Tin tức rơi vào trong tai mỗi một cự đầu, làm cho trong lòng bọn họ nhảy loạn lên, cuồng hỉ không thôi.
Đấu giá.
Tuy rằng loại hình thức này nhất định phải trải qua gió tanh mưa máu, nhất định phải dựa vào linh thạch chồng chất mới có thể từ ngàn vạn người cạnh tranh đoạt được thứ mình muốn.
Đương nhiên lần đầu giá này Giang Trần không có ý định ra mặt.
Loại chuyện thế này, dùng tu vi đẳng cấp hiện tại của Giang Trần hoàn toàn không phải đích thân ra mặt. Cho dù có xuất hiện, thì nhiều lắm cũng chỉ tùy tiện nói vài câu.
Giang Trần đem toàn quyền lần đấu giá này giao cho Khổng Tước thánh sơn quản lý.
Ngày đấu giá hội, tất cả các đại tông môn của cương vực nhân loại quả nhiên đều tới đủ. Không đơn thuần là các đại cự đầu của các tông môn tới đây, còn mang theo rất nhiều tinh anh.
Hiển nhiên loại trường hợp này tất cả mọi người đều muốn tới tham dự náo nhiệt.
Vì phụ trợ cho ưu thế của Thái Nhất bổ thiên đan này, tuy rằng Giang Trần không tự mình chủ trì, thế nhưng lại lộ mặt một chút.
Giang Trần vừa lộ mặt, có thể nói đã triệt để phá vỡ nhận thức của những tông môn trên cương vực nhân loại về hắn.
Lúc trước khi Giang Trần mới trở thành thiếu chủ Lưu Ly vương thành, cục diện khó khăn bực nào? Vướng tay vướng c hân thế nào chứ? Hiện tại mới qua bao nhiêu năm?
Giang Trần đã triệt để lột xác, thành tựu như ngày hôm nay. Loại thành công này đã là thứ mà những tu sĩ trong cương vực nhân loại cho dù dùng mười đời cũng rất khó vượt qua.
Trong lúc nhất thời, khách mời tứ phương nhao nhao nghị luận.
– Giang Trần thiếu chủ này quả thực là nhân vật Khổng Tước đại đế tự mình khâm điểm. Hiện tại ngẫm lại, lúc trước Khổng Tước đại đế tự mình an bài, lập kẻ này làm thiếu chủ Lưu Ly vương thành, đó là chuyện anh minh tới cỡ nào a. Lưu Ly vương thành này trong tay Giang Trần, không ngừng phát triển, thực lực so với lúc trước đâu chỉ cường đại gấp mười lần?
– Ha ha, ánh mắt của Khổng Tước đại đế quả thực khiến cho người ta thổn thức. Chỉ tiếc những năm gần đây không có tin tức của Khổng Tước đại đế.
– Có lẽ hắn đã không còn trên nhân thế a. Kết cục như vậy chưa hẳn đã không tốt. Nếu như Khổng Tước đại đế không có chết, sau khi trở về, rốt cuộc là nghe hắn hay là nghe Giang Trần thiếu chủ? Mặc kệ là tình huống nào, đối với cục diện hiện tại đều là một loại tổn thương.
– Đúng vậy, hiện tại nếu như Khổng Tước đại đế trở lại, chỉ sợ cũng chỉ có thể an tâm phụ tá Giang Trần thiếu chủ, an tâm làm trợ thủ cho Giang Trần.
– Cũng không thể nói vậy được, nếu như Khổng Tước đại đế còn trên nhân thế, tu vi của hắn hiện tại nhất định cũng nước lên thì thuyền lên. Nói không ngừng người nối nghiệp lúc trước hiện tại lại trở thành thù thì sao?
– Làm sao có thể? Các ngươi cũng quá coi thường Khổng Tước đại đế. Hắn là người nhìn ra trông rộng nhất cương vực nhân loại. Hắn nhất định đã sớm tiên đoán được cục diện hôm nay. Lão nhân gia nhất định sẽ thoái vị nhượng chức, triệt để tặng vị trí này cho Giang Trần. Chỉ cần hắn thanh thản đứng sau màn ủng hộ là được. Dù sao người sau thay thế người trước là lẽ dĩ nhiên. Giang Trần này đừng nói là Khổng Tước đại đế, coi như là lịch đại chủ nhân Lưu Ly vương thành, có mấy người vượt qua được hắn?
– Đúng, Giang Trần thiếu chủ thực sự là kỳ tài do ông trời tạo ra, có người nói Khổng Tước đại đế có lẽ thực sự không có chết, cũng có người nói, chung quanh Lưu Ly vương thành dường như đã từng nhìn qua thân ảnh Khổng Tước đại đế. Nhưng mà không có ai có thể xác định chuyện này có thực hay không.
– Chuyện này quả thực khó mà nói trước được. Nói không chừng Khổng Tước đại đế thực sự không chết. Ta cũng nghe đồn, nói Khổng Tước đại đế kỳ thực chưa có chết, chỉ là hiện tại hắn cũng không muốn trở lại Lưu Ly vương thành. Hắn không muốn phá hỏng loại cục diện khống chế Lưu Ly vương thành của Giang Trần. Hắn cũng không thể nào khiêu chiến quyền uy của Giang Trần. Nguyện ý chủ động thoái vị, hộ tống Giang Trần đi lên đỉnh phong.
– Nếu như quả thực là vậy, đạo đức của Khổng Tước đại đế quá tốt, khiến cho người ta khâm phục.
Trong lúc nhất thời phía dưới nghị luận nhao nhao.
