Trảm Không đại đế ở bên cạnh cũng thở dài nói:
– Vẫn là Khổng Tước đạo huynh có tuệ nhãn, lúc trước tìm ra Phiền thiếu chủ, hôm nay lại tìm ra Chân thiếu chủ. Người sau so với người trước còn xuất sắc hơn. Thật sự khiến cho tiểu đệ có chút đỏ mắt. Đạo huynh, hiện tại cả Lưu Ly vương thành đều đang nghị luận, lúc trước đạo huynh bồi dưỡng Chân thiếu chủ, kỳ thực đã âm thầm coi Chân thiếu chủ là quân cờ. Tin đồn này rốt cuộc là thật hay giả?
Mấy đại đế khác cũng hiếu kỳ nhìn qua Khổng Tước đại đế, hiển nhiên cũng rất tò mò về tin đồn này.
Khổng Tước đại đế nhẹ nhàng cười cười:
– Thiên tài chính thức dựa vào đại thế thiên địa mà sinh ra. Bổn để bất quá chỉ là đào móc hắn ra mà thôi. Nói tới bồi dưỡng, sắp xếp thì hơi quá.
– Thật không biết đạo huynh bồi dưỡng ra thế nào. Chân Đan Vương này thiên phú đan đạo xuất chúng như vậy. Thiên phú võ đạo cũng không chịu thua kém. Lại nói, trong lịch sử của Lưu Ly vương thành chúng ta, thiên tài như vậy cũng không thấy nhiều lắm a.
– Đâu chỉ là không nhìn thấy nhiều lắm, quả thực là tồn tại giống như lông phượng sừng lân.
Khổng Tước đại đế mỉm cười nói:
– Bây giờ nói những lời này vẫn còn quá sớm. Dù sao tấm Lưu Ly bia thứ nhất nói không chừng áo nghĩa của bộ vũ kỹ này hắn đã từng tìm hiểu qua thì sao?
Mọi người nghe xong cũng hiểu được câu này có đạo lý. Nếu nói Chân Đan Vương này học rộng tài cao, đan võ song tuyệt, nói không chừng đã từng tìm hiểu qua áo nghĩa vũ kỹ trên tấm Lưu Ly bia này.
Sau khi tìm hiểu đạo Lưu Ly bia thứ nhất, Giang Trần cũng không ngừng lại, dựa thế xông lên, đi tìm hiểu tấm Lưu Ly bia thứ hai.
Tấm Lưu Ly bia thứ hai này là một môn tâm pháp rèn luyện tâm lực. Khảo nghiệm của tấm Lưu Ly bia này rõ ràng độ khó đã tăng lên một cấp độ.
Không đơn giản là lực lý giải vũ kỹ cường đại hơn, còn cần tâm lực cường đại hơn, sát lực cường đại hơn, cùng với nhãn lực mạnh mẽ hơn.
Một tấm Lưu Ly bia này sở hữu chín trăm chín mươi chín pháp tướng. Mỗi một pháp tướng đều đại biểu cho một chiêu đao kỹ.
Thứ các thiên tài phải làm chính là ở bên trong chín trăm chín mươi chín đạo đao kỹ này tìm được một đao duy nhất không chung đường với những đao thức khác.
Chín trăm chín mươi chín mươi đao, mỗi một đao nhìn qua đều một mạch tương thừa, không có phân chia.
Bởi như vậy độ khó khi muốn nhận ra một đạo khác biệt trong đó cực lớn. Huống chi, muốn từ trong chín trăm chín mươi chín đao tìm ra một đao khác biệt duy nhất, độ khó không thể nói hai chữ cực lớn, đơn giản như vậy.
Thất khiếu thông lưng của Giang Trần toàn bộ được triển khai, nhìn qua chín trăm chín mươi chín đao, từng đao, từng đao, không ngừng diễn luyện trong đầu hắn.
Đây không thể nghi ngờ là hoàn thành một bộ đao kỹ, đao kỹ này tuyệt đối có thể nói là vũ kỹ Địa cấp, cũng chính là tương đương với võ giả Hoàng cảnh.
Chính vì tương đương với vũ kỹ cho võ giả Hoàng cảnh tu luyện, cho nên muốn lĩnh ngộ bộ đao kỹ này, muốn tìm được sự khác biệt của một đao trong đó, độ khó vô cùng lớn.
Nhưng mà nếu như không có cách nào tìm ra đao khác biệt kia, cũng chứng minh chưa hoàn toàn lĩnh ngộ bộ đao kỹ này. Nếu như không có hoàn toàn lĩnh ngộ, muốn tìm ra một đao khác biệt bên trong, cũng chỉ có thể đoán mò.
Nhưng mà nếu như đoán mò, tỷ lệ thành công không thể nói cực kỳ thấp.
