– Thiên Thần Cung? Đó là địa phương nào? Ở nơi đâu?
Chợt trong ánh mắt Lôi Nặc lại hiện lên một tia kiên quyết, hắn lên tiếng, mặc kệ Vưu Lợi Á ở nơi nào, hiện tại Lôi Nặc đã quyết phải dẫn nàng đi bằng mọi giá.
Theo suy nghĩ của Lôi Nặc, dùng thực lực hiện tại của mọi người, tại Khai La Đế Quốc không có nơi nào không đi được. Vô luận Vưu Lợi Á ở nơi nào, mình cũng muốn đem nàng trở về.
– Đúng. Thiên Thần Cung ở nơi nào trong đế quốc?
Kiệt Sâm cũng lạnh lùng lên tiếng, hiển nhiên cũng có ý muốn tiến tới Thiên Thần Cung, tìm ra mẫu thân mình.
– Lôi Nặc, Kiệt Sâm. . .
Đúng lúc này, Vi Ân biểu lộ nghiêm túc mở miệng:
– Thiên Thần Cung là hành cung của một vị đại nhân, không nghĩ tới Vưu Lợi Á đã trở thành đệ tử của Thiên Thần Cung, các ngươi ngàn vạn lần không được xung động đi tới Thiên Thần Cung.
Vi Ân biết rõ sự đáng sợ của Thiên Thần Cung, nhịn không được nhắc nhở.
– Cái gì?
Lông mày của Kiệt Sâm lập tức nhíu lại, ánh mắt nhìn thần sắc chán nản của phụ thân.
– Cái này đúng là phiền toái.
Kiệt Sâm cảm nhận được mọi chuyện khó giải quyết, hôm nay Khai La Đế Quốc dùng của mọi người, ngoại trừ vị đại nhân theo lời Vi Ân ra thì chính mình có thực lực vô đối. Nhưng mà Kiệt Sâm như thế nào cũng thật không ngờ, mẫu thân dĩ nhiên lại trùng hợp để trở thành đệ tử Thiên Thần Cung, điều này làm cho Kiệt Sâm cảm thấy vô cùng đau đầu.
– Đã như vậy, Lạp Áo tộc trưởng giao Áo Cổ Tư Đô ra đây, ta sẽ tha cho Đạo Tư Gia Tộc ngươi một con đường sống, nếu không thì đừng trách tâm ngoan thủ lạt.
Lôi Nặc cắn răng lên tiếng.
Nguyên bản Lôi Nặc là chờ mong đến đây này Đạo Tư gia tộc, nhưng mà tin tức Vưu Lợi Á không có ở đây khiến trong lòng của hắn triệt để mất đi ý nghĩ tiếp tục ở nơi này. Năm đó sự tình của Thác Đức gia tộc, Đạo Tư Gia Tộc không phải là chỉ có Áo Cổ Tư Đô, Lôi Nặc đã mang theo nộ khí trùng thiên tới đây.
Nhưng mà nhìn Lạp Áo tộc trưởng, Lôi Nặc đột tiên không còn tâm tình báo thù, không có nhìn thấy Vưu Lợi Á. Trong lòng cảm nhận được sự nhụt chí thật lâu, một lòng chỉ muốn đánh chết Áo Cổ Tư Đô rồi rời đi. Những người còn lại cũng không muốn truy cứu, thậm chí ngay cả Lợi Tam Trưởng Lão lúc trước tiến về trước Áo Lan Đa vương quốc, Lôi Nặc cũng không còn tâm tình muốn giết chết hắn.
– Lôi Nặc, kính xin ngươi nể mặt Vưu Lợi Á mà buông tha Áo Cổ Tư Đô. Những gì Áo Cổ Tư Đô làm cũng không có trải qua gia tộc đồng ý, hắn cũng bị không ít đau khổ tại Thần Phong đế quốc. Ta cam đoan với ngươi, từ sau này Áo Cổ Tư Đô tuyệt đối sẽ không đối nghịch cùng các ngươi.
Lạp Áo tộc trưởng cầu khẩn một tiếng.
Cho dù Áo Cổ Tư Đô làm hết thảy mọi chuyện khiến Lạp Áo phẫn nộ vô cùng, thậm chí tức giận đến thổ huyết, nhưng mà dù nói thế nào Áo Cổ Tư Đô cũng là nhi tử của hắn. Hắn quyết không thể trơ mắt nhìn nhi tử nhi tử bị Lôi Nặc đánh chết.
– Lạp Áo tộc trưởng, xem ra ngươi không muốn đem Áo Cổ Tư Đô giao ra đây rồi, đã như vậy thì chính ta tự mình động thủ.
Biểu lộ của Lôi Nặc vô cùng lạnh lùng, hắn đạm mạc lên tiếng, cả người lập tức hướng về Đạo Tư Gia Tộc phía dưới bay tới.
Bất luận kẻ nào của Đạo Tư gia tộc, hắn có thể nể mặt Vưu Lợi Á mà tha thứ, nhưng duy nhất chỉ có một mình Áo Cổ Tư Đô thì hắn không khoan dung. Bởi vì không phải mối hận của Lôi Nặc hắn mà còn vì cái chết của phụ thân hắn, càng hơn nữa là Áo Cổ Tư Đô đã sai thủ hạ giết chết rất nhiều đệ tử trong gia tộc. Những người đó dưới cửu tuyền đều không thể nhắm mắt và tha thứ cho mình.
