Đọc truyện Full

Chương 808: Một mũi tên trúng hai con chim

Cô ta không mở ra là được.

Tề Tiểu Tô bĩu môi.

Lúc này trong phòng, Bạch Thế Tuấn và Nghê Hào đều khiếp sợ nhìn đối phương.

“Tại sao Tề Tiểu Tô lại ở đây?” Bạch Thế Tuấn cau mày hỏi.

“Làm sao mà tôi biết được, cô ta ở đây không phải vừa hay à? Chúng ta có thể thuận tay…” Nghê Hào làm ra một động tác bổ sống bàn tay xuống, nói: “Tôi muốn lấy mạng con oắt đó từ lâu rồi, chỉ có điều không biết nó lấy đâu ra lắm mạng thế, ba lần bảy lượt đều không thể giết chết nó. Lão Bạch, ông tương đối nhiều cách, ông nghĩ một cách đi, tối hôm nay chúng ta sẽ giết chết nó.”

Trong mắt Bạch Thế Tuấn lóe lên tia tàn ác.

Tề Tiểu Tô sao, đúng là ông ta không muốn giữ cô lại thật.

“Có một cách…” Ông ta nghiêng người qua phía Nghê Hào: “Bên ngoài không phải luôn có người nhìn chằm chằm chúng ta đấy sao? Hơn nữa những kẻ đó hẳn là đều đáng tin hơn so với những sát thủ trước kia ông mời nhiều.”

“Ý ông là?” Nghê Hào không hiểu.

Nhìn dáng vẻ này của lão ta, Bạch Thế Tuấn chợt cảm thấy nhàm chán: “Để ít tin tức ra ngoài, khiến cho những kẻ đang nhìn theo dõi chúng ta cho rằng đồ đang ở trên người Tề Tiểu Tô, bọn chúng sẽ tìm đến Tề Tiểu Tô. Ông nghĩ xem Tề Tiểu Tô là cái loại người bị người ta theo dõi mà còn không đánh trả à? Đến lúc đó bọn họ đánh nhau rồi, ông đoán xem cô ta có thể thắng được không?”

Nghê Hào nghe ra, lập tức ha ha cười lớn: “Lão Bạch, cho nên mới nói vẫn là ông nhiều mưu mà! Không tệ không tệ! Chuyện này tôi lập tức cho người đi làm.”

“Thôi đi, năng lực thuộc hạ của ông tôi không tin được, để tôi sai người đi làm.” Bạch Thế Tuấn vẫy vẫy tay, một người đàn ông đứng ở góc phòng đi đến bên cạnh Bạch Thế Tuấn, hơi cúi người xuống.

Bạch Thế Tuấn thấp giọng nói mấy câu với hắn, người đàn ông kia nhận lệnh xong liền đi luôn.

Lúc bọn họ nói mấy lời này, Hệ thống Tiểu Nhất đang bị thẻ chứa cuối cùng kia làm cho hưng phấn, lại đang hỏi Tề Tiểu Tô tại sao không mang đồ đi mà lại nhường cho Hạ Trân Anh, cho nên nhất thời không thể chú ý nghe chuyện bên này. Đến khi nó chuyển qua bên kia lần nữa, Bạch Thế Tuấn và Nghê Hào đã lần lượt đứng dậy, một trước một sau rời khỏi phòng, đi ra từ cửa sau của quán bar rồi.

“Bạch Thế Tuấn và Nghê Hào đi rồi.”

Tề Tiểu Tô nhìn Hạ Trân Anh một cái: “Vậy chúng ta cũng đi thôi.”

Cô cũng xoay người đi ra ngoài.

“Này này này, cứ đi như vậy à? Vậy thứ kia phải làm thế nào? Ngộ nhỡ lát nữa thật sự bị người của Nghê Hào và Bạch Thế Tuấn cướp đi thì sao?”

Nó nói xong, lại thấy Tề Tiểu Tô đi nhanh đến mộc góc tối nhất chỗ sàn nhảy, lập tức tránh vào không gian. Hệ thống Tiểu Nhất bị doạ nhảy dựng lên.

“Cô thật là to gan, vào không gian trước mặt bao nhiêu người như vậy hả!”

