Chính bởi vì sự tình của Yến Vạn Quân, tại Yến gia đã có kết luận, cho nên bọn hắn đối với Yến Thanh Tang cũng tràn đầy địch ý.
Bọn hắn cảm thấy, Yến Thanh Tang này là cháu trai của phản đồ Yến Vạn Quân, cũng là đường ca của Yến Thanh Hoàng.
Giang Trần đối với phương diện Yến gia, ngược lại không có bao nhiêu cảm giác. Mục tiêu của hắn, chỉ có một, đó chính là Hạ Hầu gia tộc.
Hôm nay, Hạ Hầu Tông rõ ràng cho thấy tận lực tu chỉnh thoáng một phát. Dáng người cao ngất, phối hợp ngoại hình cực kỳ xuất chúng, tăng thêm quần áo và trang sức hoa lệ, để cho Hạ Hầu Tông lộ ra cực kỳ đáng chú ý, đứng trong đám người, liền có một loại cảm giác hạc giữa bầy gà.
Ngay cả Vĩnh Hằng Thánh Địa Ngũ đại công tử, thời điểm đối mặt Hạ Hầu Tông, cũng khó tránh khỏi có chút hụt hơi, có chút tự ti mặc cảm.
Không thể không nói, uy áp của Hạ Hầu Tông, thật sự rất mạnh. Trong trẻ tuổi, mặc kệ đến từ thế lực nào, đều không có ai dám can đảm cùng ánh mắt của Hạ Hầu Tông đụng chạm.
Ai cũng biết, Hạ Hầu Tông tu luyện đồng thuật, thần thức của Hạ Hầu Tông cường đại. Vạn nhất ai không cẩn thận nhìn lén hắn, chọc giận tới hắn, Hạ Hầu Tông chỉ dựa vào đồng thuật, cũng có thể để cho hắn chịu nhiều đau khổ.
Cho nên, đối với Hạ Hầu Tông, cơ hồ trẻ tuổi đều tràn đầy kính sợ, thậm chí dũng khí cùng hắn đối mặt cũng không có.
Đương nhiên, duy có một người ngoại lệ, đó chính là Giang Trần.
Giang Trần vừa tiến vào hiện trường, ánh mắt liền không thoát ly Hạ Hầu gia tộc.
Hắn muốn đem những người của Hạ Hầu gia tộc, từng bước từng bước nhớ kỹ. Nếu như ở trên thiên tài luận kiếm gặp được, Giang Trần không ngại tiễn bọn hắn ra đi.
Về phần Hạ Hầu Tông, hắn cũng một mực quan sát Giang Trần. Chỉ là, từ đầu tới đuôi, Giang Trần không có liếc nhìn Hạ Hầu Tông.
Trong mắt hắn, Hạ Hầu Tông giống như không khí, không bị để ý tới.
Hạ Hầu Tông nhiều lần uấn nhưỡng tốt khí thế, chuẩn bị ở trên đồng thuật, cho Giang Trần một kích đón đầu, nhưng Giang Trần lại hoàn toàn không có cho hắn cơ hội.
– Hừ, tiểu tử này rốt cuộc là thế hệ nhát gan. Ngay cả dũng khí cùng ta đối mặt cũng không có.
Hạ Hầu Tông thấy ánh mắt của Giang Trần giống như tận lực lảng tránh hắn, trong nội tâm càng thêm đắc ý.
Quá trình thẩm tra đối chiếu thân phận, rất nhanh liền hoàn thành rồi. Quá trình này, không có xuất hiện bất kỳ vấn đề.
Danh ngạch dự thi, khoảng chừng một hai trăm người.
Ngoại trừ thế lực Nhất lưu ra, còn có một chút thiên tài của Nhị Tam lưu thế lực, cũng lấy được danh ngạch dự thi. Đương nhiên, những thiên tài này, tuy bọn hắn đạt được tư cách dự thi, nhưng nhất định là nhân vật cùng Thái tử đọc sách. Bọn hắn muốn ở thiên tài luận kiếm đạt được thành tích tốt, cái kia cơ hồ không có bất kỳ khả năng.
Sau khi thẩm tra đối chiếu thân phận kết thúc, Hoàng đế bệ hạ cất cao giọng nói:
– Vĩnh Hằng Thần Quốc ta, giang sơn luôn có nhân tài ra. Lần luận kiếm này, là một lần thiên tài tụ tập. Mỗi một thiên tài, đều là lương đống tương lai của Vĩnh Hằng Thần Quốc ta. Trẫm hi vọng các ngươi có thể ở trong luận kiếm, phát huy ra trình độ tốt nhất, đánh ra trình độ của các ngươi, đánh ra phong mạo của các ngươi, đánh ra tinh khí thần của các ngươi!
– Tốt rồi, tiếp đến, các ngươi tự do hoạt động. Thiên tài tầm đó, cũng có thể trao đổi lẫn nhau, học tập lẫn nhau. Lên lôi đài, các ngươi là đối thủ. Xuống lôi đài, các ngươi đồng dạng có thể làm bằng hữu. Có thể giúp nhau xúc tiến, giúp nhau khích lệ.
