Đọc truyện Full

Chương 463: Chân tướng (1)

“Sẽ là ai?” Tứ hoàng tử lâm vào trầm ngâm.

Hứa Thất An yên lặng nhìn hắn.

“Ngươi nhìn bản cung làm cái gì?” Tứ hoàng tử cảm giác bị mạo phạm.

Hứa Thất An thu hồi ánh mắt, phân tích nói: “Người này thật ra rất dễ tìm, hắn tất nhiên thỏa mãn hai điều kiện: Một, có thể tương đối tự do ra vào hậu cung, tôn thất phụ họa một điểm này.

“Hai, lá gan rất lớn, không có sợ hãi, nếu không không dám xuống tay với cung nữ.”

Lúc này, Hoài Khánh đột nhiên nói: “Hoàng huynh, bản cung có chuyện muốn nói với Hứa đại nhân.”

Tứ hoàng tử nhíu nhíu mày, nhìn em gái ruột một cái, chậm rãi gật đầu: “Bản cung đi trước.”

Nhìn theo tứ hoàng tử rời khỏi, Hoài Khánh lạnh lùng liếc xéo tai mắt của Nguyên Cảnh đế—— tiểu hoạn quan.

“Lăn ra ngoài.”

Tiểu hoạn quan cúi đầu, không rên một tiếng rời khỏi.

Đuổi mọi người đi, Hoài Khánh nhìn chằm chằm Hứa Thất An, vẻ mặt nghiêm túc: “Hứa đại nhân, Hoàng Tiểu Nhu tự sát, mẫu hậu nhận tội, quá nửa có liên quan với nam nhân này.”

Hứa Thất An nghịch nước trong thùng, con ngươi khuếch tán, không có tiêu cự, “Công chúa quá chủ quan rồi, tra án nhất định phải bình tĩnh, căn cứ manh mối đưa ra giả thiết. Chúng ta bây giờ phát hiện Hoàng Tiểu Nhu từng mang thai, giả thiết nam nhân kia không phải bệ hạ, có một người khác.

“Giả thiết Hoàng Tiểu Nhu tự sát, hoàng hậu nương nương cứu cô ta, nhận tội, đều là vì nam nhân kia. Như vậy, hắn còn cần phù hợp một điều kiện:

“Nam nhân này quan hệ thân mật với hoàng hậu nương nương, lại không có liên hệ quá lớn với bệ hạ, cho nên hắn có thể ra vào hậu cung, nhưng nếu làm ra việc họa loạn hậu cung, bệ hạ sẽ không chút do dự chém hắn.

“Tứ hoàng tử là con trai trưởng của bệ hạ, cho dù cưỡng ép cung nữ, bệ hạ phẫn nộ như thế nào nữa, cũng không đến mức giết hắn. hoàng hậu tự nhiên không có lý do “nhận tội”, bởi vì không cần thiết.”

Nói tới đây, hắn ngẩng đầu, cùng đôi mắt sáng như nước mùa thu của Hoài Khánh đối diện: “Trong lòng điện hạ có nhân tuyển chưa?”

Hoài Khánh mặt âm trầm, giọng điệu lạnh lùng: “Ta nghĩ đến một người.”

Quả nhiên, nam nhân có thể khiến hoàng hậu coi trọng như thế, cam nguyện bị biếm lãnh cung cũng phải bảo vệ, thân là con gái Hoài Khánh không thể không có lấy một chút manh mối.

Nếu ta là Sherlock Holmes, Hoài Khánh ngươi chính là bác sĩ Watson… Hứa Thất An gật gật đầu, truy hỏi: “Là ai?”

Khuôn mặt Hoài Khánh vốn lạnh lùng càng thêm không có vẻ mặt, giọng điệu cũng lạnh nhạt xa cách, phun ra hai chữ: “Quốc cữu.”

Hai chữ “quốc cữu”, như là chìa khóa giải câu đố, khiến Hứa Thất An vén mây mù thấy ánh mặt trời, mang toàn bộ manh mối quán thông, rốt cuộc làm rõ mạch lạc vụ án Phúc phi.