Dùng trình độ của những thiên tài trong Thiếu chủ bảng, cho bọn họ thời gian, nhất định sẽ tìm ra được một đao bất đồng kia. Thứ mọi người so đấu kỳ thực chính là thời gian.
Bởi vì thời gian tìm hiểu ba tấm Lưu Ly bia kia kỳ thực chỉ có thời hạn nửa tháng.
Chính là bởi vì có hạn chế thời gian, cho nên độ khó tăng lên rất nhiều.
Mấu chốt nhất chính là, trình tự của từng đao từng đao đều liên quan tới nhau. Cho nên muốn thông qua cấp độ mà tổng kết ra quy luật, trên cơ bản không có bất kỳ hy vọng nào.
Cho nên lúc này, thứ thiên tài so đấu với nhau chính là so đấu nội tình võ đạo, so đấu là thiên phú và lực lý giải trên võ đạo.
Mà phương diện này, hoàn toàn là hạng mục mà Giang Trần mạnh mẽ.
Từng đao từng đao này tuy nhiên là phân giải chiêu thức, thế nhưng mà Giang Trần chỉ cần suy nghĩ một chút là bước tiến có thể vượt qua rất nhiều người cùng thế hệ.
Có trí nhớ cường đại và nội tình kiếp trước. Giờ phút này có thể nói là phát huy tới mức tận cùng.
Trong đầu không ngừng diễn luyện từng đao này, sau đó không ngừng sắp xếp, không ngừng diễn luyện.
Giang Trần đắm chìm trong diễn luyện, mỗi một đao trong đầu Giang Trần đều trở nên cực kỳ rõ ràng.
Ước chừng ba bốn thời thần trôi qua, từng đao, từng đao giống như được sắp xếp, chậm rãi hình thành thứ tự giống như nước chảy thành sông.
Đột nhiên Giang Trần trợn mắt, vẻ mặt vui mừng nói:
– Quả nhiên, trình tự của một đao kia nhìn như tương tự, thế nhưng ý cảnh lại trọng điệp, hơn nữa đao kia nếu nối liền với đao kế tiếp ít nhiều cũng có chút cứng. Nếu như không nhìn kỹ, có lẽ không nhìn ra có bao nhiêu khác nhau. Nhưng mà theo như trình tự sắp xếp ra như vậy, một đao này có lẽ có thể tiếp nối đao trước, thế nhưng không có cách nào nối liền với đao sau. Đúng vậy, chính là đao này, có lẽ không sai.
Tuy rằng Giang Trần đã nhìn ra đao này, thế nhưng hắn cũng không có vội vàng. Mà hắn vẫn tiếp tục đem bộ đao kỹ này ra diễn luyện nhiều lần.
Một bộ đao kỹ diễn luyện nhiều lần trong đầu hắn, đảm bảo không có bất kỳ vấn đề gì.
– Đúng, xem ra không có vấn đề gì.
Rốt cuộc Giang Trần cũng xác định được, lập tức chọn ra đao này, dùng thần thức chọn trúng một đao kia.
Căn cứ vào quy tắc, nếu như chọn lựa bốn lần đều không chọn đúng, cửa ải này đã thất bại. Như vậy thiên tài cũng sẽ trực tiếp bị truyền tống ra ngoài.
Nếu như trong vòng ba lượt mà chọn ra đáp án chính xác thì coi như hợp cách.
Nếu như hai lần chọn ra đáp án chính xác thì coi như là ưu tú.
Một lần chọn ra đáp án chính xác thì không thể nghi ngờ đã đạt được số điểm tối đa. Là biểu hiện viên mãn.
Khảo nghiệm Lưu Ly bia, độ khó rõ ràng đã lớn hơn rất nhiều. Đạt được cấp bậc viên mãn có lẽ sẽ có rất nhiều người, thế nhưng thời gian hao phí cũng tuyệt đối kinh người.
Mà giờ phút này, Giang Trần hoàn thành hai tấm Lưu Ly bia cũng chỉ mất một ngày mà thôi.
Tính toán như vậy, tốc độ của Giang Trần tuyệt đối là kinh người.
Giờ phút này trong lòng Giang Trần cũng thầm nói:
– Nếu như bên ngoài có thể nhìn thấy thành tích của chúng ta bên trong, như vậy biểu hiện của ta liệu có quá khoa trương hay không?
Tuy rằng Giang Trần cũng nghĩ như vậy, thế nhưng hắn cũng không có dừng lại mà trực tiếp dùng thần thức chọn đáp án.
Tích.
Màu xanh quen thuộc trên tấm Lưu Ly bia thứ hai lại một lần nữa hiện lên.
Đáp án chính xác, lại một lần nữa lĩnh ngộ cấp bậc viên mãn.
Trên mặt Giang Trần nở nụ cười tự tin, liên tục hai lần tìm hiểu Lưu Ly bia, đều vô cùng thuận lợi, chuyện này khiến cho Giang Trần đối với thực lực và nội tình của mình càng thêm tự tin.