Chu Tước Thần Cầm là Thượng Cổ Thần Cầm, tín vật trên người nó, có bổn mạng tinh huyết của Chu Tước Thần Cầm, cùng Hỏa thuộc tính trời sinh phi thường phù hợp.
– Nhất định là tác dụng của cánh chim này. Bọn người Chu Tước tiền bối, hôm nay không biết tu luyện như thế nào rồi?
Giang Trần tra ra nguyên nhân, trong nội tâm cũng an tâm rất nhiều.
Nhất định là cánh chim kia, để cho Liệt hỏa vân quật đối với Giang Trần sinh ra một loại cảm giác thân cận tự nhiên. Đây cũng là nguyên nhân những hỏa diễm điên cuồng kia, thời điểm tới gần Giang Trần, sẽ không có lựa chọn thôn phệ.
Đổi lại những người khác, ở Liệt hỏa vân quật, khả năng gặp phải nguy hiểm là rất lớn. Một khi chuyện không thể làm, rất nhiều người đều chọn chạy trốn.
Mà Giang Trần, lại không lùi bước.
Rốt cục, trải qua vô số gian khổ, Giang Trần đi tới khu vực biên giới của Liệt hỏa vân quật. Chỉ cần một bước ngắn, liền có thể ly khai cửa thứ bảy.
Giang Trần quay đầu lại cảm thụ thoáng một phát, liền không dừng lại nữa, trực tiếp đi ra cửa thứ bảy.
Cửa thứ bảy, Giang Trần tuyên cáo thành công thông qua.
Yến Thanh Tang vui mừng lộ rõ trên nét mặt, điên cuồng nhảy dựng lên.
– Huynh đệ, quá tuyệt vời. Liền qua bảy cửa, ha ha ha, dù là thiên tài cao cấp nhất, cũng không gì hơn cái này a?
Yến Thanh Tang thật sự rất kích động.
Ngược lại là Giang Trần, từ trong Liệt hỏa vân quật đi ra, tâm tình lại dị thường bình tĩnh.
Cửu khúc vân quật, hiện tại mình đã thông qua được cửa thứ bảy. Chỉ còn lại hai cửa cuối cùng. Giang Trần có thể đoán được, hai cửa cuối cùng này, nhất định sẽ phi thường điên cuồng.
– Thiệu Uyên, chúc mừng ngươi, liền xông bảy cửa. Nếu như ngươi bây giờ dừng tay, tin tưởng Thánh Địa cũng sẽ cho ngươi đãi ngộ cấp bậc cao nhất. Đây đã là gần mấy ngàn năm nay, thành tích tốt nhất rồi.
Thần sắc của Tử Xa Mân phi thường kích động, hắn không nghĩ tới, người trẻ tuổi kia rõ ràng có thể thông qua cửa thứ bảy. Đây tuyệt đối là kinh hỉ ngoài ý muốn rồi.
Lúc này, trong hư không bỗng nhiên xuất hiện từng đạo hào quang, hư không xé mở vết rách, vài đạo lực lượng cường hãn, bỗng nhiên từ trong hư không chui ra.
– Tham kiến Thánh Chủ đại nhân!
Tất cả các trưởng lão, nhao nhao thi lễ với người tới.
Ở trong vết rách hư không, bất ngờ đi ra ba đạo thân ảnh, đúng là Vĩnh Hằng Thánh Địa Tam đại Thánh Chủ.
Ba người này, thực lực tu vi, đều phi thường đáng sợ.
Giang Trần từ trên người bọn họ, cảm nhận được lực lượng sau khi đi vào thế giới này, là tồn tại cấp cao nhất. Chưa bao giờ có cường giả nào, có thể đạt tới cấp độ đáng sợ như thế.
– Thánh Chủ đại nhân?
Trong nội tâm Giang Trần khẽ động, cũng khom mình hành lễ:
– Thiệu Uyên bái kiến ba vị Thánh Chủ đại nhân.
Ba Thánh Chủ kia, người cầm đầu, dĩ nhiên là nữ tử.
Cô gái này dáng người bình thường, thân cao bình thường, nhưng trời sinh có một loại khí độ ung dung, để cho người nhìn xem liền sinh lòng cúng bái.
Phảng phất ở trong khí chất của nàng, tự nhiên liền có một loại khí chất có thể làm cho người quỳ bái.
Mà hai Thánh Chủ khác, một cái là lão giả, một cái là trung niên.
Nhìn về phía trên, đều là thần uẩn nội liễm, xem xét là tiền bối bất phàm.
– Nghe nói Tam đại Thánh Chủ đều là tồn tại Thiên Vị đỉnh phong, xem ra, truyền thuyết không giả.
Giang Trần chứng kiến Tam đại Thánh Chủ, cảm thụ được lực lượng cường đại của bọn hắn.
Trong lòng Giang Trần, cảm giác thoải mái ngược lại vượt qua cảm giác kinh ngạc.
Nói thật, Thiên Vị cửu trọng, ở kiếp trước của Giang Trần mà nói, xác thực không coi vào đâu. Kiếp trước thủ hạ phụng dưỡng hắn, cường giả Thần đạo cũng không biết bao nhiêu.