“Vị quốc cữu này là bào đệ hoặc bào huynh của hoàng hậu nương nương nhỉ.” Hứa Thất An chậc chậc một tiếng.

Cũng chỉ có huynh đệ cùng cha cùng mẹ, mới có thể làm hoàng hậu tình nguyện gánh tội danh cũng muốn bảo vệ hắn.

Hoài Khánh công chúa khẽ gật đầu, “Quốc cữu là em trai ruột của mẫu hậu, một tên công tử chơi bời tận tình thanh sắc, không học vấn không nghề nghiệp, sa vào sắc đẹp. Cung nữ của cung Phượng Tê đều rất chán ghét hắn, bởi vì mỗi lần hắn đi thăm mẫu hậu, luôn lén động tay động chân đối với các nàng.”

Trong lời nói, tựa như cực kỳ chán ghét, ghê tởm đối với người cậu ruột này.

“Đến lúc này, bản cung mới nhớ tới một việc. Quốc cữu trước kia ngẫu nhiên sẽ vào cung thăm mẫu hậu, nhưng vài năm trước, bỗng nhiên không đến nữa. Hôm nay lại nhìn, mới rõ là chuyện gì xảy ra.”

Trừ tôn thất, người nhà hoàng hậu, hoàng quý phi, quý phi, cũng có thể vào cung thăm các nàng, chỉ cần hướng trong cung báo cáo trước.

Hứa Thất An ngồi ở trên đất, hai tay ngâm vào thùng nước, nhìn trời góc bốn mươi lăm độ, lẩm bẩm:

“Cung nữ Hoàng Tiểu Nhu bị quốc cữu gia cưỡng hiếp, đã mang thai. Cho nên nghĩ không thông tự sát, nhưng người hoàng hậu an bài ở bên cạnh cô ta kịp thời phát hiện, cứu được cô ta… Không đúng, không phải như thế.”

Hoài Khánh hoàn toàn trái ngược, cúi đầu nhìn mũi chân, thấp giọng nói: “Ngươi không phải nói cô ta từng sinh con sao, vậy sanh non thì sao, sanh non có phải cũng sẽ… Cửa thai cung khép kín hay không?

“Cung nữ mang thai là không giấu được, nhưng Hoàng Tiểu Nhu đã chịu đựng đến bây giờ, vậy nói lên đứa nhỏ cũng chưa sinh ra.”

Hứa Thất An “Ừm” một tiếng: “Ba bốn tháng sẽ có Nhâm Thần Văn, sau khi sanh non cổ tử cung sẽ khép kín. Ta càng có khuynh hướng hoàng hậu phá đứa bé rồi, bởi vì đứa bé không thể ra đời, bằng không quốc cữu xong rồi.”

Hoài Khánh gật đầu: “Cho nên, cung nữ Hoàng Tiểu Nhu ghi hận trong lòng, cùng người phía sau màn liên thủ, mặt ngoài mưu hại thái tử, thực ra ám chỉ hoàng hậu cùng Ngụy Công?”

“Nếu là như thế, vậy Hoàng Tiểu Nhu đối với hoàng hậu nương nương có thể nói hận thấu xương. Ừm, cũng đúng, mối thù giết con mà. Nhưng ta luôn cảm thấy không đơn giản như vậy.”

“Ngươi muốn hỏi cái gì?”

“Điện hạ quả nhiên thông minh… Hoàng hậu nương nương vì sao không giết Hoàng Tiểu Nhu, như vậy xong hết mọi chuyện.”

“Mẫu hậu quả thực nhân từ nương tay.” Hoài Khánh tiếc nuối lắc đầu, xem vẻ mặt của nàng, tựa như là giận bà ấy không cố gắng.

