Một bên, Tốn Phượng trịnh trọng gật đầu:
– Kiệt Sâm, Thiết Mộc Chân, hôm nay trong tuyển thủ Tây Bắc của chúng ta, chỉ còn hai người các ngươi, Địch Ny Toa cùng Lai Ngang Nạp Đa đấu ta đã xem rồi, tên Lai Ngang Nạp Đa linh hoàn tổ hợp cực kỳ cường hãn, nhất giai linh hoàn là nhất giai linh thú Khủng Cụ Huyễn Yêu Linh Tâm, cấp hai linh hoàn chính là cấp hai linh thú Huyễn Linh Thú Linh Tâm, tam giai linh hoàn là tam giai linh thú Tam Đầu Khủng Cụ Huyễn Yêu Linh Tâm, tứ giai linh hoàn là tứ giai Khủng Cụ Huyễn Yêu Linh Tâm…
– Khủng Cụ Huyễn Yêu?
Nghe Tốn Phượng miêu tả linh hoàn của Lai Ngang Nạp Đa, Kiệt Sâm sờ sờ cái mũi, lập tức im lặng.
– Ân, tựu là Khủng Cụ Huyễn Yêu!
Tốn Phượng mắt nhìn Kiệt Sâm, cho rằng hắn cảm thấy giật mình với linh hoàn của Lai Ngang Nạp Đa, gật đầu nói:
– Con Khủng Cụ Huyễn Yêu này, là linh thú cực kỳ khủng bố trên đại lục, trên đại lục cực kỳ thưa thớt, địa phương có Khủng Cụ Huyễn Yêu cường đại, thời điểm Khủng Cụ Huyễn Yêu thi triển ảo thuật, có thể ảnh hưởng đến một tia linh hồn của Linh Sư, rất khó chống cự, cũng không biết tên Lai Ngang Nạp Đa đã đạt được như thế nào.
Bỏ đi, Tốn Phượng lại giải thích nói:
– Lai Ngang Nạp Đa có bốn cái linh hoàn, hấp thu cực kỳ hợp lý, trong đó nhất giai Khủng Cụ Huyễn Yêu chuyên đánh vào tinh thần con người, cấp hai Khủng Cụ Huyễn Yêu có thể đề cao tinh thần lực của linh sư, thuộc về loại phụ trợ, tam giai Tam Đầu Khủng Cụ Huyễn Yêu là huyễn yêu chi vương, có thể làm cho người ta lâm vào trong sợ hãi, tứ giai Khủng Cụ Huyễn Yêu có thể khiến người ta lâm vào ác mộng, bốn cái linh hoàn kết hợp lại, hơn nữa bản thân Lai Ngang Nạp Đa tạo nghệ trên phương diện ảo thuật, đủ để khiến cho thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư lâm vào trong ảo thuật vô hình, căn bản không có cách nào phản kháng.
– Nếu như Linh Sư ý có ý chí kiên định không sao, ý chí không kiên định, căn bản khó có thể chống cự, hơn nữa, Linh Sư cấp bậc cao thấp, phương diện chống cự ảo thuật, cũng có được chênh lệch thật lớn.
Đến nơi đây, mặt mũi Tốn Phượng tràn đầy ngưng trọng nhìn Kiệt Sâm, nói:
– Kiệt Sâm, ngươi là lục giai cao cấp Tôn Linh Sư, tinh thần lực còn chưa đủ cường đại, bởi vậy phương diện chống lại Lai Ngang Nạp Đa cần đặc biệt chú ý, tốt nhất nên giữ vững tâm thần, vừa bắt đầu phải lập tức phát động công kích cường đại, làm cho hắn không tập trung tinh thần phát động ảo thuật, nếu không, một khi hắn nắm được cơ hội, hắn phóng xuất ảo thuật cường đại, dùng tinh thần lực và linh hồn lực của ngươi, tuy thực lực của ngươi rất mạnh, nhưng chỉ sợ lập tức, sẽ bị đối phương đánh bại, ngươi nhất định phải nhớ lấy.
Tốn Phượng nói vô cùng ngưng trọng, cũng nói kinh nghiệm của mình cho hắn nghe.
