Đọc truyện Full

Chương 344: Cấm linh lĩnh vực (1)

– Thí thần Nạp Địch Mẫu, thật đúng là biến thái.

Đái Mẫu Lặc phẫn nộ lên tiếng.

Khiến tất cả mọi người rơi vào nguy cơ, ngoài mặt trốn gần khu vực sương mù có thể còn có một tia cơ hội sống sót, nhưng trên thực tế, nguy hiểm thực sự, ngược lại chính là khu vực sương mù kia.

Nếu không phải tiếng kêu trước khi chết của Ni Khắc Tùng làm chúng nhân giật mình, kích phát huyết tính trong họ, thì sáu người còn lại, không biết còn có mấy người chết trong sương mù đó.

Thí thần Nạp Địch Mẫu giống như đang chơi trò chơi, nói với ngươi một quy tắc, nhưng tất cả mọi người phát hiện quy tắc đó đều là giả, chỉ có không làm theo quy tắc mới có thể sống sót, đợi sau khi trò chơi kết thúc, mới phát hiện quy tắc kia đều là thật, những người không chơi theo quy tắc, đều chết.

Càn quấy, hoàng hành không chút kiêng kị, đem sinh mạng tất cả mọi người biến đùa giỡn trong lòng bàn tay.

Đây chính là ấn tượng mà thí thần Nạp Địch Mẫu mang đến cho mọi người, vô cùng hung hăng bá đạo.

– Quả nhiên là vậy?

Trong lúc mọi người còn đang cảm thấy vô cùng ấm ức và phẫn nộ, trong mắt Kiệt Sâm lại mang theo một tia sợ hãi, trong lòng một phiến hoảng loạn.

Mọi người trước đó, đều là vô tri vô giác rơi vào trong huyễn cảnh, mười mấy con thiết bối đao đường, đều là ảo giác sản sinh trong ý niệm.

Cho nên linh hồn chấn nhiếp mà Kiệt Sâm phóng thích mới không thể sản sinh ảnh hưởng với thiết bối đao đường. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Thiết bối đao đường hoàn toàn là giả, không có linh hồn huyễn ảnh, sao có thể có hiệu quả?

Còn hắc sắc cổ quái chi lực không có phản ứng, là vì Kiệt Sâm căn bản không bị thương, hắn bị thương chỉ là ảo giác, hắc sắc cổ quái chi lực đương nhiên không có phản ứng.

Còn cả thạch hóa linh dược và linh hồn công kích của Hách Bá Đặc cũng là như vậy, cho nên mới khiến Kiệt Sâm nhìn ra một tia mánh khóe.

– Đây chính là linh thần thực lực sao? Thí thần Nạp Địch Mẫu, thực sự quá cường hãn.

Kiệt Sâm bị thực lực của Nạp Địch Mẫu làm cho khiếp sợ.

Huyễn cảnh của Nạp Địch Mẫu, trực tiếp tác dụng lên linh hồn tất cả mọi người, cho nên mới chân thực như vậy.

Khiến thất giai hoàng linh sư như Hách Bá Đặc trực tiếp rơi vào trong huyễn cảnh, còn dễ nói, thất giai hoàng linh sư, linh hồn kì thực không thể coi là quá cường đại, nhưng Kiệt Sâm là ai?

Hấp thu linh thú trong điều khiển huyễn cảnh lão tổ tông, cộng thêm linh tâm của huyễn yêu sợ hãi chín đầu, với lưỡng thế linh hồn mà hắn sở hữu, cường độ linh hồn thậm chí tương đương một cửu giai đỉnh phong thánh linh sư, nhưng vẫn không hay không biết rơi vào trong huyễn cảnh, mà không hề phát giác ra.

Cuối cùng đợi đến khi quỷ dị linh hồn công kích vô hiệu, Kiệt Sâm mới nhìn ra một tia manh mối.

Không lẽ thập giai linh thần cường đại đến thế sao? Có thể dễ dàng khiến cửu giai đỉnh phong thánh linh sư rơi vào trong huyễn cảnh không thể tựrút?

