Chỉ là trận chiến này từ lúc khởi đầu đã nằm trong tính toán của Giang Trần, kể cả Vương Ban lão tổ này có phản ứng thế nào Giang Trần đều tính toán được từ trước.
Vương Ban lão tổ này xông lên trên không trung, muốn thúc dục độn thuật. Lại không nghĩ rằng tứ đại thần thú đã sớm bố trí lĩnh thứ tứ đại thần thú, giống như một cái miệng túi đang mở, chờ hắn chui vào.
Tuy rằng Vương Ban lão tổ cường hãn, nhưng mà hôm nay tứ đại chân linh thần thú sau khi không ngừng giao thủ với lão tổ thần đạo ma tộc, thực lực cũng không ngừng tăng lên.
Hiện tại tứ đại thần thú chân linh, thực sự so với lúc vừa mới tiến vào Vạn Uyên đảo lại tăng lên không ít. Nhất là lĩnh vực tứ đại thần thú bọn họ liên thủ điều khiển, càng ngày càng hoàng mỹ, càng ngày càng ăn ý.
Khi Vương Ban lão tổ kia tiến vào lĩnh vực tứ đại thần thú, lập tức có cảm giác như mình vừa tiến vào một không gian bị phong bế, các loại công kích, thổ, thủy hỏa phong cùng phát tác, vây khốn Vương Ban lão tổ vào bên trong.
Vương Ban lão tổ lập tứ giống như một con thú bị vây khốn, tìm mọi cách đột phá đều không được.
Giang Trần không chần chờ, tế ra Thủy hỏa chân long tác, hóa thành thiên la địa võng, đột nhiên rơi xuống trên người Vương Ban lão tổ. Quang mang lóe lên, Vương Ban lão tổ lập tức bị Thủy Hỏa chân ong tác này trói chặt.
Trong ánh mắt hoảng sợ mà tuyệt vọng của Vương Ban lão tổ, Giang Trần đáp xuống trước mặt Vương Ban lão tổ.
Vô luận giãy dụa thế nào THủy Hỏa chân long tác ngày càng trói chặt Vương Ban lão tổ hơn.
Giang Trần mỉm cười:
– Không cần cố sức, lão tổ ma tộc bị bảo bối này của trói lại, ngươi không phải là người thứ nhất, cũng không phải là người cuối cùng. giãy dụa cũng phí công, chỉ có gia tăng sự thống khổ cho bản thân mình mà thôi.
Quả thực như Giang Trần nói, tù binh mà Thủy Hỏa chân long tác trói lại, ngươi không giãy dụa còn tốt, giãy dụa quằn quại, lực trói của Thủy Hỏa chân long tác này sẽ càng ngày càng trói chặt, thậm chí xâm nhập vào tới xương cốt ngươi, xâm nhập vào trong linh hồn ngươi. Loại lực thẩm thấu này so với bất luận địa ngục nào còn thống khổ, khủng bố hơn.
Vương Ban lão tổ giãy dụa một hồi, hiển nhiên cũng phát hiện ra lời nói của Giang Trần không sai, sắc mặt trắng bệch, trong mắt tràn ngập vẻ tuyệt vọng.
Mà lúc này Giang Trần lại vừa vặn lên tiếng:
– Chư vị, thời cơ tốt nhất tiêu diệt Mộc Ma nhất mạch đã tới.
Tứ đại chân linh, An Già Diệp, kể cả Tử Xa Mân dẫn đầu tu sĩ ba đại thánh địa lúc này cũng nhìn thấy cơ hội này, nhao nhao giết ra bên ngoài.
Tạo thành phản kích tuyệt địa với Mộc Ma nhất mạch.
Mộc Ma nhất mạch như rắn mất đầu, mặc dù có mấy bán bộ thần ma dẫn đầu, nhưng mà mấy bán bộ thần ma kia dưới công kích của tứ đại chân linh cũng không có biểu hiện ra sức chống cự quá lâu, rất nhanh đã bị công kích cường thế của tứ đại chân linh phá hủy.
Ngay cả bán bộ thần ma cũng vẫn lạc theo, sức chống cự của Mộc Ma nhất mạch càng thêm suy yếu. Bản thân Mộc Ma nhất mạch cũng không phải là tộc đàn am hiểu chính diện giao phong, dưới sự phản kích cường hãn, Mộc ma nhất mạch liên tiếp bại lui. Nhưng mà dưới công kích của tứ đại chân linh, tu sĩ Mộc Ma nhất mạch muốn toàn thân trở ra cơ hồ cũng không có khả năng.
Không tới nửa canh giờ, hoạt động tiêu diệt toàn bộ tuyên cáo chấm dứt.
Cơ hồ tất cả Mộc Ma cổ trùng cơ hồ đã bị Sơ dương chi hỏa luyện hóa toàn bộ thành cặn bã, mà tu sĩ Mộc Ma nhất mạch chí ít có chín thành vẫn lạc. Ngẫu nhiên có một ít cá lọt lưới cũng là tồn tại có vận khí đặc biệt tốt.
Dưới sự dẫn dắt của tứ đại chân linh, trận chiến này cứ như vậy mà kết thúc.
Mãi tới khi chiến đấu chấm dứt, trên mặt tu sĩ ba đại thánh địa lúc này còn tràn ngập vẻ khó có thể tin được. Rất rõ ràng, vào thời điểm vừa rồi, bọn họ đều cho rằng tận thế đã tới, cũng ôm quyết tâm tử chiến, ôm suy nghĩ hẳn phải chết.
