Đọc truyện Full

Chương 444: Là ngoài ý muốn hay là do người khác gây ra?!

Cô không cười nữa, bầu không khí lại trở nên hơi gượng gạo.

Nhưng dường như Chương Vân Tễ không nhận ra, lại nói bằng ngữ điệu rất thoải mái: “Có điều, dù sao cũng còn gần một tháng nữa mà. Thế này đi, để tôi gửi ảnh cho em trước, em thử tìm xem thế nào. Sau đó tôi ở đây cũng chịu khó ra vào mấy chỗ nhiều các cô gái xinh đẹp xem, chưa biết chừng ngày nào đó tôi lại đụng phải thiên duyên tiền định của mình thì sao? Đến lúc đó, thì em đừng có thấy tôi tuấn tú hơn người, khí phách vô song mà hối hận không muốn từ hôn đấy nhé.”

Tề Tiểu Tô thực sự không nhịn được, lại bật cười thành tiếng.

Chương Vân Tễ này thực ra cũng khá là thú vị.

Nói thật, là cô không thể nào ghét anh ta nổi.

“Thôi được rồi, vậy thì tôi sẽ ngồi cầu nguyện giúp anh, hy vọng anh sớm gặp được thiên duyên tiền định của mình.”

“Tôi còn cứ tưởng em sẽ nói tôi gửi luôn cả ảnh của tôi cho em xem thử, xem có phải thực sự rất đẹp trai tuấn tú, khí phách vô song không cơ.”

Trong đầu Tề Tiểu Tô lại hiện lên dáng vẻ của Thiếu soái trong bộ quân phục.

Đã từng nhìn thấy Thiếu soái mặc quân phục rồi, thì thực sự cô không cảm thấy còn ai có thể đẹp trai tuấn tú, khí phách vô song hơn anh được nữa.

Cúp điện thoại xong, chỉ một lát sau tin nhắn hình ảnh của Chương Vân Tễ đã gửi đến.

Tề Tiểu Tô mở ảnh ra lưu lại trước, sau đó mới để Hệ thống Tiểu Nhất quét hình vào trong hệ thống, rồi bắt đầu ngồi xem tỉ mỉ viên ngọc lục bảo trên bức ảnh kia.

Vừa nhìn cô đã cảm thấy lòng mình hơi lạnh đi.

Ban đầu cô cứ nghĩ, nếu chỉ là viên ngọc lục bảo bình thường, thì sau khi xem ảnh, cô có thể đi tìm một viên gần gần giống để mua lại, rồi coi như bồi thường lại cho Chương gia là được.

Nhưng nhìn thấy bức ảnh này, cô lại không cho rằng mình có thể dễ dàng tìm được một viên ngọc lục bảo giống thế này được.

Viên ngọc đó rất to, cực kỳ xinh đẹp, màu xanh trong vắt, sáng bóng không tì vết, rõ ràng là viên ngọc hiếm có, giá trị không thể xác định được. Viên ngọc này được làm thành mặt dây chuyền, xung quanh còn được bao bởi một đường viền ngọc nhỏ, lấp lánh rực rỡ. Sợi dây chuyền làm bằng bạch kim, cái này thì không phải vấn đề.

Vấn đề là ở mặt dây chuyền kia.

Cô biết đi đâu để tìm được viên ngọc lục bảo này bây giờ.

Điều này càng khiến cô nghi ngờ hơn, dù bố mẹ cô có là người ngoài ngành đi chăng nữa thì hẳn cũng phải nhìn ra được giá trị của viên ngọc lục bảo này không tầm thường chứ? Còn thứ này, họ để đâu mất rồi?

Năm xưa Tề Tông Bình và Trần Đông chịu trách nhiệm đi thu dọn nhà cô. Với tính tình của Trần Đông, nếu thực sự có thứ đồ giá trị thế này, chắc chắn bà ta sẽ không bỏ qua. Hơn nữa, món đồ này cũng không thể giữ lại trong nhà được, chắc chắn đã sớm cầm đi đổi lấy tiền rồi. Nếu thực sự là như thế, thì Tề gia đã mua được nhà to từ lâu rồi. Nhưng kiếp trước Tề gia cũng không có dấu hiệu gì là giàu bùng phát, mà ban nãy Trần Đông và Tề Tông Bình cũng không hề nói dối.

Tô gia… cũng không có ai có được sợi dây này.

Như vậy, rốt cuộc sợi dây ngọc lục bảo này đi đâu rồi?

Tề Tiểu Tô lại chợt nhớ ra, năm xưa bố mẹ cô gặp nạn ngay trên đường từ thị trấn Vũ Lũng quay về, chuyện đó thực sự là ngoài ý muốn, hay là…

Do người ta gây ra?!

