Đọc truyện Full

Chương 689: Chọc tức

“Dư Hoành, còn không bảo chó săn của cậu ra mở cửa?” Một chàng trai chừng mười mấy tuổi lên tiếng, mấy người khác đều cùng cười phá lên.

Từ ánh mắt của họ có thể nhìn ra, chó săn mà họ nói chính là chỉ An Tử Khê.

Với địa vị của bố An Tử Khê, ở tỉnh Y cũng đã rất khá rồi, phó Chủ tịch tỉnh Y, nhưng đối với một vài con cháu thế gia từ nhỏ đã sống trong trung tâm quyền lực như thủ đô mà nói, thân phận của An Tử Khê, rõ ràng vẫn thua kém Hạ gia quá nhiều.

Bọn người này sớm đã bị quyền thế chiều hư rồi, con trai của một phó Chủ tịch tỉnh, bọn họ hoàn toàn có thể không để mắt tới, vì thế cũng có thể tưởng tưởng được, Hạ gia bây giờ đang cực kỳ hưng thịnh.

Trong lòng Tề Tiểu Tô thầm trầm xuống, nhớ đến Lãnh đạo, quan hệ giữa ông ta và Hạ gia là như thế nào chứ?

Ôn Vân nghe thấy câu này liền có chút tức giận, nhìn thẳng vào bọn họ nói: “Các người có phải quá đáng quá rồi không?!”

“Quá đáng? Ừm, còn cô là từ đâu đến chứ nhỉ, hừ.” anh chàng mười mấy tuổi vừa nãy lại lên tiếng: “Tôi biết rồi, con gái của vợ của em trai của phó Cục trưởng Cục Xây dựng tỉnh Y chứ gì? Mẹ cô giờ đã tái giá gả cho một gã thợ sửa xe máy, sửa xe ô tô, bây giờ cô chỉ có thể xem là thiên kim của tiệm sửa xe thôi, bám lấy An Tử Khê, tưởng rằng có thể bay lên ngọn cây làm phượng hoàng sao? Nghe nói con gái của phó Cục trưởng Ôn vốn là một đôi với An Tử Khê mà, phó cục Ôn vừa thất thế, cô liền dùng kế chị thay thế em, dụ dỗ em rể tương lai luôn rồi sao?”

Câu này khiến mặt của Ôn Vân đỏ bừng, toàn thân đều run lên.

Cô không ngờ rằng, chuyện nhà của mình, bọn người này lại hiểu rõ như vậy! Hơn nữa còn làm nhục cô như thế!

An Tử Khê không nhịn được nữa, xông qua đó, trong nháy mắt tóm lấy chàng trai kia: “Miệng chó không mọc được ngà voi có phải không?”

Mấy gã con cháu Hạ gia khác cũng lập tức nhào đến hung hăng giữ chặt anh ta, trong chốc lát, khung cảnh liền trở nên hỗn loạn.

Tề Tiểu Tô nhanh mắt phát hiện trong đáy mắt Hạ Trân Anh lóe lên một tia ý cười, đột nhiên cảm thấy không đúng, cô lập tức bước lên tách mấy người họ ra, sau đó níu chặt vạt áo sau của An Tử Khê, khẽ nói: “Buông tay!”

An Tử Khê vẫn rất nghe lời cô, lập tức buông tên kia ra, sau đó bị Tề Tiểu Tô kéo khỏi vòng vây của mấy anh em Hạ gia.

“Đm, gã đó chơi thuốc.” Hệ thống Tiểu Nhất đột nhiên kêu lên.

Trong lòng Tề Tiểu Tô hơi giật mình: “Gã nào?” Nhưng cùng lúc cô hỏi câu này, cô đã nhìn sang cái tên mười mấy tuổi đó, quả nhiên thấy sắc mặt của tên đó có chút không bình thường.

Trong lòng cô đột nhiên có chút trực giác không tốt, cô không kịp suy nghĩ nhiều, đã quay sang nói với bọn người đó: “Sắc mặt của anh ta hình như có chút bất thường, các người nên mau chóng đưa anh ta đến bệnh viện tìm bác sĩ đi!”

Câu này vừa nói xong, mọi người đều hơi biến sắc.

Hạ Trân Anh lập tức phủ định nói: “Cô nói bậy gì vậy chứ? Anh ấy rõ ràng là bị An Tử…”

“An Tử Khê vẫn chưa ra tay!” Tề Tiểu Tô quả quyết như đinh đóng cột, không kìm được cất cao giọng nhấn mạnh điểm này trước: “Cô đừng nói với tôi, bị kéo cánh tay một chút liền có thể xảy ra vấn đề!”