Thế nhưng lại không nghĩ rằng, Giang Trần vừa mới xuất hiện làm cho chiến cuộc thay đổi. Trong nháy mắt xuất hiện chuyển biến long trời lở đất.
cảm ơn trời đất, tất cả mọi người còn sống.
Tử Xa Mân mang theo tu sĩ ba đại thánh địa đi về phía Giang Trần.
Giang Trần nở nụ cười chào đón, nhìn thấy không ít gương mặt quen thuộc, trong lòng Giang Trần cũng thổn thức. Bao nhiêu gương mặt quen thuộc sau khi Ma tộc xâm lấn đã vẫn lạc.
– Tử Xa lão tổ, ta một mực tin tưởng ngươi có thể kiên trì cho tới lúc ta tới, quả nhiên ngươi không để cho ta thất vọng a.
Giang Trần nói lời cổ vũ với Tử Xa Mân.
Trong lòng Tử Xa Mân cũng ấm áp, nhìn thấy nụ cười ấm áp của Giang Trần, Tử Xa Mân không khỏi cảm thấy kích động.
– trần thiếu, nếu không phải có ngươi kịp thời xuất hiện, chỉ sợ đám người chúng ta hôm nay sẽ vẫn lạc trong trận chiến này.
Ngưng Yên thánh chủ kia cũng thở dài nói:
– Ta sống một đống lớn tuổi, thiên tài cũng gặp không ít, đã từng nghe nói qua rất nhiều thiên tài kiệt xuất thượng cổ, thế nhưng mà muốn nói thiên tài nào có thể có được thành tựu như Giang Trần ngươi, quả thực cũng chưa từng có ai a.
Tuổi tác này của Giang Trần mà có thành tựu như vậy, từ trước tới nay ở Thần Uyền đại lục quả thực chưa từng có. Về phần có phải là sau này cũng không có hay không hiện tại còn khó mà nói được.
Nhưng chưa từng có ai tuyệt đối không phải là một cách nói khoa trương.
Giang Trần đối với loại lời nói tán dương này cũng không có khiêm tốn, chỉ là hắn cũng không vì vậy mà tự đắc, vẻ mặt ngưng trọng lên tiếng:
– Tuy rằng tạm thời giải vây, nhưng mà hiện tại còn xa mới tới lúc chúng ta có thể cao hứng. Thậm chí ta còn có tin tức xấu phải nói cho các ngươi biết, mọi người nên chuẩn bị tâm lý thật tốt.
Thấy ngữ khí Giang Trần nghiêm túc như vậy, tâm tình tốt đẹp sống sót sau tai nạn của mọi người lập tức ngưng trọng, lại sinh ra một tia bất an.
– Trần thiếu, hẳn lại có chuyện lớn gì xảy ra sao?
Tử Xa Mân trầm giọng hỏi.
– Ta nhận được tin tức, cơ hồ tất cả đại quân ma tộc mấy ngày gần đây sẽ tập kết, tiến vào chiếm giữ Vạn Uyên đảo. Nhanh thì hai ba ngày nữa, chậm thì năm sáu ngày. Nói không chừng qua vài ngày sau, cả Vạn Uyên đảo sẽ vạn kiếp bất phục.
Tuy rằng Giang Trần rất không muốn nói tin tức xấu này ra, nhưng mà loại sự thực tàn khốc này có một chút thời điểm không thể không nói ra được.
Quả nhiên nghe nói như vậy, kể cả Tử Xa Mân, tất cả mọi người đều biến sắc. Đột nhiên xuất hiện tin tức xấu như vậy làm cho bọn họ có cảm giác trước cửa đuổi sói, sau cửa lại dẫn hổ vào, vô cùng phiền muộn.
– Cơ hồ tất cả đại quân ma tộc sao?
Tử Xa Mân trầm giọng hỏi.
– Đúng vậy, cơ hồ tất cả đại quân dưới sự dẫn dắt của Thiên Ma nhất mạch sẽ vô cùng đáng sợ.
Giang Trần cũng không có che dấu.
– Cũng có thể nói là, cơ nghiệp thập đại thánh địa chỉ sợ cũng không giữ được sao?
Có người nhẹ giọng hỏi.
Giang Trần không nói gì, nhưng mà thái độ trầm mặc của hắn đã cho thấy tất cả.
Bên Vĩnh Hằng thánh địa, cơ hồ tất cả tu sĩ đều cảm thấy vô cùng áp lực, hiển nhiên bọn họ vừa mới thoát khỏi Mộc Ma nhất mạch, còn chưa kịp chúc mừng thì tin tức xấu này thoáng cái làm cho tâm tình mọi người rơi xuống đáy cốc.
Tin tức xấu này so với việc Mộc Ma nhất mạch xâm lấn quy mô lớn còn càng khiến cho mọi người tuyệt vọng hơn. ít nhất Mộc Ma nhất mạch bọn họ còn có thể liều chết chiến một trận. Có thể lựa chọn thong dong tử chiến.
Thế nhưng mà đại quân chủ lực ma tộc, đó là tồn tại đáng sợ tới bực nào? Chỉ sợ thập đại thánh địa cho dù có dốc sức liều mạng cũng không đủ. Cho dù là dốc sức liều mạng cũng không đủ tư cách liều mạng a.
Đây mới là chỗ bi ai nhất.