Vừa nghĩ đến điểm này, tim Tề Tiểu Tô chợt run lên bần bật.

“Tiểu Nhất, giúp tôi điều tra vụ tai nạn xe của bố mẹ tôi năm xưa, càng chi tiết càng tốt!”

Trước giờ cô chẳng bao giờ nghi ngờ gì về vụ tai nạn này cả.

Năm đó, đúng là Tôn Long say rượu lái xe. Sau khi xảy ra chuyện, toàn bộ trách nhiệm thuộc về gã hết. Gã đền bù nhà cô ba mươi vạn, bản thân gã cũng tan cửa nát nhà rồi chết.

Sau khi Tôn Long chết, hầu như cô cũng không nhớ lại chuyện này nữa. Nhưng hiện giờ, cô lại muốn đào bới toàn bộ chuyện này lên một lần nữa.

“Cô nghĩ ra gì rồi?” Hệ thống Tiểu Nhất chợt cảm nhận được tâm trạng phức tạp và mệt mỏi đến cùng cực của Tề Tiểu Tô.

Tề Tiểu Tô nhìn ra cửa sổ, trầm mặc một lúc lâu mới chậm rãi nói: “Tôi đang nghĩ, nếu cái chết của bố mẹ tôi căn bản không phải là ngoài ý muốn thì sao?”

Như vậy, tức là trước giờ cô đã để cho kẻ thù nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật.

Chuyện này, nhất định cô phải tra cho bằng ra thì thôi.

Lúc Đồng Xán bê thức ăn vào, thì phát hiện ra mắt Tề Tiểu Tô đỏ ửng lên. Tim anh ta giật thót, muốn hỏi, nhưng lại cảm thấy mình nên giữ bổn phận vệ sĩ của mình. Điều anh ta nên quan tâm là sự an toàn của cô chứ không phải là tâm trạng hay cảm xúc của cô. Như vậy, sẽ rất dễ vượt quá giới hạn.

“Cô Tề, ăn cơm đi.”

Tề Tiểu Tô hoàn hồn lại, đáp một tiếng: “Đồng Xán, anh cũng ngồi xuống ăn cùng tôi đi.”

Thời gian này, có rất nhiều lúc chỉ có cô và Đồng Xán ăn cơm, cô không quen để anh ta đứng bên cạnh rồi ăn một mình, thế nên cũng thường bảo anh ta ăn cùng luôn.

Ban đầu Đồng Xán luôn từ chối, sau đó từ chối không có hiệu quả, nên đành phải nghe lời.

“Ăn cơm xong, anh cho người đi điều tra một chút, hiện giờ mẹ của Tôn Long đang ở đâu.”

Lần trước sau khi trả ba mươi vạn cho mẹ Tôn Long xong, Tề Tiểu Tô không gặp lại bà ta nữa. Nhưng giờ cô lại muốn nói chuyện với bà cụ đó một lần xem có thể hỏi ra được chuyện năm đó hay không.

Đồng Xán cũng biết Tôn Long.

Anh ta đáp một tiếng.

Ở bên này đang ăn cơm, ở bên ngoài biên cảnh, nơi không có ai quản lý, bầu không khí trong rừng thẳm khiến người ta cảm thấy vô cùng áp lực, cũng có thể chỉ là do tâm lý mà thôi.

Đối với bọn Lương Lệ mà nói, bị muỗi đốt là chuyện thường ngày ở huyện rồi, dù trên người đã bôi thuốc, nhưng không có tác dụng lắm.

Bên cạnh Lương Lệ có một người bạn đồng hành trong doanh trại huấn luyện đặc biệt, biệt hiệu là lão Quỷ.

Anh ta và lão Quỷ có thể coi là người quen cũ, lúc hai người được phân vào cùng một tổ, Lương Lệ còn thấy hơi vui vẻ.

Hai người nằm phục trong bụi cỏ đã gần hai tiếng đồng hồ rồi.

Thật sự quá dày vò.

Đột nhiên, trong ngọn núi trước mặt nổ ầm một tiếng, ánh lửa chiếu đỏ rực bầu trời đêm.

“Mẹ! Đánh thật rồi kìa!” Lão Quỷ thoáng sững ra một chút, suýt nữa nhảy dựng lên, Lương Lệ vội kéo anh ta lại.

“Bình tĩnh! Chẳng lẽ cậu định xông vào đó chắc?”

“Lương Lệ, cậu nghĩ đội Phi Ưng đó thực sự dũng mãnh như vậy sao? Có vài người như thế mà đòi xông vào hang ổ của đối phương! Nghe nói ở đó rất nhiều bẫy rập, trạm gác cao mấy chục mét, lại thêm súng máy ngắm đêm nữa, ai đột nhập vào cũng đều bị nã cho vài phát mà chết, làm sao họ tiếp cận được?” Nghe tiếng súng khiến người ta hoảng hồn ở phía trước, lão Quỷ vừa căng thẳng vừa hơi hưng phấn nói.