Lúc này, ngay cả những cường giả Thiên Vị lánh đời cũng xuất hiện. Dưới sự dẫn dắt của hạc lão, những cường giả Thiên vị cũng dự lần đấu giá hội này.
Hạc lão cười ha hả:
– Từ xưa anh hùng xuất thiếu niên, trên người Giang Trần thiếu chủ, lão phu mới chính thức cảm nhận được cái gì gọi là anh hùng xuất thiếu niên. Giang Trần thiếu chủ, hôm nay tu vi một thân của ngươi đã mơ hồ xung kích Thiên Vị cao giai đúng không?
Thanh âm của Hạc lão cực kỳ lớn, giống như cố ý khiến cho người trong thiên hạ biết được vậy.
Hạc lão vừa nói ra, cơ hồ tất cả tu sĩ đường xa mà tới trợn mắt há hốc mồm. Trùng kích Thiên Vị cao giai? CHuyện này có ý nghĩa gì?
Giang Trần này không còn là tu sĩ Đế cảnh như lúc trước nữa hay sao?
Lúc này mới bao nhiêu năm không gặp, dĩ nhiên lại đột phá Thiên Vị. Hơn nữa là Thiên Vị trung giai. Còn muốn hung hăng trùng kích Thiên Vị cao giai. Chuyện này quả thực phá vỡ nhận thức võ đạo của bọn họ.
Đây là yêu nghiệt thế nào mới có thể tạo ra ghi chép đáng sợ như vậy?
Chuyện này đã tạo nên cơn sóng gió không nhỏ.
Giang Trần hiện thân khiến cho đấu giá Thái Nhất bổ thiên đan càng thêm gay cấn. Những cự đầu tông môn này, cũng đều quyết định, nhất định phải đấu giá được một khỏa Thái Nhất bổ thiên đan.
Như vậy bầu không khí trong đấu giá hội ngày càng náo nhiệt, sôi nổi.
Đến cuối cùng, mười khỏa Thái Nhất bổ thiên đan, giá cả không ngừng kéo lên, cơ hồ mỗi một lần đều có cái giá trên trời.
Cảnh tượng có thể nói là vô cùng náo nhiệt.
Mặc dù đối với việc khởi động Chư Thiên vạn linh tỏa thần đại trận mà nói, số linh thạch này như muối bỏ biển, nhưng mà không thể nghi ngờ, loại đấu giá hội này tự nhiên càng nhiều càng tốt.
Điều này cũng bớt đi được khá nhiều khí lực hco Giang Trần.
Hắn cảm thấy phương diện linh thạch có lẽ mình lại đi Vạn Uyên đảo, cũng có thể dùng loại phương thức này thu thập. Có lẽ tài phú của Vạn Uyên đảo, vượt xa cương vực nhân loại, sẽ cho Giang Trần hắn càng thêm kinh hỉ thì sao?
Sau khi đấu giá hội kết thúc, ngay khi thế lực khắp nơi còn đang đắm chìm trong bầu không khí cuồng nhiệt này. Đột nhiên phía xa, trong hư không xa xôi đột nhiên xuất hiện dị tượng thiên địa cường đại.
Giữa ban ngày ban mặt bỗng nhiên vang vọng tiếng sấm, cầu vồng tán loạn.
Các loại thiên địa dị tượng cổ quái, từ trong hư không xa xôi không ngừng xuất hiện. Trong lúc nhất thời phiến hư không kia giống như là tiên cảnh vậy.
Biến cố bất thình lình xảy ra khiến cho sắc mặt tất cả mọi người đại biến, nhìn qua phương hướng kia, mọi người căn bản không biết đã xảy ra chuyện gì.
Chỉ là trong lòng đại đa số người lại hiện lên một khả năng cực kỳ khủng bố.
Có phải ma kiếp rốt cuộc cũng bộc phát hay không?
Loại tâm tình sợ hãi này, lập tức bạo phát trong đám người, loại cảm giác khủng hoảng này, bắt đầu lan tràn ra trong đám người.
– Không tốt, đích thị là Ma tộc phá tan phong ấn, ma kiếp bộc phát.
Ma kiếp bộc phát, đời nhân tộc chúng ta chẳng lẽ thực sự không có không gian sinh tồn hay sao? Số mệnh nhân tộc thực sự đã tới tận cùng rồi sao?
Bất luận lúc nào cũng không thiếu người bi quan.
Nhưng mà ánh mắt Giang Trần nhìn qua hư không xa xa, ánh mắt trở nên cực kỳ đặc sắc.
Các loại suy đoán mặt trái cũng không ngừng lọt vào trong tai Giang Trần. Trong lúc đó Giang Trần rống lên một tiếng, tiếng long ngâm vang vọng, lập tức quát:
– Các ngươi không nên nói bậy bạ, lại càng không nghe tin đồn nhảm. Đây là dị tượng thiên địa, là có người đại thần thông đột phá, dẫn động thiên địa dị biến. Các ngươi nhìn hồng vân ngập trời, đích thị là thần điểu Chu Tước đột phá Thần đạo.
Ngay từ đầu Giang Trần còn chưa xác định, nhưng trải qua sự quan sát của hắn, hắn có thể kết luận, thần điểu Chu Tước rốt cuộc cũng lĩnh ngộ một tia linh cảm cuối cùng, rốt cuộc cũng đột phá cửa ải cuối cùng, đột phá thần đạo, thực sự trở thành thần thú cấp bậc thần linh, đây không thể nghi ngờ là chuyện đáng mừng.