Đương nhiên chuyện này có liên quan tới việc ngay khi Á Khắc công kích vào Kiệt Sâm, nếu như Á Khắc không lưu tình thì giờ phút này Á Khắc không chỉ mất điểm tích lũy trong tay mình, mà sẽ mất đi tính mạng của hắn.
– Chúng ta đi thôi.
Kiệt Sâm nhìn về Khắc Lôi Nhã rồi lên tiếng, nhưng mà không đợi hắn bước đi, linh lực trong thân thể lục giai cấp thấp của hắn lại bắt đầu cuồng bạo.
– Cái này…
Trên mặt Kiệt Sâm liền tỏ ra ngạc nhiên, lập tức lộ ra một tia mừng rỡ, lúc trước hắn cho rằng mình cần tấn cấp lên lục giai trung cấp Tôn Linh Sư, nhất cần ba tới năm ngày, không nghĩ tới chịu một kích của tên tuyển thủ kia lại có cơ hội này.
– Thiếu gia ngươi thế nào?
Thấy vẻ mặt của Kiệt Sâm, Khắc Lôi Nhã lên tiếng dò hỏi.
– Khắc Lôi Nhã, ta muốn tấn cấp, ngươi thay ta hộ pháp.
Kiệt Sâm mau chóng lên tiếng, rồi đi tới một góc cây đại thụ, khoanh chân ngồi xuống, hai mắt nhắm lại.
Từng đạo linh lực lục giai cấp thấp trong cơ thể Kiệt Sâm điên cuồng vận chuyển, không ngừng vận chuyển, linh lực lục giai cấp thấp chậm rãi chuyển hóa, biến thành linh lực lục giai trung cấp càng cường đại hơn.
Một tia linh lực cường đại men theo kinh mạch của Kiệt Sâm mà không ngừng tiến vào từng bộ vị trên thân thể của hắn, không ngừng cải tạo cơ bắp, cốt cách của Kiệt Sâm, chịu sự ảnh hưởng của cổ lực lượng kia thì thân thể của Kiệt Sâm từ từ chuyển biến.
Mà Khắc Lôi Nhã ngồi ở một bên quan sát xung quanh, nhìn xem nhất cử nhất động của mọi phía.
Thời gian từ từ trôi qua.
Đột nhiên, Kiệt Sâm đang khoanh chân ngồi ở dưới đại thụ, miệng phát ra một tiếng rống lớn.
Khí tức đáng sợ lan tràn ra.
– Ầm ầm!
Một đạo uy áp từ linh lực vô cùng khổng lồ ở trên trời giáng xuống, bao phủ tại lấy người Kiệt Sâm, đồng thời, cả linh lực trong núi rừng cũng bạo động.
Linh lực khổng lồ lớn tới mức khó có thể hình dung từ trong tất cả nơi hẻo lánh trong núi rừng, đặc biệt là thuộc tính nguyên tố lưu động, khí lưu trong bay theo quỷ tích rất rõ ràng, sau đó tiến mạnh vào trong thân thể Kiệt Sâm.
Khí tức khủng bố trong thân thể Kiệt Sâm không ngừng phát tán bay lên, mà tất cả những nguyên tố linh lực trong rừng cũng ngưng tụ lại, cũng không biết qua bao lâu, sau khi khí tức trên thân thể của Kiệt Sâm phát triển tới mực cực điểm thì cuối cùng cũng từ từ hạ xuống.
Trong núi rừng, Kiệt Sâm vốn là đang nhắm chặt hai mắt bỗng dưng mở mắt ra, một đạo quang mang trong mắt của hắn lóe lên.
– Cuối cùng cũng tấn cấp lục giai trung cấp Tôn Linh Sư ah…
Kiệt Sâm đứng dậy, trong miệng thì thào tự nói, hắn nhìn hai tay đang nắm chặt của mình, từ đó cảm nhận được lực lượng khổng lồ.
