– Hiện tại Thánh Địa đối với ngươi, có hai loại thuyết pháp, một loại nói ngươi đã sớm chiến chết rồi, còn một loại nói ngươi đã sớm chạy trốn. Rốt cuộc là loại nào?
– Hai loại đều không phải.
Giang Trần lắc đầu.
– Trước khi phản loạn, ta đi ra ngoài thoáng một phát, những ngày này, ta lại giết trở về. Vừa mới giết chết đám gia hỏa phòng thủ ở khu vực số 16.
– Bọn người Huân lão của Bắc Cung gia tộc, bị ngươi giết chết?
Trong mắt Cốc Vân Tân càng tràn đầy vẻ khó tin.
– Đúng.
Cốc Vân Tân tán thưởng:
– Hảo hảo, hảo tiểu tử. Không thể tưởng được, ngươi rõ ràng trà trộn vào trong trận doanh đối đầu! Ha ha, cũng tốt, cũng tốt! Nếu như ta trở về nói cho Thánh Chủ, nói cho Tử Xa đạo huynh, bọn hắn nhất định sẽ rất vui mừng!
– Lần này Cốc điện chủ ly khai đại trận, có chuyện gì muốn làm sao?
– Phụng mệnh lệnh của Thánh Chủ đại nhân, cố gắng đi ra ngoài, rải tin tức, tan rã quan hệ của liên minh phản Thánh Địa. Hiệu triệu tất cả thế lực lớn của Thần Quốc, tiến về thần đô bảo vệ căn cơ của Thánh Địa!
– Tin tức, ta đã sớm thả ra rồi, hiện tại cả Thần Quốc, có lẽ đã biết rõ tin tức. Về phần liên minh Thánh Địa, hiện tại không còn là không gì phá nổi, đã sớm xuất hiện vết rách rồi!
Cốc Vân tân vui mừng quá đỗi, bất quá, loại vui sướng này, cũng không có để cho hắn váng đầu, Cốc Vân Tân vẫn có chút ít sầu lo thở dài:
– Thiệu Uyên, ngươi gia nhập Thánh Địa thời gian ngắn ngủi như vậy, lại có thể vì Thánh địa xuất lực, so với rất nhiều lão nhân của Thánh Địa, thật là làm cho người kính nể. Lúc trước Tử Xa đạo huynh không nhìn lầm ngươi. Thánh Tổ đại nhân, ba Đại Thánh Chủ đều không nhìn lầm ngươi. Chỉ tiếc, cho ngươi thời gian phát triển quá ngắn. Nếu như cho ngươi một trăm năm hai trăm năm, ta tin tưởng, Thánh Địa ở dưới ảnh hưởng của ngươi, nhất định sẽ đi về hướng huy hoàng.
Giang Trần nghe ý tứ này, đoán chừng có lẽ trong Thánh Địa cũng đã xảy ra một ít vấn đề.
Bất quá hắn không có nghe ngóng. Dù sao phát sinh loại tai nạn này, không có khả năng mỗi người đều bất ly bất khí. Nhất định có một nhóm người vứt bỏ Thánh Địa, hoặc vụng trộm chạy đi, hoặc dứt khoát theo địch.
– Cốc điện chủ, người có chí riêng, Thánh Địa có thể ở dưới liên minh có chuẩn bị mà đến công kích, bảo trì đến bây giờ còn không có sụp đổ, đủ thấy nội tình. Một chút tiểu nhân, luôn sẽ có. Đúng rồi, không biết Thánh Tổ đại nhân, mấy vị Thánh Chủ, cùng với Tử Xa trưởng lão, đều còn tốt chứ?
– Ba Đại Thánh Chủ cùng Tử Xa trưởng lão đềukhỏe. Bất quá, Nhị Thánh Chủ trong chiến đấu, bị một đám cao thủ liên thủ công kích, bị trọng thương, trước mắt đã mất đi sức chiến đấu. Mặc dù không có lo lắng tính mạng. Nhưng nếu như thời gian dài không được cứu chữa, chỉ sợ sẽ có di chứng. Thậm chí công lực không khôi phục được.
Nhị Thánh Chủ?
Trong đầu Giang Trần, thoáng hiện qua bộ dạng của Nhị Thánh Chủ.
– Chuyện gì xảy ra?
Giang Trần hỏi.
– Thời điểm đợt công kích thứ nhất tới, là Nhị Thánh Chủ suất lĩnh một đám cao thủ chống cự liên minh phản Thánh Địa công kích. Lại không ngờ liên minh tụ tập một đám cao thủ, rất có tính nhắm vào, vây công Nhị Thánh Chủ. Tuy Nhị Thánh Chủ thần thông cao minh, nhưng mà bất ngờ không đề phòng, cũng bị trọng thương. Vốn, cái trọng thương này cũng chưa chắc không thể trị. Nhưng mà mấy Dược Sư mạnh nhất của Thánh Địa, hoặc là vẫn lạc, hoặc bị nhốt. Đáng sợ nhất chính là, khu vực dự trữ linh dược của chúng ta, đã thất thủ rồi. Lấy không được linh dược cần chữa thương. Tình huống của Nhị Thánh Chủ, liền không cách nào được giảm bớt. Ai, Thánh Địa đã tổ chức vài nhóm người, muốn đi chỗ phủ kho trộm dược. Đáng tiếc, cuối cùng nhất vẫn là sắp thành lại bại.
