Nhìn thấy một màn này, trong đại điện, sắc mặt Mẫu Nạp Đức lại rồi đột nhiên biến đổi, sau đó rút chiến đao trên người ra, dựa sát về phía Khắc Lôi Nhã, trong miệng không khỏi phẫn nộ lên tiếng.
– Ha ha, Mẫu Nạp Đức, ta có gì mà không dám? Về phần Kiệt Sâm, cũng không biết có phải thực sự đã nhận được truyền thừa không, hay là đã bị chết trong đại trận rồi, bằng không, sao lại không có một chút động tĩnh nào, hơn nữa, coi như hắn còn sống đi ra, ta cũng sẽ lấy mạng hắn.
Ngải Tát Khắc không khỏi cười lạnh, không kiêng nể gì cả.
BOANG…!
Hắn rút ra trường kiếm bên không, trên trường kiếm màu vàng kia, tia sáng lạnh lẻo tách ra, đâm vào hai mắt người, pháp tắc màu vàng ẩn chứa lực lượng đáng sợ không ngừng lưu chuyển, khiến người toàn thân lông tơ đứng thẳng, không dám nhìn gần.
Đát, đát.
Đúng lúc này, một bên, Lăng Thiên tông Mại Khả Sâm tông chủ lại mỉm cường đi đến phía sau hắn, còn có hai gã cường giả cửu giai trung cấp Thánh Linh sư khác của Lăng Thiên tông nữa,
Trong kiến trúc và trận đạo lúc trước, mặc dù có vài tên cửu giai Thánh Linh sư vẫn lạc, nhưng bảy tên cường giả đến từ Thần Diệt Cốc và Lăng Thiên tông lại không có người nào vẫn lạc cả.
Ngải Tát Khắc chậm rãi bức về phía hai người Khắc Lôi Nhã và Mẫu Nạp Đức mạnh mẽ dừng bước, trong ánh mắt mang theo một tia lạnh như băng nhìn về phía Mại Khả Sâm kia.
– Mại Khả Sâm, chẳng lẽ ngươi muốn là địch với ta?
Trong miệng của hắn lạnh lùng lên tiếng, không mang theo một tia cảm tình.
– Ngải Tát Khắc, chớ sĩ diện trước mặt ta, người khác sợ ngươi, Mại Khả Sâm ta thì không.
Mại Khả Sâm lạnh nhạt lên tiếng, chợt dời ánh mắt lên người hai người Mẫu Nạp Đức và Khắc Lôi Nhã, trên mặt lộ ra dáng tươi cười:
– Mẫu Nạp Đức, đề nghị lúc trước của Lăng Thiên tông ta ngươi đã cân nhắc thế nào? Chỉ cần ngươi đáp ứng, ta dám cam đoan, hôm nay, không có người nào có thể xúc phạm tới ngươi.
Trên mặt Mại Khả Sâm lộ ra dáng cười, đã tính trước, hắn không tin dưới tình thế hiện giờ mà Mẫu Nạp Đức kia còn có thể cự tuyệt mình.
– Nếu Bác Ninh gia tộc gia nhập Lăng Thiên tông ta, vậy Lăng Thiên tông ta cũng có được Linh Dược Đường phân bộ rồi, mấu chốt nhất chính là Kiệt Sâm kia, nếu Kiệt Sâm kia không chết, đã thật sự nhận được bảo tàng của Chiến Thần, đến lúc đó liền trở thành thành viên của Lăng Thiên tông, bảo tàng của Chiến Thần hắn tự nhiên cũng không nên độc hưởng, sớm muộn gì sẽ rơi vào tay ta, nếu như đã chết trong trận pháp kia, Lăng Thiên tông ta cũng không thiệt thòi, khi không lại nhận được hai gã cửu giai trung cấp Thánh Linh sư.
Mại Khả Sâm trong nội tâm yên lặng lên tiếng, trên mặt lộ ra dáng cười tự tin.
– Mại Khả Sâm này…
Sau khi nghe được Mại Khả Sâm nói, trong nội tâm Ngải Tát Khắc không khỏi trầm xuống, trong đôi mắt tràn đầy sát ý nhìn về phía đối phương, đồng thời trong lòng cũng không khỏi lo lắng.
Hắn không biết Lăng Thiên tông này đến tột cùng có hiệp nghị gì với Bác Ninh gia tộc, nhưng không thể nghi ngờ, một khi Bác Ninh gia tộc đáp ứng, Lăng Thiên tông một phương sẽ có năm tên cửu giai trung cấp Thánh Linh sư, mà Thần Diệt Cốc hắn cũng chỉ có bốn người, cho dù dùng thực lực của bốn người bọn họ, tánh mạng không có nguy hiểm gì, nhưng kế hoạch bắt giữ Khắc Lôi Nhã và Mẫu Nạp Đức, bức bách Kiệt Sâm lại có có thể áp dụng rồi.
– Bất quá…
Nghĩ đến mình đã phát tin tức về cho lão tổ tông trong cốc, trong nội tâm Ngải Tát Khắc lại yên ổn lại.
