Không sai, cách này quá độc ác, cho nên mới có con đường thứ hai.”
Bùi Tiếu: “Lén đưa người đi?”
Tạ Tri Phi gật đầu: “Tìm một gia đình giàu có trong sạch, đưa đứa bé đi xa, tóm lại tuyệt đối không thể ở lại Trịnh phủ.”
Lý Bất Ngôn cực kỳ đồng ý: “Tam gia phân tích không sai.”
“Vậy thì vấn đề đến rồi.”
Tạ Tri Phi nghiêng đầu nhìn về phía Hoàng Kỳ.
“Yến Tam Hợp vẫn sống ở Viện Hải Đường, đứa nhỏ bị đưa đi cũng tuyệt đối không thể trở lại Trịnh phủ, hai người không hề cùng xuất hiện, tâm ma làm sao có thể liên quan với đứa bé kia?”
Hoàng Kỳ ảo não gãi đầu: “Đúng vậy, hình như là không liên quan thật.”
Bùi Tiếu nhíu mày, chần chờ nói: “Vậy… đường dây này chúng ta cũng không cần tra tiếp nữa?”
Tạ Tri Phi: “Chắc chắn cũng không điều tra được gì.”
Cảm khác khó nói rõ, dâng lên trong lòng mỗi người.
Không biết đứa bé còn sống hay đã chết? Nếu sống, thì cuộc sống ra sao?
Mười tám tuổi rồi, hẳn đã lập gia đình rồi nhỉ,
Lại nói về cỗ thi thể kia.
Ánh mắt mấy người nhìn về phía Tam gia.
Cằm Tam gia khẽ nâng lên, nhưng đôi mắt hoa đào không hề nhướng lên, nhìn hơi có vẻ nặng nề khiến cho người ta có cảm giác chua xót nói không nên lời.
“Với tính tình cẩn thận của Trịnh lão tướng quân, hắn chắc chắn đã sắp xếp hết đường lui cho Yến Tam Hợp, để phòng ngừa bất trắc, ta nghĩ ông ấy chắc chắn sẽ tìm thế thân cho Yến Tam Hợp.”
Lý Bất Ngôn thực ra cũng nghĩ tới vấn đề này, vội nói: “Thế thân này chắc chắn là cùng tuổi với Yến Tam Hợp, dáng người cũng gần giống, diện mạo cũng vậy.”
Hơn nữa…
Bùi Tiếu nheo mắt: “…” Không nuôi ở trong phủ, nhưng chắc chắn ở gần Trịnh phủ.
Chu Thanh ngẫm nghĩ: “Sự tồn tại của người này, ngoại trừ Trịnh lão tướng quân, chỉ có ám vệ Trương Thiên Hành biết.”
“Đúng, đúng, đúng!”
Hoàng Kỳ vội vàng nói: “Mười năm trước, khi Trịnh gia bị giết, Trương Thiên Hành phát hiện tình huống không đúng, lập tức đi tìm thế thân.”
Đinh Nhất Mãnh vỗ trán mình: “Người chết trong trận hỏa hoạn đó, thực ra là thế thân của Yến Tam Hợp.”
Yến Tam Hợp mới tám tuổi, lão tướng quân tuyệt đối không thể nói thân phận thật sự của nàng nói cho nàng biết, nàng tất nhiên cũng sẽ không biết chuyện thế thân tồn tại.
Tạ Tri Phi thở phào nhẹ nhõm: “Cho nên, thế thân kia không liên quan đến tâm ma của Yến Tam Hợp.”
Tiểu Bùi gia hoàn toàn suy sụp, trực tiếp lọt xuống hố sâu.
Cái này không liên quan, cái kia không liên quan, vậy tâm ma Yến Tam Hợp cuối cùng là gì?
Đúng lúc này, giọng Tạ Tri Phi đột nhiên cao lên: “Thật ra, ta cũng nghĩ tới một vấn đề.”
“Nói mau!” Bùi Tiếu chờ không kịp.
“Yến Tam Hợp từ đầu đến cuối đều có Trương Thiên Hành âm thầm bảo vệ, thân thủ và lòng trung thành của Trương Thiên Hành chúng ta căn bản không cần nghi ngờ, như vậy…” Tạ Tri Phi nói ra nghi ngờ lớn nhất trong lòng ra.
“Đêm thảm án xảy ra, vì sao Yến Tam Hợp còn mất mạng?”
Đại sư nói trên người nàng không có vết đao, vậy cuối cùng nàng chết như thế nào?. Truyện Light Novel
Còn nữa, là ai đã hại chết nàng?
Cái chết của nàng, có liên quan đến tâm ma này hay không?
Vấn đề, giống như thủy triều dâng lên từng đợt.
Đúng lúc này, có một cơn gió lạnh không biết từ nơi nào thổi tới, làm lá rụng đầy đất, khiến ai nấy đều nổi da gà.
“Mười năm trước, Yến Tam Hợp mới tám tuổi, một cô bé chưa trải sự đời thì có chuyện gì mà biến thành tâm ma?
Giọng nói Tạ Tri Phi vô cùng bình tĩnh: “Cho nên ta nghĩ, chúng ta phải lần theo hai manh mối.”
