5000 vạn ah, 5000 vạn là khái niệm gì? Trong đầu những tiểu quý tộc này đều không thể tưởng tượng rồi.
– Là ai? Đến tột cùng là ai?
Bọn người Áo Bố Lí như phát điên gầm lên trong phong, nhưng rất nhanh lại định thần lại, giận dữ hét:
– Nhanh, nhanh, tiếp tục đi thế chấp cho ta, ta biết rõ chư vị còn có một ít đồ chưa thế chấp, mọi người nhanh tính toán xem còn có thể gom góp bao nhiêu?
Một trưởng lão chuyên môn quản tài vụ của Lạp Đế Căn gia tộc nhanh chóng tính toán thoáng một phát, lúc này mới cau mày ngẩng đầu, nói:
– Đại trưởng lão, gia tộc nhiều nhất chỉ có thể gom góm thêm 500 vạn linh tệ nữa thôi, thật sự là không thể nhiều hơn nữa rồi, nếu không thì ngay cả phủ đệ gia tộc cũng phải bán sạch mất. . .
– 500 vạn, 500 vạn. . .
Áo Bố Lí [ thì thào nói nhỏ, hai mắt đỏ bừng khủng bố khiến người hít thở không thông.
– 5300 vạn!
Sau đó hắn mạnh mẽ vọt tới trước thoại đồng, gào thét lên tiếng.
Thanh âm cực lớn vang vọng trong đại sảnh đấu giá, chấn cho tất cả quý tộc trong sảnh phải đau nhức màng tai.
– Là hắn?
– Áo Bố Lí.
– Nguyên lai là Lạp Đế Căn gia tộc, khó trách. .
Một ít siêu cấp đại gia tộc của Vương thành lúc trước còn nghi hoặc gia tộc vẫn một mực không ngừng báo giá kia đến tột cùng là ai, nhưng sau khi nghe được thanh âm của Áo Bố Lí, những gia tộc này thoáng cái đều giật mình.
Lạp Đế Căn gia tộc không sống khá giả ah, Ba Tư Tháp và La Bỉ Ni Áo hai Tôn Linh Sư trong vòng một ngày toàn bộ bị giết, với tư cách là gia tộc đỉnh tiêm trước kia của vương quốc, bọn hắn thật sự quá mức cần một Tôn Linh Sư đi ra để giữ thể diện, cũng khó trách bọn hắn lại điên cuồng như vậy.
– Thần đâu, cầu ngươi đừng khiến người khác ra giá nữa, ngàn vạn đừng có lại ra giá. . .
Áo Bố Lí sau khi báo giá xong, cả người đứng ở nơi đó vẫn không nhúc nhích, trong nội tâm dốc sức liều mạng cầu nguyện.
Toàn bộ phòng đấu giá đều hoàn toàn yên tĩnh, tất cả các quý tộc đều ngậm miệng lại, nín thở ngưng thần.
Thời gian từng phút từng giây qua đi, tâm tình vốn đang treo lấy của Áo Bố Lí cũng càng ngày càng yên ổn, đúng vậy a, trừ gia tộc của mình ra, toàn bộ vương quốc còn có gia tộc nào có thể so được với gia tộc mình khi đã được ăn cả ngã về không chứ?
Một cái cũng không có!
Trừ phi gia tộc khác cũng bán đi tất cả sản nghiệp, vì đoạt lấy Linh Tôn dược tề này mà nguyện ý hai bàn tay trắng, mới có thể so sánh với gia tộc như Lạp Đế Căn gia tộc.
Ngay khi trên mặt bọn người Áo Bố Lí vốn đang ầm trầm dần lộ ra vẻ tươi cười, đấu giá sư cũng muốn gõ mộc chùy xuống thì…
– 5500 vạn.
Thanh âm nhàn nhạt, bất ôn bất hỏa kia lại một lần nữa vang lên, nện cho lòng Áo Bố Lí nát bấy.
– Là gia hỏa nào, người nào. . .
Áo Bố Lí cơ hồ như lâm vào điên cuồng phẫn nộ hét vào thoại động, tiếng gầm gừ cực lớn vang vọng trong phòng đấu giá.
Áo Bố Lí phẫn nộ quay đầu nhìn lại, muốn xem xem đến tột cùng là gia hỏa không có mắt nào, dám can đảm đấu giá với gia tộc mình, nhưng chờ đến khi ánh mắt hắn rơi vào trên phòng đối phương thì tiếng gầm gừ bỗng im bặt lại.
– Lỗ Đạo Phu đại sư. . .
Gian phòng truyền ra thanh âm nhàn nhạt kia, đúng là phòng Huyền cấp mà Lỗ Đạo Phu đại sư ngồi.
– Ta sao lại quên mất hắn chứ? !
Áo Bố Lí vốn đang điên cuồng, ánh mắt cuồng nhiệt lập tức trở nên ảm đạm, trong hoảng hốt, như một cái xác không hồn quay lại chỗ ngồi của mình.