Tề Tiểu Tô nói: “Trong quán bar vốn rất tối, cái góc này không có ai nhìn thấy cả.”

“Cô muốn làm gì vậy?”

“Đây là chỗ Hạ Trân Anh muốn ra ngoài nhất định phải đi qua.” Tề Tiểu Tô nhìn chằm chằm bên ngoài, quả nhiên, chỉ chốc lát Hạ Trân Anh cũng đã đi ra.

Cái hộp kia vẫn được cô ta ôm chặt trong lòng.

Chính là lúc này!

Tề Tiểu Tô chợt thò tay ra, một tay kéo lấy một người bên cạnh đẩy về phía Hạ Trân Anh, một tay đánh về phía cái hộp kia. Cái hộp rơi xuống đất, cô lập tức ngồi xổm xuống lấy cái hộp kia vào, sau đó mở ngay cái hộp kia ra, nhanh chóng lấy món đồ bên trong sau đó lại khóa cái hộp lại, ném ra ngoài.

Toàn bộ quá trình chỉ hai mươi mấy giây, nhanh đến nỗi Hệ thống Tiểu Nhất cũng không phản ứng kịp.

Mà trong suốt quá trình này, Hạ Trân Anh còn tưởng rằng là người kia đụng rơi cái hộp của mình, lập tức đẩy anh ta ra, mắng: “Không có mắt à? Đụng vào bản tiểu thư rồi!”

Người kia đần mặt ra, không biết xảy ra chuyện gì. Rõ ràng là anh ta cảm thấy có người lôi mình một cái, nhưng bên cạnh trừ Hạ Trân Anh ra, khoảng cách của người khác cũng không đủ để kéo anh ta.

Anh ta đành phải nói xin lỗi sau đó chạy mất.

Lúc anh ta nói xin lỗi Hạ Trân Anh, cô ta đã ngồi xổm xuống tìm cái hộp rồi.

Chỗ này rất tối, cô ta sờ mãi mới sờ đến cái hộp, cô ta thở phào nhẹ nhõm, ôm cái hộp vào lòng, đi tìm Trương Kỳ.

Trên người mang đồ trị giá mấy chục vạn, đương nhiên cô ta phải gọi người đưa về rồi.

Trong không gian, Hệ thống Tiểu Nhất chỉ thiếu chút nữa là khen Tề Tiểu Tô lên tận trời. “Tiểu Tô, cách này hay lắm! Sao cô lại nghĩ ra được vậy? Lợi hại, quá lợi hại! Quả nhiên không hổ danh là ký chủ bản Hệ thống tìm được!”

Đây rốt cuộc là đang khen cô hay là đang khen nó thế?

Tề Tiểu Tô có chút cạn lời. Lúc này cô mới cầm món đồ kia lên, quan sát cẩn thận.

Vừa rồi trong cái hộp kia hình như còn thật sự có một bức tranh thêu, phía trên bức tranh thêu để một món đồ. Cô cầm cái này, bức tranh thêu vẫn ở trong hộp.

Thứ đồ này không lớn bằng bàn tay cô, cực mỏng, trong suốt không màu, không có gì cả, có chút cảm giác kim loại, nhưng rất nhẹ mỏng.

Nhưng, thật sự là không có gì cả. Nhìn giống như một miếng thủy tinh mài đến vô cùng trơn nhẵn thôi. Xuyên thấu qua nó có thể nhìn thấy rõ vân tay của cô.

Không có gì cả.

“Tiểu Nhất, thứ cậu nói thật sự là vật này hả?” Tề Tiểu Tô nghi ngờ có phải là mình cầm nhầm rồi không, có lẽ đồ vẫn còn ở dưới bức tranh?

Đây chỉ là thứ dùng để đè bức tranh thôi sao?

Nhưng Hệ thống Tiểu Nhất đã kích động đến mức suýt nữa mọc ra hai chân mà nhảy lên rồi.

“Không sai không sai, chính là cái này! Cô biết đây là cái gì không? Cô biết cái này có thể chứa bao nhiêu tài liệu không? Cô biết năng lượng của cái này lớn thế nào không?”

“Tôi quả thật không biết.”

“Không sao, Thiếu soái sẽ biết! Lần này bản Hệ thống phải bảo Thiếu soái khen thưởng cô thật tốt mới được!”