Kiệt Sâm chưa từng gặp qua một linh thần, trong lòng đương nhiên không hiểu thập giai linh thần liệu có đáng sợ như thế thật hay không.

Lúc này Kiệt Sâm đang chìm trong sợ hãi nên không phát hiện ra, trong huyễn cảnh lúc nãy, linh lực và linh thức của mình toàn bộ đều rơi vào trong huyễn cảnh, nhưng hắc sắc cổ quái chi linh kia thì vẫn không vị huyễn cảnh mê hoặc, nếu không, cho dù Kiệt Sâm trên người không có vết thương, trong huyễn cảnh, sắc mạnh hắc sắc cổ quái vẫn nên vận chuyển.

Bên cạnh, bọn Hắc Bá Đặc trong lòng tràn ngập phẫn nộ và không cam tâm, đặc biệt là Đái Mẫu Lặc, nhị trưởng lão Ni Khắc Tùng của gia tộc mình chết ở đây, bảo hắn không phẫn nộ sao được.

Nhưng ngoài không cam tâm, bọn họ cũng không thể làm được gì.

Bọn họ ở Hỗn Loạn chi lĩnh xưng vương xưng bá, trong Kim Thông Điện, lại giống như cá nằm trên thớt, sinh mệnh hoàn toàn không thể tự mình khống chế.

– Muốn sống sót được trong Kim Thông Điện này, thì phải tin lời Nạp Địch Mẫu ta nói, không tin, thì chỉ có chết.

Nạp Địch Mẫu đột nhiên lên tiếng, giọng nói chấn động đất trời.

– Được rồi, các ngươi bay tiếp đi, bay qua địa ngục này, sẽ là nơi Nạp Địch Mẫu ta cất giữ bảo bối, về phần có được những thứ gì, phải xem tạo hóa của các ngươi.

Giọng nói của Nạp Địch Mẫu triệt để biến mất trong thiên không.

– Bay, bay, còn phải bay, đã bay hơn một ngày rồi, vậy mà vẫn còn bay nữa.

Đái Mẫu Lặc nghiến răng:

– Ta bây giờ thậm chí hoài nghi trong này chẳng có bảo tàng gì.

– Không làm theo lời Nạp Địch Mẫu nói, không lẽ chúng ta còn có thể ở đây chờ chết!

La Nạp Đức nhìn Đái Mẫu Lặc, hừ lạnh một tiếng nói, đồng thời hướng ánh mắt sang Kiệt Sâm bên cạnh, khóe miệng nhếch lên một nụ cười quỷ dị, nói:

– Về phần bảo tàng, cho dù Nạp Địch Mẫu không có, thì nơi khác cũng có.

– Nơi khác?

Đái Mẫu Lặc ban đầu mặt còn nghi hoặc, nhưng sau khi nhìn thấy ánh mắt của La Nạp Đức, thần sắc đối hiện hiện lên một tia hưng phấn và bừng tỉnh.

Bọn Hách Bá Đặc, cũng liếc một Kiệt Sâm một cái đầy ẩn ý.

Kiệt Sâm ngoài mặt không động thần sắc, nhưng trong lòng thì đang âm thầm đề phòng.

Cách La Nạp Đức nhìn hắn, chẳng khác gì đang nhìn một đống bảo tàng.

Cả đám người sau khi âm thầm tính toán xong xuôi, một lần nữa bay nhanh về phía bờ bên kia đầm lầy.

Trên đường, tất cả mọi người đều hết sức cẩn thận.

Mặc dù thí thần Nạp Địch Mẫu không nói gì, nhưng ai dám chắc có nguy hiểm hay không? Không người nào dám có chút lơi là chủ quan.

Đầm lầy vô cùng rộng lớn, chúng nhân phải bay rất nhiều ngày, đầm lầy gần như vô tận mới triệt để kết thúc, một quảng trường bạch ngọc được bao phủ một làn sương trắng, xuất hiện trước mặt mọi người.

Nhìn thấy quảng trường bạch ngọc, trong lòng mọi người đều đại hỉ, thân thể vốn dĩ mệt mỏi lập tức trở nên tràn ngập sức sống.

