Thổ nguyên tố khí tức cuồng bạo ngập trời, hư không tầng tầng nghiền nát, căn bản không chịu nổi khí tức đáng sợ như thế, lực lượng cường đại làm mấy người Vưu Lợi Á hoàn toàn biến sắc, ngay cả thân hình muốn cử động cũng không thể nhúc nhích.
– Lôi Nặc, làm sao…
Sắc mặt Vưu Lợi Á tái nhợt kinh hãi kêu lên, nhưng càng thêm quỷ dị chính là Lôi Nặc vẫn bình thản nhìn phủ ảnh đang rơi xuống, vẫn đứng nguyên ngạo nghễ ở đó không hề có chút cử động, trong đôi mắt vô cùng thản nhiên.
– Ngươi đây là muốn chết!
Vẻ khinh thường của Lôi Nặc, thái độ không thèm quan tâm hoàn toàn chọc giận Tây Áo, trong miệng của hắn gào thét, chiến phủ dữ tợn trong tay toàn lực chém xuống.
Ngay khi chiến phủ sắp bổ trúng bốn người Lôi Nặc…
Oanh long long…
Đột nhiên hư không trên đỉnh đầu bốn người Lôi Nặc lập tức rách nát, lộ ra một vết nứt không gian cực lớn, bên trong lỗ thủng không gian đen kịt lặng lẽ thò ra một kim sắc lợi trảo cực lớn.
Kim sắc lợi trảo có bốn móng vuốt, mỗi móng vuốt dài tới mấy trượng, trên móng vuốt hiện rõ từng mảnh kim sắc lân phiến cực lớn, những lân phiến kia hiện lên tử kim sắc tản ra hào quang trong suốt, vô số đại đạo pháp tắc lưu chuyển trên lân phiến, cho người một loại cảm giác vô cùng thâm thúy hùng vĩ, đặc biệt là đầu móng vuốt phảng phất giống như kim cương sáng chói vĩnh hằng, lưu chuyển những vầng sáng lung linh huyền ảo.
Kim sắc lợi trảo từ trong hư không nhẹ nhàng đưa ra, phảng phất như cửu thiên thần long từ trong đám mây vươn ra long trảo, một trảo đánh thẳng lên hắc sắc phủ ảnh cực lớn kia.
– Ba!
Phảng phất như đậu hũ đánh trúng tảng đá, những nơi kim sắc lợi trảo đi qua, hắc sắc phủ ảnh giống như tờ giấy phá thành mảnh nhỏ, lập tức bạo toái.
– Cái gì?
Thân thể Tây Áo thoáng chốc bị đánh văng ra ngoài, cơ bắp căng cứng trên người lập tức bạo liệt, máu tươi phun ra tung tóe, trong đôi mắt hắn mang theo vẻ kinh hãi, nội tâm dù thế nào cũng không dám tin tưởng một kích mạnh nhất của chính mình vậy mà sẽ bị kim sắc lợi trảo đột ngột xuất hiện kia đánh bại lập tức, không hề có bất kỳ điều gì khó khăn.
– Không có khả năng, điều này không có khả năng, thân là Man Hoang Chiến Thánh, thánh linh sư cửu giai đỉnh phong, ta toàn lực bộc phát cho dù là Gia Lôi Tư được xưng bán thần cũng không thể dễ dàng đánh tan Phủ Phá Thương Thiên của ta, thế nhưng mà kim sắc lợi trảo kia…
Trong nội tâm Tây Áo khiếp sợ, miệng không ngừng thì thào, tư duy cơ hồ hoàn toàn hỗn loạn.
Trong hư không, ngay khi Tây Áo còn đang vô cùng khiếp sợ, kim sắc lợi trảo đánh nát hắc sắc phủ ảnh thế đi không giảm, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi trực tiếp nhiếp thẳng tới người Tây Áo.
– Ah…
Tây Áo bất chấp kinh hãi, trong miệng gào thét, trên người liên tục phát ra tiếng nổ tung bạo tạc muốn giãy dụa thoát khỏi kim sắc lợi trảo bao phủ, nhưng chỉ là vô dụng, dưới kim sắc lợi trảo nhiếp tới, thân là thánh linh sư cửu giai đỉnh phong, Tây Áo phảng phất như con gà con bị lão ưng trảo nhiếp đơn giản bị nắm lên.
– Lôi Nặc, tiểu tử này ta mang đi, cần chậm rãi thẩm vấn, ngươi ở lại Hỗn Loạn Thành đi!
Kim sắc lợi trảo bắt được Tây Áo, chậm rãi thu hồi biến mất bên trong hư không, đồng thời thanh âm ù ù vang rền không ngừng quanh quẩn trên không Hỗn Loạn Thành.
– Dạ, Phỉ Nhĩ Tư đại nhân!
Lôi Nặc hướng chỗ Vân Vụ chiểu trạch cúi đầu, sau đó lên tiếng nói.
– Đây là…
Vưu Lợi Á, A Cơ Mễ Đức, Lạc Khố Ân đều kinh ngạc nhìn qua Lôi Nặc:
– Lôi Nặc, Phỉ Nhĩ Tư đại nhân là….
– Kim Thông Điện thủ hộ giả!
Lôi Nặc giải thích, chợt nhìn qua mấy người Vưu Lợi Á ân cần nói:
– Vưu Lợi Á, mọi người đã bị thương, chúng ta đi xuống trước đi!
– Ân!
Trong lòng Vưu Lợi Á có thật nhiều lời muốn nói liền đồng ý, bốn người hóa thành bốn đạo lưu quang trực tiếp bay xuống bên dưới.
Cùng lúc đó ở một địa phương tận sâu trong Vân Vụ chiểu trạch.