Một bên, bọn người Tha Lôi cũng trịnh trọng gật đầu, đối với lời của Tốn Phượng, cực kỳ nhận đồng.
Nhìn qua ánh mắt ân cần của mọi người trong sảnh, Kiệt Sâm sờ sờ cái mũi, lên tiếng nói:
– Tốn Phượng đại nhân, ngươi yên tâm, nếu như trên lôi đài ta gặp được Lai Ngang Nạp Đa, sẽ chú ý cẩn thận.
Bọn người Tốn Phượng gật đầu, hôm nay dựa vào chiến đấu, đối mặt với huyễn hệ Linh Sư, trong thời gian ngắn, trừ nhắc nhở đám tuyển thủ chú ý ra, cũng không có biện pháp đặc biệt gì.
Sau khi trao đổi ngắn gọn, tất cả tuyển thủ đều trở về trong phòng của mình, mà Kiệt Sâm cũng trị liệu thương thế trên người, bị nhiều thiên lôi bổ như thế, nhìn thì nghiêm trọng, kỳ thật cũng không có bị thương bao nhiêu.
Nghỉ ngơi một ngày, vòng đấu thứ tư, trong ánh mắt chờ mong của mọi người, hừng hực khí thế triển khai.
Lần này, chỉ còn lại mười sáu tuyển thủ, hôm nay thoáng qua một cái, sẽ loại bỏ tám người trong đó.
Đồng dạng trên luận võ đài, Kiệt Sâm và mười sáu tuyển thủ đứng cùng nhau, mà bọn người Đế Mỗ đang đứng phía trước.
Đế Mỗ mỉm cười nhìn qua đám tuyển thủ trước mặt, ánh mắt đặc biệt nhìn lên đám người Khắc Lạp Khắc, kể cả Kiệt Sâm cũng dừng lại, sau đó lên tiếng nói:
– Vòng thi đấu lôi đài lần thứ tư, các ngươi, đều chuẩn bị cho tốt chưa?
– Chuẩn bị tốt!
Tất cả tuyển thủ cao giọng hô lên.
Nghe thấy đám tuyển thủ trả lời, bọn người Đế Mỗ gật gật đầu, rồi sau đó Linh Sư tháp cùng linh dược sư tháp cho một tên hộ pháp đi tới, bắt đầu rút thăm.
Đối thủ của Kiệt Sâm lúc này bài danh khá thấp, xếp hạng thứ hai mươi chín.
Kiệt Sâm lườm qua, nhưng lại sửng sốt.
– Tại sao trùng hợp như vậy!
Vòng thi đấu thứ tư này, Kiệt Sâm gặp được tuyển thủ, chính là con của A Lỗ Địch Ba đại nhân, Cơ Lạc Tư.
Mà Cơ Lạc Tư sau khi nhìn qua Kiệt Sâm, trên mặt cũng hiện ra một nụ cười khổ.
Hai người nhìn nhau, không nói gì, từ trong đám người này đi ra ngoài, cùng đợi tất cả tuyển thủ chấm dứt rút thăm.
– Số 2!
– Số 5!
Đúng lúc này, âm thanh của hai tên hộ pháp Song Tháp rút thăm vang lên, trong miệng của hai người này báo con số của tuyển thủ, làm cho ánh mắt của tất cả mọi người nhìn trong đám người.
Trong đám người, hai đạo nhân ảnh chậm rãi đi tới.
Một người trong đó là thiếu niên mặc kim y, tóc dài màu vàng buộc sau ót, gánh vác một thanh trường kiếm màu vàng, mặt không biểu tình, toàn thân như thanh cự kiếm rút ra khỏi vỏ, đạo đạo khí thế lăng lệ ác liệt từ trên người của hắn phát ra ngoài, làm cho người ta không dám nhìn gần.
Đây là đối kháng cấp bậc cao nhất, Khai La đế quốc thất giai cao cấp Hoàng Linh Sư Khắc Lạp Khắc .
Mà đối thủ của hắn, là một thanh niên toàn thân bao bọc trong lớp áo choàng đen, ánh mắt quỷ dị, giống như bò cạp độc, giống như hy vọng mọi người liếc nhìn, nhưng khiến người ta lạnh người.