– Linh dược phủ kho ở khu vực nào?
Trong nội tâm Giang Trần khẽ động.
Con mắt của Cốc Vân Tân sáng ngời, nhìn Giang Trần, bỗng nhiên trong đầu cũng hiện lên một ý niệm can đảm.
Bọn hắn ở trong Thánh Địa đại trận, muốn đi phủ kho, rất khó. Bởi vì vùng phủ kho, đã bị trọng binh canh gác.
Chỉ có điều, vùng phủ kho kia, một mực có trận pháp phòng ngự của Thánh Địa, phi thường phức tạp, mặc dù hiện tại đã rơi vào trong tay hoàng thất, nhưng hoàng thất cũng không cách nào phá giải trận pháp phòng ngự kia, tiến vào trong linh dược phủ kho.
Cho nên, khu vực như vậy, hiện tại vẫn thuộc về khu vực bị quản khống, nhưng không có phá giải.
– Linh dược phủ kho, kỳ thật cách nơi này cũng không tính xa. Bất quá, hiện tại đã rơi vào trong tay hoàng thất, bị canh giữ nghiêm mật. Muốn tiếp cận, độ khó rất lớn.
Giang Trần cười nhạt một tiếng:
– Ngươi có địa đồ của Thánh Địa sao? Cho ta một phần.
– Có.
Con mắt của Cốc Vân Tân sáng ngời, đem ra một phần địa đồ, ở trên địa đồ chỉ chỉ.
– Khu vực của ngươi bây giờ, là vùng này. Thánh Địa đại trận, bao trùm khu vực này. Linh dược phủ kho ở vùng này. Đúng rồi, đây là vị trí phòng thủ đại khái của liên minh. Đây là tin tức của trinh thám chúng ta điều tra. Ngươi cũng có thể tham khảo thoáng một phát.
Cái này đối với Giang Trần mà nói, đích thật là tin tức phi thường trọng yếu.
Bởi vì Giang Trần vừa trở lại Thánh Địa, đối với từng khu vực phòng thủ của liên minh, xác thực là hoàn toàn không biết gì cả. Đây cũng là nguyên nhân tại sao hắn phải từ chỗ Huân lão nghe ngóng.
Ở chỗ Thượng Thân Vương, Giang Trần không có khả năng nghe được tin tức gì.
Giang Trần nhìn xong, cũng có chút kinh hỉ:
– Đây chính là đồ vật ta cần. Đúng rồi, Cốc điện chủ, linh dược phủ kho kia, đến cùng có bao nhiêu trọng binh canh gác. Có bao nhiêu cường giả ở đó?
– Cái này khó mà nói. Đối với Thánh Địa mà nói, muốn tới khu vực phủ kho kia cũng không dễ dàng, chỗ phủ kho, có lẽ có mấy chục người gác. Cường giả mạnh nhất, có lẽ là Thiên Vị bát trọng?
Thiên Vị bát trọng, tại thần đô, đã coi là cường giả nhất lưu.
Dù sao, cường giả Thiên Vị cửu trọng, chỉ có một đám như vậy.
Mà cường giả Bán Thần, càng ít đến thương cảm.
Chính thức tiến vào Thần Cảnh, càng có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Cho nên, Thiên Vị bát trọng, đã coi là nhất lưu cao thủ rồi. Ở thần đô, có cường giả Thiên Vị bát trọng canh gác, tuyệt đối là khu vực phi thường trọng yếu.
– Thiên Vị bát trọng? Có mấy cái?
Giang Trần lại hỏi.
– Cụ thể mấy cái không rõ lắm, bất quá Thiệu Uyên, linh dược phủ kho kia, ngươi vẫn là không nên đi mạo hiểm rồi. Hiện tại Thánh Địa cần ngươi, tiềm lực của ngươi đối với Thánh Địa mà nói, ý nghĩa rất lớn. Ngươi là tương lai của Thánh Địa a.
Cốc Vân Tân từ trên tư tâm mà nói, là không muốn Giang Trần đi mạo hiểm.
Bởi vì, ở hắn xem ra, Thiệu Uyên này là tương lai của Thánh Địa, hiện tại đi liều, hiển nhiên không phải lựa chọn lý trí.
Giang Trần gật gật đầu:
– Ta sẽ lượng sức mà làm. Đúng rồi, ta nghe nói Thánh Tổ đại nhân bị hai Thần Cảnh cường giả phong ấn, trong 2000 năm rất khó đi ra, là thật hay giả?
– Ai, là có chuyện như vậy. Nếu như không phải Thánh Tổ đại nhân bị đánh lén, những liên minh này đều là phù vân, Thánh Tổ đại nhân phất tay là có thể khiến bọn hắn tan thành mây khói.