“chột dạ”
Vết đao trên người cơ giáp quá mức tuyệt diệu khiến Công Nghi Giác không thể không thừa nhận Vệ Tam có năng lực sửa chữa cơ giáp cấp 3S.
Nhưng có một người đến bây giờ vẫn chưa kịp phản ứng.
Người này là cơ giáp sư Quý Giản của đội chủ lực viện Bình Thông. Cậu ta một mực quan sát tình trạng của ba chiến sĩ độc lập trong đội ngũ của mình. Cũng bởi thực của Kosai Musashi đột nhiên mạnh lên cho nên Quý Giản sẽ chia sự chú ý nhiều hơn một chút tới bên này. Đương nhiên cậu ta có thể nhìn ra được vết thương do Vệ Tam tạo thành, chẳng qua cậu ta không biết Vệ Tam là một cơ giáp sư tiềm ẩn từ trước như Công Nghi Giác để chuẩn bị tâm lý đầy đủ.
Bởi vậy nhìn các loại vết thương như lộn xộn lại chính xác do Vệ Tam gây ra cho cơ giáp Kosai Musashi, cậu ta chỉ cho rằng đó là một loại trùng hợp ngẫu nhiên. Tuy nhiên cùng lúc đó sâu trong nội tâm cậu ta luôn cảm thấy có gì đó không đúng.
“Tôi cảm thấy cậu làm người không được lắm.” Vệ Tam tránh thoát rưa trên cung nỏ của Kosai Musashi, ngón tay cứ thế cắm thẳng vào theo vết nứt trên cánh tay cậu ta.
Trong mắt người ngoài, cùng lắm là Vệ Tam đang dùng ngón tay quấy rầy lung tung bên trong, nhưng chỉ có Kosai Musashi nhận thấy, trong nháy mắt đó, cơ giáp bắt đầu có gì đó không thích hợp.
Cảm giác bị cắt đứt, cậu ta không còn cảm nhận được phần cánh tay dưới vết nứt đó.
Kosai Musashi theo bản năng muốn rời xa cô, kéo dài khoảng cách giữa hai người. Chẳng qua làm sao Vệ Tam có thể dễ dàng để cho cậu ta rời đi, cô rút ngón tay rồi vung đao chém đứt cánh tay kia của cậu ta ngay một giây sau.
Người viện Bình Thông và Samuel nhìn tới choáng váng, hoàn toàn không biết vì sao Kosai Musashi không xoay tay mà cứ mặc cho Vệ Tam chém đứt lìa.
Trong khoang cơ giáp, đôi mắt của Kosai Musashi bị màu đen bao trùm hết trong phút chốc, sức chiến đấu của cậu ta lại một lần nữa tăng vọt buộc Vệ Tam Liên liên tục lui về phía sau.
[Hơi thở trên người Kosai Musashi đã thay đổi, cô nên cẩn thận.]
Giọng Ứng Tinh Quyết bỗng nhiên xuất hiện trong đầu Vệ Tam.
Một người nào đó không hiểu sao thấy chột dạ, cô luôn cảm thấy sự riêng tư của mình bị Ứng Tinh Quyết nhìn thấy.
Ngữ điệu đối phương một mực lại cực kỳ nghiêm túc đứng đắn.
[Sau khi bị nhiễm sương mù bọ đen, thực lực có thể tăng lên trên phạm vi lớn không ngừng. Cô nhanh chóng loại cậu ta đi. Khi Kosai Musashi liên tục xoay người ra chiêu, hạ bàn sẽ suy yếu không ổn định, lúc này mà ra tay dễ dàng nhất.]
Vệ Tam ngước mắt lên nhìn Kosai Musashi đối diện, nghe Ứng Tinh Quyết chỉ ra nhược điểm của cậu ta trong đầu thì cô càng chột dạ hơn. Đột nhiên cô cảm giác mình làm chuyện xấu sau lưng Kim Kha.
Dù sao thì Kim Kha mới là chỉ huy của cô.
Cây đao hình quạt trong tay hất mạnh lên biến thành hai thanh hợp đao, hai tay cô khép lại cho nó biến tiếp thành đao tu di và Vệ Tam xông tới Kosai Musashi. Là một chiến sĩ độc lập hạng nhẹ, cậu ta mà muốn tránh thoát chiêu này thì dễ dàng như bỡn. Chẳng qua lúc trước bị Vệ Tam chém đuôi nên độ linh hoạt của cơ giáp đã giảm xuống, nay cậu ta dùng toàn lực mới có thể tránh được một đao của cô trong gian lao, cơ mà vỏ ngoài cơ giáp vẫn để lại một vết nông.
Kosai Musashi hét lên một tiếng ở trong khoang cơ giáp, kế đó tấn công điên cuồng về phía khoang cơ giáp Vô Thường, rõ là muốn làm Vệ Tam trọng thương trong đó.
