Đọc truyện Full

Chương 75: Trung tâm của kế hoạch

Dương Lăng chỉ là một tú tài, tuy nói địa vị xã hội không thấp ( giả dối), nhưng Giáo Phường Ti là địa phương nào, là kỹ viện nhà nước, bên trên có Lễ bộ chống lưng.

Một tú tài nho nhỏ mà thôi, người ta trộm tiền, đánh chết không nhận, Hứa Thất An có thể làm sao bây giờ?

Giáo Phường Ti không cần danh dự cái thứ này.

Giáo Phường Ti không cần danh dự, nhưng Phù Hương cô nương để ý nha, việc này nếu là lan truyền ra, người khách nào còn dám đến chỗ nàng tiêu phí… Hứa Thất An phán đoán, hoa khôi nương tử hẳn là không biết tình huống, là nha hoàn thấy hơi tiền nổi máu tham, không đối kháng được ngân phiếu dụ hoặc.

Hắn vừa ảo não mình sơ ý, chưa bảo quản tốt ngân phiếu, vừa đi về phía bên giường, tính lay tỉnh Phù Hương.

Nhưng đúng lúc này, ánh mắt tùy ý nhìn lướt qua mặt gương, sắc mặt Hứa Thất An đột nhiên cứng đờ.

Trên mặt gương bằng ngọc vốn sạch sẽ mơ hồ có thêm chút thứ, nheo mắt nhìn kỹ, là mấy tấm ngân phiếu như ẩn như hiện.

Hoa văn nhạt, tựa như tranh điêu khắc ở trong gương.

What? Trong đầu Hứa Thất An một loạt dấu chấm hỏi người da đen.

Ngân phiếu của ta sao lại chạy vào trong gương, đây là tiền mồ hôi nước mắt ta vất vả kiếm được… Ngươi con mẹ nó nôn ra cho ta, bằng không lão tử đập nát ngươi…

Hắn nắm gương ngọc thạch nhỏ, dùng sức lắc lắc, làm bộ đổ ra.

“Ào…” Trong thanh âm, ngân phiếu bỗng dưng hiện ra, ở giữa không trung từ từ phiêu đãng một lát, chậm rãi rơi xuống đất.

Trong phòng yên tĩnh, Hứa Thất An nắm gương, thật lâu không nói gì.

Cho nên, cái gương này thật sự con mẹ nó là bảo bối? Là ta khí vận hoàng đế châu u ngập trời, hay là đạo sĩ kia cố ý mang gương tặng cho ta?

Nếu là thứ sau, mục đích của lão là cái gì, lão dựa vào cái gì mang bảo bối tặng cho ta, phát hiện khí vận khó hiểu của ta?

Điều này sao có khả năng, Thải Vi của Ti Thiên Giám tinh thông Vọng Khí Thuật cũng chưa phát hiện đặc thù của ta… Đạo sĩ, ta đối với hệ thống đạo môn hoàn toàn không quen thuộc.

Một hồi lâu, hắn hít sâu một hơi như đau răng.

Ù ù cạc cạc tặng vậy làm người ta trong lòng khó yên… Hít, trước mang ngân phiếu nhặt về.

Hứa Thất An mang gương ngọc thạch giấu vào trong lòng, ngân phiếu đặt ở túi tiền, tách ra bảo tồn. Sau đó lặng yên rời phòng, ở dưới sự hầu hạ của nha hoàn hưởng dụng đồ ăn sáng.

“Công tử không đợi nương tử tỉnh lại sao?” Tiểu nha hoàn hỏi.

Bình thường mà nói, lúc khách nhân rời giường, nương tử hầu hạ hắn cũng sẽ dậy theo, nhưng vị khách nhân này có chút cổ quái, thế mà tự mình vụng trộm đi ra một mình.

Không, không cần, ta sợ nàng mắng ta không bằng cầm thú… Hứa Thất An thần thái tự nhiên nói: “Ta có việc gấp.”

Mấy giờ sau, Hứa phủ.