Như vậy xem ra, hoàng hậu tựa như là nữ tử mềm lòng… Nếu đổi thành Hoài Khánh, nhắm chừng lúc ấy sẽ giết Hoàng Tiểu Nhu, vĩnh viễn cắt đứt hậu hoạn đi… Hoài Khánh là nữ nhân có thể làm được việc lớn, một điểm này ta có thể xác nhận. Hứa Thất An nâng tay muốn sờ cằm, nâng đến một nửa lại dừng lại, vừa một lần nữa thò tay vào thùng nước, vừa nói:

“Vậy vụ án liền rõ ràng rồi, hoàng hậu khẳng định cũng đang chú ý vụ án Phúc phi, khi bà phát hiện giết hại Phúc phi là Hoàng Tiểu Nhu, ngày đó bản quan tìm bà chất vấn, bà liền biết, người phía sau màn tính dùng quốc cữu để tính kế bà.

“Đây là dương mưu, hoặc là hy sinh quốc cữu, hoặc là hy sinh chính mình. Nhưng, nói đi thì phải nói lại, hoàng hậu nương nương thật sự là người hết lòng phù đệ*.”

Hoài Khánh mặt nhăn nhíu: “Phù… Lời này giải thích thế nào.”

“Vì một đệ đệ không nên thân, tình nguyện bị biếm lãnh cung. Mà bà một khi bị phế, tứ hoàng tử sẽ không là con trai trưởng nữa, vậy sẽ thật sự vô duyên đế vị.”

Hoài Khánh nhìn hắn, cười khẩy nói: “Trong hậu cung, các phi tần so với thân ở lãnh cung có gì khác nhau?”

“Điều này cũng đúng.” Hứa Thất An nghênh đón ánh mắt Hoài Khánh, đây là lần đầu tiên công chúa điện hạ ở trước mặt hắn biểu lộ bất mãn đối với Nguyên Cảnh đế.

“Mẫu hậu chưa từng để ý tới việc hậu cung, bà ấy đối với vị trí hoàng hậu cũng không quyến luyến, dùng vị trí hoàng hậu đổi một mạng của quốc cữu, bà nghĩ hẳn rất tình nguyện. Nhưng, tứ hoàng huynh nhất định sinh lòng oán hận.”

“Cho nên điện hạ mới đuổi tứ hoàng tử đi?”

Hoài Khánh gật gật đầu, hỏi: “Chất liệu lụa vàng lại giải thích như thế nào.”

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Cực Phẩm Gia Đinh
Cực Phẩm Gia Đinh
Là một tuyệt tác Sắc Hiệp – Xuyên Không được tác giả Vũ Nham sáng tác và hoàn thành vào năm 2008. Sức cuốn hút của Cực Phẩm Gia Đinh thậm chí còn vượt qua Tru Tiên, Thần…
Điệu Thấp Làm Hoàng Đế
Điệu Thấp Làm Hoàng Đế
Tam hoàng tử Lý Chính là người tiếp thụ qua chủ nghĩa xã hội giáo dục, cảm thấy có làm hoàng đế hay không cũng không đáng kể. Nhưng hoàng phi chưa về nhà chồng của hắn tựa…
Dược Thần
Dược Thần
Hắn được người đời công nhận là cường giả mạnh nhất đại lục. Là Linh Dược Thần Sư duy nhất của đại lục Tư Đặc Ân. – Kiệt Sâm! Một thiên tài xuất sắc của đại lục Tư…
Huyền Thiên Tôn Đế
Huyền Thiên Tôn Đế
Tên khác: Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng Diệp Tiêu Dao uy chấn thiên hạ bất ngờ vẫn lạc tại Huyền Vực, sau đó trùng sinh sống lại trên người Diệp Huyền. Diệp Huyền từ một người thường…
Sát Thần Chí Tôn
Sát Thần Chí Tôn
Một chàng trai trẻ bất ngờ lạc vào một thế giới mới, nơi mà anh ta bị xa lánh và bắt nạt. Tuy nhiên, thay vì than phiền số phận, anh quyết tâm trở nên mạnh mẽ hơn…
Thần Đế Trọng Sinh
Thần Đế Trọng Sinh
“Nguyệt Quang Bảo Giám chính là tuyệt thế thần khí, nghe đâu có khả năng vượt qua thời không, lẽ nào… ta trở lại quá khứ rồi?”. Thiếu niên nhìn qua cảnh tượng phòng bệnh trước mắt mình,…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full