– Có Thiên Tâm Hoàng Quả, ta có tám phần nắm chắc giú Cát phó viện trưởng tiến vào cảnh giới Vũ Hoàng bát giai, thậm chí còn có thể giúp Tô Tú Nhất có hi vọng bước vào bát giai nhị trọng, thành công, đến lúc đó thực lực Huyền Quang Các sẽ có tăng lên.
Chỉ có được một cường giả Vũ Hoàng và mấy cường giả Vũ Hoàng, khi đó lực uy hiếp cũng tăng lên gấp vài lần.
Hơn nữa trong mấy lọa tài liệu thất giai có vài loại làm Diệp Huyền động tâm.
Sau khi quyết định Diệp Huyền liền hối đoái.
Ông!
Cùng một thời gian, mọi người đang chờ đợi thì có thông báo giao dịch òoàn thành..
– Là ai, là ai mua được Trùng Tôn Đan?
Mọi người lúc này nhìn các giao dịch giá cao.
Làm cho bọn họ ngạc nhiên là không có giao dịch giá trị cao nào hoan thành.
– Là số bảy mươi ba!
Đột nhiên có người kinh hô một tiếng.
– Số bảy mươi ba là ba loại tài liệu bát giai, cộng thêm bảy loại tài liệu thất giai, làm sao có thể…
– Huyền Quang Các làm thế nào, tại sao chọn số bảy mươi ba.
– Ta biết số bảy mươi ba là ai, đó là La Bình đại sư đưa ra.
– La Bình đại sư?
Mọi người liên tục nhìn vào trong đám người, hắn nhớ rõ vừa rồi La Bình đại sư ở gần đó, vào lúc này không có tìm thấy.
– Ở chỗ này.
Đột nhiên có người phát ra một tiếng hét to, mọi người liên tục quay đầu nhìn sang, nhìn thấy một lão giả đang chuẩn bị rời khỏi trung tâm giao dịch, nhìn bước chân vội vàng của hắn thì có thể thây được hắn hưng phấn.
– La Bình, chúc mừng ah.
– Không nghĩ tới bị ngươi nhanh chân đến trước.
Vài tên Luyện Dược Sư khác lúc này tiến lên chúc mừng.
Đám người bọn họ đều là Luyện Dược Sư thất phẩm đỉnh cấp của phủ Thiên Đô, có một phần là của gia tộc nào đó, có thuộc tiệm bán thuốc, cũng có người dốc lòng tu luyện nhưng đều là luyệ dược sư nên biết nhau.
La Bình thấy mình bạo lộ nên không nhăn nhó, chỉ cười nói:
– May mắn, may mắn mà thôi, còn nữa, công hiệu Trùng Tôn Đan như thế nào lão phu còn chưa chắc phân tích ra.
– Ha ha, chuyện này La Bình đại sư chính là Luyện Dược Sư thất phẩm, phân tích đan dược lục phẩm còn không phải dễ như trở bàn tay hay sao.
– Đúng vậy, đúng vậy, chỉ là đan dược lục phẩm làm sao làm khó La Bình đại sư.
– La Bình đại sư, chờ ngươi nghiên cứu ra Trùng Tôn Đan, kính xin ưu tiên bán cho Hứa gia ta, Hứa gia ta cam đoan không bạc đãi đại sư.
– Hứa huynh, lời này của ngươi có ý gì, đại sư, Từ gia cũng có hứng thú với Trùng Tôn Đan, nếu đại sư nghiên cứu chế tạo ra kính xin thông báo với Từ mỗ, Từ mỗ người cam đoan giá cả sẽ không thấp hơn những người khác.
Người các đại gia tộc không ngừng tới gần La Bình và thần thái lấy lòng.
La Bình thật sự dở khóc dở cười, nhưng nội tâm hận không thể chiếm lấy làm của mình.
– Khục khục, dễ nói, dễ nói, các vị yên tâm đi, chờ lão phu luyện chế ra Trùng Tôn Đan sẽ cung cấp cho các vị.
La Bình không ngừng khách khí với mọi người.
Hắn trong rất nhiều Luyện Dược Sư phủ Thiên Đô cũng không phải đỉnh cấp nhất, lần đầu tiên bị mấy đại gia tộc vây quanh nên nội tâm cảm thấy vô cùng thoải mái, dương dương đắc ý.
Trong trung tâm giao dịch không có mấy người nhìn thấy có mấy người không chút thu hút lặng lẽ rời khỏi trung tâm giao dịch, chính là đám người Diệp Huyền.
Trước khi đi, Diệp Huyền lại nhìn La Bình và lắc đầu.