Tạch tạch tạch tạch.

Gió đêm thực sự thổi một vài tiếng súng máy bắn phá điên cuồng đến.

Lương Lệ thực sự hơi cạn lời với sự hưng phấn của anh ta.

Họ được phân công ở lại đây tiếp ứng, giao cho hai người hai khẩu súng máy. Đối với đồng bọn cùng xuất thân từ doanh trại huấn luyện đặc biệt ở hậu phương mà nói, thì nhiệm vụ của hai người đã là nguy hiểm rồi, lão Quỷ hưng phấn cái quái gì vậy?

Nếu thực sự cần đến hai người họ, chứng tỏ đội Phi Ưng có thương vong, Lương Lệ hoàn toàn không muốn những người đó gặp chuyện.

“Ầm!”

Lại một tiếng nổ nữa vang lên, gió đêm thổi qua, mang theo cả mùi thuốc nổ.

Lương Lệ chợt phát hiện ở bên trái phía trước có mấy bóng người đang lần mò qua đây, tim thót cả lên.

Giao chiến chưa được bao lâu, lẽ nào đội Phi Ưng đã thất bại lui ra ngoài rồi sao? Nhưng nếu lui ra cũng làm sao lui nhanh như thế này được chứ?

“Lão Quỷ!” Anh ta kéo mạnh áo lão Quỷ, làm động tác tay ra hiệu, sau đó siết chặt khẩu súng.

Không đúng, những người này không phải đội Phi Ưng!

Lão Quỷ cũng nhìn thấy mấy bóng người kia, cơ thể lập tức căng lên.

“Shika!!” Vừa khéo có một ánh lửa bắn thẳng lên trời, ánh sáng lóe lên, chiếu thẳng vào mặt người phía trước kia. Vết thương trên mặt người kia lập tức đập vào mắt lão Quỷ.

Shika, một trong những mục tiêu nhiệm vụ họ cần bắt sống lần này, đứng thứ ba.

Không ngờ hắn lại ở đây!

Mà sự kinh ngạc của lão Quỷ cũng làm họ bị bại lộ.

Lương Lệ thầm kêu một tiếng hỏng rồi.

Bên kia, Shika cũng đã hung hãn phẩy tay, hai quả lựu đạn lập tức bay thẳng về phía họ.

Phím tắt:←

Phím tắt:→



Tiểu thuyết cùng thể loại

Đập Nồi Bán Sắt Đi Học
Đập Nồi Bán Sắt Đi Học
Ngày trước là kỹ sư hàng đầu, nay Vệ Tam lại xuyên vào một đứa trẻ mồ côi, chẳng được đi học đàng hoàng, phải dựa vào việc nhặt ve chai để biến chất thải thành kho báu.…
Hôm Nay Chưa Biến Thành Thú Bông
Hôm Nay Chưa Biến Thành Thú Bông
Nhưng đến khi Bạch Ấu Vi – cô gái cá tính bị cuốn vào trong sương mù và nghe giọng nói lạnh thấu xương mến dạng như máy tính kêu gọi mình: “Keng! Chào mừng bạn đến với…
Hôm Nay Tiêu Tiền Chưa
Hôm Nay Tiêu Tiền Chưa
Người chết lại đụng phải ác ma, còn có cơ hội tồn tại ai chẳng muốn? Và Tô Ngự, một kẻ không may qua đời trong nhà thuê đã nhận được triệu của một ông lão đại. Để…
Kiều Nhi Sống Lại, Mưa Nhẹ Bay Bay
Kiều Nhi Sống Lại, Mưa Nhẹ Bay Bay
Vương Diễm Kiều sống một kiếp đoạn trường, mười tám năm lưu lạc, bị vùi dập trong chốn phong trần, thanh lâu đã trải, thanh y cũng từng, có chồng rồi lại mất chồng,… Vất vả lắm nàng…
Từ Giới Giải Trí Đến Nhà Giàu Số 1
Từ Giới Giải Trí Đến Nhà Giàu Số 1
Dương Lỗi đột nhiên nhận được một hệ thống đầy bí ẩn, cho phép anh đổi toàn bộ đồ vật bằng danh vọng. Mặc dù anh theo chủ nghĩa vô thần, nhưng sự xuất hiện của hệ thống…
Xông Vào Kinh Đô Cùng Chuột
Xông Vào Kinh Đô Cùng Chuột
Một con chuột lười tham tài tham ăn, một con chuột hiệp nghĩa, đang nói đến hai con chuột ư? Không phải! Chỉ có một con, tên Đan Tầm. Nó giúp đỡ Tả Khâu phá án, giúp đỡ…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full