Tại trong cơ thể của hắn thì linh lực lục giai trung cấp cường đại không ngừng lưu chuyển, phát tán ra những đạo lực lượng cường hãn không gì so sánh được.
Từ lục giai cấp thấp tấn cấp lục giai trung cấp tuy không có biến hóa gì nhiều, nhưng mà đại biểu trên con đường tu luyện Linh Sư của Kiệt Sâm, lại bước thêm một bước, mà thực lực của ks, cũng là có một bước tiến bộ lớn.
Đối với lúc này đây đại lộ tinh anh đấu đối kháng, trong lòng ks tin tưởng, càng thêm kiên định.
– Chúng ta đi.
Dưới bầu trời đêm, hai đạo tàn ảnh tại trong núi rừng hiện lên, rồi sau đó nhanh chóng biến mất trong bóng đêm đen kịt.
Thời gian từ từ trôi qua, khi mặt trời nhô lên, cả một mãnh hỗn loạn trong Thiên Khuyết Sơn Mạch cuối cùng cũng ngừng lại.
Thí luyện sinh tồn chấm dứt!
Sáng sớm, ánh mặt trời tươi sáng chiếu rọi xuống khu rừng, mang đến sinh cơ cho vạn vật.
Trong doang trướng bên ngoài khu vực thí luyện, sáng sớm, là thời điểm công việc lu bu nhất, đại lượng quân sĩ Lộ Bỉ Ni Nhĩ vương quốc trải rộng khắp Thiên Khuyết sơn mạch, nghênh đón những tuyển thủ dự thi từ khắp bốn phía đi ra ngoài.
Mỗi tuyển thủ sau khi đi ra khỏi sơn mạch, đều phỉa đưa tinh tạp của mình ra, rồi sau đó căn cứ vào thế lực biểu hiện trên tinh tạp, mang bọn họ về nơi thế lực đó nghỉ ngơi.
Mà bọn người Đế Lâm lúc này đang chờ đợi, ở khu nghỉ ngơi, tìm kiếm tuyển thủ của thế lực mình.
– Ha ha, lúc này đây, Tây Bắc chư quốc chúng ta có thể mở to mắt, tổng cộng có bảy tên tuyển thủ tiến vào trước hai trăm.
Tại khu vực nghỉ ngơi của Tây Bắc chư quốc chỗ, bọn người Đế Lâm đang vô cùng vui sướng.
Trên thực tế, căn cứ tỉ lệ nhân số, Tây Bắc chư quốc dự thi tuyển thủ ba trăm tuyển thủ, tiến vào trước hai trăm có bảy người, chỉ là chuyện bình thường, nhưng đối với bọn người Đế Lâm mà nói, đây là thiên đại hỉ sự.
Thời điểm mỗi lần trước đó, tuyển thủ tuyển bạt của Tây Bắc chư quốc tiến vào đợt thứ hai cực nhỏ, mỗi lần chỉ được một hai người, hơn nữa thứ tự đều không cao, nhưng lần này, Kiệt Sâm cùng Khắc Lôi Nhã hai người, đã làm cho Tây Bắc chư quốc mặt mũi đạt tăng.
Kiệt Sâm dùng 7523400 điểm tích lũy bài danh thứ tư, mà Khắc Lôi Nhã thì là dùng 3720800 điểm tích lũy, bài danh thứ mười bốn, vốn Khắc Lôi Nhã chỉ xếp hạnh mười ba, nhưng vào thời khắc cuối cùng, lại bị một gả tuyển thủ khác vượt qua.
Mà năm tên tuyển thủ còn lại, thì có Uy Tư vương quốc lục giai trung cấp Tôn Linh Sư Áo Tạp Tác, bài danh một trăm ba mươi sáu; lục giai cấp thấp Tôn Linh Sư Tư Lí Lan Tạp, bài danh một trăm tám mươi bảy: Đông Dị vương quốc lục giai cấp thấp Tôn Linh Sư Trung Tháp Nhai, bài danh một trăm năm mươi chín: cùng với Áo Lan Đa vương quốc lục giai cấp thấp Tôn Linh Sư Lôi Âu, bài danh một trăm bốn mươi ba, làm cho Đế Lâm ngoài ý muốn là, ngũ giai cao cấp Tông Linh Sư Ma Nhân, xếp hạng một trăm mười chín, cũng là xâm nhập trước hai trăm.