Phốc phốc!
Một ngụm máu tươi hộc ra từ trong miệng Áo Bố Lí, Áo Bố Lí bị độc hỏa công tâm ngửa mặt lên trời ngã ngược lại, trước khi hôn mê, trong nội tâm còn phát ra tiếng gầm rú vô cùng tuyệt vọng: Ta không cam lòng, không cam lòng ah! “
Hôm nay chỉ là thế chấp, Lạp Đế Căn gia tộc khi không đã tổn thất ngoài 30% tài sản, đây chính là phải mất không tích lũy của gia tộc trong mấy năm qua ah!
Cho tới nay, Áo Bố Lí đều coi đối tượng cạnh tranh của mình là các đại gia tộc của đế quốc, bởi vậy hắn tin tưởng mười phần.
Trong toàn bộ Áo Lan Đa vương quốc, có thể chống Lạp Đế Căn gia tộc muốn đập nồi chìm thuyền cũng phải đoạt được Linh Tôn dược tề, trong nội tâm Áo Bố Lí chỉ có hai cái, một cái là Lai Sâm Đặc bệ hạ, một cái khác chính là Áo Lợi Phất gia tộc.
Bất quá rất rõ ràng, Lai Sâm Đặc bệ hạ sẽ không tham gia vào đấu giá hội như vậy, mà Áo Lợi Phất gia tộc với tư cách là bên đấu giá, càng không thể gia nhập đấu giá, bởi vậy Áo Bố Lí trong lòng tin tưởng mười phần.
Nhưng mà hắn lại hết lần này tới lần khác đã quên mất một người, nếu bàn về giàu có, Lỗ Đạo Phu đại sư thân là ngũ giai cao cấp Linh Dược tông sư, vốn có tài phú tuyệt đối áp đảo bất cứ gia tộc nào trong vương quốc trừ Áo Lợi Phất gia tộc ra.
Nhưng Lỗ Đạo Phu đại sư dù sao chỉ là một người, mà không thuộc về một thế lực nào cả, càng quan trọng hơn là, bản thân Lỗ Đạo Phu đại sư chính là một gã Linh Dược đại sư, mà vật phẩm đấu giá cuối cùng lại là Linh Dược tề, bởi vậy Áo Bố Lí hoàn toàn không cân nhắc đến Lỗ Đạo Phu đại sư cũng sẽ tham dự đấu giá.
Khiến người tuyệt vọng cũng không phải ngay từ đầu đã không có hi vọng, mà là sau khi đang thấy được hi vọng, lập tức sắp thành công đến nơi rồi, nhưng hi vọng lại tan vỡ.
– Ta nhìn thấy rồi, phòng Huyền cấp.
– Lỗ Đạo Phu đại sư, là Lỗ Đạo Phu đại sư.
– Là hắn? Khó trách.
Tất cả quý tộc trong phòng đấu giá đều ông ông lên tiếng.
– Còn có … người nào ra giá cao hơn không?
Đấu giá sư ở trên đài chờ đợi hồi lâu, sau khi phát hiện quả thật không phát hiện ra ai đấu giá nữa, rốt cục mới mạnh mẽ gõ mộc chùy xuống:
– 5500 trăm vạn, lọ Linh Tôn dược tề lục giai thượng phẩm bị vị tiên sinh này dùng cái giá 5500 vạn đoạt được.
Toàn trường lập tức vang lên tiếng vỗ tay kéo dài không thôi.
Trong lòng đấu giá sư cũng thở dài một hơi, coi như là hắn đã chủ trì qua nhiều tràng đấu giá cỡ lớn, nhưng giờ phút này cũng kích động đến mức toàn thân phát run, toàn thân ẩm ướt một mảnh.
5500 trăm vạn, tuyệt đối là giá cả đắt đỏ nhất mà đời này hắn từng thấy, trước kia như thế, sau này, đoán chừng cũng không ai có thể vượt qua được.
Trong phòng Huyền cấp, trên mặt Lỗ Đạo Phu đại sư cũng lộ ra một tia dáng cười thõa mãn nhàn nhạt, sau đó gật đầu ý bảo với phòng Địa cấp bên cạnh.
– Toàn bộ Tây Bắc chư quốc có thể chế biến ra loại Linh Dược tề, lại có giao hảo với Áo Lợi Phất gia tộc, cũng chỉ có hắn a?
Ánh mắt Lỗ Đạo Phu khép lại:
– Một đời người mới thay người cũ, nếu mình không cố gắng, vậy thì cũng quá không thể nào nói nổi rồi.
– Bất quá. . . Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Ánh mắt Lỗ Đạo Phu rời vào Linh Tôn dược tề hào quang sáng chói trên đài đấu giá, trong ánh mắt toát ra một tia tin tưởng khó tả, thì thào nói nhỏ:
– Có nó rồi, nghĩ đến ta cách lục giai Linh Dược tôn sư, có lẽ cũng không xa nữa!