Có điều, hắn vẫn trầm tư một chút, rất nhanh đã điều chỉnh lại tâm tình, hắn nói:
– Học viên của học viện cũng có tư cách mua các loại tài nguyên tu luyện. Như linh dược các loại, thế nhưng ngươi cần phải đi linh dược hệ để xin. Nhưng theo ta được biết, linh dược xin mua đều cần có một ít điều kiện, cụ thể thì phải đi tới linh dược hệ để hỏi một chút.
Diệp Huyền gật gù, một lát sau hắn đã đi tới linh dược hệ.
Toàn bộ linh dược hệ, ở một góc trong Lam Quang học viện, vô cùng cổ điển, vừa tiến vào đã có các loại mùi thuốc tràn ngập.
Nơi này là một phòng khách cực lớn, có không ít người chính đang ở bên trong đại sảnh giao lưu với nhau. Muốn luyện chế cái gì, ở chung quanh đại sảnh sẽ có từng cái luyện chế thất để luyện chế đan dược.
– Nhìn kìa, là Huyền Diệp.
– Làm sao hắn lại tới nơi này?
– Lẽ nào là muốn cầu mua đan dược gì?
Một ít học viện ở trong đại sảnh, sau khi nhìn thấy Diệp Huyền nhất thời lên tiếng nghị luận dồn dập, đứng ở phía xa chỉ chỉ chỏ chỏ.
Diệp Huyền nhíu mày, hắn đối với linh dược hệ này cũng không phải quá là hiểu rõ.
– Huyền Diệp, làm sao ngươi lại tới nơi này?
Đang lúc này, một đạo thanh âm ôn nhu đột nhiên vang lên trong lỗ tai hắn. Diệp Huyền quay đầu nhìn lại, chính là Đông Phương Tử Ti.
Diệp Huyền như trút được gánh nặng, cuối cùng cũng coi như tìm được một người quen thuộc.
Sau khi Diệp Huyền đem mục đích của mình nói ra, Đông Phương Tử Ti nhất thời mở miệng nở nụ cười:
– Nơi này là phòng khách luyện chế, nếu như ngươi cần cầu mua đan dược hoặc là linh dược. Như vậy có thể đi khu các học viên giao lưu, hoặc là khu tài nguyên của linh dược hệ, ở nơi đó mới có thể mua được linh dược hoặc là đan dược mà ngươi muốn.
Đông Phương Tử Ti một mặt đẫn dường, một mặt nghi hoặc hỏi:
– Đúng rồi, rốt cuộc ngươi muốn linh dược gì cơ chứ?
Nàng rất rõ ràng, Diệp Huyền ở trong Hạo Thiên đế quốc gây ra một phen phong vân như vậy. Linh dược ở trên người tuyệt đối sẽ không ít, lúc trước Diệp Huyền từ chỗ nàng mua Thất Sắc Hỗn Độn Thổ kia vô cùng bạo tay, đến hiện tại nàng vẫn còn nhớ a.
Diệp Huyền đem những vật liệu mà cần mua nói ra. Lúc này vẻ mặt Đông Phương Tử Ti sững sờ, bước chân của nàng cũng theo đó mà ngừng lại.
– Tôn Ý Thảo? Cô Mạnh Lan? Thải Hồng Linh Quả?
Đông Phương Tử Ti không nói gì mà nhìn Diệp Huyền, nghe hắn càng báo linh dược thì lại càng thái quá, cả người nàng như chết lặng.
– Làm sao? Chẳng lẽ không bán sao?
Diệp Huyền hơi nhướng mày, trực giác đã cảm thấy có cái gì đó không đúng.
Đông Phương Tử Ti lắc đầu nói:
– Những linh dược mà ngươi báo này đều là linh dược lục giai trở lên, dù cho là Tôn Ý Thảo kém cỏi nhất, ở bên trong các linh dược lục giai cũng một loại đứng đầu. Thân là đệ tử ngoại viện, căn bản sẽ không có tư cách mua được những linh dược này.
– Cái gì?
Diệp Huyền ngạc nhiên:
– Còn có quy định này sao?
