Đọc truyện Full

Chương 1058: Liên minh – Bão táp

Tối nay gần như ông đã không thể khống chế nổi nữa, vì trước khi cô đến, trước khi nhận được bản thảo phát ngôn kia, ông vẫn luôn ngồi đó lật lại xem từng bức ảnh trong quyển album này, vẫn luôn nhớ lại khoảng thời gian đó.

Khoảng thời gian đó ông sống rất vui vẻ và cũng là khoảng thời gian đau thương nhất.

Tề Tiểu Tô giúp ông tìm được một lối ra, muốn thổ lộ hết tất cả.

Kể ra cũng thật kỳ lạ, đối với Phương Viện Viện ông lại không thể nói được câu nào.

“Mẹ của Viện Viện là một người rất thích trẻ con, bà ấy vẫn luôn muốn sinh một cô con gái, có lẽ là vì trong lòng bà ấy luôn có một giấc mơ công chúa, bà ấy cảm thấy, sinh được một cô con gái vừa đáng yêu vừa xinh đẹp, mỗi ngày có thể trang điểm cho nó, tết những bím tóc nhỏ nhắn, mặc những chiếc váy đáng yêu, cuộc đời của bà ấy mới có thể xem như hoàn mỹ. Ông ấy cũng biết ước mơ này của mẹ Viện Viện, thế nên, sau khi kiểm tra biết mình không thể có con, ông ấy đã chủ động đòi ly hôn với bà ấy. Khoảng thời gian đó, ông ấy cố ý xa lánh, lạnh nhạt với bà ấy, thậm chí, thường xuyên tìm những chuyện vặt vãnh cãi nhau với bà ấy. Mẹ của Viện Viện không ngừng nói với ông ấy, họ có thể nhận con nuôi, bà ấy muốn có con gái cũng có thể chỉ là một ước mơ, không phải tất cả những ước mơ đều nhất định có thể thực hiện được, nhưng một người đang chìm trong sự tự ti như ông ấy vốn không nghe lọt tai.”

“Cuối cùng, vết nứt giữa hai người họ càng ngày càng lớn. Tôi không nỡ nhìn thấy bà ấy đau khổ, thế nên mỗi ngày đều an ủi bà ấy, chọc cho bà ấy cười. Phải, tôi biết, tôi làm thế rất bỉ ổi, là thừa nước đục thả câu, nhưng lúc đó tôi vốn không khống chế nổi bản thân, không khống chế nổi mình tiếp cận bà ấy, cũng không khống chế nổi cảm xúc muốn an ủi bà ấy.”

Ông nói đến đây, Tề Tiểu Tô gần như đã có thể hiểu được sự rắc rối trong quan hệ giữa ba người họ.

Người chồng vì vấn đề sức khỏe mà luôn tự ti oán trách chính mình, muốn buông tay người vợ mà mình yêu sâu đậm, để vợ mình đi tìm hạnh phúc chân chính. Người vợ tuy đau lòng nhưng vẫn không ngừng cố gắng an ủi chồng mình, nhưng cuối cùng vẫn không thể tháo gỡ khúc mắc trong lòng chồng mình, xoay chuyển thái độ của ông ấy, chỉ có thể giương mắt nhìn mối quan hệ giữa hai người ngày càng tệ. Lúc này, Thủ trưởng anh tuấn thấu hiểu lòng người giống như một tia lửa giữa trời đông, đã một lần nữa nhen nhóm tình yêu trong bà.

“Tối hôm đó, ông ấy hẹn tôi uống rượu, chúng tôi đều uống rất nhiều, ông ấy đã đứng dậy trước, nhưng không ngờ ông ấy đã vào nhầm phòng, tôi nhìn thấy ông ấy vào phòng bên cạnh, mơ mơ hồ hồ nhận định phòng còn lại là của mình. Thế nên tôi bước vào…”

Sau khi vào trong, đi đến bên giường, ông mới phát hiện trên giường còn có một người nữa.

Hơi thở quen thuộc, cơ thể mềm mại, đường cong uyển chuyển, là người phụ nữ ông yêu.

Men rượu kích thích, cuối cùng ông cũng không thể khống chế mình.

Bà ấy có chống cự, nhưng không đấu lại sức lực của ông, ông đã hôn lên nước mắt của bà ấy, giây phút đó ông nói với bà rằng, ngày mai hãy bàn chuyện li hôn đi, ông đưa bà ấy cao chạy xa bay.

Xa đến mức, không thể quay trở về nơi này nữa.

Nước mắt của bà ấy nóng bỏng, cho đến bây giờ nhớ lại, vẫn có thể thiêu đốt trái tim ông.

