Mà Tiêu Dao Hầu với tư cách Hạ Hầu gia tộc tộc trưởng, không thể nghi ngờ là phải tru sát.
Giờ phút này, Tiêu Dao Hầu đã không còn ngang ngược như ngày xưa, phóng nhãn nhìn quanh, cao thủ gia tộc có thể trợ giúp hắn, hoặc bị nhốt, hoặc bị mấy người vây công, hoặc đã thân tử đạo tiêu.
Nói cách khác, bên người Tiêu Dao Hầu hắn, đã hoàn toàn không có người giúp đỡ.
– Không thể tưởng được, mấy tháng trước, Hạ Hầu gia tộc ta còn nở mày nở mặt, nhất thời vô lượng. Hôm nay mới qua mấy tháng, vậy mà suy bại đến tận đây. Đây là thiên muốn vong Hạ Hầu gia tộc ta sao?
Thần sắc của Tiêu Dao Hầu chán chường, tràn đầy đau thương. Tâm lý chênh lệch quá lớn, để cho hắn căn bản không cách nào làm cho mình bình tĩnh trở lại, tiếp nhận hiện thực tàn khốc.
Một gia tộc cường đại hưng thịnh, như thế nào sẽ ở trong mấy tháng ngắn ngủn, liền triệt để hỏng mất?
Tiêu Dao Hầu không nghĩ ra nguyên nhân. Tựa hồ, lần này sụp đổ, hoàn toàn là vì ngoài ý muốn.
Cẩn thận tìm nguyên nhân, tìm ngọn nguồn, tựa hồ Hạ Hầu gia tộc sụp đổ, hoàn toàn là từ Hạ Hầu Tông vẫn lạc bắt đầu. Từ sau trận chiến ấy, quỹ tích của Hạ Hầu gia tộc, là một đường xuống dốc.
Lần này phản loạn, mới đầu, xu thế thoạt nhìn phi thường hoàn mỹ.
Thế nhưng mà, kia chỉ là tốt đẹp bề ngoài. Khi Thiệu Uyên cùng Chu Tước Thần Cầm xuất hiện, chiến cuộc lập tức phát sinh long trời lở đất.
Mà Tiêu Dao Hầu, từ một Tộc trưởng vốn có thể ghi tên sử sách, lại trở thành Tộc trưởng thất bại nhất của Hạ Hầu gia tộc.
– Tiêu Dao Hầu, ngươi còn đường có thể trốn sao?
Ba Đại Thánh Chủ, đã đẩy Tiêu Dao Hầu đến bước đường cùng rồi.
– Không thể tưởng được, cười đến cuối cùng, vẫn là Vĩnh Hằng Thánh Địa các ngươi. Bản hầu không cam lòng a.
Ngữ khí của Tiêu Dao Hầu tràn đầy cảm khái.
– Hạ Hầu gia tộc ngươi đi ngược lại, mới có tai kiếp hôm nay. Tiêu Dao Hầu, niệm tình ngươi cũng coi như một nhân vật của thần đô, bổn tọa cho ngươi một cơ hội tự vận, ít nhất có thể không cần chịu nhục.
Tiêu Dao Hầu giận tím mặt:
– Tự vận? Bản hầu thà rằng chết trận, cũng không tự vận. Đến a, các ngươi cùng một chỗ vây công ta, cùng lắm thì, bản hầu liều mạng. Liều một cái huề vốn. Đánh đến hai cái, bản hầu còn có thể lợi nhuận một cái.
Sắc mặt của Đại Thánh Chủ trầm xuống:
– Nếu như thế, ngươi liền chuẩn bị tâm lý a. Các đạo hữu, Hạ Hầu gia tộc như rắn trăm chân, chết mà không cương. Lúc này đây, nhất định phải triệt để diệt sát Hạ Hầu gia tộc.
Hỏa khí của Nhị Thánh Chủ, so với Đại Thánh Chủ chỉ lớn không nhỏ. Lúc trước hắn bị thương, hơn nữa là trọng thương, cơ hồ có thể mất mạng.
Nếu như không phải kịp thời đoạt lại linh dược phủ kho, được kịp thời cứu chữa, Nhị Thánh Chủ tất sẽ trở thành phế nhân.
Cho nên, hận ý của hắn đối với Hạ Hầu gia tộc, là cao nhất.
Ba Đại Thánh Chủ vừa ra tay, Tiêu Dao Hầu lập tức cảm thấy áp lực như núi. Ngoại trừ ba Đại Thánh Chủ, còn có mấy cự đầu thực lực kém không nhiều lắm, cũng ở bên cạnh nhìn chằm chằm, tùy thời gia nhập vòng chiến. Nói cách khác, Tiêu Dao Hầu đối mặt đối thủ đồng cấp, số lượng chí ít có sáu bảy người.
Sức chiến đấu của Tiêu Dao Hầu, cùng Đại Thánh Chủ tương xứng. Nhưng mà một khi Nhị Thánh Chủ cùng Tam Thánh Chủ ra tay, Tiêu Dao Hầu bị đánh bại, cũng là sự tình sớm muộn.
