Giang Trần khẽ gật đầu nói:
– Thái Huyền Tạo Mộng đan này phần khung trên cơ bản đã đúng. Chỉ là có sai lầm quá nhiều trong các chi tiết, chiếu theo phương pháp luyện chế này, cho dù có phí mười đời cũng không có khả năng luyện chế ra được.
– Cái gì?
Giang Trần cười cười, nhìn chằm chằm vào Bộ Đan Vương rồi nói:
– Ngươi đừng có không tin như vậy, ngươi cũng sống hơn ngàn tuổi rồi đúng không? Có lẽ ngươi cũng tốn không ít thời gian ở Thái Huyền Tạo mộng đan a. Kết quả ra sao?
Bộ Đan Vương chán nản thất vọng lắc đầu, tuy rằng sự thật rất tàn khốc, nhưng hắn cũng khinh thường việc nói dối.
Giang Trần đã sớm đoán ra được cho nên duỗi ba ngón tay ra nói:
– Cùng ta học, chỉ cần ba ngày là hiểu.
– Cái gì? Ba ngày?
Bộ Đan Vương triệt để sững sờ, cơ hồ hắn hoài nghi không phải lỗ tai mình nghe nhầm đó chứ? Ba ngày là hiểu sao?
Cũng không phải là học ăn cơm, học đi lại, ba ngày là hiểu?
Đan đạo bác đại tinh thâm, nào có thuyết pháp nào nói ba ngày là học xong?
– Ngươi không tin?
Giang Trần cười cười:
– Bách Chuyển Luyện Tủy đan của ta nếu đổi lại là ngươi tới dạy, ngươi cảm giác trong mấy ngày ngươi có thể khiến cho đệ tử hiểu?
Bộ Đan Vương ngẫm lại, chán nản nói:
– Có lẽ mất một tháng a.
Nói tới đây mặt mày Bộ Đan Vương rung động nói:
– Trong vòng ba ngày ngươi thực sự có thể dạy ta luyện chế ra Thái Huyền Tạo Mộng đan sao?
– Ba ngày là đã dài, nếu như ngộ tính của ngươi không kém, ta cảm thấy có lẽ một ngày rưỡi đã đủ rồi.
Giang Trần cười cười.
Bộ Đan Vương cảm thấy đầu óc mình không theo kịp đối phương.
Một ngày rưỡi?
Ân sư hắn cả đời không suy nghĩ thấu thứ này, trong vòng một ngày rưỡi hắn có thể học được? Nếu như chuyện này để cho ân sư biết rõ, chỉ sợ chết cũng tức giận mà sống lại a.
Trong lòng do dự hồi lâu, suy nghĩ đấu tranh không ngừng, Bộ Đan Vương rốt cuộc cũng quyết định, lớn tiếng nói:
– Chân Đan Vương, chỉ cần ngươi dạy ta Thái Huyền Tạo Mộng đan này, đáp lại nguyện vọng của ân sư ta. Trên dưới trăm cân thịt của lão Bộ ta về sau sẽ tùy ý để ngươi sai bảo. Can tâm tình nguyện, tuyệt đối không có nửa điểm trái ý.
– Nghĩ thông suốt rồi?
Giang Trần cười nhạt nói:
Bộ Đan Vương dứt khoát gật đầu nói:
– KHông phải là nghĩ thông suốt, mà là sự thực bày ra trước mắt, ngươi so với lão Bộ ta còn cường đại hơn gấp trăm lần. Ta không phục cũng chỉ tự rước lấy nhục mà thôi.
Tình tình của Bộ Đan Vương không tốt, làm người cao ngạo, những khuyết điểm này vô cùng nổi bật. Thế nhưng mà người này cũng có ưu điểm, chính là nói một không nói hai, hơn nữa còn sùng bái cường giả.
Chỉ cần ngươi mạnh hơn hắn, chinh phục hắn từ gốc rễ, hắn sẽ thuần phục ngươi mà không có một chút tư tâm nào.
Giang Trần cũng không muốn nhiều lời, trực tiếp lấy giấy bút ra, viết thoăn thoắt, đem đan phương Thái Huyền Tạo Mộng đan viết ra. Tay áo vung lên, đan phương kia đã bay tới trước mặt Bộ Đan Vương.
– Đây là đan phương, còn có tâm đắc luyện chế. Ta đã ghi rõ ràng ở bên trên. Ngộ tính của ngươi cao thì chỉ cần thời gian một ngày rưỡi là đủ. Nếu như ngộ tính thấp, ba tới năm ngày cũng không biết chừng. Nhớ kỹ hứa hẹn của ngươi.
Mỗi cái giơ tay nhấc chân của Giang Trần đều có một loại uy nghiêm của thượng vị giả. Trong lòng Bộ Đan Vương kia khẽ run lên, vô thức tiếp nhận đan phương kia.
Trong lúc nhất thời hắn lúng ta lúng túng, không biết nên nói cái gì.