Đông Phương Tử Ti gật gù:
– Lam Quang học viện có quy định, đệ tử ngoại viện có hạn chế mua. Đó chính là linh dược lục giai và đan dược ngũ phẩm. Nói cách khác, đệ tử ngoại viện có thể mua được linh dược lục giai, nhưng linh dược lục giai này đều chỉ là một ít linh dược lục giai phổ thông mà thôi. Một ít linh dược đặc biệt quý trọng và ít ỏi, đệ tử ngoại viện sẽ không có quyền hạn mua. Ngoại trừ linh dược ra, đan dược cũng vậy.
Đông Phương Tử Ti tiếp tục nói:
– Ngoại trừ đan dược ra các loại bí tịch, Hồn Tinh đều có hạn chế giống nhau. Cũng không phải ngươi muốn mua là có thể mua được, nếu như ngươi muốn mua những linh dược khác. Như vậy ta còn có thể dẫn ngươi đi tìm xem, thế nhưng nếu tím Tôn Ý Thảo mà ngươi nói, như vậy ta sẽ không có cách nào khác.
– Lẽ nào không có biện pháp nào khác sao?
Diệp Huyền cau mày nói.
– Không phải ngươi đang tham gia sát hạch nội viện sao? Chỉ cần gia nhập nội viện, trở thành đệ tử nội viện thì sẽ không thành vấn đề, theo ta được biết, đệ tử nội viện có quyền hạn vô cùng cao, có thể mua được vô số linh dược thấp cấp và đan dược lục phẩm cùng với một loại bảo vật. Đến lúc ngươi cần Tôn ý đan, chỉ cần trong học viện có thì đương nhiên sẽ không có vấn đề gì nữa.
Diệp Huyền không nói gì, không nghĩ tới hiện tại hắn vẫn phải trở thành đệ tử nội viện trước a.
Có điều ngẫm lại cũng đúng a. Trong Lam Quang học viện, các học viên đều đến từ các nơi trong Mộng Cảnh Bình Nguyên. Nếu như bất cứ người nào muốn mua mà đã có thể mua được linh dược ở bên trong. Như vậy chỉ sợ thứ tốt trong học viện đã sướm bị quét sạch sành sanh rồi.
Dù sao, một bộ phận học viên bên trong Lam Quang học viện đều là đến từ các đại thế lực hàng đầu.
Chỉ có điều là mai danh ẩn tích đến đây học tập mà thôi.
Sau khi nghĩ thông suốt điểm này, Diệp Huyền cũng sẽ không xoắn xuýt nữa mà không đi tài nguyên khu, trực tiếp trở lại ký túc xá của mình.
Dùng thân phận của mình hiện tại căn bản không có cách mua, coi như tài nguyên khu có Tôn Ý Thảo và những linh dược khác thì có thể làm sao cơ chứ?
Việc cấp bách vẫn là tiến vào bên trong nội viện.
Trong lúc Diệp Huyền lặng lẽ tu luyện, thời gian hai ngày chớp mắt đã qua đi.
Rất nhanh đã đến ngày khảo hạch cuối cùng của nội viện.
Sáng sớm, trời mới vừa tờ mờ sáng thì ba mươi tên đệ tử thông qua sát hạch đã tụ tập ở bên trên sân rộng rãi của học viện
Những học viên này, mỗi người đều lẳng lặng khoanh chân ngồi ở chỗ kia, lặng lẽ tu luyện, không muốn lãng phí một chút thời gian nào.
Đó là bởi vì bọn họ đều biết, ngày hôm nay sẽ là ngày quyết định tương lai của bọn họ.
Khi tất cả mọi người đều tụ tập lại…
Sưu!
Mấy đạo thân ảnh đột nhiên xuất hiện ở trước mặt chúng nhân, chính là Lỗ Tuấn và các đạo sư khác.
Thấy sự xuất hiện của bọn họ, toàn bộ ba mươi tên học viên ở trên sân rộng rãi, tất cả đều mở mắt ra, mỗi một người đều đứng lên.
Ánh mắt của Lỗ Tuấn chậm rãi đảo qua ba mươi tên học viên ở trên sân. Khi đảo qua trên mặt Diệp Huyền, hắn thoáng dừng lại một chút. Lúc này mới tiếp tục quan sát những người khác, sau khi nhìn thấy không có chỗ trống, lúc này hắn mới thoả mãn gật gật đầu.
– Các vị học viên, ngày hôm nay chính là ngày nội viện sát hạch, hiệp cuối cùng của vòng thứ hai vũ tuyển, lần này vũ tuyển chính là tiến hành sát hạch sinh tồn.