Hứa Tân Niên cùng Hứa Từ Cựu ngồi ở thư phòng, trong tay cầm nước trà nóng hầm hập, Hứa Bình Chí tinh thần phấn chấn không thấy mỏi mệt.

Hứa Nhị lang thần thái có chút uể oải.

Hai cha con đều không nói gì, ăn ý không đề cập tới chuyện tối hôm qua, giống như mọi người đều chưa từng đi Giáo Phường Ti.

Không khí lặng lẽ có chút cứng ngắc, thẳng đến lúc Hứa Thất An đến mới đánh vỡ không khí xấu hổ giữa hai cha con.

“Sao đi lâu như vậy, vừa trở về đã tắm rửa, Giáo Phường Ti không thể tắm?” Hứa Nhị thúc nhướng mày oán giận.

Hứa Tân Niên ho khan một tiếng, không muốn nghe phụ thân nhiều lời Giáo Phường Ti, nói: “Có thu hoạch không?”

Hứa Nhị thúc lập tức dừng oán giận, bày ra tư thái nghiêm túc lắng nghe.

Hứa Thất An mang tin tức nhận được chỗ Phù Hương nói cho bọn họ, cũng nói ra kế hoạch của mình.

“Trung tâm của vấn đề này ở chỗ, huynh làm sao bắt cóc vị thứ nữ kia của Uy Vũ Hầu?” Hứa Tân Niên chỉ thẳng điểm yếu hại, đánh vào trọng điểm:

“Nếu không thể giải quyết khâu này, kế hoạch này là không có khả năng thành công.”

Hứa Nhị thúc trầm ngâm nói: “Trước phái người theo dõi, sau đó tìm cơ hội xuống tay. Thứ nữ của Uy Vũ Hầu, khi ra ngoài nhất định sẽ có tùy tùng đi theo, nhưng sẽ không nhiều, dù sao nàng không phải đích nữ. Chúng ta có thể chế tạo hỗn loạn, sau đó nhân cơ hội bắt người.”

Hai huynh đệ Hứa Thất An nghe, phương diện kinh nghiệm xử lý công việc, Hứa Nhị thúc càng có quyền lên tiếng hơn.

“Chỉ là nếu động thủ ban ngày, rất khó ở ban ngày ban mặt bắt người đi, một khi rước lấy Ngự Đao vệ tuần thành, chúng ta ngược lại tự gieo hậu quả xấu. Mà buổi tối, bằng hai người chúng ta, không có khả năng ban đêm xông vào hầu phủ.”

Hứa Thất An cười thần bí: “Nếu ta có thể giải quyết vấn đề này thì sao?”

Sảnh trước Hứa phủ, lão Trương gác cổng lúc đi ngang qua vườn hoa, phát hiện một người hầu ngất xỉu ở trong vườn hoa, kinh hoảng tiến lên xem xét, phát hiện chỉ là ngất.

Lão Trương lay tỉnh đối phương, hỏi: “Ngươi sao lại ngất ở đây?”

Người hầu vẻ mặt mờ mịt một lát, tựa như nhớ tới mình là ai, thân ở chỗ nào, đối mặt lão Trương dò hỏi, gãi đầu:

“Ta vừa rồi đang nấu nước cho đại lang, hắn ở trong phòng tắm rửa, chỉ nhớ rõ đại lang bỗng nhiên bảo ta vào nhà… Sau đó liền không nhớ gì nữa.”

Lão Trương gác cổng đánh giá người hầu một lát, “Ngươi cảm giác thế nào?”

“Đầu có hơi đau.”

“Mông đít đau không?”

“… Không đau.”

Lão Trương và người hầu nhìn nhau, như trút được gánh nặng.

Ti Thiên Giám, Tống Khanh vành mắt đen càng thêm nghiêm trọng, ghé vào bàn, bên trên đặt chai chai lọ lọ hỗn loạn.

Hắn hôm nay không làm thực nghiệm luyện kim, mà là nhào vào bên cạnh bàn múa bút thành văn.

