– Ha ha ha, lão tử là đệ nhất. Rốt cuộc cũng phá vỡ cấm chế quỷ quái này. Đây là địa bàn nhân tộc trong truyền thuyết sao?
Một đạo thanh âm hào phóng giống như sấm sét cuồn cuộn, xuyên thấu qua tất cả hàng rào hư không, rơi vào trong tai Giang Trần.
– Chậc chậc, địa bàn nhân tộc quả nhiên là vô cùng xinh đẹp tuyệt trần. ồ, nơi này dường như còn có một tòa cung điện.
– Ta cảm giác nơi này có chút lạ. Dường như là một tông môn.
Lập tức lại có vài đạo thanh âm lục tục truyền tới.
Ngữ khí của thần điểu Chu Tước ngưng trọng, cười khổ:
– Xem ra không cần xem xét, khu vực biên giới đã bị phá hủy. Dị tộc đã tiến vào.
Giang Trần nhíu mày nói:
– Là ma tộc sao?
Thần điểu Chu Tước cũng mịt mờ, lắc đầu nói:
– Hiện tại còn chưa xác định được. Chủng tộc trong Thần Uyên đại lục vô số, cũng sẽ chinh phạt lẫn nhau, xâm lược lẫn nhau.
Trong khi nói chuyện, bỗng nhiên từ chỗ cao trong hư không xuất hiện ba vòng xoáy. Ba vòng xoáy này xoáy nên từng đạo hư không loạn lưu, tầng mây nặng nề kia giống như từng đạo sóng lớn, quay cuồng trên không trung.
Ba vòng xoáy theo thứ tự là màu tím, màu xanh và màu đỏ.
Bên trong ba vòng xoáy đều có ba đạo thân ảnh. Trong vòng xoáy màu tím có một thanh niên mặt y phục màu tím, nhìn qua cực kỳ đẹp đẽ quý giá. Khuôn mặt nhìn qua hết sức trẻ tuổi, hơn nữa từ ngũ quan mà thấy, quả thực không tìm thấy bất kỳ địa phương nào bắt bẻ. Lớn lên so với nữ nhân còn tinh xảo hơn một chút.
Trên khuôn mặt tinh xảo của người này lại có một đôi mắt lạnh lùng. Đôi mắt lạnh lùng này giống như xem thường toàn bộ thế giới, mang theo cảm giác tự phụ về sự ưu việt, đánh giá địa bàn lạ lẫm trước mắt.
– Là cường giả Thiên Vị.
Giang Trần nhìn ra xa xa, cảm nhận được lực lượng thiên địa đáng sợ bên trong vòng xoáy, loại tốc độ di chuyển, trình độ di chuyển này hiện tại đều là tồn tại mà Giang Trần chỉ có thể nhìn lên mà ngưỡng mộ.
Hắn có thể cảm nhận được ba người này xuất hiện khoa trương như vậy, hơn nữa khí thế đặt biệt cường hãn, Giang Trần thoáng cái đã đoán ra được ba người này tuyệt đối đều là cường giả thiên vị.
Hai người khác, một người là một đại hán mặc y phục màu xanh, đầu trọc. Chỉ là ở gáy cái đầu trọc này có một cái bím tóc giống như là đuôi chuột, nhìn qua cực kỳ buồn cười. Chỉ là đại hán này cực kỳ vạm vỡ.
Tuy rằng vạm vỡ cũng không thể so sánh với cự nhân của Cự Thạch nhất tộc. Thế nhưng trong đám người bình thường, những người Giang Trần đã từng thấy qua, trừ Thang Hồng của Bảo Thụ tông năm đó mới bằng người này ra, còn những người khác đều không bằng.
Người này lưng hùm vai gấu, so với Thang Hồng cũng không thấp hơn là bao.
Còn lại một lão giả trường bào màu đỏ, vẻ mặt lạnh nhạt, nhìn qua một đống lớn tuổi, ánh mắt giống như lạnh nhạt, không để ý tới thế sự, đôi mắt nhìn qua không thấy bất luận cảm xúc gì chấn động.
Nhưng mà Giang Trần lại không có vì nguyên nhân này mà đánh giá thấp lão giả mặc trường bào màu đỏ này.
Nói không chừng lão giả mặc trường bào màu đỏ này ngược lại còn là người không dễ ứng phó nhất trong ba cường giả Thiên Vị này.
Hai tên còn lại, hoặc là cao ngạo, hoặc là bá đạo, Giang Trần đại khái đều có phán đoán sơ bộ. Thế nhưng mà lão giả mặc trường bào màu đỏ này nhìn qua đã khiến cho người ta có cảm giác thâm bất khả trắc.
Loại người này thường thường là loại người khó đối phó nhất.
Ba người ở trên không trung tạo thành vòng xoáy tinh vân, giống như chúa tể mảnh thổ địa này, đánh giá tất cả phía dưới.