Người này, chính là đệ nhất thiên tài Thần Phong đế quốc Đức Khắc Lôi gia tộc, thân là thất giai cấp thấp ám hệ Hoàng Linh Sư Lợi Phùng Tư.
– Hai người bọn họ làm sao chống lại? Tên Lợi Phùng Tư quá nguy hiểm.
– Tên Lợi Phùng Tư cũng rất mạnh, dùng cấp bậc thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư, xông vào thứ năm, tất cả thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư, thí luyện xếp hàng thứ nhất ah!
– Nếu không gặp phải Khắc Lạp Khắc mà nói, tên Lợi Phùng Tư này tiến vào top tám không thành vấn đề, nhưng mà hiện tại, nguy hiểm…
Bên ngoài hội trường, tất cả khán giả đều rất chờ mong nhìn trận đấu của Lợi Phùng Tư cùng Khắc Lạp Khắc, trong miệng liên tiếp thở dài.
Trong hai đợt chiến đấu lúc trước, thân là ám hệ Lợi Phùng Tư bằng vào thực lực kinh khủng, đơn giản đánh bại hai đối thủ thực lực cao hơn mình, trong suy nghĩ của tất cả mọi người, đều cho rằng Lợi Phùng Tư bằng vào thực lực chân thật, đủ để xâm nhập vào bán kết.
Nhưng tới đây, Lợi Phùng Tư lại gặp phải Khắc Lạp Khắc, làm cho tất cả mọi người thở dài thay hắn.
Sau khi tất cả tuyển thủ đều rút thăm xong, mười sáu tuyển thủ ở đây, đều đi theo sự dẫn dắt của nhân viên Song Tháp, đi tới lôi đài của mình.
Mà Kiệt Sâm cùng Cơ Lạc Tư hai người, cùng đi tới luận võ đài của mình, nhưng khi đi tới trước luận võ đài của mình, không đợi Kiệt Sâm đi lên luận võ đài, đã thấy trên mặt Cơ Lạc Tư xuất hiện do dự, rồi sau đó trực tiếp đi tới bên người của trọng tài, lên tiếng nói:
– Trọng tài tiên sinh, trận chiến này, ta nhận thua!
– Nhận thua?
Trọng tài vô cùng sửng sốt.
Một bên, Kiệt Sâm cũng ngoài ý muốn nhìn Cơ Lạc Tư.
Cơ Lạc Tư khẳng định gật đầu:
– Đúng, nhận thua.
Nhân viên Song Tháp cũng ngạc nhiên, nói:
– Không chiến mà hàng, ngươi xác định ngươi cân nhắc tốt? Đây là đối kháng của thiên tài, nếu ngươi nhận thua, mất mặt không phải là ngươi, còn có thể lực của ngươi đấy.
Đối kháng thiên tài thế này, cho dù là tuyển thủ bình thường biết rõ mình không phải đối thủ, cũng phải làm theo hình thức đôi chút, nhưng không chiến mà hàng giống như Cơ Lạc Tư này, đối với một gã thiên tài mà nói, chuyện mất mặt như thế, căn bản không có phát sinh qua.
Cơ Lạc Tư lắc đầu, nói:
– Thực lực của Kiệt Sâm ta biết rõ, đánh không lại là đánh không lại, không có gì mất mặt, so với lên lôi đài mới bị đánh bại, còn không bằng nhận thua trước đi.
Hai cuộc tranh tài của Kiệt Sâm lúc trước, Cơ Lạc Tư đều xem qua, trong lòng của hắn rất rõ ràng, dùng thực lực của hắn, căn bản không phải đối thủ của Kiệt Sâm, hơn nữa đừng nói tuyển thủ khác, Cơ Lạc Tư vô cùng hiểu Kiệt Sâm, cũng vượt qua tuyển thủ bình thường rất nhiều.
Năm đó Kiệt Sâm tại Xích Nhĩ hành tỉnh xông ra danh tiếng lớn như thế, Cơ Lạc Tư cố ý nghe ngóng qua tin của Kiệt Sâm, lại biết được Kiệt Sâm lúc trước đem thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư Khoa Ân Hi Nhĩ đánh chết, khi đó mới đạt tới ngũ giai cao cấp Tông Linh Sư, Cơ Lạc Tư thiếu chút nữa đã kinh ngạc tới ngây người.
