Ngay từ lúc ban đầu, sau khi Đế Mỗ nghe Tạp Lạc Nhĩ nhắc tới thực lực của Kiệt Sâm, trên mặt còn mang theo vẻ suy nghĩ cùng dao động, nhưng sau khi nghe được Kiệt Sâm là linh sư có nhiều thuộc tính, vẻ dao động đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn lưu lại vẻ thật sâu tiếc hận.
– Ai, thôi được rồi, Tạp Lạc Nhĩ, dù sao các ngươi cũng phải đến khu tây bắc để cư trú, khi ngươi cùng Hán Khắc Tư đi tìm Địch Ni Toa và Thiết Mộc Chân để nói chuyện, thuận tiện cũng tìm Kiệt Sâm kia nói chuyện đi, nể tình hắn là tôn linh sư lục giai trung cấp, coi như cũng có chút tiềm lực, nhưng hai người các ngươi chủ yếu nên đi tìm Địch Ni Toa và Thiết Mộc Chân, Kiệt Sâm kia đã không còn quan trọng nữa!
Đế Mỗ tiếc hận lên tiếng, trong ánh mắt đã không còn vẻ biểu lộ khi chứng kiến tuyệt thế thiên tài.
Thái độ của Đế Mỗ đối với Kiệt Sâm lại làm cho mọi người có mặt hoàn toàn khó hiểu.
– Đế Mỗ đại nhân, hiện tại Kiệt Sâm chỉ mới hai mươi hai tuổi, hơn nữa tạo nghệ trong linh dược học cực kỳ thâm hậu, lúc ở Lộ Bỉ Ni Nhĩ vương quốc, Ngõa Đặc của Linh Dược Sư Tháp đi tây bắc cùng với ta và tây bắc linh dược hoàng sư thất giai đê cấp Bổn Kiệt Minh đại sư đều cực kỳ tán thưởng đối với tạo nghệ linh dược học của Kiệt Sâm, hơn nữa khi Kiệt Sâm còn đang ở cảnh giới tôn linh sư lục giai trung cấp đã có thể đánh chết hoàng linh sư thất giai kim hệ đê cấp cường đại như A Đức Kim Tư, vì sao…
Tạp Lạc Nhĩ đứng thẳng người mang theo vẻ nghi hoặc trên mặt lên tiếng.
Kiệt Sâm biểu hiện thiên phú như vậy dù là một ít đệ tử hạch tâm bên trong Linh Sư Tháp cũng chưa chắc có thể so sánh nổi, lúc trước Đế Mỗ đại nhân cũng đã để lộ ra hứng thú thật lớn, như thế nào chỉ thoáng chốc đã bỏ qua hứng thú đối với Kiệt Sâm ngược lại không còn xem trọng nữa?
Không chỉ là Tạp Lạc Nhĩ, dù là các hộ pháp còn lại cũng đầu đầy sương mù.
Linh Sư Tháp cùng Linh Dược Sư Tháp tuy hợp xưng là song tháp, nhưng lẫn nhau cũng không hề hòa thuận như người bên ngoài suy đoán mà lại tràn đầy sự cạnh tranh, nếu không cũng không tới mức vừa nhìn thấy tinh anh thiên tài còn chưa đợi xong cuộc thi đối chiến thì đã bắt đầu có ý muốn lôi kéo, mà thiên tài giống như Kiệt Sâm, càng là đối tượng mà hai bên phải tranh giành xem trọng, nhưng biểu hiện của Đế Mỗ làm cho hết thảy mọi người cảm thấy vô cùng nghi hoặc trong lòng.
Chứng kiến vẻ mặt nghi hoặc của mọi người, Đế Mỗ cười cười, ngay sau đó mang theo một ít vẻ mặt tiếc hận nói:
– Kiệt Sâm kia hoàn toàn chính xác là người có thiên phú, theo biểu hiện mà Tạp Lạc Nhĩ ngươi thuật lại, thậm chí còn kinh người hơn cả một ít đệ tử hạch tâm của Linh Sư Tháp chúng ta, chỉ có điều ngàn vạn lần hắn không nên là một linh sư có được nhiều thuộc tính như thế!
– Linh sư nhiều thuộc tính? Đế Mỗ đại nhân, những lời này nói như thế nào? Trong Linh Sư Tháp chúng ta không phải cũng có một ít đệ tử là song hệ linh sư sao?
Trên mặt Tạp Lạc Nhĩ vẫn mang theo vẻ khó hiểu.