“Vậy vật này phải làm sao đây?

“Cứ để ở đây đã, để ở trong không gian ấy, nếu không để ở chỗ khác cũng không an toàn. Có thể hấp thu năng lượng hay không thì phải đợi Thiếu soái trở về, xin chỉ thị của Thiếu soái rồi mới có thể quyết định được.”

Còn phải xin chỉ thị? Xem ra thật sự là rất quan trọng rồi. Tề Tiểu Tô gật đầu, cất thứ đồ này xong, cô cũng không thể ở trong này quá lâu, nếu không có người tìm cô thì sẽ dấy lên nghi ngờ mất.

Cô thấy nơi này không có ai, lại lập tức lắc người ra khỏi không gian, sau đó như không có chuyện gì xảy ra đi ra khỏi quán bar.

“Trương Kỳ, anh đưa tôi về chung cư đi.” Đúng lúc này, Hạ Trân Anh tìm được Trương Kỳ, hắn đang quấn quýt với cô gái đẹp vừa rồi. Vừa nghe thấy lời Hạ Trân Anh hắn lập tức xụ mặt xuống: “Đại tiểu thư, em có thể tự mình gọi xe về không hả?”

Hắn nháy mắt với Hạ Trân Anh, ra hiệu cho cô ta buổi tối nay có diễm ngộ không tiện lắm.

Nhưng Hạ Trân Anh lại làm như không hiểu.

“Bây giờ đưa tôi về, hay là bảo cô gái này cùng đi đi, đưa tôi về đến nơi xong hai người có thể lập tức đi luôn, tôi sẽ không mời hai người lên nhà uống trà đâu.”

Trương Kỳ không biết làm sao, đành hỏi người đẹp kia: “Có thể cùng anh đưa vị đại tiểu thư này về một chuyến được không?”

Phím tắt:←

Phím tắt:→



Tiểu thuyết cùng thể loại

Đập Nồi Bán Sắt Đi Học
Đập Nồi Bán Sắt Đi Học
Ngày trước là kỹ sư hàng đầu, nay Vệ Tam lại xuyên vào một đứa trẻ mồ côi, chẳng được đi học đàng hoàng, phải dựa vào việc nhặt ve chai để biến chất thải thành kho báu.…
Hôm Nay Chưa Biến Thành Thú Bông
Hôm Nay Chưa Biến Thành Thú Bông
Nhưng đến khi Bạch Ấu Vi – cô gái cá tính bị cuốn vào trong sương mù và nghe giọng nói lạnh thấu xương mến dạng như máy tính kêu gọi mình: “Keng! Chào mừng bạn đến với…
Hôm Nay Tiêu Tiền Chưa
Hôm Nay Tiêu Tiền Chưa
Người chết lại đụng phải ác ma, còn có cơ hội tồn tại ai chẳng muốn? Và Tô Ngự, một kẻ không may qua đời trong nhà thuê đã nhận được triệu của một ông lão đại. Để…
Kiều Nhi Sống Lại, Mưa Nhẹ Bay Bay
Kiều Nhi Sống Lại, Mưa Nhẹ Bay Bay
Vương Diễm Kiều sống một kiếp đoạn trường, mười tám năm lưu lạc, bị vùi dập trong chốn phong trần, thanh lâu đã trải, thanh y cũng từng, có chồng rồi lại mất chồng,… Vất vả lắm nàng…
Từ Giới Giải Trí Đến Nhà Giàu Số 1
Từ Giới Giải Trí Đến Nhà Giàu Số 1
Dương Lỗi đột nhiên nhận được một hệ thống đầy bí ẩn, cho phép anh đổi toàn bộ đồ vật bằng danh vọng. Mặc dù anh theo chủ nghĩa vô thần, nhưng sự xuất hiện của hệ thống…
Xông Vào Kinh Đô Cùng Chuột
Xông Vào Kinh Đô Cùng Chuột
Một con chuột lười tham tài tham ăn, một con chuột hiệp nghĩa, đang nói đến hai con chuột ư? Không phải! Chỉ có một con, tên Đan Tầm. Nó giúp đỡ Tả Khâu phá án, giúp đỡ…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full