Hôm nay đã hơn một năm trôi qua, Kiệt Sâm đã tấn cấp lục giai cao cấp Tôn Linh Sư, sau khi nhìn thấy hai trận chiến khủng bố của Kiệt Sâm, mà Cơ Lạc Tư cũng hiểu rõ thực lực của mình, mới đưa ra quyết định như vậy.
Nhìn thấy Cơ Lạc Tư khẳng định như vậy, trọng tài cũng không còn gì để nói, lúc này đi tới bên cạnh Kiệt Sâm, nói:
– Kiệt Sâm, đối thủ của ngươi chủ động nhận thua, ngươi được qua vòng, ngươi tự động tấn cấp.
Bỏ đi, tên trọng tài lên tiếng tuyên bố, trở lại hội trường đăng ký, viết kết quả.
– Cơ Lạc Tư, chưa từng có ai giống như ngươi a.
Khi trọng tài đi rồi, Kiệt Sâm đi tới bên người Cơ Lạc Tư, chậm rãi lên tiếng nói.
Căn cứ hiểu biết của Kiệt Sâm đối với Cơ Lạc Tư, với tính cách của Cơ Lạc Tư, cho dù mình có mạnh hơn hắn, thì Cơ Lạc Tư cũng không giống người không chiến mà hàng, mà bây giờ Cơ Lạc Tư chủ động đầu hàng, làm cho nội tâm của Kiệt Sâm vô cùng nghi hoặc khó hiểu.
– Kiệt Tư đại sư!
Trên mặt của Cơ Lạc Tư cười khổ:
– Ta ngay cả đệ tử của ngươi còn không thắng nổi, làm sao có thể là đối thủ của sư phụ hắn cơ chứ? Đợi đến lúc nào ta tấn cấp thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư, có thể đánh bại đệ tử của ngươi, đến lúc đó ta sẽ đi tới khiêu chiến ngươi.
Đến khi này, trên mặt của Cơ Lạc Tư mang theo một tia kiên định, giống như nhất định phải thực hiện mục tiêu này.
– Đệ tử ta?
Kiệt Sâm không khỏi sững sờ, rồi sau đó cười nói:
– Lạc Khố Ân xem như khoongtooif.
Nghe thế Cơ Lạc Tư gọi là Kiệt Tư đại sư, Kiệt Sâm cũng không tận lực đi giải thích.
– Rất được, thực lực khủng bố biến thái như thế, mỗi lần tỷ thí với hắn, mặc kệ ta biến mạnh bao nhiêu, hắn cũng vượt ta quá xa, hơn nữa sẽ đánh bại ta.
Nói đến đây, Cơ Lạc Tư cơ hồ cắn răng lên tiếng.
Bởi vì năm đó quan hệ tới Kiệt Sâm, A Lôi Địch Ba và Phỉ Nhĩ gia tộc cùng Mạc Lý gia tộc của Lạc Khố Ân quan hệ vô cùng tốt, mà Lạc Khố Ân cùng Cơ Lạc Tư đều là thiếu niên thiên tài, tự nhiên có không ít lần tỷ thí với nhau, nhưng trong hai năm qua, cho dù Cơ Lạc Tư thực lực đề cao như thế nào, cũng không phải đối thủ của Lạc Khố Ân, làm cho Cơ Lạc Tư hận tới nghiến răng nghiến lợi.
– Vốn lúc này là đại lục tinh anh đại tái, ta cũng gọi hắn, thế nhưng hắn nói, trước khi không tấn cấp thất giai Hoàng Linh Sư, ngươi không cho phép hắn đi loạn, cho nên hắn mới không đến.
Nói đến đây, Cơ Lạc Tư nhịn không được cảm khái lên tiếng, cho dù Lạc Khố Ân không tham gia đại lục tinh anh đại tái, dùng thực lực của Cơ Lạc Tư hắn, cho dù không chống lại Kiệt Tư đại sư, nhưng chiến đấu với Thác Nhĩ, Lạc Khố Ân chưa chắc đã bại.
Không nghĩ tới Cơ Lạc Tư không chiến mà hàng, nguyên nhân cởi là do đệ tử Lạc Khố Ân, nghĩ đến đây, trong nội tâm Kiệt Sâm không nhịn được cười lên.