– Cung điện này dường như có chút ý tứ. Ồ, đó hình như là trận pháp? Chỉ là bốn phía của trận pháp này đã bị phá vỡ một góc a.
– Đây là một nan đề khảo thí chúng ta sao? Ra oai phủ đầu với chúng ta sao?
– Chung Ly công tử, có hứng thú tỷ thí một chút hay không?
Tên đại hán đầu trọc mang theo ý tứ khiêu khích, nói với thanh niên mậc áo bào tím kia.
– So cái gì?
Tên thanh niên mặc áo bào tím hiển nhiên có chút khinh thường, nói.
– Đáh bạc cung điện này. Bên ngoài cung điện này dường như còn có một trận pháp cường đại, còn có bảy cây cột lớn kia, dường như hô ứng lẫn nhau với bốn phương vị của trận pháp này. Hiện tại bốn phương vị của trận pháp rõ ràng đã bị phá vỡ một phía. Chúng ta đánh cuộc một chút, chúng ta mỗi người công kích một phương vị, xem ai phá vỡ trước? Sao nào?
Trận pháp cấm chế bên ngoài cung điện, lúc trước ma chủ Thiên Ma đầu độc nhiều tu sĩ nhân loại như vậy, nhiều cường giả liên thủ như vậy, liên tục, không ngừng công kích, mới phá vỡ một phương trong đó a.
– Ngươi muốn đánh cuộc thứ gì?
Tên thanh niên mặc áo bào tím hỏi.
– Hắc hắc, chúng ta đánh cuộc tài nguyên cương vực nhân loại này. Ai phá vỡ cấm chế trước thì kẻ đó có quyền ưu tiên phân phối, sao nào?
Tên đại hán đầu trọc kia nhịn không được mà hỏi.
Lão giả mặc trường bào màu đỏ hừ lạnh một tiếng:
– Ngược nghĩ quá tốt rồi. Không nói trước ngươi có thể phá vỡ trước hay không? Coi như là ngươi phá vỡ trước đi nữa…. Ồ? Phía trước dường như có người.
Thần thức của lão giả mặc trường bào màu đỏ bỗng nhiên bắn về phía trước.
– Hừ, một ít con sâu cái kiến nhân tộc, không đáng để lo. Ngược lại cung điện nhìn qua khí thế bất phàm a. Truyền thừa của Thánh Nhất tông thượng cổ?
– Thánh Nhất tông thượng cổ dường như là một trong những tông môn cường đại nhất Nhân tộc thượng cổ a. Chậc chậc,chẳng lẽ chúng ta mạo hiểm phá vỡ khu vực biên giới tới đây đã có tạo hóa tốt đẹp ngay từ đầu như vậy sao?
– Trước tiên không nên nghĩ nhiều như vậy.
Tên đại hán đầu trọc kia kêu lên:
– Các ngươi nhìn thấy trận pháp cấm chế ngoài cung điện không? Nếu như không phá được, chúng ta tùy tiện tiến vào cũng có nguy hiểm.
Tuy rằng bọn họ đều là cường giả Thiên Vị, thực lực siêu quần, không ai bì nổi. Nhưng mà đối với truyền thừa thời đại thượng cổ mà nói, vẫn có lòng kính sợ.
Dù sao thời kỳ thượng cổ đã vượt qua thời kỳ mà ba người bọn họ có thể coi khinh.
Mắt của ba người này đều nhìn chằm chằm vào ba mặt còn lại của cấm chế. Rõ ràng có một phương phong ấn đã bị phá vỡ, thế nhưng mà bọn họ lại coi như không thấy.
Hiển nhiên tâm tư của những cường giả dị tộc này kỳ thực đều vô cùng tinh tế, tỷ mỉ. Hiển nhiên bọn họ cũng lo lắng, lo lắng cung điện này chính là bẫy rập.
Một phương cấm chế bị phá vỡ rõ ràng như vậy, bọn họ có thể trực tiếp tiến vào.
Mà cấm chế ba khu vực khác lại phong kín, bọn họ lại muốn đi vào từ ba nơi khác? Đi vào, trên cơ bản nên chết cái tâm tư đó đi.
Chính là bởi vì như vậy, bọn họ mới cảm thấy một màn này, nhìn thế nào cũng rất giống bẫy rập.
– Ta chọn phía bên trái kia.
– Ta chọn phía bên phái.
– Các ngươi chọn trái phải rồi, lão phu cũng chỉ có thể chọn cái ở giữa. Hiện tại bắt đầu đi.
Ba cường giả Thiên Vị, cường giả dị tộc, vừa mới phá vỡ khu vực biên giới, khí thế không thể vãn hồi, giờ phút này bọn họ hóa thành ba đạo lưu quang, cùng lúc đánh về phía cung điện Thánh Nhất tông cực kỳ nhịp nhàng.