Đồng thời, cô ra sức kéo An Tử Khê ra phía sau, bản thân đứng thẳng người ưỡn ngực đối diện với Hạ Trân Anh và mấy anh em Hạ gia khác: “Nếu không mong anh ta xảy ra chuyện, thì mau đưa anh ta đến bệnh viện, trừ khi các người đều không để ý đến sức khỏe của anh ta, hoặc là, muốn phá cho sinh nhật Hạ lão tướng quân không vui.”

Lúc này, Tề Tiểu Tô chỉ thầm cảm thấy không đúng, hơn nữa nếu thật để bọn họ đánh nhau, vậy sẽ thật sự phá hỏng hết sinh nhật của Hạ lão tướng quân rồi, bây giờ càng nói, cô càng cảm thấy bất thường. Hệ thống Tiểu Nhất nói tên đó chơi thuốc, sắc mặt đã bắt đầu khó coi rồi, bản thân hắn nên cảm thấy không ổn mới phải chứ?

Theo lý mà nói, người đang không được thoải mái chắc chẳng còn tinh thần để quản người khác đang nói gì, vì bản thân anh ta đang đấu tranh với sự khó chịu. Nhưng vừa rồi anh chàng đó lại luôn là người chủ động gây chuyện.

Không lẽ tên đó vốn không cảm thấy khó chịu sao?

Nhưng, chuyện này là không thể nào!

Lúc ban đầu Tề Tiểu Tô cảm thấy không đúng, ngoài ánh mắt kỳ lạ của Hạ Trân Anh ra, một điểm còn lại chính là lúc An Tử Khê xông đến tóm lấy tên đó, cô đã nhìn thấy vẻ mặt thống khổ của hắn.

Chỉ kéo một cái, không đến mức có biểu cảm đau đớn như thế, tuy An Tử Khê đang tức giận, nhưng ra tay vẫn có chừng mực, bằng không không phải chỉ kéo hắn một cái, mà đã trực tiếp đấm một cú vào mặt hắn rồi.

Là nguyên nhân gì khiến hắn rõ ràng đã bắt đầu khó chịu, nhưng vẫn khiêu khích An Tử Khê như vậy?

“Sức khỏe của Ngụy Thần vốn không được tốt, kéo một cái cũng có thể…”

Câu của Hạ Trân Anh còn chưa nói xong, Tề Tiểu Tô lại một lần nữa kiên quyết cắt ngang lời của cô ta: “Nếu sức khỏe kém đến mức chỉ kéo một cái liền có thể xảy ra chuyện, vậy bố mẹ anh ta chắc cũng không yên tâm để anh ta ra ngoài? Bệnh gì chỉ kéo một cái liền có thể xảy ra chuyện chứ?”

“Ngụy Thần?” Lợi Nam híp mắt: “Trước đó không phải khỏe như rồng như hổ sao? Sao tôi chưa từng nghe nói sức khỏe của anh ta không được tốt chứ. Còn nữa, trước đó các người không phải luôn miệng nói nơi này không cần người ngoài sao? Ngụy Thần hình như cũng đâu phải người nhà Hạ gia?”

“Sao không phải chứ, dượng của anh ấy là anh trai của thím tôi mà!” Một tên khác lập tức phản bác.

“Mấy kiểu họ hàng xa đều không tính.” Lợi Nam bật cười giễu cợt một tiếng: “Đây là kiểu quan hệ cây khô trên sa mạc.” Xa đến bắn đại bác cũng không tới, cũng được xem như người Hạ gia? Đừng đùa chứ.

Bấy giờ Tề Tiểu Tô mới biết cái tên mười mấy tuổi đó không phải là người Hạ gia.

Vậy thì càng khiến người ta nghi ngờ hơn, bọn họ cả đám người đến chúc thọ, nói người khác là người ngoài, kết quả bản thân lại dẫn theo một người ngoài đến? Lại đúng lúc người này có vấn đề? Cứ khiêu khích An Tử Khê, từ lúc nào đến lượt hắn chứ?

Cô còn tưởng là người Hạ gia nên mới vênh váo như thế chứ.

“Trân Anh, bọn em mau đưa cậu ta đến bệnh viện đi!” Hạ Dư Hoành cũng thật sự tức giận rồi.

Thấy cơn giận này của anh ta, mấy người trong đám Hạ gia liền có ý rút lui. Đừng thấy bình thường họ cũng chẳng nể mặt Hạ Dư Hoành gì mấy, nhưng thằng oắt này lại là tên phản nghịch nhất, nếu thật sự cáu lên rồi, anh ta có thể bất chấp tất cả liều với họ, cũng khiến người ta rất đau đầu.