Còn lại có một ít người của công quốc, không có tuyển thủ tiến vào top hai trăm, nhưng trên mặt lĩnh đội của những thế lực này không quan tâm, tuyển thủ mạnh nhất bên phía bọn họ chỉ đạt tới ngũ giai cao cấp Tông Linh Sư, tuyệt đại đa số đều là ngũ giai trung cấp cùng cấp thấp Tông Linh Sư, không có khả năng tiến vào trước hai trăm, cũng nằm trong dự liệu.
Theo thời gian trôi qua, một tuyển thủ đã trở lại doanh trướng.
– Nhìn kìa, đó chính là Địch Ny Toa Lộ Bỉ Ni Nhĩ vương quốc thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư xếp hạnh thứ nhất.
Trong lúc đó, chung quanh truyền tới tiếng kinh hô oanh động, thu hút ánh mắt của tất cả mọi người, Địch Ny Toa một đầu tóc vàng xoẹt qua bầu trời, hạ xuống khu vực nghỉ ngơi của Lộ Bỉ Ni Nhĩ vương quốc.
– Ah, lần này Việt Vương quốc A Đức Kim Tư cũng trở về rồi kìa.
Cũng không lâu lắm, trong đám người có tiếng hoan hô truyền ra, một đạo kim mang từ xa vạch phá chân trời, trực tiếp hạ xuống khu vực của Bách Việt vương quốc.
– Bố Lỗ Khắc Tư vương quốc Xa Nhĩ xếp hạnh thứ ba cũng trở về rồi kìa.
– Tiểu tử kia ngay từ đầu một mực xếp hạng thứ nhất, ngược lại làm nhiều người cả kinh a.
– Mau nhìn, đây không phải là Tây Hoang bộ lạc Thiết Mộc Chân sao? Lúc này hắn xếp hạnh thứ năm đấy.
Trong lúc nhất thời, trong đám người không ngừng nghị luận nhao nhao, chỉ cần tuyển thủ bài danh trước top mười xuất hiện, đều sẽ truyền ra không ít tiếng kinh hô và nghị luận của đám đông, có thể làm cho bọn họ hưng phấn, chỉ có những thiên tài càng cường đại hơn mình.
Thời gian trôi qua rất nhanh, trong lúc đó, hai đạo nhân ảnh cùng một chỗ từ trong sơn mạch lướt ra ngoài hấp dẫn không ít người.
– Đôi mắt màu bạc, đây không phải Tây Bắc chư quốc bài danh thứ mười bốn, Khắc Lôi Nhã sao? Thiếu niên tóc đen bên cạnh, chẳng lẽ chính là bài danh thứ tư, đem bọn người Lý Duy đồng minh Vi Tư Đặc đánh chết, Kiệt Sâm…
– Chính là tiểu tử này đánh chết Lý Duy đồng minh ba đại cao thủ đứng đầu? Thoạt nhìn không có cái gì đặc biệt a!
– Thực lực của Khắc Lôi Nhã chả có gì đặc biệt a!
– Ta nói vị huynh đệ kia, ngươi khẳng định không phải là người cùng khu với Ngân Nhãn Ma Nữ rồi, thực lực cũng không có gì đặc biệt? Có gan ngươi đánh với người ta một trận nhé?
Kiệt Sâm xuất hiện, lập tức làm cho tất cả tuyển thủ ở nơi đây sôi trào lên, bởi vì một người có thể dám giết ba đại thiên tài của Lý Duy đồng minh, cũng không phải là người tầm thường, phải biết rằng, đây chính là nhân vật dám làm những chuyện mà bọn A Đức Kim Tư là thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư không dám làm a.