– Lôi Nặc! Đừng…
Nhìn thấy động tác của Lôi Nặc, Lạp Áo tộc trưởng lập tức nóng nảy, thân hình mạnh mẽ lắc lư muốn ngăn hắn lại.
– Tránh ra!!!
Lôi Nặc quát lạnh, một đạo linh lực kim hệ đáng sợ từ trong cơ thể hắn mạnh mẽ tách ra, bức hướng Lạp Áo.
Nhưng mà Lạp Áo thì hồn nhiên không để ý, tình nguyện liều mạng bị thương, cũng ngăn cản Lôi Nặc.
Oanh!!!
Linh lực đáng sợ va chạm, trong tiếng nổ ầm ầm, Lạp Áo tộc trưởng trong hư không mạnh mẽ lui về phía sau, khóe miệng tràn ra một tia máu tươi, nhưng vẫn kiên quyết ngăn cản trước mặt Lôi Nặc.
– Lôi Nặc…
Hắn đau khổ cầu khẩn.
Trên bầu trời, Vi Ân Vi Ân nhìn một màn này đều không có xuất thủ. Cừu hận cùng Đạo Tư gia tộc hoàn toàn là việc tư của Lôi Nặc, mọi người đều không thể xuất thủ, thậm chí Kiệt Sâm cũng chỉ đứng nhìn, không có bất kỳ ý muốn xuất thủ. Đối với Đạo Tư Gia Tộc này, Kiệt Sâm tuy rằng bất mãn, nhưng dù sao không có tự mình kinh qua tràng diện năm đó, hắn không rõ cái loại cừu hận khắc cốt minh tâm đó. Đây hết thảy chỉ có phụ thân hắn mới có thể chấm dứt.
– Lạp Áo, nếu không tránh ra thì đứng trách ta không hạ thủ lưu tình.
Lôi Nặc lạnh lùng lên tiếng, đạo đạo kim mang trên người bùng phát. Uy áp khủng bố bao phủ thiên địa, trong đôi mắt hắn mang theo sự quyết liệt trước nay chưa từng có.
Oanh!!!
Kim kiếm trong tay hắn giơ lên, hướng về phía lầu các bên dưới Lạp Áo chém xuống một cái.
Dùng linh thức cửu giai cường đại của Lôi Nặc, tự nhiên có thể cảm nhận được khí tức quen thuộc của Áo Cổ Tư Đô đang ở trong lầu các.
Nhìn thấy một kiếm này của Lôi Nặc, mấy đạo nhân ảnh ở trong lầu các lập tức chạy ra ngoài như điên, trong số những bóng người đó có rất nhiều trưởng lão trốn ở bên trong nghị sự đại sảnh của Đạo Tư Gia Tộc.
Ở trong đó có một đạo khí tức mạnh nhất, trong lòng hắn đang kinh hoàng vô cùng không biết phải làm sao.
Đúng là Áo Cổ Tư Đô.
– Áo Cổ Tư Đô!
Vừa nhìn thấy thân ảnh này, trong miệng Lôi Nặc lập tức rống to một tiếng, kim kiếm như cầu vồng dưới sự khống chế của hắn giống như một tia chớp đánh úp về phía Áo Cổ Tư Đô.
– Không!!!
Áo Cổ Tư Đô lập tức luống cuống tâm thần, hắn gào thét gầm rú như người mê sảng.
Vô số quang mang màu vàng đất như là một dải lụa dài hẹp từ trong cơ thể của hắn tách ra, một hư ảnh Linh Thú xuất hiện phía sau của hắn. Hai con ngươi lạnh như băng gắt gao nhìn chằm chằm vào Lôi Nặc cách đó không xa.
Thổ nguyên tố linh lực sôi trào, không ngừng ngưng tụ trở thành Man Hoang Cự Thú, toàn thân hắn tản ra khí tức đáng sợ.
– Một trong Thổ Hệ áo nghĩa Nhất Vạn Thú Bôn Đằng!
Vào thời khắc sinh tử này, vì có thể tránh được một kiếp, Áo Cổ Tư Đô trực tiếp thi triển ra một kích cường đại nhất của mình muốn ngăn cản công kích của Lôi Nặc.
Ầm ầm!!!
Áo Cổ Tư Đô hoảng sợ huy động, trong hư không thổ nguyên tố linh lực cấu thành Man Hoang Cự Thú đáng sợ lập tức gầm thét, điên cuồng phóng tới kiếm cầu vồng Lôi Nặc thi triển ra, sau đó va chạm với nhau.
Oanh!!!
Ở bên trong va chạm đáng sợ, tiếng oanh minh cực lớn vang lên, Lôi Nặc khống chế kiếm cầu vồng bỗng nhiên bộc phát ra một cỗ quang mang lăng lệ ác liệt, trực tiếp đem Man Hoang Cự Thú thổ nguyên tố của Áo Cổ Tư Đô thi triển ra, một kiếm chém thành hai khúc. Sau một khắc kiếm cầu vồng ẩn chứa linh lực đáng sợ không có dừng lại, một lần nữa hướng về Áo Cổ Tư Đô đánh úp.