Chúng nhân hăng hai bay vút lên quảng trường.

Phía trước quảng trường bạch ngọc, bên trái là một pho tượng điêu khắc làm bằng tinh thạch màu trắng, cao khoảng vài thước, bên phải là một tấm bia đá làm bằng đá cẩm thạch.

Pho tượng tạc bằng tinh thạch màu trắng, người được điêu khắc khá là anh tuấn, mi kiếm mắt lạnh, sau lưng đeo một thanh trọng kiếm của khắc hoa văn phức tạp, trên chuôi kiếm có khắc hai chữ “Kim Thông”, vừa nhìn đã biết là thứ bất phàm.

Nhưng bắt mắt nhất, vẫn là khí thế của pho tượng, đó là một loại khí thế ngạo nghễ, rút kiếm đâm trời, bễ nghễ thiên hạ, phong mang lộ trong ánh mắt, khiến nhân tình không khỏi vì tư thế ấy mà khuất phục.

Sau người Kiệt Sâm vừa nhìn bức tượng một cái, đã rơi ngay vào trong khí thế của nó, trong lòng tràn ngập cảm giác kìm nén, tựa hồ trước pho tượng này, tất cả mọi người đều giống như con kiến, chỉ cần ngẩng đầu ngước nhìn, trong lòng không kìm được sẽ cảm thấy tự ti mặc cảm.

Tất cả mọi người đều bị thuyết phục bởi kĩ nghệ điêu khắc, chỉ là một pho tượng, đã có thể khiến những thất giai trung cấp hoàng linh sư như Hách Bá Đặc cảm thấy vô cùng áp lực, đại sư điêu khắc pho tương này, kĩ nghệ điêu khắc đã gần như thiên đạo.

Hồi thần từ trong khí thế của pho tượng, không hẹn mà gặp, cả sáu ánh mắt cùng di chuyển lên tấm bia đá bên cạnh.

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Cực Phẩm Gia Đinh
Cực Phẩm Gia Đinh
Là một tuyệt tác Sắc Hiệp – Xuyên Không được tác giả Vũ Nham sáng tác và hoàn thành vào năm 2008. Sức cuốn hút của Cực Phẩm Gia Đinh thậm chí còn vượt qua Tru Tiên, Thần…
Đại Phụng Đả Canh Nhân
Đại Phụng Đả Canh Nhân
Đây là một thế giới phức tạp, không chỉ có thể tu luyện, còn có Nho giáo, Đạo giáo, Phật giáo, có yêu quái, cũng có thuật sĩ,… Vốn là một vị hình cảnh vừa tốt nghiệp, ai…
Điệu Thấp Làm Hoàng Đế
Điệu Thấp Làm Hoàng Đế
Tam hoàng tử Lý Chính là người tiếp thụ qua chủ nghĩa xã hội giáo dục, cảm thấy có làm hoàng đế hay không cũng không đáng kể. Nhưng hoàng phi chưa về nhà chồng của hắn tựa…
Huyền Thiên Tôn Đế
Huyền Thiên Tôn Đế
Tên khác: Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng Diệp Tiêu Dao uy chấn thiên hạ bất ngờ vẫn lạc tại Huyền Vực, sau đó trùng sinh sống lại trên người Diệp Huyền. Diệp Huyền từ một người thường…
Sát Thần Chí Tôn
Sát Thần Chí Tôn
Một chàng trai trẻ bất ngờ lạc vào một thế giới mới, nơi mà anh ta bị xa lánh và bắt nạt. Tuy nhiên, thay vì than phiền số phận, anh quyết tâm trở nên mạnh mẽ hơn…
Thần Đế Trọng Sinh
Thần Đế Trọng Sinh
“Nguyệt Quang Bảo Giám chính là tuyệt thế thần khí, nghe đâu có khả năng vượt qua thời không, lẽ nào… ta trở lại quá khứ rồi?”. Thiếu niên nhìn qua cảnh tượng phòng bệnh trước mắt mình,…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full