“Vì sao quả sau khi chiết cây sẽ càng tốt hơn? Bên trong đề cập đến quy tắc thiên địa ảo diệu nào? Nếu thứ chiết cây ra quả thật càng tốt hơn một bậc, vậy ta mang người với ngựa ghép cùng một chỗ, Đại Phụng liền không cần vì chiến mã khan hiếm mà phát sầu.”

“Mỗi một vị chiến sĩ đều là một con ngựa, đã có thể tự mình chạy đnáh đường dài, lại có thể anh dũng tác chiến, cái này sẽ tăng lên năng lực tác chiến của quân đội Đại Phụng…”

Hắn càng viết càng hưng phấn, nét mặt toả sáng.

Lúc này, một vị áo trắng tiến vào, hưng phấn hô: “Tống sư huynh, kỳ tài thuật luyện kim Hứa Thất An đến rồi, muốn gặp ngài.”

Kỳ tài thuật luyện kim, là xưng hô quý mến của áo trắng Ti Thiên Giám đối với Hứa Thất An.

Hứa Thất An được Tống Khanh nhiệt tình tiếp đãi, hai người ngồi ở bên bàn, bưng trà thơm, tiến hành nói chuyện hữu hảo.

“Nói thật ta có chút hoài nghi ngươi.” Tống Khanh nhấp một ngụm nhỏ, nói: “Mấy ngày nay ta mang tổ tông mười tám đời ngươi đều tra xét hết.”

Trước mặt người ta nói tra tổ tông mười tám đời của hắn thật sự thích hợp sao… Hứa Thất An đối với điều này cũng không kinh ngạc, cười hỏi lại: “Tra thế nào?”

“Quá sạch sẽ.” Tống Khanh lắc đầu, không tiếp tục đề tài này, rút ra một xấp giấy Tuyên Thành đưa qua: “Cho ngươi xem nghiên cứu gần đây của ta.”

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Cực Phẩm Gia Đinh
Cực Phẩm Gia Đinh
Là một tuyệt tác Sắc Hiệp – Xuyên Không được tác giả Vũ Nham sáng tác và hoàn thành vào năm 2008. Sức cuốn hút của Cực Phẩm Gia Đinh thậm chí còn vượt qua Tru Tiên, Thần…
Điệu Thấp Làm Hoàng Đế
Điệu Thấp Làm Hoàng Đế
Tam hoàng tử Lý Chính là người tiếp thụ qua chủ nghĩa xã hội giáo dục, cảm thấy có làm hoàng đế hay không cũng không đáng kể. Nhưng hoàng phi chưa về nhà chồng của hắn tựa…
Dược Thần
Dược Thần
Hắn được người đời công nhận là cường giả mạnh nhất đại lục. Là Linh Dược Thần Sư duy nhất của đại lục Tư Đặc Ân. – Kiệt Sâm! Một thiên tài xuất sắc của đại lục Tư…
Huyền Thiên Tôn Đế
Huyền Thiên Tôn Đế
Tên khác: Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng Diệp Tiêu Dao uy chấn thiên hạ bất ngờ vẫn lạc tại Huyền Vực, sau đó trùng sinh sống lại trên người Diệp Huyền. Diệp Huyền từ một người thường…
Sát Thần Chí Tôn
Sát Thần Chí Tôn
Một chàng trai trẻ bất ngờ lạc vào một thế giới mới, nơi mà anh ta bị xa lánh và bắt nạt. Tuy nhiên, thay vì than phiền số phận, anh quyết tâm trở nên mạnh mẽ hơn…
Thần Đế Trọng Sinh
Thần Đế Trọng Sinh
“Nguyệt Quang Bảo Giám chính là tuyệt thế thần khí, nghe đâu có khả năng vượt qua thời không, lẽ nào… ta trở lại quá khứ rồi?”. Thiếu niên nhìn qua cảnh tượng phòng bệnh trước mắt mình,…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full