Lý Bất Ngôn nhìn Tạ Tri Phi, thấy thế nào cũng thuận mắt: “Hai manh mối nào?”
“Một là tiếp tục điều tra mùi hoa quế, hai là điều nguyên nhân cái chết thực sự của Yến Tam Hợp.”
Nói bằng không nói.
Bùi Tiếu liếc hắn xem thường: “Mấu chốt điều tra như thế nào?”
Tạ Tri Phi: “Lý đại hiệp, Đinh Nhất, Hoàng Kỳ, ba người các ngươi mua hết tất cả đồ dùng có mùi hoa quế trên thị trường về.”
Bùi Tiếu không rõ: “Như thế để làm gì?”
Có thể ăn, ta nếm.
Có thể ngửi, ta ngửi.
Có thể dùng, để dùng.
Ta đã sống với nàng ấy trong tám năm, gần như mọi khoảnh khắc, ngoại trừ ngủ.
Ta muốn dùng những thứ này, đến k1ch thích vị giác của ta, khứu giác, thị giác, nhìn xem có thể tìm lại chút dấu vết nào không.
Tạ Tri Phi suy nghĩ nhiều như vậy, nhưng lại chỉ nói một câu đơn giản: “Kiểm tra từng cái một.”
Lý Bất Ngôn lập tức nói: “Ta và Hoàng Kỳ là đủ rồi, Đinh Nhất để lại cho các ngươi, Hoàng Kỳ, chúng ta đi!”
Hoàng Kỳ không nói hai lời, đi theo Lý Bất Ngôn.
Tiểu Bùi gia có hơi lo lắng, hướng bóng lưng hai người hô: “Mang đủ bạc chưa?”
“Ta có, đủ rồi.” Lý Bất Ngôn không quay đầu lại ném xuống bốn chữ.
Tiểu Bùi gia quay đầu lại: “Nói, chúng ta điều tra gì?”
Tạ Tri Phi vuốt râu trên cằm: “Về biệt viện, tìm Lục Đại.”
Bùi Tiếu hồ đồ: “Tìm Lục Đại làm gì?”
“Hắn là ám vệ, hiểu rõ việc giết ngươi sao cho thần không biết quỷ không hay nhất.” Tạ Tri Phi hơi giương mắt: “Chúng ta bàn xem Yến Tam Hợp có bao nhiêu cách chết!”
Trong lòng Bùi Tiếu run lên, mồ hôi lạnh chợt toát ra.
…
Trở lại biệt viện, sắc trời đã tối, Thang Viên mang thức ăn lên.
Tạ Tri Phi khoát tay, Thang Viên lập tức đóng cửa rời đi.
“Lục Đại.”
Tạ Tri Phi không màng ăn uống, đi thẳng vào vấn đề: “Muốn gi ết chết một người mà không để lại vết thương thì có cách nào?”
Lục Đại không cần suy nghĩ, mở miệng nói: “Đơn giản nhất là hạ độc, tốt nhất là không màu không vị, chết như thế nhìn giống như đang ngủ vậy.”
Tạ Tri Phi nhíu mày: “Cách khác thì sao?”
Lục Đại: “Che miệng mũi, hít thở không thông, kiểu chết này tương đối đau đớn, sẽ giãy dụa kịch liệt.”
Tạ Tri Phi nhíu chặt mày: “Còn gì nữa không?”
Lục Đại: “Bóp cổ, hít thở không thông, lúc giãy dụa, tướng chết sẽ rất khó coi.”
Tạ Tri Phi: “Sẽ để lại vết bầm chứ?”
Lục Đại im lặng một hồi: “Trương Thiên Hành từ kinh thành đến phủ Vân Nam, thời gian mười ngày, vết bầm vẫn có thể còn, nhưng không loại trừ việc thân thể Yến cô nương đặc biệt.”
Tạ Tri Phi: “Còn gì nữa?”
Lục Đại: “Nếu có công phu trên người, có nội lực, thì một chưởng cũng đủ mất mạng.”
Lời này vừa nói ra, Bùi Tiếu lập tức mở to hai mắt: “Chẳng lẽ là Trịnh Hoán Đường làm?:
Tạ Tri Phi biến sắc, đứng dậy: “Các ngươi ăn trước, ta đi xem Yến Tam Hợp.”
“Nàng đã chết rồi, có cái gì…”
Tạ Tri Phi chân hơi lảo đảo.
Bùi Tiếu nhìn thấy thế thì tự vả miệng mình, cuống quít sửa miệng nói: “Ngươi xem một lát rồi tới, đồ ăn nguội ăn nghẹn đấy.”
Tạ Tri Phi cũng không quay đầu lại, bước nhanh vào trong bóng đêm.
Bóng đêm rất tối, cây cối xa xa chẳng thấy gì, cực kỳ giống cái chết của Yến Tam Hợp, chẳng thấy được bóng dáng gì trong bóng tối.
Dựa theo cách nói của Lục Đại, phụ mẫu đều có thể là hung thủ g iết chết Yến Tam Hợp.
Nhưng trong lòng hiểu rất rõ, chỉ có một người có hiềm nghi lớn nhất!