Chẳng những trong đám tuyển thủ, ngay cả dám lĩnh đội các thế lực, cũng đều đi tới, muốn nhìn xem Kiệt Sâm là nhân vật như thế nào.
Tại khu nghỉ ngơi của Lý Duy đồng minh, Long Ba Đức nhận được tin tức nhưng lại lạnh lùng nhìn kỹ thân ảnh Kiệt Sâm cùng Khắc Lôi Nhã hai người.
– Chính là các ngươi giết chết bọn người Vi Tư Đặc à! Tốt, rất tốt, tạm thời cho các ngươi đắc ý thêm một lúc, dù sao các ngươi cũng không sống được quá vài ngày, Long Ba Đức ta sẽ cho các ngươi hiểu rõ, giết đệ tử của Long Ba Đức ta, vận mệnh của các ngươi thảm như thế nào!
Trong ánh mắt của Long Ba Đức tràn ngập cừu hận, khóe miệng xuất hiện nụ cười lạnh độc ác.
Lúc này đây trong thí luyện sinh tồn, bi kịch nhất thuộc về Lý Duy đồng minh, tổn thất ba gã thiên tài cao cấp nhất của thế lực, tuy thế lực còn lại có tổn thương, nhưng mấy người thiên tài nhất, tổn thất cũng không lớn.
Đối mặt với nghị luận chung quanh, Kiệt Sâm và Khắc Lôi Nhã bỏ qua, đi vào khu vực nghỉ ngơi.
– Ha ha, Kiệt Sâm, Khắc Lôi Nhã, hai người các ngươi cuối cùng cũng trở về.
Đi vào khu nghỉ ngơi, bọn người Đế Lâm đi ra nghênh đón, trên mặt xuất hiện nụ cười dạt dào.
Trước khi tiến vào khu vực nghỉ ngơi, Kiệt Sâm có chút cảm giác nhìn qua khu vực của Lý Duy đồng minh, cũng không có phát hiện cái gì.
Trải qua một ngày sau, cả khu nghỉ ngơi tụ tập gần bảy ngàn tám trăm tên tuyển thủ, dưới tổ chức cứu viện của Lộ Bỉ Ni Nhĩ vương quốc, vài ngày kế tiếp, lại từ trong Thiên Khuyết sơn mạch cứu ra mấy trăm tên tuyển thủ.
Trong bọn họ có rơi xuống sơn cốc, có trọng thương không cách nào nhúc nhích, có bị nhốt và lạc đường…
Đến tận đây, hơn một vạn người tham gia tuyển bạt, cuối cùng còn sống, chỉ còn sống tám ngày một trăm người, hai ngàn tuyển thủ còn lại, vĩnh viễn mai táng trong sơn mạch rồi.
Đại đa số trong đó chết trong tay của tuyển thủ khác, một số ít tuyển thủ còn lại, chết trong miệng của linh thú.
Tây Bắc chư quốc tham gia thí luyện có ba trăm tên tuyển thủ, cuối cùng sống sót, cũng chỉ có hai trăm bốn mươi sáu người, có sáu mươi bốn người chết trong Thiên Khuyết sơn mạch, nhưng còn lại, nhưng số còn sống, chính là lực lượng thay máu tương lai cho thế lực của người còn sống.
Sau khi tất cả mọi người đi ra, Song Tháp bắt đầu công bố thi đấu vòng thứ hai.
Sau khi thí luyện sinh tồn kết thúc, chọn ra hai trăm người, kế tiếp, hai trăm tuyển thủ này sẽ tiến hành một vòng đấu loại bên ngoài vương thành của Lộ Bỉ Ni Nhĩ vương quốc.
Thí luyện sinh tồn chấm dứt, vòng đấu loại tiến hành trong một tháng sau.
Hai trăm tuyển thủ, chia theo số chẵn và lẽ, mỗi đội một trăm tên tuyển thủ.