Đang cùng Cơ Lạc Tư nói chuyện phiếm vài câu, Kiệt Sâm cùng Cơ Lạc Tư hai người đi tới chỗ thi đấu của Đấu Luân đế quốc Lai Ngang Nạp Đa, hôm trước thông qua bọn người Địch Ny Toa giảng thuật, đối với Lai Ngang Nạp Đa người này có được Khủng Cụ Huyễn Yêu linh hoàn huyễn hệ Linh Sư, trong lòng Kiệt Sâm cũng tràn ngập hiếu kỳ.
Thời điểm bọn người Kiệt Sâm đi tới đây, làm hắn và Cơ Lạc Tư mới đi tới chỗ luận võ của Lai Ngang Nạp Đa, trọng tài cũng vừa mới nói bắt đầu.
Đối thủ của Lai Ngang Nạp Đa là tuyển thủ tên là Áo Bỉ, là một gã thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư, có mái tóc màu nâu ngắn, là một gã hỏa hệ Linh Sư, trong không gian thí luyện bài danh mười ba, thực lực có chút không tệ.
Sau khi trọng tài tuyên bố “Trận đấu bắt đầu”, trong miệng tên tuyển thủ này hét lớn lên, trên người xuất hiện hỏa diễm vô cùng nóng rực, cả luận võ đài biến thành đỏ bừng, đồng thời, hai đạo hỏa long nhanh chóng ngưng kết trên không trung, rống giận, một khi thành hình, sẽ phát động công kích mạnh mẽ về phía Lai Ngang Nạp Đa.
Vào lúc này có tiếng “Ông” vang lên.
Một đạo linh hoàn trên đỉnh đầu của Lai Ngang Nạp Đa đã bay lên, đồng thời, hư ảnh nhất giai Khủng Cụ Huyễn Yêu hiển hiện trên đỉnh đầu của Lai Ngang Nạp Đa, một làn sóng tinh thần mạnh mẽ từ trong đôi mắt của Lai Ngang Nạp Đa bắn ra ngoài, nhanh chóng chui vào trong thân thể của Áo Bỉ.
Trên người của Áo Bỉ bốc lên hỏa diễm trì trệ, đồng thời tinh thần công kích của Lai Ngang Nạp Đa bắn ra ngoài, cũng có một con hỏa long bắn ra bên ngoài, không có Áo Bỉ khống chế, cho nên con hỏa long ngưng tụ thành hình, cũng dừng lại, biến ảo thành hỏa hệ nguyên tố đầy trời, tán loạn trong không khí.
– Rống!
Trong miệng của Áo Bỉ phát ra tiếng gầm giận dữ, toàn thân run lên, giống như thoát ra khỏi ảo cảnh, hỏa diễm trên người bay lên, vung vẩy cự kiếm trong tay, sau đó nhanh như thiểm điệm lao về phía của Lai Ngang Nạp Đa.
– Ông!
Lại có một đạo linh hoàn từ trên người của Lai Ngang Nạp Đa toát ra, lơ lửng sau đầu của hắn, đồng thời, một đạo sóng tinh thần từ trong hai mắt của Lai Ngang Nạp Đa bắn ra ngoài, chui vào thân thể của Áo Bỉ.
Thân thể của Áo Bỉ chấn động, hai mắt của hắn lâm vào vô thần, một lát sau, lại gầm lên giận dữ, giống như muốn giãy dụa ra khỏi ảo cảnh.
Không đợi tên Áo Bỉ có chỗ phản ứng, đỉnh đầu của Lai Ngang Nạp Đa lại hiện ra linh hoàn thứ ba, thứ tư, bay lên trời.
Ba đầu Khủng Cụ Huyễn Yêu cùng hư ảnh ác mộng thú hiện ra, một đạo niệm lực chấn động mạnh mẽ, lại tiếp tục bao phủ Áo Bỉ thêm lần nữa.
Lần này, làm hỏa diễm bên ngoài thân của Áo Bỉ triệt để dập tắt, không có chút linh lực chấn động, đồng thời, hai mắt cũng biến thành đờ đẫn, không có một tia sinh khí.