– Ai, ngươi đến tột cùng là ai?
Tây Áo bị kim sắc cực quang bao quanh, trong miệng quát lạnh kêu to.
Ở trước mặt của hắn là một nam tử mặc kim sắc trường bào, mái tóc dài vàng rực, cả lông mày lẫn đồng tử đều là kim sắc, đang lãnh đạm nhìn hắn chăm chú.
– Ngươi, hẳn là Man Hoang Tộc của Thiên Thần Giới?
Kim đồng nam tử lạnh lùng lên tiếng.
– Cái gì? Ngươi làm sao biết?
Lời của kim đồng nam tử làm Tây Áo không khỏi chấn động, trong ánh mắt toát ra kinh hãi.
– Quả nhiên!
Ánh mắt kim đồng nam tử thoáng chốc trở nên lăng lệ ác liệt:
– Thiên Thần Giới, đã nhiều năm như vậy rồi quả nhiên vẫn một mực không chịu dừng lại hành động sao, rốt cục đã phái người tới Tư Đặc Ân.
– Ngươi, ngươi rốt cục là ai?
Qua một thời gian, vẻ mặt Tây Áo giờ phút này đã chậm rãi khôi phục lại bình tĩnh, hắn lạnh lùng nhìn kim đồng nam tử.
– Ngươi đã biết rõ ta đến từ Thiên Thần Giới, cũng biết ta thuộc về Man Hoang Tộc, còn dám đối với ta như thế, nhìn thủ đoạn của ngươi cũng là thần cấp cường giả đi? Nếu ngươi dám động thủ đối với ta, Man Hoang Tộc Man Thần đại nhân tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi, ta xem ngươi phải thả ta, miễn đến lúc đó hối hận không kịp!
Mặc dù trong lòng Tây Áo tâm thần bất định nhưng thần sắc lại ra vẻ bình tĩnh lạnh lùng lên tiếng.
– Man Thần, Man Thần, hừ!
Kim đồng nam tử nghe được lời nói của Tây Áo, đồng tử kim sắc thoáng chốc co rút lại, bộc phát ra một cỗ khí thế lăng lệ ác liệt thật khó thể hình dung.
– Xuy…
Hai đạo kim sắc kiếm hồng từ trong đôi mắt hắn chợt tuôn ra, trực tiếp bắn lên trên người Tây Áo.
– Ngươi…
Con mắt Tây Áo thoáng chốc trợn tròn, toát ra vẻ hoảng sợ cùng khó thể tin, hiển nhiên hắn thật không ngờ kim đồng nam tử không chút dấu hiệu liền động thủ, sau một khắc…
– Bồng!
Toàn thân Tây Áo ầm ầm nổ tung, hóa thành bột phấn đầy trời, tiêu tán trong gió không còn lại chút gì.
– Man Thần Lan Ân, nếu ngươi còn dám đến Tư Đặc Ân đại lục, Phỉ Nhĩ Tư ta cho dù phân thân toái cốt cũng phải giết ngươi, thay chủ nhân báo thù, ah…
Kim đồng nam tử nghiến răng nghiến lợi, trong đôi mắt toát ra vẻ cừu hận sâu thẳm, ngay khi hắn vừa phóng thích khí tức cường đại, hư không chung quanh tầng tầng tan vỡ, sau đó lấp đầy, sau đó lại tan vỡ lại lấp đầy, không ngừng lặp đi lặp lại, giống như tận thế, vô cùng điên cuồng.
Thẳng đến hồi lâu kim đồng nam tử mới dần dần bình tĩnh lại.
– Bố La Đặc đại nhân nói thật đúng, Thiên Thần Giới quả nhiên đã điều động cường giả đến, nhưng không biết còn có mấy cường giả Thiên Thần Giới đã đến đại lục, đáng giận, chúng ta vì cần trấn thủ đại lục chi tâm nên không thể tùy ý rời khỏi lãnh địa của mình, nếu không Phỉ Nhĩ Tư ta nhất định phải đem đám tạp chủng của Thiên Thần Giới hết thảy đánh chết!
Trong ánh mắt kim đồng nam tử lộ ra hung mang rít lên, trong thân thể như chứa đựng lửa giận vô tận.
Suốt mấy vạn năm thời gian chẳng những không làm giảm bớt hận thù của hắn, ngược lại ngày càng thêm sâu sắc vô cùng.
– Cũng may, rốt cục ta đã thay chủ nhân tìm được người thừa kế, đến lúc đó ta rốt cục có thể an tâm mà đi!
Kim đồng nam tử thì thào lên tiếng, thân hình nhoáng lên biến mất tại chỗ.
Hỗn Loạn Lĩnh, Hỗn Loạn Thành, phủ đệ Khang Tư gia tộc.
Lôi Nặc đang cùng Vưu Lợi Á, A Cơ Mễ Đức và Lạc Khố Ân ngồi cùng một chỗ giảng thuật truyền thừa thí luyện mình trải qua gần hai năm qua.
Mà ngay khi Lôi Nặc cùng Vưu Lợi Á đoàn viên…
Chư Thần Chiến Trường, khu vực trung ương.
– Hô…
Kiệt Sâm không ngừng bay vút vào trong khu vực trung ương, từ trong Chiến Thần Tháp lấy ra thủy hệ thần tắc mảnh vỡ sau đó đánh vào trong thân thể của mình.
Đối với thần tắc mảnh vỡ hắn cũng vô cùng hiếu kỳ, muốn xem rốt cục có cải biến thế nào đối với linh sư.
– Ông!
Ngay khi thủy hệ thần tắc mảnh vỡ vừa tiến vào thân thể Kiệt Sâm, dị biến nổi lên!