Không ai ngờ, ngày thứ hai tỉnh dậy, ngược lại chồng của bà ấy đã nghĩ thông suốt, nói ông ta không thể bỏ bà được, khoảng thời gian vừa rồi là lỗi của ông ta. Ông ta ôm lấy bà ấy hỏi bà ấy có thể tha thứ cho ông ta không, bất luận thế nào, có con hay không, ông ta đều sẽ đối xử với bà ấy thật tốt.

Nước mắt bà ấy giàn giụa, không nói nên lời.

Thủ trưởng âm thầm trở về Liên minh.

Sau đó, bà ấy có thai, ông ta cũng đã đoán được chân tướng.

“Khoảng thời gian đó tôi cũng không biết hai người họ đã thương lượng thế nào, ông ấy nhận Viện Viện, cũng đối xử với con bé rất tốt, giống như đối đãi với con gái ruột của mình vậy. Không có tôi, họ giống như một gia đình ba người hạnh phúc nhất vậy.” Thủ trưởng vừa nói nước mắt vừa tuôn dài. “Ban đầu, tôi cũng không biết bà ấy đã có con, cho đến lần đó, Vệ Kiêu trở về.”

Tề Tiểu Tô kinh ngạc.

Vệ Kiêu trở về ý là?

Nhưng vì không muốn làm gián đoạn chuỗi hồi ức và kỷ niệm của ông, Tề Tiểu Tô gác chuyện này sang một bên, đợi lát nữa cô sẽ hỏi lại.

“Vệ Kiêu trở về, nói với tôi rằng bà ấy đã có con với tôi, tôi nghe xong sao có thể chờ đợi được, tôi muốn đích thân đi tìm bà ấy, đích thân đi thăm con gái của mình, nhưng khoảng thời gian đó vì tôi muốn dùng công việc làm tê liệt bản thân, làm việc quá sức khiến sức khỏe suy yếu, Vệ Kiêu nói sao cũng không chịu đưa tôi đi, ông ấy nói tôi sẽ không chịu đựng nổi.”

Nghe đến đây, Tề Tiểu Tô cũng đã chắc chắn, ông ấy từng đến thế kỷ hai mươi mốt!

Vì bản thân cô cũng biết, nếu sức khỏe không được tốt, tuyệt đối không thể xuyên không, đến cả cô cũng phải đợi sau khi tiến hành ba lần cường hóa mới được.

Người từ Liên minh đến, vì y học ở đây phát triển hơn nhiều, từ nhỏ họ đã được tiêm nhiều loại vắc xin để cường hóa cơ thể, tố chất cơ thể không giống với người dân bình thường ở thế kỷ hai mươi mốt, người khỏe mạnh ở đây có lẽ có thể đến đó, nhưng người bên đó lại không dễ dàng chịu nổi để xuyên không đến đây.

“Tôi từng cầu xin Vệ Kiêu rất lâu, tôi hứa với ông ấy sẽ rót nhiều tiền đầu tư hơn, ủng hộ ông ấy vô điều kiện, ông ấy mới chịu một lần nữa thay tôi đưa thư, đi gặp bà ấy nói chuyện, xem bà ấy có thật sự sống hạnh phúc không. Tôi đã đem một viên bảo thạch đặc biệt giao cho Vệ Kiêu, bảo ông ấy giao tận tay cho bà ấy, bên trong viên bảo thạch đó có một thiết bị phát tín hiệu được chế tạo riêng, tuy vẫn còn đang nghiên cứu, nhưng dù sao cũng có hi vọng. Bà ấy giữ viên bảo thạch, tôi ở đây cố gắng nghiên cứu thiết bị nhận tín hiệu xuyên không, sẽ có một ngày có thể nhận được tín hiệu của bà ấy. Chỉ cần bà ấy nói sống không hạnh phúc, không vui, tôi sẽ lập tức đi tìm bà ấy!”

Bảo thạch…

Tề Tiểu Tô càng nghe càng cảm thấy kỳ lạ, trong lòng bỗng trở nên nặng nề.

