Hiện tại hắn đồng thời thao túng bốn chiến ngẫu, sức chiến đấu chỉ là Thiên Vị sơ kỳ, so sánh với Tứ đại Thần Ma, vẫn có hoàn cảnh xấu nhất định.
Thế nhưng mà, Giang Trần cũng có ưu thế của Giang Trần.
Ưu thế này, tự nhiên ở chỗ Mê Thần Cửu Cung Đồ. Trận pháp của Mê Thần Cửu Cung mở ra, chẳng khác gì là Giang Trần tiếp quản mặt hư không này.
Hạ Hầu Tông kia dương dương đắc ý, lại hiển nhiên còn chưa ý thức được loại nguy cơ này.
Giang Trần cũng không đề tỉnh hắn, không ngừng bắt đầu bố cục, Nguyên Từ Phong Bạo tiếp tục phóng thích. Mà Địa Tạng Nguyên Châu kia, thì tiếp quản mặt đất.
Vân Tiêu Kim Đấu trận, ngưng mà không phát, bao trùm mặt đất cùng không trung.
Có thể nói, Giang Trần là tam vị nhất thể, từ trên cao, đến mặt đất, đến dưới mặt đất, đã bố trí tốt toàn cục, trận chiến này, mục tiêu của hắn, là triệt để giết chết Hạ Hầu Tông.
Thần linh chuyển thế, tuyệt đối không thể để cho hắn chạy đi. Một khi chạy đi, nói không chừng trí nhớ Thần linh của đối phương lại thức tỉnh lần nữa, về sau khó tránh khỏi sẽ chế tạo phiền toái mới.
Đánh rắn bất tử, phản bị hắn hại.
Loại sự tình này, Giang Trần là tuyệt đối không cho phép phát sinh. Muốn giết, nhất định phải triệt để tiêu diệt Hạ Hầu Tông, để cho hắn không có nửa điểm xoay người.
Cho nên, dù bốn chiến ngẫu kia, ẩn ẩn có xu thế bị Tứ đại Thần Ma áp chế, nhưng trong nội tâm Giang Trần lại gợn sóng không sợ hãi, không có để ý chút nào.
Hắn muốn là khống chế toàn cục, mà không phải được mất nhất thời.
Nói sau, tuy Mê Thần Khôi Ngẫu ở vào yếu thế, nhưng không có thoáng cái bị đánh tan. Chỉ cần chờ Giang Trần bố cục hoàn tất, Giang Trần có thể gia nhập chiến đoàn.
Chờ Giang Trần gia nhập vòng chiến, sức chiến đấu của Tứ đại Thần Ma cường thịnh hơn nữa, Giang Trần lại có sợ gì. Ở trong Cửu Cung Mê Thần Đồ, trừ khi có thể phá trận mà ra, nếu không, chỉ có thể chờ Giang Trần thu hoạch.
Nguyên Từ Phong Bạo, không ngừng rót vào trong trận pháp.
– Nguyên Từ Thần Binh, lưỡi mác ma quái, đi!
Thủ quyết của Giang Trần không ngừng dẫn động, Nguyên Từ Kim Sơn không ngừng tràn đầy, từng đám Nguyên Từ Thần Binh, lưỡi mác ma quái, điên cuồng tràn vào vòng chiến.
Những Nguyên Từ Thần Binh này, căn bản không tính là sinh linh cường đại gì, nhưng không chịu nổi quá nhiều, một đám một đám giống như con kiến tràn vào, đối với Tứ đại Thần Ma mà nói, dù không tạo được tổn thương, cũng đủ để hình thành quấy rối nhất định.
Lúc này, Địa Tạng Nguyên Châu đã hoàn thành tập trung mặt đất. Bởi như vậy, cho dù Hạ Hầu Tông có thể từ dưới nền đất bỏ chạy, cũng sẽ bị Địa Tạng Nguyên Châu phong tỏa, tao ngộ Đại Địa Mạch Động giảo sát.
Còn ở không trung, không ngừng có vô số Nguyên Từ Phong Bạo trói buộc, còn có Vân Tiêu Kim Đấu trận lực công kích mạnh nhất, đây là một trận pháp có thể nhẹ nhõm chém giết Thần linh.
Nếu như Giang Trần tu luyện tới cảnh giới trong truyền thuyết, vượt cấp giết địch, cũng có thể nhẹ nhõm làm.
Không thể không nói, Giang Trần bố trí, cơ hồ dùng gần hết thủ đoạn của mình.
Nhưng mà, những tình huống này, ở bên ngoài xem, lại nhìn không ra bao nhiêu trò. Chỉ có số ít cường giả như Đại Thánh Chủ, mới mơ hồ đoán được một tí.
Chỉ là, trước khi không có chứng kiến chân tướng, mặc dù là Đại Thánh Chủ, cũng rất khó suy đoán ý đồ của Giang Trần.
Cục diện bây giờ, từ bên ngoài nhìn, là Tứ đại Thần Ma áp chế Tứ đại chiến ngẫu, Tứ đại chiến ngẫu kia, chỉ có chống đỡ, cơ hồ không có sức hoàn thủ.