Tại Tư Đặc Ân đại lục, tuyệt đại đa số linh sư đều chỉ có thể cảm ứng được một loại linh lực nguyên tố hoặc biểu hiện ra lực tương tác cực cao đối với một loại linh lực nguyên tố, nhưng còn có một ít linh sư hiếm hoi lại có thể cảm ứng được hai loại, thậm chí là nhiều loại linh lực nguyên tố.
Linh sư như vậy vô cùng thưa thớt, sau khi trải qua tu luyện có thể trở thành song hệ, thậm chí là tam hệ linh sư, mà lực chiến đấu của bọn họ cũng thường thường mạnh hơn linh sư một hệ rất nhiều.
Nhưng Đế Mỗ lại lắc đầu:
– Trong Linh Sư Tháp chúng ta đúng thật là có song hệ linh sư tồn tại, thậm chí cũng có hai người là tam hệ linh sư, nếu như Kiệt Sâm là song hệ hay tam hệ, chúng ta cũng có thể tiếp nhận, nhưng ngươi lại nói trên người hắn ít nhất thấy được thổ hệ, hỏa hệ, kim hệ, mộc hệ bốn loại thuộc tính, như vậy thì có vấn đề rồi.
Nhìn trên mặt mọi người vẫn mang theo tia khó hiểu, Đế Mỗ lại nói:
– Linh sư nhiều thuộc tính, thường thường thực lực khi so sánh với linh sư cùng cấp sẽ có được sức chiến đấu mạnh hơn linh sư bình thường, sở dĩ Kiệt Sâm có thể ở cảnh giới tôn linh sư lục giai trung cấp đã đánh chết được A Đức Kim Tư, theo ta nghĩ là do quan hệ tới việc hắn có nhiều thuộc tính, nhưng đây chỉ đạt được ở thời điểm khi còn ở cấp thấp mà thôi!
– Khi còn ở cấp thấp, linh sư muốn tấn cấp chỉ cần đơn thuần hấp thu cùng tăng lên linh lực bản thân, hơn nữa bất đồng thuộc tính tạo xung đột sẽ không quá lớn, nhưng một khi đạt tới hoàng linh sư thất giai, vậy thì hoàn toàn khác hẳn rồi.
– Một gã linh sư muốn tấn cấp hoàng linh sư thất giai đê cấp, phải có cảm ngộ đối với nguyên tố pháp tắc, mà linh sư nhiều hệ khi ở thời điểm này sẽ hiện ra sự tai hại của bọn hắn.
– Một gã linh sư cho dù là thiên tài cũng rất khó đồng thời cảm ngộ được nhiều loại thuộc tính, bởi vậy linh sư nhiều hệ thường thường khi đạt tới tôn linh sư lục giai cao cấp, chỉ lựa chọn tiến hành cảm ngộ một hệ, trước tiên tiến vào tấn cấp hoàng linh sư thất giai đê cấp.
– Điều này khi còn ở thời điểm linh sư đê cấp còn chưa có bao nhiêu ảnh hưởng, nhưng khi đạt tới cao cấp thì cường độ linh lực giữa lục giai cùng thất giai lại hơn kém nhau quá nhiều, nếu như các hệ không cân đối sẽ phát sinh xung đột trong thân thể linh sư, cho tới lúc đó thực lực linh sư nếu như không thể đề cao, sẽ sản sinh uy hiếp tới tính mạng, bởi vậy biện pháp duy nhất của linh sư nhiều hệ là phải cảm ngộ thật nhiều thuộc tính, vấn đề chính là ở nơi này…
Trên mặt Đế Mỗ tràn đầy vẻ tiếc nuối:
– Một gã linh sư, tinh lực cả đời của hắn chỉ có hạn, có khả năng học tập được tri thức chỉ rất ít, có rất nhiều linh sư, cả đời cũng chỉ có thể đạt tới hoàng linh sư thất giai mà thôi, đây là nhờ nguyên nhân hắn một lòng nghiên cứu, chư vị ở đây đều là đế linh sư bát giai, muốn đồng thời cảm ngộ nhiều hệ ta nghĩ chư vị càng hiểu hơn ai hết vấn đề này…
Đế Mỗ dừng một chút, nhìn mọi người còn đang suy nghĩ, đột nhiên lại nói:
– Nhưng trọng yếu nhất còn chưa phải là vấn đề cảm ngộ linh lực, mà là trong công pháp!
– Với biểu hiện thiên phú hiện tại của Kiệt Sâm, ta không chút hoài nghi Kiệt Sâm có thể tấn cấp hoàng linh sư thất giai, thậm chí cũng có chút ít khả năng đạt được cảm ngộ của nhiều hệ, nhưng kế tiếp thì sao?