Nếu như Trùng Tôn Đan của hắn thực dễ dàng phá giải như vậy, như vậy trên đời này không có nhiều đan phương độc nhất vô nhị.
Mặc dù Trùng Tôn Đan chỉ là lục phẩm nhưng thủ pháp luyện chế thập phần đặc biệt, đừng nói là La Bình chỉ là Luyện Dược Sư thất phẩm, cho dù là Luyện Dược Sư Hoàng cấp bát phẩm cũng đừng mơ tưởng tìm ra thủ pháp luyện chế.
La Bình nhất định phải thất vọng rồi.
Giao dịch Trùng Tôn Đan, đoàn người Diệp Huyền trở về Tú Nhất Các.
– Diệp thiếu, trận tranh đoạt vừa rồi quá nóng bỏng.
Trên đường đi Cát Phác Tử vừa vào trong sân đã cảm thán.
– Một viên đan dược lục phẩm lại có thể đổi được nhiều tài liệu trân quý như vậy, Diệp thiếu, cũng quá khoa trương a?
Đám người Tô Tú Nhất cũng trợn mắt há hốc mồm, liên tục sợ hãi thán phục.
Hai ngày qua giao dịch Trùng Tôn Đan cũng làm bọn họ mở rộng tầm mắt.
Lúc trước Diệp Huyền cầm viên Trùng Tôn Đan đầu tiên chuẩn bị hối đoái ba loại tài liệu thất phẩm, bon họ cảm thấy quá mức, sau khi hoàn thành giao dịch Trùng Tôn Đan thì mọi người kịp phản ứng, viên Trùng Tôn Đan đầu tiên bán ra quá rẻ, viên thứ hai mới bán giá cao như thế.
Đương nhiên đám người Tô Tú Nhất vô cùng rõ ràng, hai viên Trùng Tôn Đan nóng bỏng như vậy không thể tách rời khỏi Lâm Thiên mua viên đan dược đầu tiên.
– Lần này, Huyền Quang Các quá nóng bỏng.
Cát Phác Tử cảm khái nói.
– Nóng bỏng thì nóng bỏng nhưng cũng có phiền toái ah.
Đông Phương Hiên thở dài nói:
– Thực lực chính là điểm yếu của chúng ta, Trùng Tôn Đan là Huyền Quang Các chúng ta luyện chế, Huyền Quang Các chúng ta sau này còn yên ổn sao?
Tất cả mọi người im lặng, vấn đề này quá mức nghiêm trọng.
Mộc Tú biêt rõ đạo lý cây có mọc thành rừng gió cũng thổi bật rễ.
Nếu như bọn họ có chỗ dựa lớn, làm nóng bỏng như vậy không có gì, chỉ mang tới tài nguyên cuồn cuộn, nhưng bọn họ là người bên ngoài, làm cao điệu như thế sẽ làm người ta chú ý và ngấp nghé.
– Không bằng Huyền Quang Các chúng ta đổi tên đi?
Cửu Trần trầm giọng nói.
– Chúng ta thật vất vả khai hỏa Huyền Quang Các, còn chưa khai nghiệm thì sao đổi tên chứ?
Những người khác cười khổ không thôi, tất cả đều do thực lực quá yếu.
– Các chủ, dường như chấp sự khoa hộ tịch biết rõ cửa hàng chúng ta là Huyền Quang Các.
Đúng lúc này Tương Hoa Vinh đi tới.
Trong lòng mọi người kinh ngạc.
Sắc mặt Tô Tú Nhất ngưng trọng, hắn nhớ rõ Quản Vĩ biết rõ tin tức bọn họ mua lầu các chuẩn bị thành lập Huyền Quang Các.
Nếu như Quản chấp sự nói chuyện này ra ngoài, cho dù bọn họ đổi tên cũng không có gì khác nhau.
– Tốt, mọi người đừng nghĩ nhiều như vậy.
Đột nhiên Diệp Huyền nói ra:
– Dù gì phủ Thiên Đô cũng là thế lực tuyến hai, trong thời gian ngắn còn không đến mức vì một đan dược liền không an toàn đến mức này, chúng ta cần làm là gia tăng thực lực của mình lên, như âậy cho dù đi tới nơi nào cũng có thể đứng vững gót chân.
Tuy Diệp Huyền là người trẻ tuổi nhất nhưng mọi người trên đường đi tới đây bất tri bất giác đã xem hắn là trung tâm của mọi người.
– Ta còn thiếu một ít tài liệu, không biết Thanh Tú Các có thể tìm cho ta không.
Diệp Huyền cầm một tờ giấy giao cho Tô Tú Nhất.