Nhìn thấy Giang Trần triệu hồi ra Nguyên Từ Thần Binh, Hạ Hầu Tông nhe răng cười quát:
– Tiểu tử, ngươi cho rằng những lính tôm tướng cua này, có thể đối kháng Thần Ma sao? Chê cười!
Khóe miệng Giang Trần tràn ra một nụ cười thản nhiên:
– Hạ Hầu Tông, ngươi sắp chết đến nơi, còn không tự biết, đã như vầy, liền để ta đâm phá điểm tưởng tượng cuối cùng của ngươi a.
Giang Trần gào thét một tiếng, tay trảo một cái, Thánh Long Cung xuất hiện.
Thánh Long Cung, chính là Thánh Vật của Thượng Cổ Thánh Nhất Tông. Thượng Cổ Thánh Nhất Tông, ở thời đại Thượng Cổ, cũng là một trong mười đại tông môn.
Luận nội tình, so với mười Đại Thánh Địa còn mạnh hơn rất nhiều. Mười Đại Thánh Địa chẳng qua là chi nhánh của Thượng Cổ tông môn tiến vào Vạn Uyên đảo truyền thừa hương khói.
Mà Thánh Nhất Tông, là đại tông thời đại Thượng Cổ.
Nội tình chênh lệch, vừa xem hiểu ngay.
Thánh Long Cung này, với tư cách trấn tông chi bảo của Thánh Nhất Tông, vừa tế ra, liền tràn đầy khí tức Thượng Cổ cường đại, để cho người hoa mắt.
Hưu!
Một mũi tên, phá không mà đến.
Thần sắc của Hạ Hầu Tông khẽ động, quát lên:
– Liệt Dương thuẫn, ngự!
Mũi tên kia hóa thành một đoàn kim quang, trực tiếp đâm vào trên Liệt Dương thuẫn.
Oanh!
Kim quang kia bắn lên Liệt Dương thuẫn, lại biến trở về nguyên hình, là một cây Hỏa Liên. Giang Trần dùng Băng Hỏa Yêu Liên biến ảo, hư hư thật thật.
Hạ Hầu Tông khẽ giật mình, lại phát hiện vật bắn tới, không phải mũi tên, mà là một cây Băng Hỏa Yêu Liên.
Hạ Hầu Tông nghiến răng nghiến lợi:
– Giả thần giả quỷ!
Hỏa khí trong nội tâm của hắn, có thể nói sắp bộc phát a. Từ khi hắn xuất đạo đến nay, chưa từng nếm qua thiệt thòi lớn như vậy? Có thể nói, gần đây đều là hắn nghiền áp đối thủ, trêu đùa hí lộng đối thủ, còn chưa bao giờ có kinh nghiệm bị đối thủ trêu đùa hí lộng như thế.
Bất quá, mặc dù hắn hổn hển, lại hết lần này tới lần khác vô kế khả thi. Hắn hiện tại, đã thân hãm nhà tù, nếu như không sớm ngày phá vòng vây, chỉ sợ hắn đối mặt, sẽ là phiền toái càng lớn hơn nữa.
– Tiểu tử này rõ ràng có thể phong tỏa hư không, thao túng hư không, chẳng lẽ đồ lục kia, là một trận đồ? Thi triển chính là không gian thần thông?
Dù sao Hạ Hầu Tông cũng là Thần linh chuyển thế, sau một lúc liền bừng tỉnh đại ngộ.
– Không gian thần thông?
Ý niệm trong đầu chuyển tới đây, toàn thân Hạ Hầu Tông giật mình một cái. Các loại thuộc tính thần thông của thế giới Võ đạo, đều có diệu dụng độc đáo riêng.
Nhưng mà không gian thần thông, lại là một loại khó đối phó nhất trong đó. Cũng không phải nói lực sát thương của không gian thần thông mạnh đến cỡ nào.
Mà là không gian thần thông khống chế đối thủ, đối thủ cơ hồ không có chỗ trống phản kháng gì, chỉ có thể tùy ý bài bố, từng bước một vẫn lạc trong tuyệt vọng.
Có lẽ Không gian thần thông không phải thần thông bá đạo nhất, nhưng lại để cho người tuyệt vọng nhất. Tử vong kỳ thật không phải đáng sợ, đáng sợ nhất chính là loại giãy dụa tuyệt vọng trước lúc tử vong.
– Không được, phải phá vòng vây, tuyệt đối không thể khốn ở chỗ này. Tên súc sinh Thiệu Uyên này, đây là muốn hãm ta a!
Trong lòng Hạ Hầu Tông nghiêm nghị, lần đầu có một loại cảm giác nguy cơ trí mạng xông lên đầu.
Mà loại cảm giác về sự ưu việt kia, bình thường trợ giúp hắn dựng nên tự tin.
Thế nhưng mà, khi loại cảm giác về sự ưu việt này bị đả kích, ảnh hưởng cũng là trí mạng.
Giờ khắc này, chờ Hạ Hầu Tông kịp phản ứng, rõ ràng đã hơi trễ. Bởi vì, Tứ đại Thần Ma đã bị bốn chiến ngẫu ngăn chặn gắt gao.