Đế Mỗ nhìn mọi người chung quanh:
– Đã không có công pháp tu luyện, Kiệt Sâm vĩnh viễn chỉ có thể dừng bước tại đó, một hoàng linh sư thất giai nhiều hệ, cho dù có cường thịnh bao nhiêu, nhưng có thể cường tới mức độ nào, mà khi cấp bậc linh sư không cách nào tăng lên, cho dù tạo nghệ linh dược học sâu dày, lại có thể làm gì?
Nói tới đây, trên mặt Đế Mỗ không khỏi lộ ra tia cười khổ, trên mặt mang theo vẻ tràn đầy tiếc hận.
Nếu như Kiệt Sâm từ nhỏ được Linh Sư Tháp nhìn trúng, như vậy từ khi hắn còn bé Linh Sư Tháp có thể chỉ dẫn con đường tu luyện cho hắn cùng lựa chọn thuộc tính tu luyện, nhưng cho tới hôm nay hết thảy đều đã chậm, Kiệt Sâm hiện tại đã là tôn linh sư lục giai cao cấp, trên cơ bản hết thảy đều đã được định hình, không còn cách nào có thể cải biến.
Nghĩ tới một gã thiên tài như vậy nhưng vì thế lại bị hủy diệt, trong nội tâm Đế Mỗ thật sự cảm thấy đáng tiếc.
Nghe xong lời nói của Đế Mỗ, toàn bộ mọi người trong phòng đều trở nên trầm mặc.
Sở dĩ song tháp cử hành cuộc thi đấu đối chiến tinh anh đại lục, luôn tuyển chọn tinh anh trên toàn đại lục cũng không phải xem trọng thực lực của những tinh anh kia mà là xem trọng tiềm lực của bọn họ.
Mà Kiệt Sâm tuy mạnh mẽ, lại thuộc về dạng đã hao hết tiềm lực, cho dù tương lai có thành công tấn cấp hoàng linh sư thất giai, nhưng đối với một quái vật khổng lồ như Linh Sư Tháp căn bản không tính là gì, ở nơi này bất luận là một hộ pháp nào cũng đều có thể quét ngang hắn, tự nhiên sẽ không được Đế Mỗ xem vào trong mắt.
– Đã như vậy, Đế Mỗ đại nhân, như vậy đêm nay ta cùng Hán Khắc Tư đến khu cư trú của tây bắc tìm Địch Ni Toa cùng Thiết Mộc Chân!
Bên trong phòng, Tạp Lạc Nhĩ chợt lên tiếng nói.
Đế Mỗ gật nhẹ đầu, nói:
– Chuyện này cứ quyết định như vậy đi, nếu như không còn chuyện gì nữa thì mọi người tan a!
Hội nghị chấm dứt, tám người thật ăn ý cùng rời khỏi phòng.
Với tư cách là chỉ huy cao nhất Linh Sư Tháp trong cuộc thi đấu tuyển bạt tinh anh đối chiến đại lục lần này, hiện tại Đế Mỗ như thế nào cũng không nghĩ tới lúc trước hắn từng làm ra một quyết định khiến cho hắn phải hối hận cả đời, lại làm cho hắn mỗi lần hồi tưởng lại đều tràn đầy tiếc nuối.
Vào buổi tối, bên trong khu kiến trúc nội thành ánh đèn sáng lạn, các loại linh đăng tinh xảo tản ra ánh sáng chói lọi, đem cả khu kiến trúc chiếu rọi như lúc ban ngày.
– Kiệt Sâm đại sư, đến lúc đó khi chấm dứt cuộc đối chiến, nếu như ngươi được chọn lựa có thể trở thành đệ tử Linh Sư Tháp chúng ta, Linh Sư Tháp giơ hai tay hoan nghênh!
Bên trong phòng của Kiệt Sâm, Tạp Lạc Nhĩ đứng dậy, trên gương mặt tươi cười, mà ở bên cạnh Hán Khắc Tư chỉ yên lặng đứng một bên, không hề có bất kỳ tỏ vẻ.
– Ha ha, Tạp Lạc Nhĩ đại nhân, đến lúc đó ta sẽ cân nhắc!
Kiệt Sâm cũng cười lên tiếng.
– Như vậy tốt lắm, Kiệt Sâm đại sư, hai chúng ta cũng sẽ không tiếp tục lưu lại làm phiền, cáo từ!
Tạp Lạc Nhĩ chắp tay với Kiệt Sâm.
– Hai vị đi thong thả! Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – www.Truyện FULL
Tạp Lạc Nhĩ cười cười, sau đó cùng Hán Khắc Tư đi ra khỏi phòng Kiệt Sâm, ở trong phòng lâu như vậy nhưng Hán Khắc Tư vẫn một mực không lên tiếng, đối với Hán Khắc Tư mà nói Kiệt Sâm đã bị Đế Mỗ đại nhân đánh giá là tuyển thủ không còn bất kỳ tiềm lực nào, tự nhiên không tư cách để cho hắn phải hao phí tinh lực đi thuyết phục.