Giang Trần đã đi ra ngoài, còn nói:
– Ta muốn bế quan hai ngày, chuẩn bị nội dung giảng bài một chút. Ta hy vọng sau khi xuất quan, ngươi đã hiểu ra. Đến lúc đó đi theo ta giảng bài, làm trợ thủ cho ta.
Nếu như là những người khác nói lời này, để cho đường đường là Bộ Đan Vương hắn làm trợ thủ, chỉ sợ cả Lưu Ly vương thành sẽ chấn kinh tới rớt hàm.
Thế nhưng mà những lời này từ trong miệng Giang Trần nói ra, ai cũng không cảm thấy có gì là không ổn.
Nhìn thấy bóng lưng Giang Trần biến mất, Bộ Đan Vương kia mới lấy lại tinh thần, nhìn đan phương trong tay. Chỉ nhìn mấy hàng chữ, biểu lộ trên mặt Bộ Đan Vương biến đổi, lập tức chăm chú nhìn vào bên trên đan phương.
Càng nhìn kỹ, biểu lộ trên mặt Bộ Đan Vương càng ngưng trọng, đến cuối cùng toàn thân hắn không nhịn được mà run rẩy.
Hiển nhiên đây là thứ mà khiến cho hắn cực kỳ kích động.
Bờ môi run rẩy, trong miệng lẩm bẩm:
– Thái Huyền Tạo Mộng đan, không ngờ là thực. Không ngờ lại là thực? Những chi tiết khi luyện chế vô cùng tỉ mỉ, đều là nơi mà lúc trước ân sư phạm sai lầm. Ta theo đường đi của ân sư, nghiên cứu nửa đời người, hóa ra trên đường lại có nhiều sai lầm như vậy, khó trách…
Bộ Đan Vương hít sâu một hơi, tay nắm lây phần đan phương này, hắn có cảm giác nặng nề giống như một ngọn núi vậy.
Hắn tuyệt đối không thể tưởng tượng được, Chân Đan Vương này lại đưa cho hắn Thái Huyền Tạo Mộng đan thực. Theo Bộ Đan Vương thấy lúc trước, tám phần là người này đang trêu đùa, làm nhục hắn.
Thế nhưng mà sự thực lại khiến cho hắn không thể tưởng tượng nổi.
Đan phương này vô cùng rõ ràng, đơn giản, trực tiếp, loại bỏ tất cả sai lầm trên mạch suy nghĩ vốn có của hắn.
Hơn nữa còn chi tiết, tỉ mỉ, vô cùng hợp lý, tuyệt đối không phải là nói năng bừa bãi.
– Hắn… Hắn chỉ quét qua đan dược của ta một lần là có thể nhìn ra nhiều vấn đề như vậy, đem toàn bộ trung tâm của vấn đề chỉ ra. Cái này… Trình độ đan đạo này rốt cuộc là mạnh tới mức nào?
Bộ Đan Vương đột nhiên có cảm giác toàn thân rét run. Càng nghĩ kỹ, càng cảm thấy Chân Đan Vương này thực sự thâm bất khả trắc.
Nực cười bản thân hắn còn ếch ngồi đáy giếng, không ngờ lại khiêu khích với một nhân vật như vậy? Thua còn oan sao? Một chút cũng không oan a.
Đột nhiên Bộ Đan Vương có một loại cảm giác thông suốt, giống như sáng hiểu, chiều nhắm mắt xuôi tay cũng được.
Thậm chí trong lòng hắn còn xuất hiện một ý nghĩ, thua lần đánh cược kia xem ra cũng chưa hẳn là một chuyện xấu.
Ý nghĩ này xuất hiện trong đầu khiến cho đến bản thân Bộ Đan Vương cũng giật mình.
Tại sao lại chuyển biến nhanh như vậy? Chuyện này cũng không giống như bình thường a.
Nhưng mà nhìn vào đan phương trong tay mình, Bộ Đan Vương bấp chấp sự rụt rè, nhanh chóng bước ra. Hắn đã không thể chờ đợi được mà muốn nghiên cứu phần đan phương này.
Hai ngày sau Giang Trần xuất quan.
Hắn đã chuẩn bị xong nội dung bài giảng, vừa xuất quan đã nhìn thấy trước của phòng có một người đang cung kính đứng, hai tay buông thõng, trên mặt tràn ngập vẻ sùng bái.
– Lão Bộ?
Giang Trần khẽ giật mình.
Bộ Đan Vương tiến lên một bước thi lễ, hai đầu gối quỳ xuống đất nói:
– Sư tôn ở trên nhận lễ của đệ tử.
Nói xong hắn mạnh mẽ dập đầu làm lễ. Sau khi hoàn thành xong lễ bái sư, Bộ Đan Vương cũng không có vội vã mà thành kính nói:
– Sư tôn, về sao lão Bộ chính là đệ tử của n gười, người muốn đánh thì đánh, muốn chửi thì chửi. Trước đó lão Bộ mạo phạm sư tôn, lão sư muốn trừng phạt thế nào thì cứ trừng phạt thế đó. Đệ tử cam nguyện chịu phạt.