Nhưng mà bây giờ mới làm chuyện này thì đã muộn, Vệ Tam lạnh lùng nhìn cậu ta vung cung nỏ nện tới rồi vung tay cứ thế ngăn trở, ngón tay và với cánh tay bị ảnh hưởng tới mức tê rần.
Kosai Musashi cho rằng cô mắc sai lầm nên vung cung nỏ liên tiếp tới, lấy cung làm đao, muốn gậy ông đập lưng ông nhằm cắt đứt tay Vệ Tam. Lại không ngờ Vệ Tam cũng chả muốn chắn cung nỏ từ đầu, ngược lại, cô lần theo dây cung và đi tới cổ tay cậu ta.
Dây cung lướt qua cánh tay cô tạo ra tiếng trầy xước chói tai, thỉnh thoảng có tia lửa lẻ tẻ được tạo ra bởi ma sát tốc độ cao.
Nhìn như dài đằng đẵng nhưng thật ra chưa đến một giây, cổ tay Kosai Musashi đã bị Vệ Tam bắt được. Đến đây cậu ta sinh ra một cỗ tuyệt vọng không thoát ra khỏi.
“Cho nên mới nói cậu thiếu một bài học.” Vệ Tam nắm lấy cổ tay của cậu ta khiến cậu ta không còn điều khiển cánh tay mình được nữa, đồng thời cô giơ chân đá vào đùi cậu ta.
Như Ứng Tinh Quyết đã nói, nhược điểm trí mạng của Kosai Musashi chính là khi ở trên mặt đất. Lúc đó hạ bàn không được ổn định như những người khác.
Cơ giáp cấp 3S đánh nhau thì một lần lầm lỡ nhỏ có thể dẫn tới thua toàn cục, chứ đừng nói đến chuyện Kosai Musashi không chỉ có một sai lầm này, cậu ta hoàn toàn dựa vào một lực lượng khác để chống đỡ.
Bây giờ bị đá ngã nhào xuống đất, bàn tay còn nguyên vẹn cuối cùng cũng bị Vệ Tam khoanh ngược bẻ ra sau, gần như toàn bộ cơ giáp của cậu ta đã lộ ra hẳn trong mắt cô.
Đối với một cơ giáp sư thì đã đủ.
Kosai Musashi thậm chí còn chưa giãy dụa xong là đã bị Vệ Tam dỡ bỏ đèn năng lượng.
Không có cái này thì cậu ta bị loại ngay.
Nhân lúc này, Vệ Tam không đứng dậy. Này thì khối năng lượng, này thì giáp bảo vệ… cái nào còn dùng được thì tháo ra hết, mấy bộ thiết bị tăng thêm được đặt riêng thì cô bỏ qua.
Đáng tiếc đây là trận đấu nên chỉ có thể dùng đồ ở trận này, không được dùng vật liệu bị tháo ở trận tiếp theo. Bằng không Vệ Tam tuyệt đối sẽ không bỏ qua cơ giáp Kosai Musashi.
Bây giờ chỉ có thể lấy một số khối năng lượng cơ sở thông dụng thôi.
Nhưng mà Vệ Tam vẫn vùi đầu hủy nát cơ giáp của Kosai Musashi, không cần dùng thì nhìn xem tí cũng được. Tháo cơ giáp là một niềm vui lớn trong cuộc sống của cô, nhìn thấy được các cấu trúc khác nhau rất có lợi cho việc thăng tiến của cơ giáp sư.
Không biết hành động này của cô có tác động lớn đến mức nào đối với các sinh viên trường quân sự “chưa từng trải.”
Mấy cơ giáp sư của các trường quân sự mở to hai mắt nhìn chằm chằm vào hành động của Vệ Tam, cảm giác tam quan của mình bị nện nghiêm trọng.
Đặc biệt là Quý Giản ở viện Bình Thông, cậu ta run rẩy ngón tay và chỉ về phía Vệ Tam: “Cậu, cậu đang làm gì vậy!”
Vệ Tam không để ý tới mình khiến Quý Giản tức giận, cậu ta tiến vào cơ giáp xông tới, muốn lý luận với cô.
Lộ Thời Bạch không cản được đành trơ mắt nhìn Quý Giản vọt tới.
“Tôi nhớ rõ cơ giáp của chỉ huy và cơ giáp sư viện Bình Thông mấy cậu gọi là ‘Giới’, cảm thấy nó có vẻ xịn xò đấy.” Vệ Tam câu chân quăng ngã và giẫm lên người cơ giáp Quý Giản.
Quý Giản không hề sợ hãi tí gì, cậu ta tin tưởng 100% khả năng phòng ngự cơ giáp mình.