…
So sánh với ở Hạ Hầu gia tộc đánh cho náo nhiệt, tổng bộ của Yến gia gia tộc, giờ phút này vẫn lâm vào trong tranh luận.
Yến gia Tộc trưởng sửa dây cung đổi màu cờ, một lần nữa đầu nhập vào Thánh Địa.
Nhưng mà, lần này vây công Hạ Hầu gia tộc, chủ lực của Yến gia, lại không có tham chiến toàn bộ. Thậm chí, thái độ của Yến gia, còn không có được thống nhất.
Không có Yến Vạn Quân nghĩ kế, mà Yến Vạn Trọng lại bị gia tộc trừng phạt, cùng Yến gia tộc trưởng cãi nhau trở mặt. Cho nên, hai Thái Thượng trưởng lão kia không lên tiếng, trong Yến gia, các loại thuyết pháp càng khó có thể đạt được thống nhất.
– Tộc trưởng, hiện tại Thánh Địa đã cùng Hạ Hầu gia tộc đánh cho khó hoà giải, dùng thuộc hạ xem, trận chiến này, không quá ba ngày sẽ xong. Nếu Yến gia chúng ta không nắm lấy cơ hội biểu hiện, nói không chừng ngày sau càng không có chỗ Yến gia chúng ta sinh tồn. Người khác đều lập công chuộc tội, chúng ta mang tội nằm trong nhà chờ. Loại thái độ này, làm sao có thể được Thánh Địa tha thứ?
– Hừ, Hạ Hầu gia tộc cũng không phải đèn đã cạn dầu, huống chi, nghe nói Hạ Hầu lão tổ, cũng không sai biệt lắm sắp về rồi.
– Đúng vậy, một khi Thần linh trở về, đại cục vững chắc. Phản công Thánh Địa, tuyệt đối không phải lời nói suông. Lần này gia tộc ta một lần nữa đầu nhập vào Thánh Địa, cũng không biết là phúc hay họa!
Bây giờ Yến gia là triệt để chia làm ba phái. Một phái ủng hộ Tộc trưởng, tuyệt đối nghe lệnh tộc trưởng, nhóm người này, chiếm khoảng bốn thành.
Còn có số ít trung lập.
Còn lại, đều là người thân cận với Hạ Hầu gia tộc, đến bây giờ, bọn hắn còn chủ trương muốn trợ giúp Hạ Hầu gia tộc.
Hiện tại, hai Thái Thượng trưởng lão một cái bỏ đi, một cái không quản chuyện. Cái này để cho rất nhiều gia hỏa ở gia tộc vốn là địa vị không cao, thoáng cái lại có quyền lên tiếng.
Trong đó, có Hi lão lúc trước đi Nhân loại cương vực. Lão đầu này, cũng là người ủng hộ Hạ Hầu gia tộc.
Lúc trước hắn đi Nhân loại cương vực, kỳ thật cũng là vì nịnh nọt Hạ Hầu gia tộc. Mà sau đó, người của Hạ Hầu gia tộc, cũng cùng hắn có tiếp xúc, hứa hẹn sẽ nâng hắn thành Thái Thượng trưởng lão của Yến gia.
Trước khi Yến Vạn Quân chưa ly khai, Yến Vạn Trọng không hỏi đại sự gia tộc, địa vị của Hi lão, còn xa xa không đến được cấp độ Thái Thượng trưởng lão.
Thế nhưng mà, sau khi phản loạn phát sinh, dưới chỉ thị của Hạ Hầu gia tộc, Hi lão lại được đề bạt. Nói năng lực làm việc của Hi lão mạnh, thực lực võ đạo kém một chút, có thể chậm rãi tiến bộ. Nhưng mà năng lực làm việc cùng phách lực làm việc, những điều này lại học không được.
Dưới tình huống như vậy, Hi lão lại bò lên chức vị Thái Thượng trưởng lão, đương nhiên, trước mắt mà nói, trước danh hiệu Thái thượng trưởng lão kia, còn thêm một chữ “Quyền”.
Nói cách khác, hắn muốn chính thức trở thành Thái Thượng trưởng lão, còn cần một ít tư lịch. Nhưng mà trên thực chất, hắn là Thái Thượng trưởng lão rồi.
Giờ phút này, Hi lão hăng hái nói:
– Tộc trưởng, lúc trước ngươi không nên bị Thiệu Uyên kia đầu độc, tùy tiện rời khỏi liên minh phản Thánh Địa a. Hôm nay Hạ Hầu lão tổ trở về, thế cục rất có khả năng xoay ngược. Vốn Hạ Hầu gia tộc bất mãn với Yến gia chúng ta, nếu…
Hi lão thở dài một hơi, một bộ vô cùng đau đớn. Trên thực tế, trong lòng của hắn không biết khó chịu đến cỡ nào.
Đương nhiên, hắn vẫn hi vọng Hạ Hầu gia tộc chuyển bại thành thắng. Nói như vậy, Hạ Hầu gia tộc tất sẽ thu về tính sổ.
Cái này đối với Yến gia mà nói, khẳng định không phải chuyện tốt, nhưng đối với Hi lão hắn mà nói, chưa hẳn không phải chuyện tốt.