Thủ trưởng vốn không hề phát hiện sắc mặt cô không đúng, ông ấy vẫn đang chìm đắm trong hồi ức và câu chuyện của mình: “Nhưng tôi thật sự không ngờ, Vệ Kiêu lại làm liều như vậy, ông ấy lại tự ý đưa Viện Viện về đây! Ông ấy đã dùng một khoang tàu ngủ đông đặc biệt với kích thước nhỏ, đặt đứa bé vào trong, đưa về đây! Tôi lúc đó, tôi lúc đó, nhìn thấy Viện Viện bé nhỏ, tâm trạng đó chắc chắn cô không thể hiểu được, tôi vừa cảm thấy hạnh phúc, vừa cảm thấy có lỗi với họ. Nhưng Vệ Kiêu nói, lúc đó đứa bé đang bị bệnh, thời đại đó e rằng không thể chữa khỏi bệnh cho nó! Hơn nữa, thời gian của ông ấy không nhiều, phi cơ không thể dừng lại quá lâu, bằng không năng lượng tiêu hao thêm một ngày, tỷ lệ ông ấy trở về thành công sẽ càng nhỏ đi một phần. Thế nên, ông ấy không suy nghĩ nhiều, đã trực tiếp đưa con bé về.”

Xuyên không, sao có thể dễ dàng thế chứ?

Dù cho Vệ Kiêu đã thử ba bốn lần, sau đó bất luận thế nào ông ta cũng không đồng ý dễ dàng thử nghiệm nữa, ông ta nghĩ ra một trình tự mới, có thể cải tiến trí thông minh nhân tạo và một lòng nghiên cứu mặt đó.

Mà đứa trẻ cũng không có cách nào đưa trở về.

Thủ trưởng thậm chí không biết, sau khi mất đứa trẻ, họ sẽ đau khổ đến mức nào.

Nhưng, đây ít nhất cũng là con của ông và bà ấy, có đứa bé này, cuối cùng ông đã có thể giải cứu chính mình, không liều mạng làm việc như trước nữa, sống một cuộc sống cứ như một thây ma biết đi đó nữa.

Đứa bé là sự tiếp diễn của bà ấy.

Ít nhất, giống như bà ấy vẫn luôn bên cạnh ông vậy.

Thế nên, ông yêu bà bao nhiêu, cũng sẽ yêu thương Phương Viện Viện bấy nhiêu.

Vì con gái mình, ông đã nhiều lần từ bỏ nguyên tắc.

“Vì con bé, bây giờ tôi mới ở đây cầu xin cô một lời xin lỗi.” Thủ trưởng ngẩng đầu nhìn Tề Tiểu Tô, lại phát hiện sắc mặt cô u ám, giống như đang tích lũy bão táp vậy.

Trong lòng Thủ trưởng kinh ngạc.

Bây giờ nghĩ lại, cô nhận ra thành phố trong bức ảnh này!

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Đập Nồi Bán Sắt Đi Học
Đập Nồi Bán Sắt Đi Học
Ngày trước là kỹ sư hàng đầu, nay Vệ Tam lại xuyên vào một đứa trẻ mồ côi, chẳng được đi học đàng hoàng, phải dựa vào việc nhặt ve chai để biến chất thải thành kho báu.…
Hôm Nay Chưa Biến Thành Thú Bông
Hôm Nay Chưa Biến Thành Thú Bông
Nhưng đến khi Bạch Ấu Vi – cô gái cá tính bị cuốn vào trong sương mù và nghe giọng nói lạnh thấu xương mến dạng như máy tính kêu gọi mình: “Keng! Chào mừng bạn đến với…
Hôm Nay Tiêu Tiền Chưa
Hôm Nay Tiêu Tiền Chưa
Người chết lại đụng phải ác ma, còn có cơ hội tồn tại ai chẳng muốn? Và Tô Ngự, một kẻ không may qua đời trong nhà thuê đã nhận được triệu của một ông lão đại. Để…
Kiều Nhi Sống Lại, Mưa Nhẹ Bay Bay
Kiều Nhi Sống Lại, Mưa Nhẹ Bay Bay
Vương Diễm Kiều sống một kiếp đoạn trường, mười tám năm lưu lạc, bị vùi dập trong chốn phong trần, thanh lâu đã trải, thanh y cũng từng, có chồng rồi lại mất chồng,… Vất vả lắm nàng…
Từ Giới Giải Trí Đến Nhà Giàu Số 1
Từ Giới Giải Trí Đến Nhà Giàu Số 1
Dương Lỗi đột nhiên nhận được một hệ thống đầy bí ẩn, cho phép anh đổi toàn bộ đồ vật bằng danh vọng. Mặc dù anh theo chủ nghĩa vô thần, nhưng sự xuất hiện của hệ thống…
Xông Vào Kinh Đô Cùng Chuột
Xông Vào Kinh Đô Cùng Chuột
Một con chuột lười tham tài tham ăn, một con chuột hiệp nghĩa, đang nói đến hai con chuột ư? Không phải! Chỉ có một con, tên Đan Tầm. Nó giúp đỡ Tả Khâu phá án, giúp đỡ…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full