Vòng đấu loại là hỗn chiến, một trăm tên tuyển thủ bị đưa vào một khu vực lớn, một khi có tuyển thủ mất đi sức chiến đấu, hoặc là đầu hàng, sẽ mất đi tư cách tuyển bạt.
Mãi cho tới khi trong sân chỉ còn lại mười người cuối cùng, thì mười tuyển thủ này, sẽ thành công tấn cấp, hai đội tổng cộng hai mươi tên tuyển thủ.
Để cho công bằng, phòng ngừa tuyển thủ tất cả thế lực lớn liên hợp lại với nhau, sẽ cho một ít tuyển thủ thực lực kém tiến hành đấu trước, quy tắc vòng đấu loại, trong quá trình tỷ thí, mỗi một tuyển thủ chỉ có thể tuyển định một đối thủ, hơn nữa thời điểm người khác chiến đấu, không thể tiến vào chiến đấu, phải đợi đối phương phân thắng bại, mới được gia nhập vào.
Chuyện này ngăn cản vài tên tuyển thủ vây công một người, cũng làm cho tất cả tuyển thủ, đều có một cơ hội, khác với một đấu một đơn giản, một trăm người thi đấu cùng một chỗ, có thể chọn ra nhân vật linh hoạt, có năng lực thực chiến, cùng với năng lực hỗn chiến.
Một trăm tám mươi tuyển thủ còn lại, sẽ có mười tám người thi đấu luân hồi, mỗi một tổ quyết ra năm người cao nhất, cùng với hai mươi người trước đó, tổng cộng ba mươi người.
Hai trăm tên tuyển thủ tranh đoạt ba mươi danh ngạch, tỉ lệ đào thải gần như một phần mười.
Có thể đạt được danh ngạch cuối cùng, đều là những siêu cấp thiên tài được người ta ngưỡng mộ, đều là hạt giống của vô số tổ chức, thế lực nhìn mà thèm, còn là thiên tài trong thiên tài của đại lục Tây Bắc.
Quy tắc đấu vòng loại vừa ra, khu nghỉ ngơi của Lý Duy đồng minh.
– Ha ha, ha ha ha!
Đám lĩnh đội của Lý Duy đồng minh ở trong một gian phòng, trong miệng Long Ba Đức truyền ra tiếng cười vui mừng, trong ánh mắt xuất hiện vài phần hứng phấn.
– Tên Kiệt Sâm bài danh thứ tư, mà Bách Việt vương quốc A Đức Kim Tư lại bài danh thứ hai, mà Khắc Lôi Nhã bài danh mười bốn, ba người bài danh đều là số chẵn, xếp hạng đồng một đội, quả thực là trời cũng giúp ta, trời cũng giúp ta…
Trên mặt Long Ba Đức hiện ra một tia điên cuồng.
– Thực lực Kiệt Sâm tuy mạnh, vốn lấy thực lực A Đức Kim Tư thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư, muốn khoảnh khắc giết Kiệt Sâm tuyệt đối là chuyện nắm chắc, còn có Khắc Lôi Nhã kia, cũng không thể tha thứ.
– Bách Việt vương quốc Địch Uy Nhĩ đại nhân đã đáp ứng thỉnh cầu của ta, chỉ cần có thể giết kia Kiệt Sâm cùng Khắc Lôi Nhã giết, thay đệ tử ta báo thù, Lý Duy đồng minh ta trả cái giá lớn thì thế nào! Hơn nữa trong vòng đấu loại, hai người giao chiến khó tránh khỏi có sống chết, bất kể là ai, ch dù là Song Tháp Tạp Lạc đại nhân cùng Oát đại sư, không có lời nào mà nói cả. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – www.Truyện FULL
Trong phòng, khóe miệng Long Ba Đức mang theo nụ cười sâm lãnh, khóe mắt nhắm lại, hắn đã có thể tưởng tượng ra, đến lúc đó Kiệt Sâm cùng Khắc Lôi Nhã bị A Đức Kim Tư đánh chết.
Trong tràng cảnh đó, máu tươi phun ra, sẽ động lòng người như thế nào a.