Cường giả Thiên Vị, có chút thời điểm đếm không hết.
Không thể không nói, Giang Trần ở Chư Thiên Đại Thế Giới ngây người trăm vạn năm, đối mặt Thiên Vị cửu trọng đỉnh phong cường giả, mới có thể bảo trì trấn định như thế, không đến mức thất thố.
Bởi vì, hắn gặp nhiều lắm.
Nhưng mà, Giang Trần phản ứng, nhìn ở trong mắt Tử Xa Mân, lại có vài phần lo lắng. Tuy hắn cũng âm thầm kinh ngạc, vì sao người trẻ tuổi này có thể ở trước mặt Tam đại Thánh Chủ, thong dong không sợ như thế?
Chẳng lẽ, người trẻ tuổi kia thật sự có lực lượng mười phần sao?
– Ha ha, người trẻ tuổi, ngươi rất không tồi. Xem ra, Vĩnh Hằng Thánh Địa chúng ta, lại nhặt được một bảo bối rồi.
Trung niên phu nhân kia, cũng là Đại Thánh chủ trong Vĩnh Hằng Thánh Địa Tam đại Thánh Chủ.
– Tử Xa trưởng lão, lần này ngươi tiến cử có công, cống hiến không nhỏ. Trên điểm cống hiến tại Thánh Địa, sẽ tăng cho ngươi điểm tích lũy tương ứng.
– Ha ha, vì Thánh địa làm việc, chính là bản phận của Tử Xa Mân. Ngược lại là ba vị Thánh Chủ, nếu có thì giờ rãnh, thì nhắc nhở nhiều hơn một chút. Kẻ này tương lai hồi báo, nhất định sẽ không để cho Vĩnh Hằng Thánh Địa thất vọng.
Hiện tại Tử Xa Mân so với ai khác đều tinh tường, Vĩnh Hằng Thánh Địa là nhặt được một khối Chí Tôn Bảo rồi.
Đại Thánh chủ mỉm cười gật đầu:
– Cái này không cần ngươi lo, thiên tài xông qua bảy cửa, liền có tư cách hưởng thụ quy cách đãi ngộ cao nhất của Thánh Địa.
Giang Trần thật vất vả mới có cơ hội nói chuyện, sợ hãi hỏi:
– Ta muốn hỏi một chút, bước tiếp theo này, ta không thể khiêu chiến sao? Cửu khúc vân quật, ta chỉ có thể khiêu chiến cửa thứ bảy?
Giang Trần nói, lại để cho tất cả mọi người ngây dại.
Có ý tứ gì? Đây là tiết tấu còn chưa đủ sao? Còn muốn tiếp tục khiêu chiến cửa thứ tám? Đây chính là ngàn năm qua, cũng không có xuất hiện qua rồi.
Có người muốn trùng kích cửa thứ tám? Trong lịch sử, cơ hội có tư cách trùng kích cửa thứ tám, đều cực kỳ khó được. Bởi vì, ngươi muốn xung kích cửa thứ tám, đầu tiên phải thông qua cửa thứ bảy mới được.
Mà Giang Trần, không thể nghi ngờ là đã lấy được cơ hội này.
Tất cả mọi người cảm thấy, hắn nên thấy tốt thì lấy. Lại không nghĩ rằng, hắn rõ ràng đưa ra muốn xông cửa thứ tám.
Tam đại Thánh Chủ nhìn nhau, lẫn nhau cũng nhìn thấy một tia kinh ngạc trong mắt đối phương. Bọn hắn đối với Tử Xa Mân đào góc tường được một thiên tài, kỳ thật sớm nhất không có bao nhiêu chú ý độ. Bọn hắn cho rằng, Thiệu Uyên này ở lĩnh vực đan đạo, vượt xa lĩnh vực võ đạo.
Thế nhưng mà ở dưới không khí của Vĩnh Hằng Thánh Địa, đan đạo lĩnh vực lại xuất chúng, cũng chỉ có thể làm lá xanh, không cách nào thành lực lượng chủ lưu của thánh địa, không cách nào dẫn dắt chiều gió của Thánh Địa.
Thế nhưng mà, hiện tại bọn hắn mới hiểu được, mình rốt cuộc là không để ý đến tiềm lực của người trẻ tuổi này. Người ta không đơn giản chỉ biết đan đạo, thiên phú võ đạo, cũng cực kỳ cao minh.
Cửu khúc vân quật này, muốn nói độ khó cũng có, nhưng mà cửu khúc vân quật quan trọng nhất là khảo hạch thiên phú, là tìm hiểu thiên tài.
Cho nên, có đôi khi không nhất định cần lực lượng của ngươi cường hãn đến cỡ nào, tính áp đảo cỡ nào.
Nếu như thiên phú toàn diện, ở trong cửu khúc vân quật, thường thường sẽ càng có ưu thế.
– Người trẻ tuổi, độ khó cửa thứ tám, so với cửa thứ bảy lớn hơn không ít, tính nguy hiểm cũng tăng lên rất nhiều. Ngươi xác định, ngươi muốn khiêu chiến cửa thứ tám?