Trong đại điện, Mại Khả Sâm đối với ánh mắt của Ngải Tát Khắc cốc chủ lại hồn nhiên không để ý, chậm rãi đứng ở nơi đó, khóe miệng mang cười, chờ đợi câu trả lời của Mẫu Nạp Đức.
– Mại Khả Sâm tông chủ đây là đang nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của ah!
Trong nội tâm Mẫu Nạp Đức tràn đầy phẫn nộ, nhưng dưới thời khắc mấu chốt này, hắn lại rất khó xử, thế cục rất rõ ràng là bất lợi với bọn họ, một khi bộc phát chiến đấu, tánh mạng của bọn hắn tràn đầy nguy cơ, đặc biệt là Khắc Lôi Nhã, dưới tình huống Kiệt Sâm không ở đây, Mẫu Nạp Đức tuyệt đối không cho phép nàng bị tổn thương gì, nếu không hắn sẽ không thể nào tha thứ cho mình được.
– Khắc Lôi Nhã đại nhân, chúng ta bây giờ…
Mẫu Nạp Đức khó xử rồi, chỉ có thể giao quyền quyết đình cho Khắc Lôi Nhã.
Khắc Lôi Nhã nhàn nhạt liếc mắt nhìn hắn, chợt lại nhìn về phía Mại Khả Sâm tông chủ đang tươi cười đứng đó.
– Cút!
Tiếng quát khẽ không lớn nhưng tràn đầy kiên định quanh quẩn trong đại điện, lưỡi đầy sấm mùa xuân, thanh âm quát khẻ kia uyển như lôi đình, lập tức truyền vào bên tai tất cả mọi người, khiến tất cả cường giả đều ngạc nhiên.
Giờ khắc này, nụ cười tự tin trên mặt Mại Khả Sâm bỗng cứng lại, thần sắc của hắn có chút phát mộng, hiển nhiên, hắn thật không ngờ Khắc Lôi Nhã sẽ nói với mình như vậy
Khuôn mặt đang mỉm cười kia bỗng nhiên trở nên vô cùng tái nhợt, thần sắc lạnh như băng, bờ môi cũng có chút run rẩy.
– Khắc Lôi Nhã đúng không? Ngươi cần phải suy nghĩ kỹ càng!
Hai mắt Mại Khả Sâm nheo lại, lạnh như băng lên tiếng.
– Om sòm!
Khắc Lôi Nhã lạnh lùng, thoáng một phát rút ra đại kiếm ở sau lưng, một đôi đồng tử, lập tức dựng thẳng lên.
– Tốt, rất tốt!
Mại Khả Sâm cười lạnh, thân hình nhưng lại lập tức lui về phía sau
– Ngải Tát Khắc, ngươi động thủ đi, Mại Khả Sâm ta tuyệt không nhúng tay vào.
Hắn lạnh lùng lên tiếng.
– Hừ.
Ngải Tát Khắc liếc mắt nhìn hắn, trong đôi mắt sát khí tung hoành, toát ra một tia ngoan lệ.
– Động thủ.
Sau một khắc, trong miệng Ngải Tát Khắc bỗng dưng quát lớn lên tiếng, diện mục lập tức trở nên vô cùng dữ tợn.
Oanh!
Theo gầm lên, thân hình Ngải Tát Khắc cốc chủ chợt động, trường kiếm trong tay lập tức hóa thành kim sắc kiếm hồng to lớn, nhắm ngay chỗ Khắc Lôi Nhã hung hăng đánh tới.
Xùy~~!
Kim mang vô biên đã phá vỡ hư không, không gian trước mặt Ngải Tát Khắc cốc chủ thoáng chốc lại bị xé rách như một tờ giấy, quang mang màu vàng ẩn chứa kiếm khí vô cùng tung hoành nhộn nhạo trong hư không, trong khoảnh khắc đã đi tới trước mặt Khắc Lôi Nhã.
Mà đồng thời khi Ngải Tát Khắc ra tay
Sát!
Ba đạo thanh âm gầm lên cũng đồng thời từ trong miệng ba gã thủ hộ trưởng lão Thần Diệt Cốc truyền ra, ba người này, ngay lập tức khi Ngải Tát Khắc cốc chủ ra tay cũng liền phát động công kích.
Ầm ầm!
Linh lực ngập trời chôn vùi hết thảy, linh mang đặc biệt lập loè, một hỏa diễm chiến đao, một phong nhận hình cung, một băng đao màu xanh da trời phân biệt từ ba phương hướng hung hăng đánh ấp về phía hai người Khắc Lôi Nhã và Mẫu Nạp Đức.
– Chân Long Lĩnh Vực!
Giờ khắc này, Mẫu Nạp Đức và Khắc Lôi Nhã cũng bỗng nhiên động, một cổ gợn sóng màu đỏ lấy Khắc Lôi Nhã làm trung tâm, lập tức tràn ngập ra, Chân Long Lĩnh Vực thi triển, hung hăng áp bách về phía bốn người Ngải Tát Khắc, đồng thời hai con ngươi của Khắc Lôi Nhã lập tức biến thành màu vàng, đại kiếm màu vàng trong tay vung vẩy, từng đạo hỏa diễm nóng rực từ trên đại kiếm phụt lên, nổ bắn ra bốn phía.