Vệ Tam lật tới lui Quý Giản kèm với cái cơ giáp đó xem một lần, còn đưa lên tay sờ một vòng, giống như đang chọn một miếng thịt thượng hạng.
“Trời.” Kim Kha không nhìn tiếp được nữa, cậu ấy hô to, “Vệ Tam, cậu loại hai người đó ra khỏi cuộc đua nhanh đi.”
Lộ Thời Bạch, một trong những mục tiêu: “…”
“Cho tớ thêm hai phút nữa.” Trong tay Vệ Tam không có công cụ thích hợp gì nên cũng chả phá được cơ giáp Quý Giản trong phút chốc được. Khác với các phương diện bọc kín mít như Rùa Bất Tử, cơ giáp Giới này càng cân đối nhẹ nhàng, song toàn bộ cơ giáp bóng loáng cứ như là một thể, không cách nào tìm được điểm phá bỏ nào.
Vệ Tam vừa mới nhìn một lần, dù nó có hoàn mỹ đến đâu cũng có điểm yếu. Cô lật hồi lâu mới tìm tới dao công cụ, từng chút từng chút mài ra thành cái khe bên thành cửa sổ.
Quý Giản choáng váng, cật ta không ngờ một chiến sĩ độc lập mà tìm được chỗ này một cách chính xác, thế là cậu ta bắt đầu giãy dụa mãnh liệt trong nháy mắt.
Nhưng mà Kosai Musashi đã bị loại, Quý Giản ở trong mắt Vệ Tam chính là một con dê béo để mặc cho người ta làm thịt.
Vừa tháo cơ giáp, Vệ Tam vừa muốn phòng tuyến tâm lý Quý Giản sụp đổ, thế là cô nói chuyện như bàn chuyện phiếm: “Úi, có phải tôi đã quên nói cho các cậu biết thật ra tôi còn rất am hiểu về phương diện sửa cơ giáp.”
Quý Giản đang giãy dụa không hiệu quả bỗng nhiên khựng lại, bộ não hỗn loạn chính xác bắt được ý tứ của Vệ Tam nhưng cậu ta cứ mãi không thể tin được.
“Nhưng mà trình độ của tôi bình thường, nhiều nhất cũng chỉ là cơ giáp sư 3S như vậy thôi.” Vệ Tam thở dài một tiếng, “Nghe nói Giới này do chính cậu thiết kế, người nhà họ Quý đúng thật tuổi trẻ tài cao. Sao mà giống tôi chứ, thiết kế không ra được cơ giáp phòng ngự tốt như vậy nên chỉ đành phá hủy cơ giáp của cậu thôi.”
Quý Giản nghe được cô nói như vậy thì đầu óc như muốn chảy máu, tự mình ấn bị loại luôn.
Vệ Tam kinh ngạc, vừa đúng lúc bên kia có người đến mang đi Kosai Musashi nên cô không có cách tháo cơ giáp của Quý Giản nữa. Cô mất hứng đứng lên.
“…”
Mặc dù người của bốn trường quân sự vẫn đang chiến đấu, nhưng không hiểu tại sao lúc này đây lại vô cùng yên tĩnh, họ đang nhìn hết sang Vệ Tam.
Từ sau khi Vệ Tam nói mình là cơ giáp sư 3S, mọi người ở viện Bình Thông ngây ngẩn hết cả người, nhất là Tông Chính Việt Nhân.
Khi một người mạnh hơn mình một chút thì còn có ý muốn chiến đấu, nhưng Nếu Vệ Tam còn là cơ giáp sư 3S, vậy hai người bọn họ hoàn toàn không thể so với nhau được.
[Shaω Eli, chiến sĩ độc lập đội chủ lực trường Samuel, bị loại. Quinley Eli, chiến sĩ độc lập đội chủ lực South Pasadena, bị loại. Lặp lại…]
Hai người trong gia đình Eli bị loại cùng một lúc.
Khi Vệ Tam chuẩn bị đi giúp Hoắc Tuyên Sơn, ánh mắt cô đảo qua Kosai Musashi sắp rời đi. Cậu ta trông chẳng có gì khác với sinh viên xung quanh, trên mặt cũng có không cam lòng và phẫn nộ. Nhưng chỉ có cô biết lúc vừa rồi trong trận chiến, lực lượng của Kosai Musashi đã mạnh đến mức nào.
Vượt qua tất cả các đối thủ hiện tại của cô, nhưng dường như Kosai Musashi không có cách hoàn thiện lực lượng một cách hợp lý.
Trong khoang cơ giáp, Vệ Tam cúi đầu nhìn tay mình, vẫn nên bóp chết loại người này sớm là tốt nhất.
Chờ đến tương lai cũng không biết sẽ gây ra bao nhiêu mối nguy hiểm tiềm ẩn.