Đợi khi Tạp Lạc Nhĩ cùng Hán Khắc Tư đều đã rời khỏi, những tuyển thủ khác đều đi vào phòng.
– Kiệt Sâm, Linh Sư Tháp Tạp Lạc Nhĩ đại nhân có phải mời ngươi gia nhập Linh Sư Tháp hay không?
Trên mặt nhóm người Tư Lý Lan Tạp đều mang theo vẻ kích động:
– Khi nãy Tạp Lạc Nhĩ đại nhân cũng đến gặp Địch Ni Toa và Thiết Mộc Chân, nghe nói hi vọng hai người sau cuộc đối chiến nếu được lựa chọn hãy đồng ý gia nhập Linh Sư Tháp, còn đồng ý cho họ được xem trọng bồi dưỡng trong Linh Sư Tháp!
Phòng của mọi người cũng không rời xa nhau, Tạp Lạc Nhĩ và Hán Khắc Tư đi vào phòng của Địch Ni Toa cùng Thiết Mộc Chân trước, cuối cùng mới đến phòng của Kiệt Sâm, động tác lớn như vậy tự nhiên bị các tuyển thủ khác nhận ra.
– Kiệt Sâm, các ngươi quả nhiên thật lợi hại, còn chưa bắt đầu đối chiến đã được người của Linh Sư Tháp nhìn trúng, nhưng Tạp Lạc Nhĩ đại nhân bọn họ đến phòng của Địch Ni Toa và Thiết Mộc Chân ngồi thật lâu mới rời đi, trong khi chỉ ngồi trong phòng ngươi một chút, ngươi đừng nói với ta là ngươi cự tuyệt hai người bọn họ đi?
Rất nhiều tuyển thủ đều mang theo vẻ mặt hâm mộ nhìn qua Kiệt Sâm, nhưng Kiệt Sâm chỉ cười cười không nói gì!
Với sức quan sát nhạy cảm của Kiệt Sâm, tuy khi nãy biểu hiện của Tạp Lạc Nhĩ có vẻ nhiệt tình, nhưng Kiệt Sâm vẫn có thể cảm nhận được đối phương không xem trọng chính mình, đặc biệt là biểu hiện của Hán Khắc Tư càng không cần phải nói.
Hơn nữa căn cứ theo lời của các tuyển thủ đã nói, khi Tạp Lạc Nhĩ đến phòng của Địch Ni Toa và Thiết Mộc Chân lại ở thật lâu, như vậy cũng làm cho Kiệt Sâm cảm giác được một ít khác biệt nào đó.
Nhưng trong lòng Kiệt Sâm không hề có chút thất lạc, làm cho hắn hiếu kỳ chỉ là vì sao Tạp Lạc Nhĩ lại có biểu hiện như vậy.
– Cuộc thi đấu đối chiến tinh anh đại lục không phải do song tháp cùng tổ chức sao? Như thế nào cuộc thi đấu còn chưa bắt đầu thì đã vội vã chạy tới kéo người đây? Còn nói là hi vọng mình được lựa chọn sẽ gia nhập Linh Sư Tháp…
Kiệt Sâu cau mày, cảm giác mẫn cảm làm cho hắn cảm nhận có chút gì đó không đúng, biểu hiện khi nãy của Tạp Lạc Nhĩ và Hán Khắc Tư thật giống như tình trạng nếu có quốc gia nào đó đạt được thiên tài đỉnh cấp, sau đó từng học viện của quốc gia kia đều sẽ đến gặp mặt kéo người về trường của mình, với thực lực của Linh Sư Tháp căn bản không cần phải làm như thế đi?
– Ha ha, Kiệt Sâm…
Ngay khi trong nội tâm Kiệt Sâm còn đang nghi hoặc, bên tai đột nhiên truyền tới thanh âm của Bổn Kiệt Minh đại sư.
Chỉ thấy ngay hành lang cách đó không xa, Bổn Kiệt Minh đại sư mang theo hai lão giả tóc bạc đi về chỗ hắn, trong đó có một người thuộc Linh Dược Sư Tháp Ngõa Đặc đại sư.
– Bổn Kiệt Minh đại sư, Ngõa Đặc đại sư!
Kiệt Sâm mỉm cười chào hỏi, sau đó ánh mắt dừng lại trên người lão giả bên cạnh Ngõa Đặc đại sư:
– Vị đại sư này là…