Hạ Trân Anh nghiến chặt răng: “Mọi người đưa cậu ta đến bệnh viện đi!”

“Chị Anh…”

“Đi mau! Chị và Ni Ni ở lại.”

Ni Ni đứng dậy, chính là cô gái vừa rồi nhìn Đổng Ý Thành bằng đôi mắt sáng lấp lánh.

Mấy cậu nhóc đó đưa mắt nhìn nhau, sau đó liền đưa Ngụy Thần rời khỏi, Ngụy Thần bước đến bên cửa, đã phải nhờ người dìu, rõ ràng đã không thể tự mình đi được nữa.

Hạ Trân Anh vẫn luôn dõi mắt theo cho đến khi họ rời đi, đợi cửa lớn bên ngoài đập đùng một cái đóng lại, mới xoay người lại, nhìn sang Tề Tiểu Tô.

“Tôi thấy cô cứ như là chủ cái nhà này ấy nhỉ.”

Khóe miệng Tề Tiểu Tô nhếch lên: “Đâu có, tôi chẳng qua chỉ nhắc nhở các người, nếu lỡ xảy ra chuyện gì thì cũng không hay. Nói ra cũng thật kỳ lạ, sắc mặt của anh ta khó coi như vậy, các người đều không phát hiện ra sao?”

Lúc này Hạ lão tướng quân mới cùng Vệ Thường Khuynh bước ra, nhìn thấy người đã thiếu mất một nửa, hai người đều hơi sững người.

“Đi hết rồi sao?” Hạ lão tướng quân nhìn sang Hạ Trân Anh: “Thế sao hai đứa không đi?”

Hạ Trân Anh giậm giậm chân: “Ông, bọn cháu ở lại không được sao? Chỉ có cháu và Ni Ni cũng chẳng ăn bao nhiêu.”

Vệ Thường Khuynh bước đến bên cạnh Tề Tiểu Tô, cô lại bước sang bên cạnh Đổng Ý Thành hai bước, trực tiếp tránh né anh.

Vệ Thường Khuynh: “…”

Hình như càng bất thường hơn rồi.

Hạ Dư Hoành không phát hiện điểm khác thường giữa hai người họ, có chút nóng vội hỏi Tề Tiểu Tô: “Vừa rồi có phải em đã phát hiện ra gì không?”

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Đập Nồi Bán Sắt Đi Học
Đập Nồi Bán Sắt Đi Học
Ngày trước là kỹ sư hàng đầu, nay Vệ Tam lại xuyên vào một đứa trẻ mồ côi, chẳng được đi học đàng hoàng, phải dựa vào việc nhặt ve chai để biến chất thải thành kho báu.…
Hôm Nay Chưa Biến Thành Thú Bông
Hôm Nay Chưa Biến Thành Thú Bông
Nhưng đến khi Bạch Ấu Vi – cô gái cá tính bị cuốn vào trong sương mù và nghe giọng nói lạnh thấu xương mến dạng như máy tính kêu gọi mình: “Keng! Chào mừng bạn đến với…
Hôm Nay Tiêu Tiền Chưa
Hôm Nay Tiêu Tiền Chưa
Người chết lại đụng phải ác ma, còn có cơ hội tồn tại ai chẳng muốn? Và Tô Ngự, một kẻ không may qua đời trong nhà thuê đã nhận được triệu của một ông lão đại. Để…
Kiều Nhi Sống Lại, Mưa Nhẹ Bay Bay
Kiều Nhi Sống Lại, Mưa Nhẹ Bay Bay
Vương Diễm Kiều sống một kiếp đoạn trường, mười tám năm lưu lạc, bị vùi dập trong chốn phong trần, thanh lâu đã trải, thanh y cũng từng, có chồng rồi lại mất chồng,… Vất vả lắm nàng…
Từ Giới Giải Trí Đến Nhà Giàu Số 1
Từ Giới Giải Trí Đến Nhà Giàu Số 1
Dương Lỗi đột nhiên nhận được một hệ thống đầy bí ẩn, cho phép anh đổi toàn bộ đồ vật bằng danh vọng. Mặc dù anh theo chủ nghĩa vô thần, nhưng sự xuất hiện của hệ thống…
Xông Vào Kinh Đô Cùng Chuột
Xông Vào Kinh Đô Cùng Chuột
Một con chuột lười tham tài tham ăn, một con chuột hiệp nghĩa, đang nói đến hai con chuột ư? Không phải! Chỉ có một con, tên Đan Tầm. Nó giúp đỡ Tả Khâu phá án, giúp đỡ…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full