Sau khi kết thúc thẩm tra đối chiếu thân phận, tất cả mọi người không cho phép rời đi. Tương lai một thời gian ngắn, nhất định phải ăn ở tại khu vực này.
Thời gian hoạt động tự do, là cung cấp cơ hội trao đổi cho người trẻ tuổi của tất cả thế lực lớn.
Rất nhanh, bên người Giang Trần, liền có mấy thiên tài trẻ tuổi xuất hiện. Những người này, lại không có mấy người hiếu kỳ thiên phú võ đạo của Giang Trần.
Nguyên nhân bọn hắn tới gần Giang Trần, đều chỉ có một, là nghe ngóng thiên phú đan đạo của Giang Trần. Bọn hắn có ít người còn đích thân tham gia Bổ Thiên Thịnh Hội, được chứng kiến trình độ siêu tuyệt của Giang Trần.
Cho nên, bọn hắn đều muốn cùng kỳ tài đan đạo này lôi kéo làm quen.
Nói không chừng, có thể từ chỗ kỳ tài đan đạo này, vớt đến chỗ tốt thì sao?
Giang Trần đối xử mọi người, gần đây đều rất ổn, cũng không có cự nhân xa ngoài ngàn dặm. Nói nhiệt tình cũng chưa nói tới quá mức nhiệt tình, nhưng cũng không quá vắng vẻ.
Mà bên người Ngũ đại công tử, cũng tụ tập một ít người.
Thế nhưng mà, bên người tụ tập nhân số tối đa, không hề nghi ngờ, là Hạ Hầu Tông.
Hạ Hầu Tông đứng ở trong đám người, tựa như hạc giữa bầy gà, bên cạnh hắn, lại chí ít có hai ba mươi thiên tài trẻ tuổi, giống như trên người Hạ Hầu Tông kia, trời sinh có quang hoàn, khiến người khác muốn gom góp qua.
Loại tình hình này, để cho Yến Thanh Tang rất tức giận bất bình.
– Những nịnh hót kia, chỉ biết đập mã thí tâng bốc của Hạ Hầu Tông. Đoán chừng trong mắt bọn hắn, Hạ Hầu Tông phóng cái rắm, đó cũng là hương.
Hoàn toàn chính xác, tính cách của Hạ Hầu Tông cao ngạo, làm người đạm mạc, thậm chí có chút ít bất cận nhân tình.
Nhưng mà, cái này không ảnh hưởng người tới bên cạnh hắn vuốt mông ngựa. Rất nhiều người, dù đạt được một ánh mắt của Hạ Hầu Tông, đạt được một câu khách sáo của Hạ Hầu Tông, cũng mừng rỡ cả buổi. Phảng phất cảm giác mình rất có mặt mũi.
Yến Thanh Tang tức giận, nhưng Giang Trần lại tâm như mặt nước phẳng lặng. Hắn đối với loại hiện tượng này, cũng không ngoài ý muốn đến cỡ nào. Người, đều có một loại bản năng nịnh bợ cường giả.
Hạ Hầu Tông kia, ở trong trẻ tuổi, là tồn tại cấp cao nhất, hơn nữa là chủng loại nổi tiếng. Loại người này, tương lai rất có thể sẽ chúa tể một phương.
Cho nên, tất cả mọi người cảm thấy, cùng Hạ Hầu Tông đánh tốt quan hệ, là tất yếu. Dù không cách nào trở thành bằng hữu thân mật, nhưng ít ra cũng không trở thành địch nhân.
Cho nên, rất nhiều người đều nguyện ý đến bên người Hạ Hầu Tông, hỗn cái quen mặt.
Thần sắc của Hạ Hầu Tông đạm mạc, câu được câu không trả lời. Tâm tư của hắn, cũng không có dùng trên giao tế, hắn cũng không thấy được, trong những người này, có bao nhiêu người đáng giá hắn lôi kéo.
Hắn hiện tại, nội tâm chỉ nghĩ một sự kiện, là gia hỏa gọi Thiệu Uyên kia.
– Rốt cục đợi đến ngày hôm nay, tiểu tử, mặc kệ ngoại bộ có bao nhiêu áp lực, cũng đừng nghĩ ngăn cản quyết tâm ta muốn giết ngươi.
Đây là một thanh âm kiên định ở sâu trong nội tâm Hạ Hầu Tông.
Lúc này, trong Yến gia bỗng nhiên có một người trẻ tuổi, lảo đảo đi tới. Đi đến trước mặt Yến Thanh Tang, người nọ bỗng nhiên khẽ hấp, ho khan ra một cục đàm, trực tiếp phun tới Yến Thanh Tang.
Cũng may Yến Thanh Tang có đề phòng, đầu lệch ra, tránh thoát một kích này.
– Yến Thanh Tang, ngươi hậu đại của tên phản đồ, còn có mặt mũi xuất hiện ở chỗ này?
Ngữ khí của người nọ tràn ngập khinh thường, trừng mắt nhìn Yến Thanh Tang.